Chương 2453 Mặt Trời Rực Rỡ, Vạn Sự Đều Đáng Yêu (1)
Tả Quang Thù nói cũng không nói một tiếng liền chạy, bỏ lại Khương Vọng ngồi sững sờ ở trong phòng một mình.
Sau đó thuận thế liền tu luyện...
Hai môn ấn pháp được truyền lại ở trong Sơn Hải Cảnh, vô cùng cao thâm khó lường, không phải cứ tùy tiện là có thể nắm ở trong tay.
Hơn nữa khi còn ở trong Sơn Hải Cảnh, hắn cũng bôn ba không ngừng nghỉ, không có quá nhiều thời gian để nghiên cứu.
Có nghĩa là, mặc dù hắn đã có nó một đoạn thời gian rồi, nhưng vẫn chỉ dừng lại ở mức độ hiểu biết đại khái mà thôi.
Lúc này, ấn pháp chủ yếu mà hắn phải nghiên cứu là Họa Đấu Ấn.
Ngồi một mình trên ghế, hai tay chắp trước mặt, mười ngón tay thay đổi nhanh chóng.
Những ấn quyết khiến người ta hoa cả mắt kia, đối với hắn của hiện tại mà nói, thì căn bản cũng không tính là khó. Thứ chân chính cần dùng một lượng lớn thời gian và tinh lực đi thăm dò, là những quy tắc dẫn dắt ở đằng sau những ấn quyết phức tạp kia.
Đúng vậy, Khương Vọng có thể mơ hồ cảm nhận được rằng những ấn pháp phức tạp và luôn thay đổi này giống như một con đường quanh co, cho phép người dưới tình cảnh có cảnh giới không đủ, có thể thông qua thời gian và tinh lực, đi đến đỉnh núi.
Hắn cần phải đi tìm tòi nghiên cứu mối liên hệ giữa bọn chúng, chân chính ngộ ra được quá trình leo núi, thì mới có thể nắm giữ được ý nghĩa sâu xa của môn ấn pháp này.
Cốc cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên.
Thanh âm này vừa đúng đủ để đánh thức người trong phòng, nhưng lại không hề chói tai, sẽ không khiến cho người ta cảm thấy kinh sợ.
Khương Vọng thu ấn ngẩng đầu lên, liền thấy Hoài quốc công gầy gò và nho nhã, đứng ở trước cửa.
Nơi này là phủ của Hoài quốc công, cửa cũng mở, nhưng ông cũng không trực tiếp tiến vào.
Khương Vọng liền vội vàng đứng lên hành lễ: "Quốc công đại nhân!"
"Không cần đa lễ. Tả Hiệu khoát tay một cái, vượt qua ngưỡng cửa đi vào: "Lão phu vừa mới trở lại, nghe nói cuộc thi luyện trong Sơn Hải Cảnh đã kết thúc, liền tới xem một chút, ta nghĩ các ngươi có lẽ sẽ có một vài vấn đề cần tới ý kiến của lão nhân gia... Quang Thù đâu rồi?"
"Cái đó." Khương Vọng có chút lúng túng nói: "Mới ra ngoài không lâu, có lẽ buổi tối sẽ quay trở về"
Lão quốc công có chút vui mừng cười lên.
Sau đó nói: "Xem ra các ngươi thu hoạch cũng không tệ.
Khương Vọng đàng hoàng nói: "Quang Thù lấy được Cửu Phượng chương, ta thì lấy được Thần Lâm Chi Mê của Hoàng Duy Chân, còn lấy được hai thức ấn pháp, và máu tươi của hai dị thú.
Tả Hiêu nhìn hắn, thanh âm hòa hoãn: "Có thể làm được đến loại trình độ này, thật không dễ dàng. Mặc dù lão phu biết ngươi nhất định có thể làm được... Ngươi vất vả rồi, hài tử.
Khương Vọng sớm đã tạo thành thói quen được mọi người ca ngợi.
Nhưng không biết tại sao. Khi lão quốc công nói ngươi vất vả rồi, hắn lại phá lệ cảm nhận được một loại kích động, như một dòng nước ấm chảy qua trái tim.
