Chương 416 – Tàn sát cả nhà, gió thổi cỏ lay (1)
Tiếng cảnh báo chói tai, vang khắp cả biển trúc.
Hà gia có một đại trận, có thể chống đỡ được sự tấn công của cường giả tứ cảnh, nhưng đối với Sở Hà được bọc trong áo đen mà nói, như không có gì cả.
Hắn có thể lặng lẽ xâm nhập vào nơi này.
Nhưng nói như vậy, đối với Sở Hà mà nói thì quá vô vị.
Tiếng cảnh báo ồn ào, trong chớp mắt phá vỡ sự yên tĩnh, đệ tử Hà gia sắc mặt hơi ngẩn ra, không hẹn mà cùng hướng về phía cổng chính mà đi.
- Đứng lại! Ngươi là ai!?
- Sao dám tự tiện xông vào nhà họ Hà của ta, bắt lấy hắn!
- Mau đi báo cho gia chủ, người này khí tức bất phàm!
Một đám người ồn ào xông về phía Sở Hà, khí huyết trên cơ thể như khói lửa ngút trời, khiến những rặng trúc hai bên lắc lư điên cuồng trong chốc lát.
Sở Hà hơi nheo mắt, vẫn chưa có động tác gì.
Không khí phía sau đột nhiên vặn vẹo, một cao thủ tu vi tứ cảnh đột ngột xuất hiện sau lưng Sở Hà, vừa định vươn tay bắt lấy hắn.
Nhưng khi bàn tay sắp chạm đến khoảng cách ba tấc với Sở Hà, một lực lượng khổng lồ đột nhiên truyền đến, gân cốt huyết nhục bỗng hóa thành tro bụi cùng lúc, chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết nào đã hồn phi phách tán.
Biến cố như vậy khiến đám người đang la hét im bặt.
- Chỉ có ngần này người sao, có vẻ chưa đủ để giết đây.
Sở Hà lẩm bẩm, từ từ rút thanh đao dài hai mét bên hông ra, trên thân đao màu đỏ sẫm bò lan những văn tự thần bí chói mắt.
Ánh sáng máu chợt lóe lên, vài người trong gia tộc họ Hà lập tức đứng ngây tại chỗ, trước mắt như có vô tận biển máu đang ập đến.
- Chạy mau!
Trong đám đông, không biết là ai đột nhiên thoát khỏi ảo cảnh, phát ra một tiếng kêu thảm thiết, những người khác lần lượt tỉnh lại, chạy trốn điên cuồng.
Sở Hà nhướng mày, nắm chặt huyết đao, chỉ khẽ vung nhẹ vào không trung, một đường máu như cắt đứt hư không, tốc độ tưởng chừng chậm chạp nhưng thực tế nhanh như chớp chém về phía mọi người.
- Không!
- Lão tổ cứu ta, lão tổ cứu ta!
- Tha mạng, ta không biết gì cả, ta…
Dường như đã cảm nhận được sát khí nóng bỏng ập đến, không ít người lập tức quỳ xuống cầu xin, mong Sở Hà có thể nương tay.
Nhưng ngay sau đó.
Mọi người đột nhiên cứng đờ người lại, lời nói nghẹn ngào nơi cổ họng.
Hiu…
Một làn gió nhẹ thổi qua rặng trúc bay bổng, khi thổi qua đám người như hóa đá, ở eo mọi người đều hiện lên một vệt đỏ.
Tiếp đó, thân thể của tất cả mọi người lần lượt ngã xuống, nhưng không có cảnh máu thịt bắn tung tóe, tứ chi đứt lìa xuất hiện, bởi vì ngay khi họ ngã xuống đất, khí huyết của tất cả mọi người hóa thành dòng lũ màu máu, toàn bộ bị huyết đao hấp thu, trở thành từng đống bạch cốt tinh khiết.
Trong khu rừng trúc rộng lớn, xương trắng chất đống.
Trong thoáng chốc, vùng đất trắng xóa này dường như còn khiến người ta cảm thấy sợ hãi và nặng nề hơn cả chiến trường đầy xác thịt.
Ong…
Huyết đao khẽ rung lên, phát ra tiếng ngân trong hư không.
Sở Hà nhẹ nhàng vuốt ve bề mặt huyết đao, cảm nhận thân đao màu lưu ly, tỏa ra ánh sáng chói lọi, trong lòng không khỏi trầm ngâm.
- Còn thiếu một chút nữa là có thể thăng cấp lần nữa rồi.
Tiện tay múa một đường đao hoa, Sở Hà đưa ánh mắt về phía một nơi không người:
- Gia chủ họ Hà quả thật là trầm tĩnh, nhìn thấy con cháu mình bị tàn sát mà vẫn có thể trốn ở một bên xem kịch.
⚝ ✽ ⚝
Gợn sóng không gian lại nổi lên.
Một lão thái bà áo đen, nhíu chặt đôi mắt, dường như không nhìn thấy đống xương cốt của con cháu mình dưới đất, hướng về phía Sở Hà cúi người hành lễ.
- Tiền bối, không biết gia tộc họ Hà của ta đã đắc tội với ngài ở chỗ nào?
Gia chủ họ Hà, khá là nhẫn nhịn, dù vậy, trên gương mặt đối phương cũng không thấy chút oán hận nào.
- Tùy hứng mà thôi, đơn giản là nhìn thấy khó chịu.
Sở Hà chỉ thẳng mũi đao, nhìn lão thái bà sắc mặt dần trở nên khó coi.
- Ta cho ngươi một cơ hội ra tay, nhưng chỉ có một lần, ngươi phải nắm bắt cho tốt, bỏ lỡ thì sẽ hoàn toàn không còn cơ hội nữa.
Huyết đao cắm thẳng xuống, đâm vào đất.
Sở Hà buông thõng hai tay, không có ý phòng thủ chút nào.
Gia chủ họ Hà sắc mặt biến đổi, tự biết trước mặt người này, muốn chiến thắng đối phương, xác suất mong manh, nhưng hy vọng này, nàng không muốn bỏ lỡ, hoặc có thể nói, lúc này nàng đã không còn lựa chọn nào khác.
- Vậy thì, đắc tội rồi!!
Một tiếng quát khẽ, mái tóc hoa râm của gia chủ họ Hà vô phong tự động, giống như một con sư tử điên cuồng nổi giận, khí thế kinh người từ trên người bùng phát ra, xung quanh như hóa thành ranh giới màu xám trắng, từng sợi dây nhọn giống như tơ tằm hoàn toàn bao phủ quanh thân Sở Hà.
Ý định ban đầu là để những sợi dây thép kết tinh khí huyết trong lĩnh vực xuyên thấu thân thể, nhưng đáng tiếc thân thể của Sở Hà quá mạnh, từng sợi dây thép cắm vào bề mặt cơ thể, giống như cắm vào tường đồng vách sắt, không thể tiến thêm nửa phân.