← Quay lại trang sách

Chương 2465 Thiện tai (2)

Sư tổ. Nguyệt Thiên Nô chắp tay cúi đầu hành lễ.

Sau đó mới nói: "Bởi vì năm xưa ta thân hủy hồn tán. Tông môn mới không thể không để cho Ngọc Minh có cảnh giới Thần Lâm trở thành thủ tọa của Diệu Hữu trai đường. Đây là sự bất đắc dĩ của tông môn, cũng là gánh nặng của Ngọc Minh."

"Vì không muốn tổn hại uy danh của tông môn, nàng ấy mới có thể nóng lòng cầu thành, dưới tình huống chưa chuẩn bị đủ đã cường hoành xung kích Động Chân, sau đó bỏ mình. Bằng không với tư chất của nàng, nếu có thể định tâm, vốn là có hi vọng Động Chân"

"Mọi chuyện này, đều là sai lầm của đệ tử"

Nữ ni ngồi thiền trên bậc cửa từ chối cho ý kiến, yên lặng chờ nàng ta nói tiếp.

"Tàn hồn của đệ tử, chỉ nhớ rõ những chuyện này" Nguyệt Thiên Nô nói: "Rất nhiều chuyện đều không nhớ được, nhưng mà những chuyện này, những thống khổ này, chưa từng tiêu tan... Ta hổ thẹn trong lòng"

"Ta đọc hết kinh điển, hi vọng được cứu độ mà không được. Ta một lòng chuộc tội, nhưng miền cực lạc khó gặp lại càng khó mang "Ngài có sự từ bi vô thượng, có thể ta không thể hiểu.

"Ngu quốc công đưa thư đến, ngài sai ta đến Sơn Hải xem một chút, nhìn xem đệ nhất phong lưu đất Sở"

"Ta cũng quyết định, dùng sơn ngọc của hắn ta, đỡ lấy kham thạch của ta, đợi đến khi trở về, liền mượn Ngọc Chân thể, hoành độ Khổ Hải"

Nguyệt Thiên Nô thở dài nói: "Đứa bé Thuấn Hoa kia, khi nàng ta còn nhỏ ta từng dùng khôi thân chơi đùa với nàng ta. Nàng ta vẫn nhớ đến, cho là Nguyệt Thiên Nô trưởng thành... Nhưng mà trên đời nào có Nguyệt Thiên Nô?"

"Nhưng sau khi rời khỏi Sơn Hải Cảnh ta nghĩ, trên đời đã có Nguyệt Thiên Nô."Nguyệt Thiên Nô kia, đã trải qua rất nhiều chuyện. Nàng ta đi cùng với Sở thiên kiêu, đi theo Khương Vọng, Vương Trường Cát, những người đã định trước sẽ trở nên rất chói mắt, cùng nhau chứng kiến truyền thuyết Sơn Hải Cảnh. Nhìn thấy Không Uyên, Già Huyền, biết được phượng hoàng có thể có chín loại, có những sinh linh truy cầu tự do.."

"Trên đời này có quá nhiều nhân vật kinh tài tuyệt diễm, trong dòng lịch sử lại có bao nhiêu câu chuyện chìm nổi"

"Hoàng Duy Chân hướng về siêu thoát tuyệt đỉnh, quay trở về từ hư ảo. Mà Nguyệt Thiên Nô cũng bên trong dòng lịch sử này, có ấn ký thuộc về mình"

"Được Khuất Thuấn Hoa nhớ đến là lần đầu, được chứng kiến truyền thuyết Sơn Hải Cảnh là lần thứ hai. Ở trên thế giới này, Nguyệt Thiên Nô đã tồn tại"

"Ta đã hại Ngọc Minh, không thể hại thêm... người khác nữa. Ta đã lầm lỡ tông môn, không thể lại lầm lỡ Ngọc Chân"

"Ta độ Khổ Hải, không thể cầu nó Nguyệt Thiên Nô khẩn thiết nói: "Sư tổ, đây chính là suy nghĩ nông cạn của ta, là thiền tâm bé nhỏ không đáng kể của ta"

Nữ ni ngồi thiền trên bậc thềm, trên nét mặt cho thấy nàng ta không hề quan tâm đến những cái tên Khương Vọng, Vương Trường Cát, Không Uyên, Già Huyền, thậm chí đối với tin tức Hoàng Duy Chân sắp siêu thoát tuyệt đỉnh cũng thờ ơ.

Đó là thế giới bên ngoài bức họa, không phải sự thật nơi đây.

Nàng ta chỉ nhìn Nguyệt Thiên Nô, dùng ánh mắt từ bi giống như hư ảo, nhìn Nguyệt Thiên Nô.

