← Quay lại trang sách

Chương 674 – Bạch Hổ Chân Pháp, Võ Đạo Tổ Thần (2)

Bạch Đồng nhớ tới việc chính, cung kính nói.

- Đúng vậy, tích lũy của ngươi cũng đủ rồi, trở ngại duy nhất là không được chính pháp, mà thời gian của ta cũng không còn nhiều…

Giọng nói hơi mơ hồ của Bạch Hổ chậm rãi truyền đến.

Lúc này Sở Hà mới phát hiện, tàn hồn chấp niệm của Thánh Thú Bạch Hổ đã trở nên vô cùng hư ảo, giống như giây tiếp theo sẽ biến mất.

- Than, có thể tìm được nơi này, các ngươi cũng đã vất vả rồi.

Bạch Hổ thở dài, giơ tay vuốt ve đầu Bạch Đồng, biết bọn họ chắc chắn đã trải qua vô số gian nan mới tìm được đến đây.

Là tổ tiên của Hổ tộc, nàng biết tình hình hiện tại của Hổ tộc, đây cũng là lý do nàng lưu lại một luồng chấp niệm, chờ đợi qua muôn đời.

Trong động tác vuốt ve ôn nhu.

Thân thể Bạch Hổ dần dần hóa thành từng sợi kinh văn pháp lý cổ xưa rườm rà, như nối liền cầu gãy, chậm rãi dung nhập vào đạo pháp Bạch Đồng, tu bổ hoàn toàn chỗ thiếu hụt trong đạo pháp của nàng.

Giữa thiên địa vang lên tiếng tụng kinh hùng tráng thê lương, đạo vận vô cùng cao xa.

Bạch Đồng vội vàng nhân cơ hội này luyện hóa truyền thừa.

Khi Bạch Đồng luyện hóa truyền thừa cao nhất của Hổ tộc, Bạch Hổ dời ánh mắt khỏi Bạch Đồng, cuối cùng rơi vào trên người Sở Hà.

- Cổ tộc… Võ Thiên Khung, khỏe không?

Sở Hà sửng sốt, vốn định trả lời không biết, nhưng trong cõi u minh giống như cảm giác mình nên quen biết người này, nhưng cái tên này hắn trước kia chưa từng nghe nói qua, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói.

Trong bất tri bất giác, Sở Hà giống như thấy được một vị cự thần đứng ở đỉnh chư thiên, võ đạo bản nguyên mở mắt nhìn chăm chú mà đến.

Long long long ~

Tâm linh chấn động!

Khí thế cuồn cuộn, uy áp đường hoàng vô cương kéo dài tới vạn cổ, đè ép nhật nguyệt chư thiên, quét ngang luân hồi cổ xưa!

Ngàn vạn âm thanh đại đạo nổ vang trong đầu, khí huyết toàn thân Sở Hà, sở học đều khó có thể ức chế sôi trào điên cuồng gào thét, hận không thể lập tức tìm nguyên mà đi, mục sở thị chân dung cự thần.

Tồn tại cỡ nào? Chỉ cần nhắc tới tên thôi cũng có thể khiến tu vi của hắn cộng minh sôi trào, khó có thể ức chế?

Sở Hà lộ vẻ chấn động, đối với thân phận của Võ Thiên Khung đã có suy đoán.

Người trước mắt chính là một trong tứ thánh Thánh tộc thời kỳ viễn cổ, chính là lão tổ đời đầu của Thánh tộc, tuy rằng lúc trước không thể đột phá tồn tại vô thượng, ngã xuống trong Thần Ma đại chiến, nhưng bối phận bày ra đó, có thể làm cho nàng gọi thẳng tên, quả là tồn tại khủng bố…

Sở Hà hít sâu một hơi, thân thể thoáng run rẩy, đã biết vị tứ thánh thủy tổ này hỏi Võ Thiên Khung là thân phận gì.

Võ Đạo Tổ Thần!

Thần thoại võ đạo Cửu cảnh đỉnh phong!

Về phần hiện tại… Sở Hà cũng chưa từng gặp qua, không biết đối phương còn khỏe hay không, chỉ có điều những năm gần đây, Cổ tộc suy yếu, đều là bởi vì vị Võ Đạo Tổ Thần này bị thương thế không thể nghịch chuyển.

Cụ thể như thế nào, Sở Hà không rõ, trầm mặc khó tả.

Thấy Sở Hà thật lâu không nói, ánh mắt nữ tử thoáng ảm đạm, lại giây lát lướt qua, khôi phục thái độ ôn nhu, cười nói:

- Ngươi có thể đến đây, chứng minh Cổ tộc võ đạo còn tồn tại, Võ Thiên Khung chắc hẳn đã gắng gượng qua được, cũng nhất định là an lành.

Sở Hà không dám nhiều lời, chỉ có thể im lặng gật đầu.

Nhưng trong lòng lại sinh ra càng nhiều nghi hoặc.

Bạch Hổ Thánh Tổ là người từng trải của thời đại kia, lại là cự đầu đỉnh phong, tất nhiên biết được rất nhiều bí mật, có thể giải đáp nghi hoặc của hắn.

- Tiền bối, Cổ tộc rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Bình tĩnh một lát, Sở Hà hỏi nghi hoặc lớn nhất trong lòng từ trước tới nay.

Cổ tộc suy bại rất đột nhiên, không có nguyên nhân gì.

Đây vẫn luôn là chỗ hắn không rõ.

- Xin lỗi…

Bạch Hổ áy náy lắc đầu nói:

- Ta hiện giờ chỉ là một chấp niệm còn sót lại, ký ức có được cũng chỉ là lúc hấp hối không cách nào dứt bỏ.

- Liên quan tới chuyện của Cổ tộc, trí nhớ của ta xác thực lại trống rỗng, không có tin tức gì có giá trị.

- Thật sao?

Sở Hà thì thào tự nói, không thu hoạch được gì.

- Tiền bối, tứ thánh kia…

Sở Hà thấy thân thể Bạch Hổ sắp tiêu tán, trong lòng giật mình, mục đích chuyến này hắn tới đây là vì truyền thừa của tứ thánh, nếu đối phương tiêu tán, vậy hắn nên đi đâu tìm được những truyền thừa này đây?

- Ta cảm ứng được trên người ngươi có khí tức của chúng ta, không cần lo lắng, tiểu tử này sẽ mang ngươi đi tìm thứ ngươi muốn.

Âm thanh như có như không truyền vào trong đầu Sở Hà, thiên địa tươi sáng trước mắt nhanh chóng đi xa, màu trắng dần dần lấp đầy thế giới.

Cuối cùng, một tiếng vang trong trẻo, nơi cuối chư thiên, cô gái thánh khiết cổ xưa mặc áo trắng mộc mạc, ngoái đầu nhìn lại thiên địa mênh mông quen thuộc xa lạ, từng vui buồn giận hờn đều hiện lên.

Cuối cùng, hóa thành một nụ cười ôn nhu tận cùng thế gian của nàng, giống như đang cáo biệt lần cuối cùng với tất cả những gì đã từng có.