← Quay lại trang sách

Chương 683 – Tứ cố vô thân, nhập tử cầu sinh (1)

Càng quan trọng hơn là.

Nếu như vị cấm kỵ đại thần này có ý với Tổ Long Thụ…

Trong lúc nhất thời, Sở Hà dũng mãnh bưu hãn như vậy cũng không sinh ra nổi bất kỳ ý niệm phản kháng nào, bởi vì ở trước mặt loại tồn tại này, một niệm trong đầu liền có thể khiến hắn hôi phi yên diệt, căn bản không có bất kỳ cơ hội phản kháng nào.

Nhưng, ngoài dự liệu chính là.

Chỉ là sau khi kinh ngạc một chút, trong đầu Sở Hà không còn nghe thấy thanh âm của vị cấm kỵ đại thần kia nữa, giống như chỉ là phát hiện thứ gì đó thú vị, hơi chú ý liền không để ý tới nữa.

Chuyện này…

Sở Hà trong lòng kinh ngạc, đồng thời cũng có nghi hoặc, nguyên nhân gì mà có thể khiến một vị cấm kỵ đại thần đối mặt với bảo vật như Tổ Long Thụ mà tâm như nước lặng, không có nửa phần ý tứ dính vào?

Xoát!

Vị Thiên Thần Cửu cảnh sơ kỳ kia, lúc này xuất hiện ở bên cạnh Ngũ lão tổ.

Sắc mặt lão Thiên Thần có chút khó coi, cuối cùng truyền âm nói:

- Các ngươi hoặc là nhanh chóng rời đi, hoặc là nhanh chóng truyền tin cho tộc chi viện, việc hôm nay có vấn đề, thái độ của Tiên tộc không đúng!

- Hả? Đa tạ Trảm Hồn Thiên Thần.

Sắc mặt Ngũ lão tổ biến ảo mấy lần, rõ ràng là đã biết điều gì đó, cúi đầu nhìn Sở Hà một cái, trong đầu suy nghĩ miên man.

- Thương Kiếp, ngươi mau để bọn họ rời đi, sau đó lập tức liên hệ với trong tộc, nếu cần thiết thì mời cả đại trưởng lão, nhất định phải nhanh chóng!

Thương Kiếp nhíu mày, do dự nói:

- Vậy Sở Hà thì sao?

- Theo tình hình này, bọn chúng không có ý định để Sở Hà rời đi, ta chỉ có thể nghĩ biện pháp ở đây bảo vệ hắn, ngươi nhanh đi tìm cứu binh, nhất định phải nhanh, ngàn vạn lần không thể trì hoãn!

Nhìn đám lão tổ Tiên tộc như hổ rình mồi, như sài lang kia, sắc mặt Ngũ lão tổ khó coi, trong lòng không khỏi trầm xuống.

- Được!

Thương Kiếp cũng biết tính nghiêm trọng của sự việc, lập tức rời đi.

Sở Hà ở một bên nghe được dăm ba câu của mọi người, sắc mặt cũng không đẹp hơn Ngũ lão tổ bao nhiêu, hắn dám khẳng định, bên ngoài nhất định đã xảy ra biến cố lớn khó có thể tưởng tượng, hơn nữa còn là nhằm vào hắn mà đến.

Võ giả tu hành càng cao, năng lực cảm giác nguy hiểm lại càng mãnh liệt. Giờ phút này thân ở tinh không này, trong lòng Sở Hà mỗi giờ mỗi khắc đều có cảm giác khủng bố, giống như tội phạm sắp hành hình trên trảm đầu đài, đao trên đầu lúc nào cũng có thể chém xuống.

⚝ ✽ ⚝

Càng làm cho hắn hoảng sợ là trong nguy hiểm đã biết trước này, con đường phía trước của hắn lại không tìm được chút khí cơ sống nào.

Nói cách khác, hắn sẽ chết! Không ai có thể thay đổi kết cục này! Nguy hiểm, rốt cuộc từ đâu tới?!

