← Quay lại trang sách

Chương 338 – Tứ cảnh đỉnh phong, Tứ Ngục Võ Tướng (1)

Tổ Hoa lắc đầu, sau đó nghiêm túc hỏi:

- Nói cho ta biết tên của ngươi đi, ngươi là người thứ hai ngoài Diêu Thiên Hành mà ta bội phục, xứng đáng để ta nhớ tên thật.

- Chuyện đó à… không vội…

Ngước nhìn bầu trời sao mênh mông, cảm nhận làn gió nhẹ.

Sở Hà phát ra giọng nói già nua như sắp chết:

- Trước đó, có thể nói cho ta biết vừa rồi ngươi đã dùng mấy phần sức không?

Thiên địa bỗng chốc trở nên yên tĩnh.

Khoảnh khắc tiếp theo.

Bùm bùm bùm!

Tiếng nổ đột ngột vang lên, cơ thể Tổ Hoa như hàng vạn quả bom hẹn giờ cùng phát nổ, cơ thể nứt ra, bùng lên huyết quang chọc trời.

Thể phách hắn bị lớp lớp Tứ Ngục Thần Lực phá hủy, nhưng lại có lớp lớp xích liên văn lộng lẫy bảo vệ, trong chớp mắt khiến hắn trải qua trạng thái kỳ lạ từ già nua đến trẻ lại.

Tổ Hoa trừ bỏ ám thương, khôi phục bình thường, lắc đầu tự giễu cười, không hề né tránh, nghiêm túc nói:

- Sáu thành!!

- Hehe, sáu thành à…

Khóe miệng Sở Hà từ từ nở một nụ cười.

- Ngươi cười gì?

Tổ Hoa hơi nhíu mày.

- Sáu thành… đủ rồi… đã đủ rồi…

Giọng nói nhỏ đến mức khó nghe truyền vào tai hắn.

[Sở Hà]

[Công pháp: Xích Thương Thần Quyết (tầng thứ 11) ↑, Tứ Ngục Thần Thuật (tầng thứ 2) ↑, Thiên Giáp Quyết (tầng thứ 3) ↑, Huyền Đan Hóa Hình Thuật (tầng thứ 4) ↑]

[Dị hóa khí quan: Xích Luyện tâm, Thương Ngô Chỉ Cốt]

[Lĩnh vực: Tứ Ngục Sâm La, Thiên Chung Xích Vực]

[Năng lượng: 8154]

Hơn tám nghìn điểm năng lượng, là số năng lượng nhiều nhất mà Sở Hà từng có được, và vừa đủ tám nghìn năng lượng cũng có thể đồng thời nâng cấp Tứ Ngục Thần Thuật và Xích Thương Thần Quyết, hoàn toàn biến đổi sức mạnh.

Vì vậy, Sở Hà động lòng.

- Nâng cấp…

Boong—

Chuông cảnh báo trong tâm hồ, lần đầu tiên vang lên.

Boong boong boong—

Sau một tiếng vang nhẹ.

Chuông cảnh báo trong tâm hồ Tổ Hoa như gió bão rền vang không ngừng.

Xoẹt!

Toàn thân hắn nổi da gà, không do dự, lập tức xé rách không gian rời xa Sở Hà.

Bùm!

Cũng chính là khoảnh khắc hắn vừa thoát đi.

Vị trí ban đầu bị một đôi tay lớn đang cháy rực huyết viêm đập nát, tạo thành động đất, mặt đắt như rồng rắn trỗi dậy, không ngừng lật tung, nổ tung không dứt, bụi bặm cuồn cuộn che phủ một vùng lớn chiến trường.

⚝ ✽ ⚝

Ở trung tâm đám bụi, cột năng lượng cực hạn như mặt trời lớn tựa ngôi sao bùng nổ xuyên qua sương mù dày đặc, phá vỡ bầu trời, hư không vạn dặm không sao không trăng, trong khoảnh khắc bị khí huyết thâm trầm nhuộm thành màu đỏ.

Trác Viên Viên và những người khác khi Sở Hà và Tổ Hoa đang giao chiến kịch liệt, đã trốn trên một ngọn đồi, không dám lại gần. Họ tự biết mình, biết rằng cuộc chiến ở tầm đó, bọn họ không thể tiếp cận được, đến đó chỉ có chết.

Sau khi chứng kiến một trận đại chiến kinh thiên động địa, mọi người đều trợn mắt há mồm, mắt như muốn lồi ra ngoài.

- Người này rốt cuộc là ai, khi nào Nhân tộc chúng ta có thiên tài như vậy? Thậm chí đối chiến với quái vật như Tổ Hoa mà vẫn chưa bại!

- Vừa rồi khi hắn suýt bị đánh chết, ta đã gần như phát điên, không ngờ bây giờ lại bộc phát ra khí thế mạnh mẽ như vậy!

- Quá mạnh rồi, e rằng ngay cả thái tử khi ở cảnh giới này cũng không thể mạnh đến vậy, thực lực của người này quá kinh khủng, ta xin gọi hắn là Trấn Vũ Vương thứ hai!!

⚝ ✽ ⚝

Khi Sở Hà và Tổ Hoa đại chiến, bọn họ vẫn luôn đứng bên cạnh quan sát. Khi Sở Hà không địch nổi, sắp thất bại, họ đã chuẩn bị tinh thần “thỏ chết cáo buồn”, liều một phen, nhưng nào ngờ Sở Hà lại bộc phát ra khí thế mạnh mẽ, khiến mọi người kinh ngạc.

Đôi mắt Trác Viên Viên đôi trợn tròn, vẻ mặt không thể tin nổi.

Nàng cảm nhận được một chút hơi thở quen thuộc từ trên người Nhân tộc xa lạ kia, hồi tưởng lại ký ức trong đầu, phát hiện võ kỹ và khí huyết đối phương sử dụng, khá giống kẻ từng cướp Lôi Trúc của nàng ngày xưa.

Nhưng gã đó chẳng phải đã bị hút vào dòng chảy hỗn loạn thời không rồi sao?

- Không đúng, không thể là hắn được, làm sao hắn có thực lực như vậy? Chắc là ta nghĩ nhiều rồi.

Trác Viên Viên lắc đầu, gạt bỏ suy đoán không thực tế đó ra khỏi đầu.

Phía sau mọi người, Diêu Ngọc Chi vẫn đội lốt ngụy trang, ánh mắt nàng chăm chú nhìn người kia, người khác không nhận ra, nhưng nàng có thể nhận ra, đó chính là Sở Hà, người đang giao chiến với Tổ Hoa chính là Sở Hà!

Nàng hiểu rõ Sở Hà là người thận trọng, không có bảy phần nắm chắc sẽ không tùy tiện giao chiến với đối phương, việc hắn bộc phát lần nữa cũng nằm trong dự liệu của nàng, nên mới không ra tay một cách mạo muội.

Điều nàng cần làm bây giờ là giúp đỡ hắn một tay vào thời khắc quan trọng nhất, hoặc cứu hắn ra khỏi nguy nan khi lâm vào cảnh nguy khốn.

Hiện tại, không chỉ Trác Viên Viên và những người khác nhìn đến ngây người.