Chương 559 – Hợp công, Lục Đạo sơ khai (1)
Keng!
Ngay sau đó, tiên lực như long của Tiên tộc và chưởng đao màu xám kịch liệt va chạm, tạo nên từng đợt sóng xung kích rực rỡ.
Bành!
Răng rắc!
Uy lực hợp lực của đám người vượt xa tưởng tượng, chưởng đao màu xám sau thoáng chốc giằng co liền vỡ tan.
Đông!
Thân thể của Sở Hà như bị từng mảnh thiên khung liên tiếp đập trúng, đâm nát không gian tầng tầng lớp lớp, chịu đựng sự phá hoại của vô tận thần thông, cơ bắp tan chảy, linh hồn suýt chút nữa bị bốc hơi!
Bành bành bành!
Không gian liên tiếp nổ tung, bị đánh bay hơn vạn vạn dặm, Sở Hà mới dùng đôi chân cường tráng đạp thủng Chí Tôn chiến đài, lại kéo ra mấy vạn dặm lê ngân, mới ngừng lại thân ảnh bạo lui.
Nhưng hiện tại hắn quá thảm!
Hình thái cự hung bá đạo đáng sợ ban đầu chỉ còn lại chút xương cốt đỏ điểm xuyết vài mảnh cơ bắp, ngay cả đầu cũng nứt toác, có thể tưởng tượng uy lực của một kích vừa rồi cuồng bạo đến mức nào.
- Sở Hà!!
Tiên tộc đột nhiên ra tay, Cổ tộc chậm một nhịp.
Mới định xông lên chém giết với Tiên tộc, nhưng Sở Hà quát lớn:
- Các ngươi đừng tới! Ta tự mình đối phó với đám tạp chủng này!
- Ngươi đừng cố chấp, nhiều người như vậy…
Lan Hỏa tức giận, không hiểu tại sao Sở Hà lại cố chấp như vậy.
- Được rồi, nghe hắn.
Diêu Thiên Hành ủng hộ Sở Hà, quay đầu nhìn hắn:
- Ngươi còn cần chúng ta làm gì nữa không?
- Nếu có thể, lập một truyền tống trận có thể rời khỏi nơi đây trong nháy mắt, sau này có lẽ sẽ dùng đến…
Sở Hà ánh mắt thâm sâu nói.
Diêu Thiên Hành nghe xong, mắt híp lại.
Hắn mơ hồ đoán được Sở Hà muốn làm gì.
Nhưng hắn không ngăn cản, chỉ nhẹ gật đầu.
- Này, hai người các ngươi rốt cuộc đang làm gì vậy?
Lan Hỏa khó hiểu, chất vấn.
- Giúp ta lập truyền tống trận, càng xa càng tốt, chuyện khác cứ giao cho Sở Hà.
Diêu Thiên Hành quay đầu nhìn về phía Lan Hỏa.
- Nghe ta, không sai!
Lan Hỏa nghiến răng.
- Được!
Phía bên kia, mấy trăm cường giả Tiên tộc liên kết thành trận, năng lượng phun trào do mấy vị Thánh tử dẫn đầu, tất cả đều tuôn vào thể nội Chung Chi Nhạc. Khổng lồ sinh mệnh năng lượng khiến hắn trong phút chốc khôi phục đến đỉnh phong, nếu không phải đại trận huyền diệu, hắn đã bị nổ tung rồi!
- Ha ha ha, tốt tốt tốt!
Sau khi dặn dò Diêu Thiên Hành, thân thể Sở Hà trong nháy mắt khôi phục đến đỉnh phong, ngẩng đầu nhìn về phía xa khí tức giao hòa thành trận, nhìn Chung Chi Nhạc khí thế tăng vọt.
Hắn không hề sợ hãi, ngược lại như chờ đợi đã lâu, ma âm cuồng bạo chấn động cửu thiên thập địa:
- Sớm làm như vậy không phải tốt hơn sao, nhất định phải để tên phế vật này nhảy nhót diễn kịch!
- Còn dám càn rỡ!
Lê Tử giật mình, quát lớn!
Không biết tại sao, rõ ràng hiện tại bọn họ đã có lực lượng áp đảo, Sở Hà lại không để Cổ tộc giúp đỡ, nhưng nhìn Sở Hà cười dữ tợn, hắn lại cảm thấy một tia bất an.
Không đúng!
Ảo giác, nhất định là ảo giác!
- Chung đạo hữu, loại ma đầu này, hoàn toàn không cần dùng lẽ thường đối đãi, ngươi không cần dao động đạo tâm, chúng ta liên thủ trợ ngươi khai bản nguyên, mau chóng chém giết hắn!
Âm thanh rung trời, mang theo lực lượng Thanh hồn phá chướng.
Bởi vì, hắn cảm nhận được đạo tâm của Chung Chi Nhạc đang lay động, đang vỡ nát, dù khí thế năng lượng tăng vọt, vẫn đang rơi xuống vực sâu, giống như bị đánh phế.
- Giết… giết!!
Cuối cùng, sát âm nổ vang.
Chung Chi Nhạc ngẩng đầu, hai mắt hỗn loạn điên cuồng, khí tức nóng nảy, giống như đã phát điên.
Bản nguyên trong cơ thể hắn cường thịnh một bậc, dâng trào ra đầy trời Nguyên Thủy Thánh Quang màu trắng, sáng chói mênh mông tinh không, nghịch loạn vạn vật thời không, muốn đem chư thiên đều hóa thành trạng thái ban đầu!
- Ha ha ha, phế vật, phế vật!!!
Sở Hà không những không sợ mà còn vui mừng, thấy rõ đạo tâm của Chung Chi Nhạc đã hoàn toàn vỡ vụn, dù sống sót cũng chỉ là phế nhân.
Nhưng, sống sót?
Đó chính là đang sỉ nhục hắn!
Chúng sẽ trở thành dưỡng liệu của hắn!!
Chiến đài chấn động, hai chân Sở Hà uốn lượn đạp nổ càn khôn, nghênh đón Tiên vực Nguyên thủy đang nghịch loạn tất cả, nghênh đón đại trận sát phạt tiến lên!
Sát phạt chi âm lạnh như băng như Thái Cổ lôi đình nổ vang:
- Mở to mắt ngươi ra mà xem cho kỹ, rốt cuộc cái gì mới gọi là tuyệt vọng thực sự!!
Gào ục ục …
Tiếng gầm giận dữ của bá chủ Hồng Hoang đến từ Thái Cổ gầm lên từ trong cơ thể, chấn động cửu thiên thập địa, cứ như một thế giới Hồng Hoang thức tỉnh, từ trong dòng sông năm tháng giết ra, khí tức nguyên thủy dã man vọt ngược lên trên, khiến Tiên vực nguyên thủy cũng phải run rẩy!
Ong ong ong!
Trong tinh không, từng ngôi sao lớn vốn yên lặng đột nhiên sống lại, run rẩy lắc lư, bộc phát ra tinh quang sáng chói thiên địa.
Thời khắc vận chuyển ầm ầm, thiên địa chi lực trút xuống như thác nước Cửu Thiên Ngân Hà, đổ vào Sở Hà, thắp sáng từng dị giới võ đạo tinh quang vạn trượng sáng chói trong cơ thể hắn.