Cảm nhận được sự thống khổ của Nguyệt Thiên Nô, hiểu được tâm tình của Nguyệt Thiên Nô.

Sau đó nói: "Ngọc Chân từng nương thân tà giáo, giết chóc vô tội. Tâm này Hỗn Độn, cũng không phân thiện ác.

Dời thân thờ phật là để tiêu tan nghiệp chướng.

Ước vọng cầu xin, đều là để tẩy đi duyên trần.

Đều là do tự nguyện, không có nhân quả.

Ta muốn độ, nàng ta mới có kiếp này.

Từ Tâm, ngươi cự tuyệt thân thể của nàng ta, không phải cứu nàng ta, mà là hại nàng ta.

Cái tên Tẩy Nguyệt Am này, là "Mở rộng tâm trí soi rọi duyên khí, quý trọng hiền từ truyền khắp cổ kim.

Thủ tọa của tam đại trai đường của Tẩy Nguyệt Am, thậm chí là cả am chủ hiện tại của Tẩy Nguyệt Am, ai cũng có một chữ lót là Từ.

Còn "Từ Tâm", chính là pháp danh của thủ tọa tiền nhiệm của Diệu Hữu Trai đường. Tàn hồn của nàng ấy kết hợp với khôi thân, chính là Nguyệt Thiên Nô hiện tại.

Cùng với thiền sư Ngọc Minh thủ tọa hiện tại của Diệu Hữu Trai đường, bởi vì xung kích Động Chân thất bại mà Uẩn Thần Điện vỡ vụn, mạng sống chỉ còn đang đếm từng ngày.

Lại nói tiếp, đây đúng là một vị trí không may mắn lắm.

"Xin sư tổ thứ cho đệ tử tội nói bừa.

Nguyệt Thiên Nô nói: "Thân xác chỉ là túi da, không phải dời thân là có thể tiêu tan nghiệp chướng.

Vì thứ này, chính là trần duyên nan giải.

Nói đến tự nguyện, tự chứng nhận si tâm chưa dứt.

Đệ tử cho rằng... Làm vậy không thể độn Con báo mập mạp đang nằm chổng vó kia, nghiêng đầu nhìn thoáng qua bên này, giống như có chút tò mò.

Nữ ni ngồi thiền trên bậc thềm chỉ nói: "Ngươi đã nghĩ kĩ chưa? Thân thể của Ngọc Chân này, là đạo quả của tà thần, bản chất thần thuần, có vô cấu liên khai, nếu như ngươi có được, thì sẽ thích ứng rất nhanh. Sẽ rất nhanh "Đệ tử đã nghĩ kỹ rồi. Nguyệt Thiên Nô nói: "Tàn hồn đã không tìm được, ta cũng không muốn tìm nữa. Thân có thể bù đắp những chỗ thiếu hụt, tu lại được vô cấu Lưu Ly thân.

xác cũ đã mất, cũng không cần tạo mới. Vô cấu Lưu Ly thân có tuyệt diệu hơn nữa, Từ Tâm có tốt hơn nữa, cũng không chết đi sao?"

Giọng nàng ta như phạn xướng, bảo quang dần tách ra khỏi cơ thể: "Ta hôm nay chính là ta ngày mai, thân xác ta hôm nay, chính là thân xác ta ngày mai. Xác thịt chỉ là túi da, khôi thân cũng là túi da... Từ Tâm đã tịnh, linh nguyên mới đã xuất hiện. Ta là Nguyệt Thiên Nô, khôi thể chính là thân thể của ta, bản thân ta chính là linh thuyền.

"Tự độ Khổ Hải, giống như ngã phật.

Vào lúc này, đôi tay nàng ta chập lại, có trang nghiêm vô hạn. Trong trang nghiêm thấy được một lòng từ bi. Lấy nàng ta làm trung tâm, có một dòng nước động phát sáng, hoa vẫn xoa động tứ phương, đây là phật quang, cũng là ánh trăng.

Nơi ánh sáng đi qua, giống như có một thế giới mới, đã ra đời trong thế giới thật.

Từng đám khôi lỗi tượng phật hư ảo, như ẩn như hiện trong đó.

Trong lúc hoảng hốt, có tiếng phạn xướng vang lên...

Thâm đê để đồ tô trá A nhược mật để ô đô trá Thâm kì trá Ba lại đế Da di nhược trả ô đô trá Câu la để trá kì ma trả Sa bà ha! (*)

(*) Là bài kinh Nguyệt Quang Bồ Tát Đà La Ni Chính là [Nguyệt Vô Cấu Khôi Lỗi Tịnh Thổ].

1385 chữ