Chương 2510 Tống Tang (2)
Oanh!
Ở những địa phương mà hỏa tuyến chạm tới, những lưu quang u hồn kia đến cả việc ngăn cản lại một chút cũng không làm được, bị thiêu cháy hoàn toàn chỉ trong nháy mắt.
Hỏa tuyến mở rộng ra nhanh chóng, sau khi thiêu đốt những u hồn đang cố gắng lao tới, thì phân tán tại chỗ, bay vụt và biến thành những con diễm tước bay vút lên không trung.
Thu thu thu thu...
Phân tán thành trăm nghìn con, tấn công thẳng về phía một nửa u hồn đang bay lượn trên không trung.
Sự tùy tâm sở dục của môn hỏa hành đạo thuật này, chính là thành quả mà Khương Vọng đã tu luyện được khi còn ở phủ Hoài quốc công vào khoảng thời gian trước.
Tình thế trước mắt vô cùng rõ ràng, hành động tấn công trực tiếp của một nửa số u hồn kia, rõ ràng là đang cố gắng tranh thủ thời gian cho một nửa số u hồn còn lại.
Kẻ địch không biết đã ẩn nấp trong bóng tối kia, nhất định vẫn còn rất nhiều những thủ đoạn đằng sau đang chờ đợi được tung ra.
Khương Vọng không quan tâm những thứ đó là gì, trực tiếp dùng hỏa diễm hoành hành đẩy tới, vừa muốn đốt cháy hết những thứ này, cũng muốn đốt cháy hết những thủ đoạn đó.
Chỉ cần đốt cháy tất cả những u hồn này, thì những bước hành động tiếp theo của kẻ địch kia, tự nhiên sẽ bị sụp đổ theo.
Như là một người thầy đường đường chính chính, dùng chính để phạt kỳ.
Rắc rắc rắc!
Hình như đã cảm nhận được một sự nguy hiểm nào đó, những bộ xương khô chui ra từ những mộ phần vô chủ kia nhanh chóng đẩy nhanh hành động, có người đã lộ ra nửa người phía trên, có người giơ cao đầu lâu lên, có người giật lấy một cánh tay xương cốt từ bộ xương khác, nối lại cho mình...
Mà trong số tất cả bộ xương khô đã lộ ra ngoài không khí, đều có một quang điểm màu trắng nhảy ra bên ngoài thân thể.
Những quang điểm đó tương hỗ lẫn nhau.
Bởi vì những quang điểm màu trắng nhạt đang lơ lửng ở giữa những bộ xương khô vừa mới chui ra khỏi những mộ phần vô chủ này, hình như có một mỗi liên lạc âm lãnh nào đó.
Chúng giống như những nút nối tiếp nhau, và giống như những ngôi sao trong thế giới vong hồn.
Mà những u hồn đang di chuyển nhanh trên cao khung và đang vạch ra một quỹ tích nhất định kia, cũng được bao trùm lên một ánh sáng trắng bạch rực rỡ... Vì thế bọn chúng không hề sợ hãi hỏa diễm.
Loại thế công một vòng lại tiếp nối một vòng, một tầng đè lên một tầng kiểu này.
Quả nhiên kẻ địch thần bí kia đã chuẩn bị rất nhiều thứ.
Trong trận chiến bất ngờ gặp nhau lúc này ẩn chứa một sự quyết đoán và tính toán khôn lường.
Khương Vọng nhất định phải tôn trọng một phần tâm huyết này của đối thủ.
Đôi chân của hắn vẫn bất động, nhưng xích quang đã lóe qua đôi mắt của hắn.
Khả năng ngự hỏa của hắn đã vượt xa dĩ vãng rất nhiều.
Diễm tước mà hắn tùy tiện chuyển hóa từ hỏa tuyến, không hề đơn giản như vậy!
Diễm tước hôm nay đã không còn là diễm tước ngày hôm qua nữa.
Trong đôi mắt của mỗi một con diễm tước, đều có một điểm sáng đỏ thẫm, đó là mồi lửa do Tam Muội Chân Hỏa đốt lên.
