Chương 96 - 97
Kerry phải mất hơn mươi lăm phút để lái xe tới Old Tappan. Mỗi lẫn rẽ nàng lại cảm thấy con đường dường như bất tận. Robin, cô bé Robin can đảm, vẫn luôn luôn cố gắng che giấu nỗi thất vọng khi bị Bob bỏ rơi, hôm nay đã hết sức thành công trong việc che giấu nỗi sợ hãi, sự việc đã trở nên quá sức chịu đựng đối với nó. Mình sẽ không bao giờ bỏ nó với bất cứ ai khác, Kerry nghĩ. Kể cả Jonathan và Grace.
Kể cả Jonathan Jonathan và Grace.
Jonathan có vẻ hết sức kỳ lạ trong điện thọai, Kerry nghĩ.
Từ nay trở về sau, mình sẽ đích thân chăm sóc con, Kerry tự hứa.
Người mẹ và đứa con, câu nói đó lại ám ảnh tâm trí nàng.
Nàng đang vào khu vực Old Tappan. Giờ đây chỉ còn ít phút nữa.
Robin đã tỏ ra hết sức thích thú với viễn ảnh được ở với Grace và Jonathan và xem các album ảnh.
Các album ảnh.
Kerry đang chạy xe qua khỏi ngôi nhà cuối cùng trước khi tới nhà của Jonathan. Nàng đang rẽ vào lối đi. Hầu như vô tình nàng nhận thấy hệ thống đèn tự động không bật lên.
Những album ảnh.
Cây trâm hình đóa hoa và nụ.
Nàng đã từng trông thấy nó.
Trên người Grace.
Cách đây nhiều năm, khi Kerry bắt đầu làm việc cho Jonathan. Lúc bấy giờ Grace thường mang nữ trang. Nhiều tấm ảnh trong album cho thấy bà đang mang cây trâm đó. Grace đã nói đùa khi Kerry ngắm nó. Bà gọi nó là "người mẹ và đứa con".
Suzanne Reardon đang mang cây trâm của Grace trong tấm ảnh trên tờ báo đó! Điều này chắc hẳn có nghĩa là... Jonathan? Có thể là chính ông đã tặng nó cho cô ta?
Giờ đây nàng nhớ lại Grace đã yêu cầu Jonathan để tất cả nữ trang của bà vào hộp trong tủ sắt.
- Em không thể đeo nó nếu không có ai giúp đỡ. Em chỉ lo lắng về nó nếu nó vẫn còn ở trong nhà.
Mình đã nói với Jonathan mình sắp đi gặp bác sĩ Smith, Kerry suy nghĩ. Đêm hôm qua, sau khi mình về nhà mình đã nói với Jonathan mình nghĩ Smith sắp suy sụp, nàng tự bảo. Ôi, lạy Chúa! Nhất định ông đã bắn Smith.
Kerry dừng xe lại. Nàng đang ở trước tòa nhà bằng đá vôi tuyệt đẹp. Nàng đẩy cánh cửa phía tài xế mở ra và bước nhanh lên mấy bậc thềm.
Robin đang ở với một kẻ sát nhân.
Kerry không nghe thấy tiếng chuông yếu ớt của điện thoại trong xe trong lúc nàng ấn ngón tay lên chuông cửa.
Chương 97
Geoff cố gắng gọi điện thọai cho Kerry tại nhà. Khi không có ai trả lời, anh gọi điện thoại xe. Nàng đang ở đâu? Anh cuống cuồng tự hỏi. Khi người lính gác dẫn Arnott đi, anh gọi văn phòng của Frank Green.
- Văn phòng ủy viên công tố đóng cửa. Nếu có chuyện gì khẩn cấp, xin gọi số...
Geoff chửi thề trong lúc anh gọi số điện thoại khẩn cấp. Robin đang ở với ông bà Hoover. Kerry đang ở đâu? Cuối cùng một người nào đó trả lời đường dây khẩn cấp.
- Đây là Geoff Dorso. Tôi cần gặp ông Frank Green. Việc liên quan tới một vụ giết người lấy trộm đồ. Xin cho tôi số điện thọai nhà của ông ấy.
- Tôi có thể quả quyết với anh ông ấy không ở đó. Ông ấy đã được gọi đi vì một vụ giết người ở Oradell.
- Anh có thể nối đường dây với ông ấy?
- Được. Xin chờ một lát.
Phải mất tới ba phút Green mới ở trên đường dây.
- Geoff, tôi đang hết sức bận. Điều anh nói phải quan trọng hơn mới được.
- Đúng thế. Rất quan trọng. Dính dáng tới vụ án Reardon. Frank, Robin Kinellen đang ở nhà Jonathan Hoover đêm nay.
- Kerry đã nói với tôi chuyện đó.
- Frank, tôi vừa được biết Jonathan đã tặng món nữ trang cổ đó cho Suzanne Reardon. Ông ta đã có quan hệ tình cảm với cô ta. Tôi nghĩ ông ta chính là kẻ sát nhân, và Robin đã ở với ông ta.
Hai người cùng im lặng một hồi lâu. Rồi, bằng một giọng vô cảm, Frank Green nói:
Tôi đang ở trong nhà của một ông già chuyên môn sửa chữa nữ trang cổ. Ông ta vừa bị giết chết hồi đầu buổi tối hôm nay. Không có một bằng chứng nào tỏ ra đây là một vụ trộm, nhưng người con trai của ông ta cho tôi biết rằng cuốn sổ tay ghi tên các khách hàng đã biến mất. Tôi sẽ gửi ngay toán cảnh sát địa phương đến nhà Hoover.