← Quay lại trang sách

Chương 2375 Đi Đến Giác Ngộ (1)

Tả Quang Thù nói: "Cái gọi là Điêu Nam Uyên trong 'Chí Thử Nhi Nam Điêu Dã, đương nhiên là ở biên giới cực nam của vùng đất này rồi. Nhưng mà Sơn Hải Cảnh thực sự quá rộng lớn, rất khó để tính toán. Nếu chỉ dựa vào bản thân chúng ta thì rất khó có thể chạy đến nơi trong một thời gian ngắn được, cho nên nếu như muốn đi đến Điều Nam Uyên, nhất định phải đi thần hàng chi lộ (1), cũng chính là Hồng Kiều. (1) Con đường của thần giáng lâm Trước tiên phải đi đến núi Bắc Cực Thiên Quỹ tìm Cửu Phượng, sau đó nghĩ được biện pháp lấy được lông vũ của Cửu Phượng, tiếp theo lại phải đi qua con đường như vậy đi tìm Điêu Nam Uyên, đến Điêu Nam Uyên đốt cháy lông vũ của Cửu Phượng, mới có thế lấy được đầu mối liên quan... Đại khái, độ khó của việc lấy được Cửu Phượng chương, cũng đã minh chứng cho sự trân quý của nó.

Bản thân việc rút được lông vũ của Cửu Phượng, đã là việc khó khăn như đi tìm chết! Khương Vọng cũng đã cảm thụ được sâu sắc việc sơn thần hải thần bên trong Sơn Hải Cảnh này mạnh mẽ đến thế nào. Nếu như không phải trong tay của Tả Quang Thù còn có đồ được Hoài quốc công đặc biệt chuẩn bị để nhắm vào Cửu Phượng, thì hắn căn bản cũng chả ôm hy vọng sẽ đạt được lợi ích gì từ chuyến đi lần này.

Thần hàng chi lộ là địa phương nào thì càng không cần phải nói, nói không chừng lại gặp phải một vị sơn thần hay hải thần nào đó đi ngang qua, một vị tâm tình không tốt, liền có thể nghiền nát bọn họ rồi.

Mà Điêu Nam Uyên... Nghe tên đã không thấy an toàn rồi.

Tả Quang Thù đặt mục tiêu cao như vậy, nhất định là do đã đánh giá sai tình hình, chưa có đủ nhận biết về thực lực của chính bản thân mình và độ khó khăn của Sơn Hải Cảnh. Nhưng Hoài quốc công cũng không hề nhắc nhở, thậm chí còn giúp đỡ khắc phục vấn đề khó khăn ở chỗ Cửu Phượng, chắc là có sự cân nhắc trong đó rồi... Nếu như theo đúng kế hoạch của Tả Quang Thù thì cho dù chuyện này khó thì cũng khó thật, nhưng ít nhất còn còn có một tia hy vọng.

Nhưng bây giờ, bên trong Sơn Hải Cảnh lại xảy ra biến hóa vô hình, Cửu Phượng cũng biến mất, núi Bắc Cực Thiên Quỹ bỗng nhiên trống trơ trống hoắc, bước đầu tiên của kế hoạch đã bị chém đứt rồi. Chẳng trách trông Tả Quang Thù đứng ở nơi đó vô cùng lờ mờ.

Suy nghĩ một chút, Khương Vọng lại hỏi: "Cửu Phượng đã biến mất rồi, còn biện pháp nào khác để lấy được Cửu Phượng chương không?"

Đương nhiên Tả Quang Thù cũng đã cân nhắc vấn đề này rồi: "Sau khi thiên khuynh (2), người có thể bình yên sống sót, thành công đi vào trung tâm của ngọn núi, thì có thể thông qua cửu chương ngọc bích ở trong tay để lấy được vật kế thừa của Hoàng Duy Chân. Những vật kế thừa kia bao gồm những thứ gì thì không ai biết được, nhưng theo ta nghĩ, trong đó cũng sẽ có cơ hội lấy được Cửu Phương chương"

(2) Trời nghiêng "Thiên khuynh là cái gì? Bầu trời ở nơi này... sẽ sập xuống sao?"

"Có thể hiểu như vậy. Thiên khuynh chính là ký hiệu cho điểm kết thúc của cuộc lữ hành tiến vào Sơn Hải Cảnh, đến lúc đó những hiện tượng giống như diệt thế sẽ xảy ra, sơn thần và hải thần đều phải ở trong địa bàn của chính bản thân mình, mượn lực lượng của sơn hải để cố thủ. Những người ngoại lai ở bên ngoài ngọn núi trung tâm sẽ không thể sống sót.

"Nói cách khác..

