← Quay lại trang sách

Chương 2495 Một Con Tốt Không Ngừng Tiến Về Phía Trước (2)

Chúc Duy Ngã suy nghĩ một chút thấy cái này cũng có đạo lý, thuận miệng nói một câu: "Ta thấy ngươi cũng thật dụng công đấy.

"Có câu nói: 'Hãy lấy lịch sử làm tấm gương phản chiếu, ngươi có thể biết được những điều được và mất. Sư đệ rất thích đọc sách sử!" Ánh mắt của Khương Vọng sáng quoắc: "Sư huynh thích không?"

"À" Chúc Duy Ngã không dấu vết ngồi xa ra một chút: "Có thể, có lẽ... Có chút "Sư đệ nơi này có một bộ.

"Ai ngươi nhìn Tiêu Thứ kìa!" Chúc Duy Ngã bỗng nhiên rất kích động nhô đầu ra nhìn.

Khương Vọng cũng quay đầu nhìn lại theo.

Chỉ thấy ở trên con đường dài ở phía xa xa, Tiêu Thứ một mình ngồi ở đó, đoan chính như một bức tượng được điêu khắc bằng đất sét, nhưng gương mặt lại xuất hiện tử khí.

Một tinh điểm ở phía chân trời kia, Đã sáng mấy giờ liền, vẫn còn đang chiếu sáng ở tỉnh khung phía xa xa.

Lấy trạng thái Ngũ Phủ viên mãn của Tiêu Thứ mà nói, muốn lập lên một tòa đệ nhất Tinh Lâu, không nên hao tổn quá nhiều thời gian như vậy mới đúng... Cho dù có điêu khắc tinh tế đến mức nào đi chăng nữa, thì lúc này chắc hẳn phải xây xong đường nét rồi, tinh quang kia hẳn là phải giấu đi rồi.

Một tu hành giả thông thường, thường ban đầu sẽ kiến lập ra đường nét của Tinh Lâu trước, làm cho nó ổn định ở nơi sâu thẳm của tinh khung, sau đó mới tỉ mỉ mài giũa trong một khoảng thời gian dài tu hành. Giống như Trọng Huyền Tuân ở Tắc Hạ Học Cung kiểu như thế, nói lập là lập, mà một lập xong liền ngay lập tức hoàn thành, ngược lại, đây là một chuyện cực kỳ hiếm thấy, một trường hợp đặc biệt của thiên tài.

Mà với thiên tư của Tiêu Thứ, cho dù không bằng được trình độ của Trọng Huyền Tuân, thì cũng không thể nào chậm hơn so với những tu hành giả thông thường mới đúng, nhất là thời gian bây giờ của hắn ta còn rất eo hẹp và vội vã.

"Hắn ta vừa mới uống một viên đan dược, không biết là đan gì? Chúc Duy Ngã nói.

Nhìn gương mặt của Tiêu Thứ đang dần hiện lên tử khí, Khương Vọng như có điều suy nghĩ: "Nếu như Tiêu Thứ muốn lợi dụng thành Bất Thục để tranh thủ thời gian nhanh chóng tiến vào Thần Lâm, thì không đến nỗi không chuẩn bị cái gì mới đúng... có lẽ hắn ta có suy nghĩa khác.

Lại nhìn một hồi.

Bên kia, Tiêu Thứ vẫn không có biến hóa mới gì phát sinh, tinh điểm ở phía chân trời kia vẫn sáng chói, hắn ta vẫn ngồi ngay ngắn ở đó, đến nỗi, tử khí trên gương mặt cũng vẫn giữ nguyên.

Trong khi các khách xem thì vô cùng nóng này, hắn ta lại giữ được sự bình tĩnh một cách dị thường.

"Đây mới là ngày thứ nhất. Chúc Duy Ngã thu hồi tầm mắt, nói với Khương Vọng: "Hình như ngươi hiểu rất rõ tên Tiêu Thứ này à?"

"Ta cũng chỉ là nghe đồn đãi mà thôi. Kể ra Khương Vọng cũng thật sự có hiểu rõ một chút, vì vậy nói: "Thuật luyện đan là nền tảng lập quốc của Đan quốc, phóng tầm mắt ra khắp thiên hạ, không có đan dược nơi nào so sánh được với quốc gia này. Đan dược xuất phát từ Đan quốc, đồng nghĩa với hàng tinh phẩm, so với những đan dược cùng cấp bậc, giá cả luôn cao hơn một thành. Mà Nguyên Thủy Đan Hội là thịnh hội cao nhất đối với những tu hành giả bên trong Đan quốc, mỗi một lần tổ chức, hội này đều sẽ lấy ra một viên đan dược siêu phẩm, để khích lệ thiên tài của quốc gia.

