Chương 2516 Kim Tịch Hà Tịch (2)
Những oan hồn và ác quỷ vừa rồi, chẳng qua chỉ là dò xét mà thôi...
Hậu thủ ở nơi nào?
Những bộ bạch cốt khô lâu kia thì đã bị Bất Chu Phong thổi bay thành bụi bặm rồi, những hành động kế hoạch sau đó cũng đã bị dập tắt.
Vậy thì hắn đã bỏ quên những chi tiết nào?
Lâm Chính Nhân, đang trốn ở địa phương nào?
"Quác quác!"
Tiếng kêu của quạ đen tựa như đang truy điệu một người nào đó, khơi gợi lên sát niệm đang xao động ở chỗ sâu nhất bên trong lòng người.
Khương Vọng không ngừng dùng ánh sáng thần thông để vuốt phẳng tâm cảnh.
"Khương Vọng"
Đỗ Dã Hổ mang theo con ngươi đỏ ngầu dậm chân trên không, khiến cho không khí nổ vang theo từng bước chân.
Ba trăm dã binh đã chết hơn phân nửa chỉ trong nháy mắt, bản thân hắn ta cũng bị khống chế dưới đường kiếm của Khương Vọng, sát khí trên người của hắn ta lúc này đã tăng lên đúng với mức độ thực chất của nó. Áo giáp trên người của hắn ta trực tiếp nổ tung, từng mảnh từng mảng bay ra như cánh bướm múa lượn.
Cả thân mình trần trụi, toàn bộ bắp thịt nổi lên cuồn cuộn, các đường huyết sắc men theo đường cong của bắp thịt lan tràn khắp nơi.
Hoa văn huyết sắc lan lên trên ngực hắn ta, ngưng tụ thành hai lá chiến kỳ rách nát, đan xéo vào nhau, như thể đang huênh hoang trên chiến trường.
Khi hai lá chiến kỳ vừa hiện ra, ngay lập tức có tiếng liệt mã hí dài, có tiếng binh lính giao tranh vang lên. Hai bên đối mặt với nhau nơi hoang dã này, giường như đã tiến vào một sa trường với tư thế hào hùng.
Chính là thần thông, Ẩm Huyết!
Hận này khó tuyệt, ẩm huyết chẩm qua Môn thần thông này có hai tác dụng, một là xác định khu vực bị ảnh hưởng bởi chính môn thần thông này là chiến trường. Mỗi một chút huyết khí vương vãi trên chiến trường đều sẽ cung cấp một phần sức mạnh cho người sở hữu thần thông. Nói một cách đơn giản, người sở hữu thần thông có thể đạt được sức mạnh từ những binh lính đã ngã xuống.
Tác dụng thứ hai chính là tác dụng đối với bản thân của người sở hữu thần thông—– người sở hữu thần thông càng bị thương nặng, thì càng có thể lấy được nhiều lực lượng hơn từ môn thần thông này.
Giới hạn lực lượng của hai hiệu ứng của môn thần thông này chỉ phụ thuộc vào thể chất của người sở hữu lực lượng thần thông và mức độ phát triển của thần thông.
Lúc này, số lượng sĩ tốt đã chết trên chiến trường đã vượt qua con số một trăm.
Lúc này Đỗ Dã Hổ đã bị kiếm chém làm trọng thương tới tạng phủ.
Vừa vặn chính là thời cơ để thần thông Ẩm Huyết phát huy đến mức độ cao nhất.
Chỉ thấy trên người huyết văn tươi đẹp mà ướt át.
Gân xanh như sơn mạch, bắp thịt tựa như gang thép, bộ râu quai nón và mái tóc rối bời tung bay trong gió lớn. Mang theo lòng can đảm của cả trăm binh lính.
Hắn ta giống hệt như một vị tướng quân.
Chính là một vị tướng quân!
Như lời Đoạn Ly trước đây từng nói, hắn ta sinh ra đã là một vị mãnh tướng xung phong xông vào trận địa. Tống Tang Giản trên tay của hắn ta cũng như có linh tính, tham lam hút hết binh sát.
