Chương 2336 Đấu Phá Phong Vũ (3)
Cái gì mà Thủy Long Thiên Sát, Si Hải Tiên, hay Hải Thượng Thăng Minh Nguyệt... Toàn bộ đều vỡ nát, không có gì có thể đến gần thân người y được!
Một đao chém vỡ đạo thuật đầy trời.
Vô tận thủy nguyên bên trong không gian ở nơi này đều bị chém vỡ nát hoàn toàn.
Đấu Chiêu đi về phía trước, nghênh đón Thần Xa Hà Bá đang tiến về phía trước kia.
Bên trong ánh sáng của đạo thuật đang vỡ nát kia, y nhìn thẳng vào trong mắt của Tả Quang Thù.
"Biểu hiện như vậy thực sự có thể để cho người khác mong đợi vào tương lai của ngươi, nhưng nếu là hôm nay thì ngươi vẫn còn chưa đủ.
Y nói như vậy, sau đó chém thẳng xuống một đao về phía đối diện, tiếp tục nói: "Còn lâu mới đủ!"Ước chừng có khoảng mười ba đường Thiên Chi Liệt Khích (9), vào giờ khắc này bao phủ toàn bộ Thần Xa Hà Bá. (9) Vết nứt trong không gian Một đao Thiên Phạt, đã có thể phát sát hai người rời sân.
Vào thời điểm ở Hoàng Hà Hội, một đao Thiên Phạt của y mới chỉ có thể chém ra một kẽ nứt ở trên không trung, nhưng hôm nay y đã có thể chém ra tám đường Thiên Chi Liệt Khích, chín đường Thiên Chi Liệt Khích, thậm chí còn có thể chém ra cực hạn Thập Tam Liệt (10)!
(10) Mười ba kẽ nứt Nhân vật như y, làm sao không có ngày nào không tiến ngàn dặm cơ chứ?
Tính đến ngày hôm nay đã trôi qua bao nhiêu ngày rồi, y vẫn còn ở Ngoại Lâu, thì tất nhiên không phải là Ngoại Lâu của ngày hôm qua nữa rồi.
Ban đầu khi còn ở Quan Hà Đài, y và Trọng Huyền Tuân đều dốc hét thủ đoạn để chiến đấu, nhưng kết quả là lưỡng bại câu thương, cùng xưng tuyệt thế.
Có rất nhiều người đều cảm thấy, Trọng Huyền Tuân mới tiến vào Ngoại Lâu chưa bao lâu, mà y đã là Tứ Cảnh Ngoại Lâu, tương lai của y chắc chắn không thể rộng mở như Trọng Huyền Tuân được.
Nhưng lấy trí khôn, tầm mắt hay sự giác ngộ của mấy người đó, thì làm sao có thể hiểu Đấu Chiêu y được? Nếu như y vẫn còn đang dừng lại ở Ngoại Lâu Cảnh, thì tất nhiên bởi vì ở cảnh giới này vẫn còn rất nhiều khả năng Ai nói Thiên Phủ mới có thể tuyệt thế?
Ai nói đứng ở Tứ Lâu, nắm chắc đạo đồ, đã là cực hạn của cảnh này?
Hai chữ "cực hạn" kia, những người tầm thường làm gì có đủ tư cách để định nghĩa chứ!
Y có thể đi tới nơi nào, thì nơi đó chính là "cực hạn", đao của y có thể chém tới chỗ nào, thì chỗ đó mới là điểm cuối!
Nhất thời, cả bầu trời chìm vào sự yên lặng.
Mưa to gió lớn bao phủ phạm vi mười dặm kia giường như cũng không phát ra chút âm thanh nào.
Nguyệt thiền sư đã hoàn thành đạo quyết, ánh sáng của siêu phẩm đạo thuật trên bầu trời chứa đầy ánh sáng của đạo thuật lưu tán kia dần dần tập hợp lại.
Nhưng dù sao thì khoảng cách cũng có chút xa, nên khi ánh sáng kia chưa kịp rơi xuống.
Kẽ nứt trên không trung kinh khủng kia, đã bao phủ Thần Xa Hà Bá.
Tựa như một khắc sau, sẽ phân giải hoàn toàn người đứng trên chiếc Thần Xa kia.
Nhưng ngay vào lúc này, trên chiếc Thần Xa Hà Bá kia, một bàn tay giơ ra từ phía sau lưng Tả Quang Thù.
Đó là một bàn tay mịn màng, xinh đẹp và không tỳ vết.
Nó thò ra từ phía sau lưng của Tả Quang Thù, nhẹ nhàng lau một cái.
Mười ba đạo Thiên Chi Liệt Khích kia hoàn toàn bị...
Lau sạch.
Sự cường đại của Đấu Chiêu, là sự cường đại dễ như bỡn.