Chờ đã!

Ma tộc…

Đột nhiên, một tia chớp xé toạc đầu Sở Hà, từng mảnh thông tin liên kết lại, lập tức khiến hắn lạnh thấu xương, trái tim đắm chìm xuống đáy vực. Ma tộc… Ma tộc… Ma tộc vẫn chưa xuất hiện, rốt cuộc đóng vai trò gì? Chẳng lẽ Đạo Cung và Ma tộc hợp tác?

Sở Hà biết lần Thái Hư Lăng dị biến này là do Đạo Cung bày trò, mượn tay bọn chúng tàn sát Thiên Linh, nhằm đạt được mục đích nào đó không muốn người biết, còn việc Ma tộc không xuất hiện, có phải ngầm chứng minh giữa hai bên có sự hợp tác? Bọn chúng hợp tác vì cái gì? Chẳng lẽ, bọn chúng…

⚝ ✽ ⚝

Hấp!

Sở Hà như nghĩ tới điều gì, hơi thở đột nhiên dồn dập, yết hầu nghẹn đắng, trong lồng ngực nghèn nghẹn, chỉ thấy thiên địa trước mắt hắc ám xa lạ chưa từng có. Ánh mắt của các vị Tiên tộc lão tổ xung quanh càng thêm lạnh lẽo, sau sự lạnh lẽo ấy là sự giễu cợt vô tận. Ngay cả Ngũ lão tổ bên cạnh bảo vệ hắn, hắn cũng không cảm nhận được chút ấm áp nào, dù Thần tộc đứng về phía bọn họ, Sở Hà vẫn không cảm thấy an toàn.

Keng!

Sau khi Thương Kiếp rời đi vài hơi thở, một cây trường thương vàng chắn ngang trước mặt Ngũ lão tổ và Sở Hà, mũi thương sắc bén khiến da thịt Sở Hà đau nhói, cũng giúp hắn tỉnh táo lại từ bóng tối. Lúc này hắn mới phát hiện, trong tinh không hắc ám, các vị Tiên tộc lão tổ, Chí Tôn Thiên Kiêu vốn náo nhiệt, giờ đều im lặng, nhìn hắn bằng ánh mắt như nhìn người chết. Rồi sau đó, trên mặt bọn chúng đều lộ ra nụ cười giễu cợt.

- Cung lão quỷ, ngươi có ý gì?!

Trảm Hồn Thiên Thần giận dữ, tay cầm chiến đao rung lên bần bật.

- Không có ý gì, ta cũng không ra tay, không phạm quy củ, chỉ đảm bảo tiểu tử này không rời khỏi tầm mắt của ta.

Lão tổ Tinh Nguyệt Thánh Môn mặc kim giáp, khuôn mặt lạnh lùng, tuy già nua nhưng khí thế bá đạo, không hề kém Trảm Hồn Thiên Thần.

⚝ ✽ ⚝

Chiến đao trở lại yên tĩnh, khí thế Trảm Hồn Thiên Thần suy yếu, sắc mặt trầm mặc. Dù không ưa bộ dạng của các lão già Tiên tộc này, nhưng đối phương quả thật không phạm quy củ, hắn cũng không tiện trách móc.

- Sở Hà, nếu có bất trắc, nhất định phải bảo toàn tính mạng…

Ngũ lão tổ không phí lời với các Tiên tộc lão tổ kia, chỉ thở dài, dặn dò Sở Hà, sắc mặt già nua hơn nhiều. Hắn dường như cảm nhận được sát kiếp này không thể tránh khỏi, hơn nữa, không chỉ nhắm vào Sở Hà, mà còn là Cổ tộc.

Thấy Trảm Hồn Thiên Thần không ra tay nữa, Cung Sơ lão quỷ chậm rãi lắc đầu:

- Yên tâm, Tiên tộc chúng ta sẽ không phạm quy củ ở đây, chúng ta chỉ hy vọng tiểu tử này không rời đi thôi.