Trong nháy mắt hắn ta đã hoàn thành việc kích phát thần thông Ẩm Huyết, lực lượng trong toàn bộ cơ thể bành trướng tới một cường độ đáng sợ. Những con ác hổ sát quấn quanh thân của hắn ta, giống hệt như những vòng đại kỳ, cuốn hết tất cả những binh lính tinh nhuệ mặc áo giáp đen vào trong trận chiến."Sao ngươi dám!"
⚝ ✽ ⚝
Hắn ta đạp nổ không khí, người giống hệt như tảng đá lớn lăn xuống từ trên núi cao, ầm ầm lao về phía Khương Vọng.
Vẻ ngoài tàn bạo, sức mạnh vô song: "Quay đầu trước mặt ta!"
Người còn chưa tới.
Kình phong đã cuốn tới rồi.
Những lưỡi đao gió quất vào mặt, mơ hồ đau nhói.
Là thiên uy, nhân uy, chiến uy.
Mà Khương Vọng vẫn không thay đổi nét mặt nâng cánh tay trái lên, năm ngón tay xòe ra, đánh thẳng về phía người một người như vạn quân - Đỗ Dã Hổ.
Siêu phẩm đạo thuật—— Long Hổ!
Một cơn sóng thần to lớn dấy lên ở bên trong Thông Thiên Hải.
Gió thổi tới từ bốn phương tám hướng, trói buộc tất cả tứ chi bách hài.
Đỗ Dã Hổ có uy lực của thần thông Ẩm Huyết, Đỗ Dã Hồ đã đi theo con đường binh gia thượng cổ chí hung chí ác, Đỗ Dã Hổ đã lôi cuốn được lực lượng của binh trận... Vào giờ phút này, Đỗ Dã Hổ đang ở trong trạng thái cường đại nhất của hắn ta.
Nhưng...
Người hắn ta đối mặt là Khương Vọng.
"Lúc này đã không còn giống ngày xưa nữa rồi. Đỗ Lão Hổ!"
Khi còn ở ngoại môn đạo viện, đúng là không có ai dám chính diện đối mặt với một Đỗ Dã Hổ trong trạng thái liêu mang chiến đấu. Nhưng kim tịch hà tịch, kim nhật hà nhật (4)?
(1) Tối nay là tối nào, ngày này là ngày nào Mà Khương Vọng của ngày hôm nay, là người nào?
Khi một tiếng này của hắn vừa rơi xuống, một kiếm cũng đã quét ngang.
Một đường thẳng mở ra trong thiên địa.
Phân cao thấp, cắt sinh tử.
Học từ Triều Vũ, diễn hóa từ Danh Sĩ Kiếm, thứ mà một kiếm này kết thúc, đâu phải chỉ là ân thù!
Siêu phẩm đạo thuật Long Hổ được truyền thừa từ hoàng thất cổ Dương, chỉ có thể khiến cho Đỗ Dã Hổ, dừng lại nửa tức... nhưng thế cũng đã đủ rồi.
Giống như một giản đánh tới không chút lưu tình kia của Đỗ Dã Hổ, một kiếm này của Khương Vọng lúc này cũng ác liệt lạnh như băng, không chút nương tay.
Nhưng ngay vào lúc mũi kiếm Trường Tương Tư đã gần sát tới cổ của Đỗ Dã Hổ.
Một cảm xúc lạnh như băng đồng thời truyền tới từ hai cổ tay và hai cổ chân của Khương Vọng.
Cảm giác kia Giống như là có một cánh tay lạnh như băng, bắt được cả hai cổ tay và cổ chân của hắn, cố định chặt hắn trên không trung Cùng lúc đó, đạo nguyên trong cơ thể hắn cũng điên cuồng trôi đi, điên cuồng trào ra bên ngoài cơ thể như cơn lũ lớn!
Lưỡi kiếm của hắn đã thít chặt vào trước cổ của Đỗ Dã Hổ, kiếm khí đã cắt ra vết máu... Nhưng không thể tiếp tục tiến tới nữa.
Ngược lại, Đỗ Dã Hổ đã thoát khỏi sự trói buộc của Long Hổ chỉ trong nháy mắt, tụ hợp lại lực lượng của binh trận, Tống Tang Giản không chút chậm chạp đập tới!
Mà vào lúc này.
Bên trong hư không mờ mịt, như có tiếng thần điểu kêu lên.
Chính là,"Tất Phương".