Bất luận là thần thông gì, đạo thuật, hay khôi lỗi mạnh mẽ đến như thế nào, thì chỉ cần một đao là có thể chém sạch.
Từ lúc bắt đầu trận chiến đến giờ, y chưa từng dừng lại một bước nào.
Luôn luôn đi về phía trước, tiến lên phía trước.
Không có bất kỳ ai có thể làm ra được điều gì có thể ngăn cản y một cách có ý nghĩa thực sự.
Duy chỉ có giờ phút này, y dừng chân!
Y dừng lại trên không trung, cảm nhận được một loại cảm giác đã lâu không cảm nhận được... nguy hiểm.
Loại cảm giác nguy cơ này chắc chắn không phải đến từ bầu trời chứa đầy ánh sáng của siêu phẩm đọa thuật kia. Mà là ở phía trước.
Ở trên Thần Xa Hà Bá, trên bàn tay ngọc nho nhỏ đang thò ra kia.
Bàn tay nhìn xinh đẹp không tỳ vết kia.
Giống như Khuất Thuấn Hoa đang ôm Tả Quang Thù từ phía sau lưng, rồi sau đó nghịch ngợm đưa tay ra từ phía bên hông của Tả Quang Thù, xòe tay ra trước mắt của Tả Quang Thù.
Tựa như muốn nói —— Nhìn nha lang quân, sơn móng tay của ta nhìn có đẹp hay không?
Nhưng cũng là cánh tay đó, lại có thể nhẹ nhàng lau sạch mười ba đạo Thiên Chi Liệt Khích.
Chính là cánh tay như vậy, lại có thể khiến cho một cường giả như Đấu Chiêu phải sinh ra một cảm giác cảnh giác!
Nhiều nhất là chỉ còn có hai bước nữa, là có thể bước lên chiếc Thần Xa to lớn hoa lệ kia rồi.
Nhưng y không thể tiếp tục tiến lên nữa.
Đạo vẫn còn trong tay y, nhưng y lại lùi về phía sau.
Nhưng là...
Chỉ có thể lui nửa bước, khoảng cách rút lui còn chưa tới chín trượng, đã không thể tiếp tục cử động được nữa. Thứ không thể nhúc nhích được nữa không phải chỉ có mình Đấu Chiêu.
Rõ ràng thứ đứng im còn là ánh sáng của siêu phẩm đạo thuật đầy trời kia, cơn gió đang thổi qua tai, còn có ánh sáng của đạo thuật vừa bị chém nát đang rơi xuống, thậm chí cả ly long đang kéo xe, Tả Quang Thù đang đứng trên Thần Xa Hà Bá...
Là toàn bộ vùng không gian này!
Lá bài tẩy của Khuất Thuấn Hoa cuối cùng cũng được lật lên.
Rốt cuộc thì cũng đã biết được thần thông nàng ta vẫn luôn ẩn giấu là cái gì.
Tuyệt đỉnh thần thông, Hạp Thiên!
"Hạp Thiên vị chi vũ, tích vũ vị chi trụ" (12)
(12) Cái bao gồm toàn bộ bầu trời được gọi là vũ, cái chia cắt vũ được gọi là trụ Nắm trong tay thần thông không gian vô thượng, chỉ cần trong một suy nghĩ là có thể làm dừng lại cả một vùng không gian.
Vô thượng là như thế nào?
Thứ "vô thượng" chưa chắc đã là tuyệt đỉnh thần thông, nhưng thứ có thể đính lên hai chữ này, thì chắc chắn tương tự như một sự tồn tại cao cấp nhất trong thần thông.
Tỷ như Khương Vọng đã từng đụng phải cường giả Ngư Tự Khánh của Hải tộc, gã cũng sở hữu một thần thông có thể coi nhẹ khoảng cách, công kích xuyên không gian, được gọi là Liệt Không.
Cũng giống như Thiên Phủ Tần quốc Tần Chí Trăn, sở hữu thần thông có thể thăm dò hư không, hành tẩu bên trong khe hở của không gian, chính là Luyện Hư.
Thậm chí giống như tướng quốc Trang quốc Đỗ Như Hối, Chỉ Xích Thiên Nhai, đi lại không hề cố kỵ.
Nhưng những thần thông này, đều phải ngừng lại trước Hạp Thiên.
Nếu như trong trường hợp tu vi ngang hàng, thần thông Hạp Thiên có khả năng nắm quyền điều khiển không gian cao nhất trong tay!
Cho nên Khuất Thuấn Hoa mới có thể phát hiện ra song đầu viên hầu Niệm Chính trước, cho nên Khuất Thuấn Hoa mới có thể dùng một tay lau sạch Thiên Chi Liệt Khích trên bầu trời kia.
Cho nên bây giờ nàng ta làm tất cả mọi thứ dừng lại, đi ra từ phía sau lưng Tả Quang Thù, đi về phía Đấu Chiêu.
1335 chữ