Chương 174 – Chủng Chu Tước, nổi giận lôi đình (2)
Khi chất lỏng màu đen không biết tên kia sắp rơi xuống làn da của Sở Hà, ngọn lửa thuộc chủng Chu Tước ở trong đầu khẽ run lên, bên ngoài thân xuất hiện một lớp hồng mang sáng chói, chất lỏng tanh hôi giống như một bình nước đổ phía bên ngoài bức tường lò lửa đang cháy mạnh, chỉ trong chớp mắt đã bốc hơi không còn.
Hắc khí quỷ ịi ngây ngẩn cả người, Sở Hà cũng sững sờ.
Sở Hà đưa tay sờ khuôn mặt, trong mắt có chút khó có thể tin.
Hắn, thế mà bị nhổ nước miếng?
⚝ ✽ ⚝
Hai luồng khí màu trắng phun ra từ mũi, sự tức giận mau chóng chiếm lấy đại não.
- Đồ chó chết, ngươi tự tìm cái chết!
Tiếng giận không kìm được vang vọng khắp vách tường, ù ù vang vọng.
- Chờ đã! Chờ đã! Có chuyện từ từ nói, ta chỉ là….
- Ngậm miệng!
Đông đông đông!
Tiếng tim đập như tiếng trống đập vang lên, khí huyết mênh mông điên cuồng rửa sạch hắc khí bên ngoài chiếc răng nanh, giống như dùng bàn chải thép rửa sạch mấy thứ dơ bẩn bên trên răng nanh, tiếng gào sắc bén đầy đau khổ truyền đến từ bên trong hắc khí.
Rầm!
Hắc khí ở bốn phía trong chiếc răng nanh nổ thành khói đen, ngưng kết hóa thành một con chim to bằng bàn tay, kêu chi chi, cố đập cánh, bay lên không trung.
- Trốn? Ha ha?!
Sở Hà cười lạnh lùng, lục phủ ngũ tạng trong lồng ngực giống như cỗ máy móc chiến tranh vận chuyển ma xát không ngừng, nhanh chóng biến hình, cái cổ bỗng nhiên bành trướng ra, chỉ cảm thấy có thể hút hết cả trời đất vào.
Ầm ầm!
Miệng như vực sâu không đáy, hút lấy không khí tám phương.
Lồng ngực vang lên âm thanh như sấm gió ầm ầm.
Phì phò phì phò.
Con chim bay cách đó năm sáu thước thấy phía dưới xuất hiện một cái hắc động, có sức hút khủng bố, nó ra sức vẫy cánh, thân mình vẫn không ngừng bị cơn gió kéo xuống trôi về phía hắc động.
Cuồng phong, bỗng nhiên tạm dừng.
Thân chim chợt nhẹ bẫng, vội vàng vỗ cánh bay lên cao.
- Rống!
Sở Hà ngửa mặt lên trời gào to, phía sau lưng như xuất hiện một thân ảnh to lớn mơ hồ, tiếng kêu khủng bố vẫn xuất hiện như một loại nhịp điệu đặc biệt, âm thanh như tiếng rồng bị tức giận, xé rách không khí, tạo ra một thông đạo xuyên đến trời cao.
Bùng!
Sóng âm cày qua, chim bay trên trời nổ tung, vô số máu đen, huyết nhục bay đầy trời, giống như cơn mưa đá liên tục rơi không ngớt bên tai.
Hô hô hô ----------
Âm phong gào thét, cuốn lấy cặn bã bốc lên khói đen trên mặt đất, sau mấy giây, ngưng tụ thành hắc khí quỷ dị mỏng manh, giãy dụa trên mặt đất.
Bẹp!
Chân to đỏ bừng bỗng nhiên đạp lên đầu hắc khí, sức lớn đến lún vào trong đất, tạo thành cái hố, khí huyết tụ lại như ngọn núi cao đè trên đầu hắc khí, trấn áp hắc khí muốn phân tán thoát đi.
- Đồ chó chết! Cho ngươi cơ hội sống ngươi không muốn, hết lần này tới lần khác muốn giở trò quỷ sau lưng, quả nhiên không xứng được sống!
Hai con ngươi của Sở Hà đỏ bừng bừng, chân to như một chiếc máy thủy áp, điên cuồng nâng lên đạp xuống, dẫm đến nỗi cái đầu lún sâu vào trong đất, động tĩnh cũng dần nhỏ lại.
Lai lịch của hắc khí quỷ dị kia thật ra cũng rất bình thường, bản thân chân chính cũng không phải là chiếc răng nanh thần bí này, hắn chỉ là một con quỷ dị ký sinh trên mắt trận, quanh năm suốt tháng hấp thu oán khí gần trăm năm ở Mãng thôn này.
Nếu chiếc răng nanh này sinh ra quỷ dị, thực lực sẽ không tầm thường, nếu Sở Hà chỉ dựa vào chiến lực như bây giờ, sợ rằng sẽ là một cuộc ác chiến.
Nhưng mà…...
Sở Hà lại dùng sức dẫm một cước, ấn sâu vào trong đất.
Giờ phút này, hắc khí quỷ dị triệt để không còn động tĩnh.
- Hô….
Sở Hà phun một ngụm nhiệt khí, rút chân phải lên, ngồi xổm xuống nhìn quỷ dị bị dẫm lún sâu dưới đất, giọng nói lạnh lùng vang lên:
- Ngươi lấy đâu ra lòng can đảm thế?
Hắc khí mỏng manh trở mình, âm thanh yếu ớt sợ hãi vang lên.
- Ta sai rồi, ta không nên bị ma quỷ ám ảnh…
- Ngậm miệng! Lão tử không nghe ngươi nói nhảm!!
⚝ ✽ ⚝
⚝ ✽ ⚝
Sở Hà không muốn nghe lời nói nhảm, xoay người tát mạnh một cái, đánh cho cằm lão quỷ này nổ tung, răng đen trong miệng nát tươm.
Oán niệm của lão quỷ bốc lên, vọng tưởng khôi phục lại thương thế, lại bị khí huyết hừng hực trấn áp, chỉ có thể phát ra âm thanh nức nở trầm thấp.
- Ta sai rồi, ta thật sự sai rồi, lần này ta sẽ phối hợp thật tốt, cho dù ngươi muốn ta làm gì ta cũng sẽ không phản kháng, cầu xin ngươi…
- Ngươi chết đi chính là điều phối hợp tốt nhất đối với ta!
Hai mắt Sở Hà lạnh lùng, khí huyết giống như màu đỏ, hoàn toàn bao phủ lấy hắc khí, triệt để tiêu diệt nó.
- Không!!