Chương 609 – Người bất tử, tụ lực Bát cảnh (1)
Liên tiếp sát kiếp, dù là Bát cảnh bình thường cũng không chịu nổi, khi Chân Long Phệ giáng lâm sẽ hóa thành tro bụi.
Nhưng Sở Hà lại ngoan cố quá mức, cứ thế chống đỡ đến không thể tưởng tượng!
Đây là chuyện gì?
Có thể nghiền nát, nhưng giết không chết?
- Ta không tin!
Ầm ầm…
Khí tức Song Đế Ma tộc leo lên đỉnh phong, uy thế hủy diệt tự phát ra áp đảo càn khôn, hóa thành hắc quang giết về phía Sở Hà!
Keng keng keng!
Trong ngực bọn chúng như mở ra một thế giới hắc ám, từng đạo quy tắc nguyên thủy bay ra, trấn áp Thương Thiên, che khuất tinh không, chặt đứt nguồn cung cấp thiên địa chi lực của Sở Hà!
Gào ục ục…
Võ Giới mất liên hệ với Sở Hà, rối rít kêu gào hóa thành bọt nước biến mất, khiến Sở Hà suy yếu đi rất nhiều.
Không chỉ vậy!
Nội thế giới do Song Đế Ma tộc tạo ra lấy quy tắc hắc ám và hủy diệt làm gốc, vừa mở ra, lập tức khiến Sở Hà rơi vào hắc ám vô tận, mọi giác quan đều mất đi.
Nguy hiểm hơn nữa, quy tắc hắc ám ăn mòn nhục thể và thần hồn hắn, trực tiếp cắt đứt khả năng hồi phục của hắn, tế bào và thần hồn đại diện chết đi không thể tái sinh, diệt vong hoàn toàn chỉ là vấn đề thời gian.
Nói cách khác, lúc này Sở Hà không chỉ hoàn toàn mù lòa, trở thành bao cát không thể phản kháng, mà chỉ có thể dựa vào nguồn sinh mệnh còn lại chống đỡ sát kiếp tiếp theo!
- Chết!
Sát khí chấn động thiên địa!
Sở Hà không nghe thấy, cũng không cảm nhận được đau đớn, bởi vì tất cả giác quan và cảm giác đau đớn của hắn đều mất đi.
Hắn chỉ còn lại chút ý thức bản ngã, như người ngoài cuộc nhìn Song Đế Ma tộc điên cuồng tàn phá thân thể hắn, không ngừng nổ tung, lúc thì thành mảnh vỡ, lúc thì thành huyết vụ, nghiêm trọng nhất là bị đánh thành phân tử, lại không ngừng ngoan cường phục hồi.
- Ha ha ha, hay lắm!
Trong Thiên Ngoại Thiên, các Đại Năng Tiên tộc nhìn thảm trạng của Sở Hà mà cười ngửa cổ, khoái chí vô cùng.
- Lão tổ?
Hỏa Nguyệt mắt đỏ hoe nhìn lệnh bài trong tay.
- Xem tiếp…
Trong lệnh bài truyền đến giọng nói trầm ổn.
Vùng đất hư vô.
Ngũ trưởng lão, giống như lão nông, nhìn hình ảnh trong gương, tim thắt lại, rút bầu rượu hung hăng uống một hơi, một quyền phá vỡ giới mạc trước mắt rồi đi vào.
- Long Ngũ, trước đại chiến, ngươi muốn đi đâu?
- Ha ha, mau ngăn hắn lại!
- Giết!
Đón Ngũ trưởng lão là một vị lão tổ Ma tộc!
Bên ngoài biến hóa thế nào, Sở Hà không biết, cũng không cảm nhận được, sinh mệnh bản nguyên trong sự tàn phá điên cuồng dần cạn kiệt, hắn cuối cùng cảm nhận được một thứ.
Cái chết!
Nhưng, tất cả đều không quan trọng.
Dù bị giết chết hoàn toàn, hắn cũng có thể dùng Phụ Linh Thần Thuật, hoàn thành một lần sống lại, nay cũng đã thăm dò được điểm mấu chốt thực lực đối phương, giờ không đột phá thì không được.
Còn lại ảnh hưởng khác, về sau tính.
- Chết đi!
Song Đế Ma tộc đã đỏ mắt, liều mạng, không ngừng điên cuồng tra tấn Sở Hà, đánh nổ hắn hết lần này đến lần khác.
Chinh chiến nửa đời, bọn chúng chưa từng gặp phải kẻ địch vô lại như vậy, rõ ràng có thể dễ dàng nghiền nát, lại còn ngoan cố hơn gián gấp trăm ngàn lần, ghê tởm vô cùng.
May mắn thay, bọn chúng cảm nhận rõ ràng.
Sinh mệnh bản nguyên Sở Hà đang không ngừng cạn kiệt, chỉ cần tiếp tục, không cần bao lâu nữa bọn chúng có thể giết chết Sở Hà, lấy được đạo thể bản nguyên, hoàn thành nhiệm vụ, rồi ung dung rời đi.
Không biết đã ra tay bao nhiêu lần.
Sở Hà cũng không biết đã bạo thể trọng tổ bao nhiêu lần.
Đúng lúc Song Đế Ma tộc muốn đánh nổ thân thể Sở Hà chưa kịp phục hồi thì biến cố xảy ra!
Keng!
Tiếng va chạm kim loại chấn động thiên địa.
Kết thúc sự tàn phá điên cuồng, như một cây búa lớn, hung hăng đập vào lòng những kẻ đang chú ý sự việc.
- Hắn… Rốt cuộc là thứ gì?
Hỏa Nguyệt trợn mắt há hốc mồm, đột nhiên sửng sốt.
- Giả! Ta muốn tự tay giết tên tiểu tử này!
- Bình tĩnh, ngươi muốn bị Thiên Thần một chưởng đánh chết sao?
Các Đại Năng Tiên tộc điên cuồng, sắp phát điên.
Tại sao tên nghiệt chủng kia lại không chết được?!
- Ngươi…
Lần đầu tiên, Song Đế Ma tộc cảm nhận được sợ hãi.
Bọn chúng nhìn thấy xương tay lạnh lẽo bao trùm nắm đấm, nhìn thấy khuôn mặt dần hiện rõ.
Khuôn mặt mang theo nụ cười dữ tợn ngày càng thêm phô trương kia, chuông cảnh báo trong lòng từ từ chuyển thành cấp thiết, điên cuồng vang lên!
- Ta… cái gì?
Rắc!
Sở Hà dùng sức, lập tức bóp nát bàn tay, xương cốt đâm thủng da thịt, máu Ma tộc nóng rực như thác nước, bắn lên người hắn.
- Ừm, không tệ, chỉ hơi nóng miệng!
Sở Hà liếm liếm máu Ma tộc nóng rực ở khóe môi, gật đầu, đưa ra nhận xét khách quan.
- Vì sao ngươi…
Đồng tử Song Đế Ma tộc co lại, giọng nói mang theo chút run rẩy.
- Vì sao đánh không chết ta?
Sở Hà cúi người.
Cái đầu dữ tợn với cơ bắp mới tái sinh điên cuồng kia, áp sát bên tai Song Đế Ma tộc, chế giễu nói:
- Bởi vì, ta chưa dùng hết sức, hai tên ngốc!
Tuyệt cảnh phùng sinh của Sở Hà khiến vô số sinh linh đang theo dõi trận chiến này khiếp sợ, gào thét.