Chương 2570 Khuyên Người Phải Có Lòng Khoan Dung (3)
Đây là một cây châm thần hồn, xung quanh đầu và đuôi có ánh sáng bạc nhàn nhạt, thân châm có ba điểm sáng. Tốc độ không tính là nhanh, ở bên trong thế gian thần hồn, thậm chí có thể cũng coi là chậm rãi.
Nhưng nó mang theo tiếng rít, như quỷ khóc vậy.
Nơi khiến người ta thực sự sợ hãi chính là...
Khoảnh khắc nó xuất hiện, vô luận là Thần Hồn Nặc Xà đang chạy tán loạn với đủ loại thần sắc quỷ dị, hay là Thần Hồn Diễm Tước tung bay khắp trời, tất cả đều dừng lại trong chốc lát, không thể động đậy.. Cuộc xâm nhập thần hồn kịch liệt, lại trước cây châm này, biến thành một bức tranh tĩnh vật.
Ngay cả Khương Vọng tay đang cầm kiếm linh hiển hóa của Trường Tương Tư, cũng cảm giác được thân thể do thần hồn ngưng tụ của mình bị một loại lực lượng vô hình nào đó khóa chặt, thân thể bị khóa chặt, khó mà tránh thoát.
Rất rõ ràng, trong cuộc chiến thần hồn lần này, Khương Vọng dã đụng phải tấm vách sắt rồi.
Sự tinh sảo khi Tạ Quân Mạnh vận dụng thần hồn, không hề thua kém hắn, thậm chí còn vượt qua cả hắn. Trước đây, song phương cũng không biết lá bài tẩy của đối phương là gì, mà chỉ cứ lấy chiêu phá chiêu, dần dần đẩy cục diện chiến đấu đến cao triều.
Đây chính là chỗ khó lường, mà cũng là nơi xuất sắc của cuộc chiến.
Mà châm này của Tạ Quân Mạnh, được đặt tên là Định Hồn.
Định Hồn của Đông Vương hập Nhị Hồn!
Tên gọi như vậy, thực sự cũng như thế.
Khi một châm rơi xuống, định hồn mà cũng sát hồn, cả thần và quỷ đều bị giam cầm.
Thân thể do thần hồn ngưng tụ của Khương Vọng không chỉ bị giam cầm bởi các lực lượng vô hình. Và mỗi một tấc trên cơ thể đều có thể cảm thấy một cơn đau ngứa ran dữ dội! Nó giống như hàng ngàn mũi cham sắc nhọn đâm xuyên qua toàn thân thể, mang đến sự đau đớn gần như vượt quá giới hạn ý chí!
Thần hồn cơ hồ là muốn sụp đổ.
Tuy nhiên, vào khoảnh khắc tiếp theo, cả người Khương Vọng phát ra ánh sáng!
Thân thể do thần hồn hiển hóa của hắn phát ra ánh sáng rực rỡ và nóng rực hệt như ánh sáng mặt trời.
Toàn thân đỏ rực, trong lúc nhất thời ánh sáng tỏa ra vạn trượng.
Thông Thiên Cung của Tạ Quân Mạnh cũng được chiếu sáng vô cùng rực rỡ.
Cơ thể biến thành liệt nhật, giống hệt như đang lặp lại cảnh tượng trong thần thoại, thái dương rơi xuống nhân gian, vì thế nghênh đón lấy ngày tận thế. Cây châm Định Hồn cố chấp định trụ tất cả kia, trực tiếp bị thổi bay, cả người Khương Vọng được bao phủ bởi ánh sáng đỏ chói của liệt nhật, thẳng tắp giết về phía Tạ Quân Mạnh. mặt trời chói chang Nhất thời chủ khách điên đảo, công thủ hoán đổi vị trí.
Đổi cả nhân gian.
Thần hồn sát pháp, Trụy Tây!
Đồng thời, Thần Hồn Nặc Xà và Thần Hồn Diễm Tước ở trong Thông Thiên Cung cũng được giải thoát, chúng dường như là những linh vật tự do, thậm chí tự do hơn cả thiềm thừ mắt xanh của Tạ Quân Mạnh. Trong khi đang cắn xé điên cuồng, từng con từng con lại nối tiếp nổ tung, mỗi lần đều nổ tung ở tiết điểm mấu chốt của thần hồn lực tụ hội, phát ra những tiếng vang rung trời bên trong Thông Thiên Cung.
