Chương 480 – Huyền Đan Thất cảnh, tàn sát biển máu (3)
Những chuyện như vậy, không phải là ngoại lệ.
Theo sự giải phong và phục hồi của ngày càng nhiều bảo địa trong Phù Đồ bí cảnh, vô số tạo hóa tiềm ẩn và các cục diện sát phạt đã tuôn trào, hoàn toàn biến thành một khu vực nguyên thủy cá lớn nuốt cá bé.
Trong quá trình đó, cũng không thiếu người đạt được đại tạo hóa, bắt đầu bế quan tiêu hóa, tranh thủ tiến thêm một bước trước khi bí cảnh kết thúc.
Còn có một số ít kẻ xui xẻo.
Bọn họ rơi vào các cục diện sát phạt, dù có thể áp chế cũng chẳng ích gì, thân tử đạo tiêu, hoàn toàn chôn vùi trong bí cảnh.
Điều này rất bi lương, cũng chứng minh sự tàn khốc của con đường tu đạo.
Tiên tộc tuy thống nhất đối ngoại về đại cục, nhưng thực ra nội bộ cũng không phải bền chắt như sắt thép, ân oán tình cừu, mưu mô tính toán đâu cũng có.
Mỗi tu sĩ đều hy vọng mạnh hơn người khác, đi xa hơn người khác, mỗi thế lực cũng đều muốn làm kẻ nắm quyền, thống lĩnh thiên hạ tu sĩ.
Những tranh đấu và tàn khốc tương tự, từ lâu đã là chuyện thường thấy.
Sống sót, thì chứng minh ngươi có giá trị hơn những thiên tài đã chết, có thể được bồi dưỡng mạnh mẽ, còn những kẻ đã chết, thì đã chết rồi, có khi cái tên cũng không xứng được người khác nhớ đến.
Sự giác ngộ này, thực ra những kẻ có thể đi đến bước này đều ít nhiều có được, theo thời gian trôi qua cũng trở nên ăn sâu bén rễ.
⚝ ✽ ⚝
Ở rìa phía tây Phù Đồ bí cảnh, trong một vùng biển máu sâu thẳm, đột nhiên bừng lên vô số hắc quang, rồi lại tắt ngấm trong khoảnh khắc tiếp theo.
Ầm ầm ầm!
- Ong ong ong!
Vô cùng vô tận, như một cơn sóng cá xương cuồng bạo giống như xoáy tinh vân, xé nát biển sâu hàng vạn dặm, đuổi theo bóng dáng không ngừng xuyên qua không gian phía trước, phát ra âm thanh quái dị khiến người ta choáng váng, hồn phách muốn vỡ vụn.
- Mẹ kiếp, tham lam! Tham lam!
Sở Hà vừa chạy điên cuồng, vừa tự tát mạnh vào mặt mình hai cái.
Nếu nhìn vào nội thể, có thể thấy trong đan điền hắn đang nằm hơn mười viên ngọc trông như nước mắt tinh tú.
Đây là một loại linh dược không biết tên, toàn thân phủ kín tinh quang mông lung, ngửi một hơi cũng khiến người ta tinh thần phấn chấn, có tuổi dược đến 5000 năm, là thứ Sở Hà phát hiện trong một vực sâu khi truy sát Cốt tộc Xà.
Nhưng không ngờ, những bảo dược này lại là chí bảo được những con cá xương đáng sợ kia canh giữ, vừa mới hái được hơn mười quả đã bị phát hiện.
Được rồi, thực ra trên cây đó tổng cộng cũng chỉ có hơn hai mươi quả, nếu không bị phát hiện, Sở Hà sớm đã cam đoan sẽ nhổ luôn cả cây.
Những con cá xương này, đơn lẻ không mạnh, thậm chí còn không bằng cao thủ Võ Vực cảnh của Đại Hoang, nhưng khi kết hợp lại thành một mảng tinh vân dày đặc vô cùng vô tận thì hoàn toàn khác hẳn.
Chúng chuyên phát ra một loại âm ba kỳ dị nhắm vào linh hồn.
Âm ba này suýt chút nữa đã khiến Sở Hà tè ra quần, hắn sợ hãi quay đầu bỏ chạy, nếu bị cuốn vào đó, có thể còn lại cặn bã cũng coi như may mắn.
- Gào!!
Đột nhiên, vùng biển sâu phía trước bỗng dưng nổi sóng dữ dội, như thể có vô số mặt trời đang bùng nổ, khí tức nóng bỏng cuồn cuộn lan tỏa khắp vùng biển.
- Đó lại là cái quỷ gì vậy?
Sở Hà đột ngột dừng lại, kinh hãi nhìn về phía trước.
Sóng biển cuộn trào, chỉ thấy một sinh vật trông như bộ xương khỉ đột khổng lồ, thân hình không biết to lớn đến mức nào từ vực sâu dưới đáy biển xông lên.
Trên thân thể nó mọc ra vô số mặt trời như những khối u, tỏa ra ánh sáng chói lòa rực rỡ chiếu sáng cả vùng biển rộng lớn hàng ức dặm.
Ánh sáng chói chang suýt nữa đã khiến Sở Hà bị mù mắt.
Mà con quái vật khủng khiếp này, lúc này lại đang nổi giận, gầm rú phá nát vô biên hải vực, vô số mặt trời trên người nó tỏa sáng phát nhiệt, làm bốc hơi vô lượng nước biển, khiến khu vực này biến thành biển lửa địa ngục.
Rất nhanh, Sở Hà phát hiện ra sinh vật đáng sợ kia đột nhiên quay về phía mình, hai mắt bùng lên sự phẫn nộ mãnh liệt.
- Chuyện gì vậy, ta đã chọc giận hắn lúc nào?
Sở Hà có chút ngơ ngác.
Nhưng ngay lập tức, hắn chợt nhận ra có một chút động tĩnh cực kỳ nhỏ bé xuất hiện ở một nơi nào đó trong hư không xung quanh mình, rồi biến mất trong nháy mắt.
Hắn giật mình trong lòng, vội vàng nội thị nhục thân.
Nhưng chẳng phát hiện được gì, cơ thể không có gì khác thường.
Tuy nhiên sự bất an dâng lên trong lòng khiến hắn ngồi đứng không yên, nên trực tiếp vận chuyển Phụ Linh Thần Nhãn, đạo vận phức tạp lại lan tỏa trong song đồng tử.
Lần này, cơ thể trông có vẻ bình thường đã xảy ra biến hóa.
Phù Đồ thần lệnh đã biến mất trong đan điền bỗng nhiên xuất hiện trở lại, một đạo hư ảnh màu trắng nhanh đến cực điểm, đang muốn xông vào trong lệnh bài.