Chương 228 – Hồng Liên đao, xuất phát đến Tuấn Hà (2)
Tiểu tử, ghi nhớ!
Đại Kỳ Ngọc Kinh, phủ Bá Viễn Hầu.
- Hầu gia, mệnh đăng của tam thiếu gia đã tắt.
Trong một mật thất dưới lòng đất, dưới ánh đèn mờ ảo, một người nam nhân trung niên ăn mặc như quản gia quỳ trước một lão nhân đang ngồi xếp bằng tu luyện.
- Đồ vô dụng!
Lão nhân mặc hoa phục bình thản mở mắt, lạnh lùng quát.
- Chết vì nguyên nhân gì?
- Theo tin tình báo, nghi là do một dã tu gây ra.
- Hừ, gọi là đồ vô dụng quả không sai chút nào, đường đường là người hoàng tộc Đại Kỳ mà lại bị một tên dã tu vô danh giết chết, quả nhiên, y hệt như mẹ nó là đứa nô tỳ vô dụng!
Quản gia trung niên im lặng không nói, đợi Bá Viễn Hầu nguôi giận, hắn từ từ mở miệng:
- Hầu gia, vậy việc này nên xử lý thế nào?
- Còn có thể làm sao, đương nhiên là giết chết.
Bá Viễn Hầu mắt lóe hàn quang, ra lệnh:
- Tìm cơ hội giải quyết tên dã tu đó, cả gia đình bạn bè hắn, tất cả đều treo cổ trên tường thành để răn đe kẻ khác.
- Tuy lão Tam là đồ vô dụng, nhưng dù sao cũng là người của Bá Viễn Hầu ta, không phải ai muốn giết cũng được. Nếu không cảnh cáo cho tốt, bọn chúng sẽ tưởng ai cũng có thể đạp lên mặt Bá Viễn Hầu ta!
- Vâng, tiểu nhân lập tức đi làm.
Quản gia trung niên chắp tay cúi đầu, định lui xuống.
- Khoan đã, Dục nhi gần đây thế nào rồi?
Sắc mặt Bá Viễn Hầu biến đổi, giọng nói dịu đi đôi chút.
- Đại thiếu gia đã đột phá đến tứ cảnh đỉnh phong, gần đây đang củng cố tu vi, chuẩn bị cho Thiên Quan đại đấu sắp tới.
- Tốt tốt tốt, vẫn là Dục nhi của ta có tiền đồ.
Bá Viễn Hầu lập tức tươi cười rạng rỡ, vuốt râu bạc nói.
- Đưa thanh hồn binh của ta cho hắn, lần Thiên Quan đại đấu này, ta muốn hắn trở thành kẻ vô địch trong số các tu sĩ tứ cảnh!
⚝ ✽ ⚝