Chương 520 – Thăng Tiên Thánh Chủ, Chùy Tiên đại kiếp (2)
Tam Trưởng Lão không chút sợ hãi.
- Hiện tại Nhân Tộc ta thế mạnh, nếu chúng nó muốn liều mạng diệt tộc cứ việc thử xem, ta nhất định sẽ nghênh chiến!
- Không thể chủ quan.
Đại Trưởng Lão nghiêm mặt, gõ bàn nói:
- Theo tin tức do thám tử báo cáo, những ngày này Thăng Tiên tộc xuất hiện một vị Thánh Chủ, có lẽ biến cố Thăng Tiên tộc lần này đều do người này gây ra.
- Thăng Tiên tộc có động tĩnh gì không?
Diêu Ngọc Chi đặt tay lên ngực, cau mày nói:
- Mấy ngày nay ta luôn tâm thần bất an, dự cảm có đại sự sắp xảy ra…
Nghe vậy, Đại trưởng lão trầm ngâm hồi lâu, nhìn về phía Quốc sư ngồi lặng lẽ ở góc phòng:
- Quốc sư có gì phỏng đoán?
- Hô…
Quốc sư vuốt vuốt mái tóc bạc thưa thớt, vẻ mặt ngưng trọng nói:
- Thật ra, qua mấy ngày bói toán, quẻ tượng của ta chỉ ra Chùy Tiên thành sắp gặp đại kiếp, mà nguồn cơn đều từ vị Thánh Chủ Thăng Tiên tộc mới xuất hiện gần đây.
- Có thể đoán được, Chùy Tiên tộc ta có mấy phần thắng?
Đại trưởng lão vội hỏi.
- Này… Quẻ tượng mơ hồ, nhưng ta đoán phần thắng không cao.
Quốc sư do dự, rồi mới thận trọng nói.
Sắc mặt Đại trưởng lão trầm xuống, hiểu ý tứ Quốc sư, trong lòng suy nghĩ miên man:
- Được rồi, trong thời gian này, phòng ngừa Thăng Tiên tộc bất ngờ tấn công, chúng ta đóng quân ở biên giới Chùy Tiên. Nếu bọn chúng thật sự xâm phạm, ta cũng có thể kịp thời ứng phó, hơn nữa chiến trường không thể đặt trong Chùy Tiên thành, lũ súc sinh đó chẳng màng đến tính mạng bách tính, nhất định phải chặn chúng nó ở ngoại thành, rồi diệt trừ!
- Ta không có ý kiến!
- Đồng ý!
⚝ ✽ ⚝
Hội nghị ngắn ngủi kết thúc.
Trong màn đêm, nhóm võ tu danh trấn một phương dưới sự dẫn dắt của Đại trưởng lão, theo linh cảm bất tường, mang theo binh khí sắc bén, rời khỏi Chùy Tiên thành, mai phục ở biên giới, sẵn sàng nghênh chiến.
Còn trong Chùy Tiên thành, vẫn đèn đuốc sáng trưng, ấm áp.
Không ai hay biết.
Một nguy cơ đã lặng lẽ giáng xuống Chùy Tiên.
Ba ngày sau.
Thăng Tiên tộc vốn không có động tĩnh đột nhiên xuất binh, nhắm thẳng vào Chùy Tiên tộc, hơn nữa lần này khí thế hung hãn, dường như muốn liều mạng tấn công Chùy Tiên.
Tức thì, không khí biên giới Chùy Tiên trở nên vô cùng căng thẳng.
Đại trưởng lão dẫn theo tinh anh võ đạo chuẩn bị phục kích tu sĩ Lục cảnh của Thăng Tiên tộc, liền mai phục ở đồng bằng ngoài biên giới.
Nhưng qua một ngày, vẫn không có động tĩnh gì.
- Lão đại, tình hình có vẻ không ổn, chẳng lẽ bọn chúng không tấn công ở đây?
