Chương 397 – Tàn sát thành thị, uy lực Lục cảnh (2)
Sở Hà một tay nắm Hồng Phi, một tay túm Bát trưởng lão, giơ cao lên, nhíu mày nghe tiếng kêu gào khóc cha gọi mẹ, trong lòng rất khinh thường.
Tên nhát gan này, không có chút khí tiết nào cả.
Ngươi bị người ta nắm chặt hộp sọ, ta xem ngươi có nhát gan không!
Bát trưởng lão trong lòng đau như cắt, mặt đỏ bừng, lại không dám phản bác, sợ rằng Sở Hà một cái không vui, trực tiếp lột luôn hộp sọ của hắn.
- Chuyện gì ngươi không có tham gia?
Sở Hà không nói nhảm, hai mắt hơi nheo lại, năm ngón tay dần dần dùng lực.
- Tổ tông, đừng giết ta, sở dĩ Tứ trưởng lão và Tam trưởng lão không xuất hiện, là vì bọn họ đang dùng huyết nhục của võ tu để tiến hành huyết tế, giúp Tam trưởng lão đột phá Lục cảnh trung kỳ…
Bùm!
Trên không trung một đóa hoa máu bung nở.
Sở Hà không đợi Bát trưởng lão nói xong, lửa giận dâng trào trong chốc lát, năm ngón tay khép lại, thần quang bùng phát, trong nháy mắt nghiền nát Bát trưởng lão.
- Không không không, tha cho ta, tha cho ta, không liên quan gì đến ta!!!
Bát trưởng lão vừa chết, lại tiết lộ chuyện như vậy.
Hồng Phi đột nhiên tỉnh ngộ, hắn cuối cùng cũng sụp đổ, dường như dự đoán được kết cục bi thảm của mình, bắt đầu điên cuồng giãy giụa.
- Đột phá, hừ.
Sở Hà mặt không biểu cảm, trong mắt sát khí ngút trời, khí tức giống như núi lửa sôi sục sắp phun trào.
Không quay đầu nhìn Hồng Phi, hắn lạnh lùng nhìn những người Thăng Tiên tộc dần dần tụ tập lại xung quanh:
- Ngươi dùng Nhân tộc chúng ta để tăng cường thực lực, vậy ta sẽ dùng người của các ngươi làm nhiên liệu trợ giúp!
Trong lòng bàn tay huyết sắc lôi hỏa cuộn trào, hai mắt Sở Hà đen kịt, thở ra một hơi dài, khí tức hồi phục đến đỉnh phong, từng đợt từng đợt thần thông chi lực rực rỡ như mãnh long xuất động, dũng mãnh chảy vào trong huyết đao, huyết đao trong nháy mắt bành trướng gấp ngàn vạn lần, to lớn như núi non, ép cho hư không không chịu nổi gánh nặng.
Nhìn những cường giả Thăng Tiên tộc đứng sừng sững trong hư không, hắn chém ngang tới!
- Chạy! Mau chạy!!
- Tên Nhân tộc kia phát điên rồi, hắn muốn giết chết tất cả chúng ta!
- Các vị trưởng lão đâu, sao vẫn chưa ra ngăn cản hắn!
Những cường giả Thăng Tiên tộc đang quan sát từ xa lập tức hoảng hồn, nhìn thấy huyết sắc cự đao quét ngang tới, lập tức sợ đến mức chạy tán loạn.
- Các ngươi không ra, ta sẽ tàn sát thành trì cho các ngươi xem!!
Ầm ầm ——
Tiếng gầm của Sở Hà xé rách trời đất, trong đồng tử sát khí cuồn cuộn, khí huyết khủng bố nhấn chìm bầu trời, vung Huyết nhận, ép sập không gian, hư không trực tiếp phát sinh tiếng nổ vang không ngừng, hung hãn quét về phía Mâu Sơn thành.
Bầu trời rung chuyển, đại địa vỡ nát.
Như thể cột trụ chống đỡ bầu trời sụp đổ, giống như vạn ngọn núi lửa phun trào, giải phóng ra năng lượng khó có thể tưởng tượng.
Phàm là những người Thăng Tiên tộc vẫn chưa kịp chạy trốn đều xuất hiện một đường máu ở eo, sau đó khí tức hỗn loạn, thân thể vỡ nát trong chớp mắt.
Trong khoảnh khắc, những linh hồn tử vong bị hấp thu bởi bộ giáp đen trên người Sở Hà, khí huyết của thể xác lại dồn vào Hồng Liên đao.
Khiến phẩm cấp Huyền cấp hạ phẩm của nó đột phá lên Huyền cấp trung phẩm!
Trong thành Mâu Sơn, tường thành cao ngàn trượng trong chớp mắt sụp đổ, vô số thứ xung quanh hóa thành tro bụi, phạm vi hàng trăm dặm trực tiếp bị đánh chìm, sóng năng lượng dư thừa chồng chất lớp lớp, hoành hành tứ phía, không kém gì cuồng phong long quyển, tàn phá mọi thứ trên đường đi.
Tiếng nhắc nhở trong đầu không ngừng vang lên từ khi ra tay, năng lượng trị trên bảng trong chớp mắt đột phá một vạn, rồi hai vạn, rồi ba vạn…
Hắc giáp trên cơ thể tỏa ánh sáng rực rỡ, Thiên Giáp quyết hóa thành một cái vực sâu khổng lồ, không ngừng nuốt chửng sinh hồn, tổng cộng nuốt chửng năm vạn hồn, chỉ trong nháy mắt đã hoàn thành một nửa mục tiêu.
Đại trận của Mâu Sơn thành cũng lúc này vỡ ra một khe hở.
Còn những nơi khác, bị một đạo kim quang bao phủ, tạm thời chưa bị năng lượng mạnh mẽ của Sở Hà lan tới!
- Tiểu tạp chủng, lão thân không đi tìm ngươi, ngươi lại tự đưa tới cửa, dám phá hoại chuyện tốt của lão phu, không lột da rút gân ngươi không xong!
Trên đỉnh Kê Mâu sơn, một tế đàn màu đen lơ lửng, trên từng cột đồ đằng trói buộc từng võ tu, khí tức thoi thóp.
Ở trung tâm những mạch trận giao nhau lấp lánh, Tam trưởng lão đang ngồi xếp bằng tế luyện đột nhiên mở mắt, phun ra một ngụm máu, vừa nhìn thấy Sở Hà liền phát ra tiếng gầm giận dữ đầy oán độc.
Vừa rồi, lão đang toàn tâm toàn ý luyện huyết, hoàn toàn không chú ý đến biến hóa bên ngoài, một lúc sơ sẩy, đã bị phản phệ không nhỏ.
Vốn tưởng ở nhà của mình, không ai có thể đe dọa được mình, có thể yên tâm sử dụng phương pháp huyết tế đột phá cảnh giới, nhưng không ngờ rằng Sở Hà đang bị truy nã lại giết tới nơi này.