Tất cả bọn chúng đều do hỏa nguyên trong thiên địa ngưng tụ tạo thành, lại còn được nhiễm lực lượng của hỏa hần thông, thậm chí Tam Muội Chân Hỏa của Khương Vọng, cũng có thể thông qua những con diễm tước này để hạ xuống bất cứ lúc nào, vì thế vận dụng do tâm, có thể tạo ra những sự biến hóa vô cùng vô tận. Đề cao tính linh hoạt của thần thông hỏa diễm trong chiến đấu.
Mà thể hiện vào thời khắc này chính là... Tất cả diễm tước đang bay nhanh trong không trung, nhiệt độ của diễm hỏa bỗng nhiên tăng lên gấp nhiều lần, dễ dàng mổ nát những điểm sáng trắng bạch rực rỡ kia, nhào thẳng tấn công vào những u hồn kia! Chỉ trong một cái chớp mắt, đã đốt cháy hoàn toàn tất cả những u hồn đang lao vùn vụt trong không trung. Những bộ xương khô kia thậm chí còn không thể chui hết toàn bộ cơ thể ra khỏi những mộ phần vô chủ. Phản ứng của Khương Vọng không thể nói là không nhanh, ứng đối không thể xưng là không tinh chuẩn, đạo thuật không thể nói là không huyền diệu.
Nhưng cùng lúc khi mà những con diễm tước tiêu tán đi, nhiệt độ bốn phía bỗng nhiên hạ xuống, lạnh lẽo như mụn độc ăn vào xương.
Khương Vọng hơi bất ngờ giương mắt nhìn lên, hắn nhìn thấy bên trong cao khung bị che lấp kia, một trận văn quỷ dị đã hình thành...
Địa phương tạo ra tác dụng thực tế, lại là những vệt đuôi của những u hồn kia!
Trong lòng của Khương Vọng gõ lên từng hồi chuông báo động. Hắn ý thức được, kẻ thù ẩn núp trong bóng tối kia hiểu hắn cực kỳ rõ!
Loại hiểu biết này, không hề giới hạn trong sự hiểu biết về chiến lực.
Mà là hiểu cực kỳ rõ rõ phong cách chiến đấu, thói quen ứng đối của chính bản thân hắn.
Là Dịch Thắng Phong?
Hai người đã quen biết từ nhỏ, đúng là cũng coi như có hiểu biết lẫn nhau.
Hơn nữa căn cứ vào tin tức tình báo của phủ Hoài quốc công, sau Sơn Hải Cảnh, Dịch Thắng Phong còn đặc biệt đi tìm Thái Dần, nghĩ lại thì hắn ta không hề bỏ qua bất kỳ ai đã từng giao thủ với hắn.
Nếu như đúng là hắn ta... thì với loại trình độ hiểu biết và nhằm vào này, đúng là chẳng có gì lạ.
Trong khi các suy nghĩ đang không ngừng thay đổi, một đôi mắt của Khương Vọng, đã hoàn toàn biến thành màu đỏ thẫm.
Càn Dương Xích Đồng đã mở, ngọn lửa vô biên xuất hiện lượn quanh thân người.
Vì thế, một màu đỏ chói xuất hiện trong thiên địa.
Có diễm tước bay, có diễm hoa nở, có diễm lưu tinh rơi xuống... Lúc này, một thế gian hỏa diễm bừng bừng sức sống, rực cháy ở vùng đất hoang vu này.
Rực rỡ huy hoàng, hối hả và nhộn nhịp.
Lấy bản thân mình làm trung tâm, hắn lập tức phóng hỏa giới chi thuật, vẫn kết hợp giữa tấn công và phòng thủ.
Nếu như trong tình huống không biết lai lịch của kẻ địch, thì trước tiên cứ tăng độ khó của đòn tấn công của địch nhân lên bản thân mình, và để lại nhiều khoảng trống hơn cho bản thân để phản ứng.
Vào giờ phút này, trận văn quỷ dị trong thiên địa kia đã hình thành, trận pháp ma quái âm u đã ổn định, và ảnh hưởng của nó cũng bắt đầu diễn ra.
Hỏa nguyên bị xua đuổi ly tán ngay tại chỗ.
Mọi thứ vốn dịu dàng ngoan ngoãn của Khương Vọng, cũng bắt đầu làm khó dễ hắn.