Chương 634 – Ma tộc thất ước, Thái Hư Lăng mở (2)
Sở Hà liếc mắt Tiên tộc đội hình, thấy các Đại Năng Chí Tôn, phát hiện ánh mắt bọn hắn đều nhìn chằm chằm mình.
Nhưng Sở Hà không sợ hãi, ngược lại cười, khoa trương làm động tác cắt cổ với bọn họ.
Dù sao, khí thế không thể thua.
Quan trọng hơn là.
Hắn Huyền Đan Hóa Hình Thuật đạt tới tầng chín, thời không tạo nghệ sâu, một lòng muốn chạy, trừ Cửu cảnh lão tổ, Đại Năng đỉnh phong cũng đừng nghĩ đuổi kịp hắn, sợ gì.
- Tiểu súc sinh, xem ngươi kiêu ngạo được bao lâu!
Tiên tộc các phương Đại Năng thấy Sở Hà hung hăng, tức giận nghiến răng, vẻ âm tàn trong mắt càng nồng đậm.
Bọn họ đã hạ tử lệnh, vào Thái Hư Lăng không cần quan tâm khác, toàn lực tiêu diệt Sở Hà.
- Không cần thiết, ta đề nghị ngươi đừng đi Thái Hư Lăng. Ngoại giới Cổ tộc có thể bảo hộ ngươi, nhưng Thái Hư Lăng nguy hiểm trùng trùng, chúng ta không thể can thiệp tranh đấu trong Thái Hư Lăng.
Trên đường đi, Sở Hà nhận được Hồng Nguyệt truyền âm.
- Không phải còn có các ngươi sao?
Sở Hà sửng sốt, khó hiểu nói.
- Cổ tộc ta thế yếu, hai tộc đối kháng ở Thái Hư Lăng hơn phân nửa sẽ chịu thiệt, hơn nữa chúng ta đều có kế hoạch riêng, thời gian cấp bách, không thể lúc nào cũng ở bên cạnh ngươi.
- Không sao, ta thủ đoạn bảo mệnh nhiều.
Sở Hà hiểu, dù sao hắn có thể chạy.
Lưỡng Giới thành nhân mã tiến vào tinh không đổ nát, chờ đợi Ma tộc bên kia tinh không đến.
Trong lúc chờ đợi, thiên địa rơi vào yên tĩnh ngắn ngủi.
Một ngày…
Hai ngày…
Mười ngày…
Nhưng theo thời gian trôi qua, Ma tộc chậm chạp không xuất hiện.
Thiên Ngoại Thiên một phương nhíu mày, cảm thấy không thích hợp. Thời đại trước, Ma tộc mỗi lần đều gấp gáp hơn Thiên Ngoại Thiên. Chưa từng như lần này, Thiên Ngoại Thiên kết thúc gần mười ngày cũng không có động tĩnh.
- Chẳng lẽ Ma tộc xảy ra đại sự, ngay cả Thái Hư lăng cũng quên mất sao?
Bạch Đồng không biết đã bao nhiêu lần ngó nhìn phía tinh không bên kia, nhưng vẫn không thấy bóng dáng Ma tộc.
Xưa nay chưa từng có chuyện quái lạ như vậy, nàng không khỏi đa nghi.
- Nếu bọn chúng không đến, chẳng phải ta phải chờ mãi sao?
Sở Hà cũng có chút không kiên nhẫn.
- Sẽ không như vậy.
Bạch Đồng thu hồi ánh mắt, chậm rãi nói:
- Nếu chờ đến khi thông đạo Thái Hư lăng mở ra mà chúng vẫn không đến, tức là tự động bỏ cuộc. Đây là điều hai giới đã định trước, lúc đầu chỉ là lời châm chọc của đôi bên, không ngờ giờ lại có thể xảy ra.
Nhưng bất kể Thiên Ngoại Thiên phỏng đoán thế nào.
Thời gian trôi qua, phía tinh không hoang tàn kia vẫn không có động tĩnh gì, xem ra Ma tộc thật sự bỏ qua Thái Hư lăng lần này.
Oanh!!
Mãi đến mười lăm ngày sau, một tiếng rung động từ tận cùng tinh không đổ nát truyền đến.
Kẽo kẹt …
Tiếng mở cửa rõ ràng vang vọng khắp tinh không.
Tinh hà chấn động, vô số người trông thấy ở cuối tinh không, xuất hiện một cánh cửa đồng thau khổng lồ, khắc đầy mật văn Đại đạo.
Cổ xưa, mục nát, cũ kỹ…
Dường như trải qua bao nhiêu thời đại, cửa phủ đầy dấu vết thời gian.
Kẽo kẹt kẽo kẹt~
Cánh cửa đồng thau từ từ mở ra, phía sau là một thông đạo thời không sâu thăm thẳm, dường như dẫn đến một thế giới cổ xưa khác.
Cánh cửa đồng thau này, nguồn gốc không rõ, nhưng là cửa ải duy nhất dẫn đến Thái Hư lăng chân chính.
- Ma tộc thật sự bỏ qua Thái Hư lăng lần này sao?
Cánh cửa đồng thau đã hiện ra, nhưng Ma tộc vẫn chưa xuất hiện, khiến Thiên Ngoại Thiên vừa kinh ngạc vừa nghi hoặc.
- Đừng lãng phí thời gian, vào đi.
Cửa vào Thái Hư lăng chỉ mở một ngày, lần sau lại mở là một năm nữa.
Thiên Ngoại Thiên dù có nghi hoặc cũng đành gạt sang một bên, không muốn phí thời gian, liền sai khiến các thiên kiêu hướng về cánh cửa đồng thau.
- Thái Hư lăng rất lớn, không khác gì một phương Thiên vực, cho nên tuyệt đối không được làm mất Thái Hư ngọc bội, nếu không liên lạc không được, đến khi cửa Thanh Đồng mở ra lần nữa cũng khó mà tập hợp được.
Phía sau đám người, Bạch Đồng chia hai khối ngọc bội có hoa văn lưới bạc cho Sở Hà, Sở Hà cũng đang cầm một khối ngọc bội khác, đó là Cổ tộc ban cho hắn, dùng để liên lạc trong tộc.
- Ừ, ngươi cũng cẩn thận.
Sở Hà gật đầu, cất ngọc bội đi.
Mỗi người vào Thái Hư lăng sẽ bị truyền tống đến nơi khác nhau, mà với mối thù của Tiên tộc với Sở Hà hiện giờ, nếu bị phát hiện, e rằng lại có chuyện phiền phức.
- Đi thôi!
Chuẩn bị xong xuôi, Sở Hà không chần chừ, hai người mở ra thông đạo thời không, hướng về cánh cửa đồng thau khổng lồ tiến đến. Trên đường đi, không gian toàn là bóng người, đông như kiến cỏ.
Giữa chư thiên, cường giả Cảnh Giới Thứ Bảy đỉnh phong vô số.
Hiện giờ ít nhất tám phần mười đều đến tinh không này, chưa kể còn vô số tu sĩ bình thường đến đây tìm bảo vật.
Cao tầng, trung tầng, thấp tầng, lực lượng tụ họp đủ để chinh phục một đại thế giới, người ngoài nhìn vào còn tưởng là cuộc di cư vĩ đại của một nền văn minh.
Nhìn từ xa, vô số bóng người, đủ mọi phép thuật, hội tụ thành một dải Ngân Hà rực rỡ, lúc ẩn lúc hiện trong tinh không, mục tiêu như một, ào ào đổ vào bóng tối vô tận trong cánh cửa đồng thau.