Cười nói: "Không đến nỗi khổ cực, đối với vãn bối mà nói, đây cũng là một lần rèn luyện hiếm có"
"Ta biết, sự rèn luyện của Quang Thù còn thiếu, lại còn rất ngây thơ, chắc hẳn đã cho ngươi thêm không ít phiền toái.." Tả Hiêu vừa nói, vừa khoát tay một cái, ngăn cản mấy lời nói khiêm tốn mà Khương Vọng muốn nói, tiếp tục nói: "Nói cảm ơn thì quả thực không thân thiết rồi, nhưng trên cương vị là gia gia của Quang Thù, ta xác thực cần bày tỏ lòng cảm tạ.
Ông ta hơi dừng lại một chút, rồi nói: "Nếu như không có chuyện gì gấp, thì cứ ở trong phủ thêm mấy ngày đi. Mặc dù lão phu cũng có một chút của cải, nhưng nếu thế thì chỉ làm tổn thương tấm chân tình của ngươi. Vậy thì cứ coi như ta cậy già lên mặt, cậy sống nhiều tuổi hơn ngươi, chỉ điểm cho ngươi tu hành một trận... ngươi thấy như thế nào?"
Cái loại chỉ điểm tu hành chính thức này, khác với lần chỉ bảo trước khi tiến vào Sơn Hải Cảnh lần trước. Cái sau thì gần giống việc lúc chuẩn bị chiến đấu ở Quan Hà Đài, Tào Giai thuận miệng chỉ ra một vài điểm trọng yếu trong chiến đấu.
Cái trước giống như sự chỉ điểm toàn diện lúc trước khi xuất chinh ở Quan Hà Đài của Dịch Tinh Thần và Trọng Huyền Trử Lương ở trên Điểm Tướng Đài.
Đại Sở Hoài quốc công tự mình chỉ điểm tu hành!
Phần lễ cảm tạ này há chỉ là phong phú mà thôi?
Đối với một nhân vật ở cấp bậc giống như Hoài quốc công mà nói, cho dù là pháp khí hay bảo cụ gì, cho dù có bao nhiêu nguyên thạch hay linh đan, cũng không thể nào trân quý bằng thời gian và tinh lực, và cả tấm chân tình thực sự của ông.
Khương Vọng thành khẩn quỳ xuống: "Ta nào dám có thỉnh cầu xa hoa như vậy chứ? Nếu như ngài có thể bớt chút thời giờ chỉ điểm, đã là vinh dự vô cùng lớn của ta rồi"
Tả Hiêu chìa tay ra, đưa tay đỡ hắn dậy: "Khi lão phu nhìn ngươi, ta luôn cảm thấy, có một loại duyên phận rất sâu xa..."
Ông ta vỗ nhè nhẹ cánh tay Khương Vọng một cái: "Không cần xa lạ mới được.
Khương Vọng nói: "Ta đến phủ này, giống hệt như về nhà. Gặp mặt công gia, chỉ cảm thấy như nhìn thấy trưởng bối của nhà mình, cực kỳ dễ thân cận.
"Được"
Hoài quốc công ở lâu trong quân ngũ, làm việc luôn chú trọng đến sự mạnh mẽ vang dội.
Lúc này liền buông tay của Khương Vọng ra, né người mở ra một khoảng không gian.
"Vậy thì chúng ta liền bắt đầu từ ấn pháp ngươi vừa mới luyện tập đi..."
"Nguồn gốc của môn ấn pháp này, chính là ấn pháp ở cấp độ Diễn Đạo của Hoàng Duy Chân, được đặt tên là [Sơn Hải Điển Thần Ấn], được gọi là ấn pháp tuyệt diệu nhất trong thiên hạ. Đây vốn là một bộ, tổng cộng bao gồm tám trăm bảy mươi mốt loại ấn pháp, hợp lại thành Sơn Hải Điển Thần Ấn. Năm đó Hoàng Duy Chân đã suy diễn đến trình độ này, dựa vào nó để hoành hành thiên hạ. Căn cứ vào lời giải thích năm đó của Hoàng Duy Chân, nếu như suy diễn bộ ấn pháp này đến cuối cùng, thì có thể mở ra được tổng cộng một ngàn hai trăm chín mươi sáu loại..."
"Thứ mà ngươi được truyền lại, là một môn trong số đó, phói hợp chính xác để sử dụng trong cảnh giới của ngươi. Đến, cứ làm giống hệt như ta này, bắt lại ấn quyết mà ngươi làm vừa rồi, điều động lực lượng thần hồn của ngươi tới cảm thụ một chút..."