"Trong Nguyên Thủy Đan Hội được tổ chức mười năm trước, có một viên Thiên Nguyên Đại Đan. Các cuộc khảo nghiệm Đan Hội lần trước đó, Tiêu Thứ đều là người đứng đầu. Nhưng cuối cùng viên Thiên Nguyên Đại Đan kia lại được ban cho người khác. Mà phần thưởng của Nguyên Thủy Đan Hội lần này, là một viên Lục Thức Đan, nghe nói có thể trợ giúp người tu hành ngưng luyện linh thức.

Vốn là lấy biểu hiện của Tiêu Thứ, viên Lục Thức Đan này hẳn phải là vật trong túi của hắn ta, toàn bộ Đan quốc cũng không có ai có đủ tư cách tranh đoạt cùng hắn ta. Nhưng cuộc thi Nguyên Thủy Đan Hội này lại lỡ hứa hẹn với người khác, vì thế cao quan chủ trì Đan Hội của Đan quốc nói với Tiêu Thứ mấy thứ kiểu như cân nhắc đại cục, khuyên Tiêu Thứ đợi thêm mười năm nữa...

Thái độ của Tiêu Thứ vô cùng cương quyết, bày tỏ nhất định phải cạnh tranh, cũng thông qua lần thí luyện ở Sơn Hải Cảnh, muốn lấy được càng nhiều lợi thế hơn.

Nhưng trong lần thí luyện ở Sơn Hải Cảnh này, hắn ta lại không thu hoạch được gì.

Còn bị tổn thất phần lớn tài nguyên, thần hồn căn nguyên bị lột bỏ ba thành, sau khi trở lại Đan quốc, đã trực tiếp bị lột bỏ tư cách tham gia Nguyên Thủy Đan Hội lần này, ngay cả tư cách cạnh tranh cũng không có.

"Có lẽ đây chính là lý do hắn ta trộm viên đan dược rồi rời đi?

"Dĩ nhiên, những thứ ta vừa nói, đều là tin tức do Quang Thù nghe ngóng, gom góp tin tức ở nhiều nơi. Chưa chắc đã là chân tướng của câu chuyện.

Chúc Duy Ngã sau khi nghe xong, khẽ gật đầu: "Khó trách ta cảm thấy ngươi có sự đồng tình với hắn ta.

"Nếu như nói đồng tình, thì thà nói đồng cảm sẽ đúng hơn đi? Khương Vọng nói: "Người đang nắm quyền tùy ý làm bậy, chà đạp quy tắc, cũng chính là nguyên nhân mà chúng ta hôm nay ngồi ở chỗ này."Đan quốc đây là đang tự mình cắt đứt tương lai a? Chúc Duy Ngã vuốt cằm nói: "Mà ta cũng không nghĩ tới, một nhân vật như Trương Tuần thế mà cũng có tầm nhìn hạn hẹp đến thế.

"Trương gia chính là môn phiệt thế gia lớn nhất ở Đan quốc, viên Thiên Nguyên Đại Đan vào Đan Hội mười năm trước kia, cũng bị đệ đệ của Trương Tuần là Trương Tĩnh nuốt trọn. Y có ngày hôm nay, không phải chỉ dựa vào bản thân của một mình Trương Tuần y. Y là người đạt được lợi ích lớn nhất, y ngồi được lên vị trí này, chắc hẳn đã có thể lực ở phía sau lưng làm cái gì đó rồi... Khương Vọng nói tới chỗ này liền dừng lại: "Ta chỉ tùy tiện phân tích một chút, không làm được gì nhiều"

"Ngươi nói như vậy là ta đã hiểu rồi. Phân tích rất có đạo lý!" Chúc Duy Ngã gật đầu bày tỏ khẳng định: "Đúng là không uổng phí đọc sách sử!"

Khương Vọng nhìn hắn ta một cái: "Đúng rồi, Chúc sư huynh, ta nghe nói Tù Lâu từ ngũ lâu đi lên, cho đến bây giờ cũng chỉ có thể một mình Tội Quân mới có thể đi vào. Sư huynh ngươi không chỉ có thể tùy ý ra vào, còn có thể mang sư đệ ta cùng nhau đi vào... Xem ra sư huynh có một địa vị rất cao ở trong nội bộ thành Bất Thục đấy!"

"Chủ yếu là ẩn núp" Chúc Duy Ngã bất động thanh sắc nói: "Chúng ta là hai tên tội phạm bị truy nã, ẩn núp ở chỗ khác dẫu sao cũng không quá an toàn. có một lời ta không biết có nên nói hay không"

"Sư huynh,"Nói"

Khương Vọng vân đạm khinh phong nhắc nhở: "Cái đó, ta không phải tội phạm bị truy nã. Trang quốc vẫn chưa có cái lá gan đó đâu, dám công khai truy nã đại quan tam phẩm của Tề quốc.

Chúc Duy Ngã:...