Tuy rằng kỹ năng vận dụng thần hồn của Khương Vọng không thể tuyệt diệu bằng tuyệt thế châm pháp do Đông Vương Cốc truyền lại qua cả nghìn cả vạn năm. Nhưng cường độ thần hồn của hắn sau khi được rèn giũa ở bên trong Hồng Trang Kính đã đạt đến trình đọ Tạ Quân Mạnh không thể so sánh được.
Dưới tình huống kỹ xảo không chiếm ưu thế, hắn không tiếc dùng sự hao tổn thần hồn gấp mấy lần để đối kháng với thần hồn của Tạ Quân Mạnh, lật ngược Định Hồn Châm ngay tại chỗ!
Thiềm thừ mắt xanh mà Tạ Quân Mạnh đạp ở dưới chân kia, chính là Chân Linh của hắn ta, dưới cú sốc như vật, còn suýt nữa không thể đứng vững.
Ánh mắt luôn tự tin cuối cùng cũng lộ ra vẻ mặt sợ hãi.
"Thần hồn của Dịch Đường cũng không thể mạnh được như vậy! Rốt cuộc ngươi là ai?!"
Tất nhiên ngạc nhiên là có thật, nhưng sợ hãi là không thể nào.
Trong mắt hắn hiện lên vẻ kinh ngạc, từ trong cảm xúc kinh ngạc này, một cây phi châm kim quang mang theo năm màu quang mang ngũ sắc như mộng bay ra hình thành.
Đông Vương Thập Nhị Châm danh chấn thiên hạ có ba châm chuyên ứng thần hồn, là Định Hồn, là Trấn Phách, là Kinh Mộng.
Định Hồn Châm đã bị phá vỡ, trước thần hồn hào hùng như thế này của Khương Vọng, Trấn Phách Châm cũng khó có tác dụng.
Cho nên này châm này là Kinh Mộng Dường như nó đã mang theo một giấc mơ, một giấc mơ khiến người ta say sưa, chìm đắm trong đó không muốn dứt ra.
Trong đêm dài hiu quạnh, nó sẽ cho ngươi một chút thoải mái và một phút bình yên.
Mà sau đó một châm kích phá!
Cuộc oanh tạc đầy trời của Diễm Tước dường như im lặng lại.
Những con Nặc Xà đang cắn xé đầy trời cũng như ngưng lại.
Thái dương rực rỡ và huy hoàng kia dường như chưa từng mọc lên.
Tòa Thông Thiên Cung thuộc về Tạ Quân Mạnh này giống như vẫn luôn bình tĩnh như vậy.
Trong chiến trường chém giết thần hồn.
Tạ Quân Mạnh đã tỉnh dậy sau một giấc mơ kinh hoàng và hoàn toàn thoát khỏi trạng thái khủng khiếp của thần hôn.
Thần hồn chi lực to lớn của Khương Vọng rút đi như thủy triều, phảng phất như chưa từng xuất hiện.
Xét về kết quả, lẽ ra Khương Vọng phải chịu thiệt thòi trong cuộc tỷ thí ở cấp độ thần hồn này mới phải. Bởi vì thần hồn của hắn đã bị lãng phí rất nhiều vào những thứ vô ích, nhưng lại tốn công vô ích. Nhưng thần hồn chi lực của hắn vượt xa Tạ Quân Mạnh, mức độ hao mòn này hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến cục diện chiến đấu.
Chẳng qua chỉ là chỗ này không nở hoa, thì đã có nơi khác nở hoa.
Vào giờ phút này, ở bên ngoài thế gian thần hồn, Tam Muội Chân Hỏa đã vây quanh thân thể của Tạ Quân Mạnh, thế lửa dữ dằn, chỉ trong chớp mắt đã đốt cháy hoàn toàn nó, khiến nó hóa thành một khối than rơi xuống, mà trong quá trình rơi xuống, đến cả cục than kia cũng bị đốt sạch.
Dĩ nhiên Tạ Quân Mạnh không phải là mộc yêu nào hóa hình cả, cho nên dĩ nhiên khối than này cũng không phải là hắn ta rồi.
Tạ Quân Mạnh ở nơi này đã mất, Tạ Quân Mạnh chân chính thì như cỏ xuân chui từ dưới đất lên, chui lên trong một luồng bích quang*.
ánh sáng màu xanh ngọc bích