Tam trưởng lão cau mày.
- Không thể nào, đến cảnh giới của ta, cảm ứng nguy hiểm vô cùng rõ ràng, không thể sai.
Đại trưởng lão hai mắt chăm chú, tuy nghi hoặc Thăng Tiên tộc sao lại lâu như vậy vẫn chưa tới, nhưng vẫn không mất kiên nhẫn.
- Không, tha cho ta, tha cho ta!!
⚝ ✽ ⚝
Đúng lúc này, hư không xa xa bỗng nhiên nổ tung, một đám tu sĩ Thăng Tiên tộc đầu tóc bù xù, thương tích đầy mình lao ra.
Dường như gặp phải chuyện gì đó vô cùng khủng khiếp, tinh thần hoảng loạn, liều mạng chạy về phía Chùy Tiên thành.
- Giết!!!
Trong lòng khó hiểu, nhưng Đại trưởng lão vẫn nhận ra bọn chúng.
Tam trưởng lão ra tay trước, khí huyết cuồn cuộn xuyên qua hư không, nhiệt độ cao khủng khiếp thiêu đốt bầu trời.
Như sao băng rơi xuống, đập tan đám tu sĩ Thăng Tiên tộc chạy trốn thành tro bụi, chỉ còn một người sống sót trong tay hắn.
- Không ổn!
Đại trưởng lão và những người khác đuổi tới, nhìn tên tu sĩ Thăng Tiên tộc sợ hãi trong tay, trong lòng bất an.
Tên tu sĩ này là Ngũ cảnh đỉnh phong, giờ phút này hai mắt vô thần, linh hồn hỗn loạn, hoàn toàn bị dọa phát điên.
Dọa một tu sĩ Ngũ cảnh đỉnh phong phát điên?
Chuyện gì đã xảy ra?
Ông!
Khí tức thuần dương mênh mông rót vào người tu sĩ bị dọa choáng váng, khiến hai mắt hắn đảo loạn, khôi phục lại chút tỉnh táo.
- Không, đừng ăn ta, đừng ăn ta!
Tên tu sĩ Ngũ cảnh này dù đã tỉnh táo nhưng vẫn nói năng lộn xộn. Rõ ràng bị tổn thương tâm lý nghiêm trọng, ôm đầu, lặp đi lặp lại một câu.
Bốp!
Tam trưởng lão tát một cái, mắt như chuông đồng:
- Súc sinh! Ai muốn ăn ngươi, nói cho ta nghe!
- Thánh Chủ, không, Tổ Hoa, hắn ăn thịt đồng loại…
Bành!
Kình lực vừa ra, tên tu sĩ điên cuồng nổ thành tro tàn.
- Tổ Hoa? Không phải là thiên kiêu nổi danh của Thăng Tiên tộc sao, sao lại ăn thịt đồng loại? Hắn chính là Thánh Chủ?
- Không rõ, một câu không nói lên được gì nhiều.
- Đại trưởng lão, lời của tên súc sinh này đáng tin mấy phần?
- Ta cũng không rõ.
Đại trưởng lão nhíu mày, thật sự không hiểu nổi.
- Tiếc là, nhị trưởng lão đi Linh Vũ thành trấn thủ, bằng không hắn nhất định sẽ phát hiện ra điều gì đó, ta cũng không cần mò mẫm trong bóng tối.
Suy nghĩ hồi lâu, Đại trưởng lão quyết định bỏ qua.
⚝ ✽ ⚝
- Hơn phân nửa là gặp phải yêu nghiệt nào đó, lũ người kia bị dọa mất mật mới nói năng lung tung.
Suy nghĩ một lát, một vị cường giả Lục cảnh khác lên tiếng, đưa ra câu trả lời lập lờ.
Trong lòng Đại trưởng lão âm thầm bất an, ngắm nhìn phía xa bầu trời âm u, giống như một tồn tại khủng bố nào đó đang đến gần.