" Khương Vọng phân tích nói: "Cuối cùng tất cả những người sống sót, đều sẽ tụ họp lại ở ngọn núi trung tâm sao?"

Tả Quang Thù gật đầu.

"Thiên khuynh đều sẽ xảy ra mỗi một lần tiến vào Sơn Hải Cảnh sao?"

"Dựa theo những tình báo mà ta thu thập được, thì mỗi lần đều có? Tả Quang Thù nói: "Trừ phi tất cả mọi người đều rời sân trước thời điểm đó"

"Vậy thì còn có cơ hội, rất có cơ hội. Khương Vọng nói vô cùng chắc chắn: "Ba người chúng ta liên thủ thì ai cũng không sợ"

Điều này quả thực là mang lại lòng tin cho mọi người.

Sự khó khăn trong cuộc hành trình tiến vào Sơn Hải Cảnh này, đã vượt qua sự tưởng tượng của tất cả bọn họ. Sau khi tiến vào Sơn Hải Cảnh, gần như mỗi người đều phải chịu sự dạy dỗ vô cùng sâu sắc.

Tả Quang Thù xuất thân danh môn bắt đầu hoài nghi nhân sinh, thậm chí còn phủ định bản thân.

Người có bối cảnh thần bí như Nguyệt Thiên Nô, cũng dưới sự đả kích liên tục ở nơi này, cảm thấy mất kiểm soát.

Duy chỉ có Khương Vọng, mặc dù cũng không ngừng bị đánh bại, đôi ba lần bị đánh trối chết, trên người nơi nào cũng chồng chất vết thương... Nhưng hắn vẫn thẳng lưng ngẩng cao đầu, tràn đầy tự tin đối mặt với con đường phía trước."Ở ngọn núi trung tâm là tình huống như thế nào?" Nguyệt Thiên Nô lên tiếng hỏi.

Tả Quang Thù lắc đầu: "Không biết, không có ai có thể biết được. Tất cả tin tức tình báo đều chỉ nói rằng có một địa phương như thế. Hình như những người trước đây tham dự Sơn Hải Cảnh, nếu như thành công đến được ngọn núi trung tâm, đều sẽ tự nhiên thu được quà tặng. Ta nghĩ sẽ không đơn giản đến như vậy, nhưng không có cái gì nói rõ ràng về điều này cả."

"Cầm cửu chương ngọc bích, đi vào ngọn núi trung tâm. Khương Vọng như có điều suy nghĩ: "Ngọc bích càng nhiều, thì lựa chọn càng nhiều?"

Tả Quang Thù suy nghĩ một chút, nói: "Vật mà Hoàng Duy Chân để lại, giống như là một cái ám hạp (3) chín ngăn được chùm vài đen lên. Mỗi cửu chương ngọc bích, đều có thể mở ra một ngăn trong đó, mọi người không thể thấy bên trong có gì, chỉ có thể đưa tay vào lục lọi, chỉ như vậy mới có thể lấy đi vật kế thừa đó được. Dĩ nhiên càng có nhiều cửu chương ngọc bích, thì càng có nhiều lựa chọn. Huynh càng có nhiều cửu chương ngọc bích trong tay, thì càng có nhiều cơ hội lấy được thứ huynh muốn"

(3) Cái tráp đen "Vậy tại sao không tập trung tất cả cửu chương ngọc bích lại, mọi người thay phiên sử dụng, lần lượt từng người lựa chọn?" Khương Vọng hỏi.

Tả Quang Thù nói: "Bởi vì ở bên trong Sơn Hải Cảnh, mỗi khối ngọc bích chỉ có thể sử dụng một lần. Bất kỳ "ngăn" nào được mở ra, thì nó sẽ biến mất. Khương Vọng gật đầu một cái. Tả Quang Thù đã nói vô cùng rõ ràng rồi.

Ở bên trong Sơn Hải Cảnh, nếu muốn đạt được một cái gì đó, có thể sử dụng hai loại phương thức. Một là đi theo phương thức thông thường, ví dụ như đi theo kế hoạch của Tả Quang Thù, đầu tiên đi tới núi Bắc Cực Thiên Quỹ, sau đó lại đi Điêu Nam Uyên... Còn có một loại phương thức lựa chọn cơ bản khác đó là vượt qua thiên khuynh, tiến vào ngọn núi trung tâm, dựa vào cửu chương ngọc bích để lấy được vật kế thừa của Hoàng Duy Chân. Phương thức sau chịu ảnh hưởng rất lớn từ nhân tố vận khí, vì khi ngươi mở ra một ngăn trong cái ám hạp đó, thứ trong đó chưa chắc đã là thứ mà ngươi cần.