← Quay lại trang sách

Chương 697 – Hung quân Cổ tộc, cửu trọng thiên quan (1)

Thời không đại môn đóng lại, năm vị trưởng lão nhìn Sở Hà lần cuối, rời khỏi động phủ.

- Cái gì? Tìm chết!!

Vừa rời động phủ, Ly Phần nhận được thần niệm khẩn cấp từ chiến trường, sắc mặt dữ tợn, lửa giận bốc lên.

Đại quân Tiên tộc áp sát!

Mấy vị lão tổ dẫn binh, tuyên bố hôm nay không giao ra Tổ Long thụ, sẽ đạp phá Cổ Thiên điện!

- Ta sẽ nghiền xương chúng nó thành tro ngay bây giờ!!

Nghĩ đến Sở Hà bị Ma tộc hãm hại, mắt Ly Phần chảy ra Diệt Thế Thiên Hỏa, xoay người, đạp nát hư không, giết về chiến trường.

- Coi Cổ tộc ta là bùn đất sao?

- Hôm nay, giết cho bằng được, lăn đầu thành núi!

Ngũ Dương cùng các trưởng lão khác cũng sát khí đằng đằng, đạp nát hư không, giết về chiến trường.

Cổ tộc suy bại có thể chống lại Tiên tộc nhiều năm, không chỉ dựa vào địa lợi!

Mà là sự hung hãn của các trưởng lão, tre già măng mọc, tướng sĩ lấy một địch mười, thành quân trăm!

Nhiều năm qua, Cổ tộc từ hưng thịnh đến tàn tạ, từ Thập Lục trưởng lão đến Bát trưởng lão, từ trăm ngàn đại quân đến chỉ còn mấy chục đội thiết quân vô địch.

Họ từng bại, từng đau, nhưng chưa từng sợ hãi!

Ý chí tử chiến không lùi, người người có thể thành binh, Cổ tộc vẫn là một trong tứ tộc.

Răng rắc!

Không gian vỡ vụn.

Năm vị trưởng lão do Ly Phần dẫn đầu xuất hiện trên vùng trời đất đỏ đậm.

Vù vù vù…

Gió!

Gió lớn!

Gió to tràn ngập khói lửa và máu tanh tàn phá trên trời dưới đất!

Đại địa tàn phá kéo dài vô tận, từng quan thành cổ xưa, nối liền thành một đường.

⚝ ✽ ⚝

Tại tuyến phòng ngự thứ nhất, dù là một tiểu binh bình thường nhất, nếu đặt hắn ra bên ngoài cũng sánh ngang thiên kiêu đứng đầu một phương Thiên Vực, cho dù để bọn họ chém giết Thánh tử Thánh nữ cùng cảnh giới cũng chẳng hề nhíu mày!

Điều này không chút khoa trương.

Bởi vì những kẻ có thể đứng ở tuyến phòng ngự thứ nhất, bất kể là binh hay tướng, mỗi người đều là sát thủ được tôi luyện từ hàng trăm hàng ngàn trận chiến!

Từ khi đặt chân lên chiến trường, thứ luôn đồng hành với bọn họ chính là biển lửa chiến tranh bất tận, không có luận bàn công bằng, không có đầu hàng nhận thua, càng không có cái gọi là hộ đạo giả.

Đối với bọn họ, mỗi lần giao chiến, mỗi trận chiến đấu đều là sống mái, ngươi chết ta sống, không phải là thứ tu luyện tầm thường nào của những thiên kiêu Tiên tộc có thể sánh bằng.

Tướng sĩ trong mỗi tòa thành tuy không nhiều, nhưng mỗi người đều là tinh binh thiện chiến, long tinh hổ mãnh, sát khí ngập trời.

Trong hoàn cảnh khắc nghiệt này, không chỉ tinh thần ý chí của bọn họ được tôi luyện vững chắc như thần thiết.

Mà cả đời sở học, các loại kỹ năng sát phạt của bọn họ đều được khai phá đến cực hạn, cùng một phần lực lượng, trong tay bọn họ lại có thể bộc phát ra uy lực mà người thường không thể tưởng tượng nổi!

- Đại trưởng lão, lần này Tiên tộc thật sự ra tay rồi, binh hùng tướng mạnh, thiên kiêu hộ tống, lại còn có mấy vị lão tổ áp trận!

La Quý, thân hình như tòa tháp sắt, đứng trên tòa quan thành hùng vĩ nhất, chiến giáp bạc leng keng, chiến kích trong tay ù ù vang vọng, vẻ mặt trầm trọng tâu báo với các trưởng lão Ly Phần.

Hắn là chủ soái đại quân, cũng là một trong những võ tu mạnh nhất dưới trướng các trưởng lão Cổ tộc, luôn trấn thủ biên cảnh Cổ tộc.

Từ khi bước chân lên chiến trường, từ tiểu binh đến chủ soái, chém giết mấy ngàn năm, lập được vô số chiến công, cũng tạo dựng được danh tiếng hiển hách, hung danh – La Thiên Ma Kích- vang vọng trong Tiên tộc.

- Sao vậy, ngươi sợ rồi?

Ly Phần không hề có vẻ gì là căng thẳng, ngược lại cúi đầu trêu chọc.

- Ha ha ha, Đại trưởng lão chẳng lẽ đang khinh nhờn ta sao?

La Quý ngửa mặt cười to, tiếng cười như chuông đồng, vang vọng khắp chiến trường:

- Ngày xưa, một mình huynh đệ Sở có thể ba lần chất vấn Ma tộc mà không ai dám ra trận, ta, La mỗ, dù không bằng hắn, nhưng cũng có thể khiến Tiên tộc kêu trời gọi đất!

- Các huynh đệ, các ngươi có sợ không?!

- Chiến! Chiến! Chiến!!

- Giết! Giết! Giết!!

Đùng đùng đùng!

Trống chiến vang dội, binh khí hướng lên trời!

Trong từng tòa quan thành, sát khí cuồn cuộn như mây đen, xuyên qua ngân hà như rồng như hổ, hiện ra từng con Ma thần hung ác, lộ ra nanh vuốt sắc nhọn, gầm thét dữ tợn về phía kẻ địch.

Rầm rầm rầm!

Đồng thời, cuối chân trời đỏ rực, từng khe hở thời không phun trào Tiên Hải, từng đội quân hùng mạnh nối đuôi nhau vượt không gian giáng lâm.

Chiến hạm khổng lồ nghiền nát thiên địa, hung binh khát máu giẫm đạp rung chuyển trời đất, Đại Năng thần binh nghiền nát sơn hà, sát khí vô biên giao thoa, tạo nên một biển Tiên quân vô tận đối diện với từng con Ma thần hung ác do ý chí chiến đấu của tướng sĩ Cổ tộc ngưng tụ.

Kẻ địch quá đông!

Dùng cả Khuy Thiên Bảo Cảnh cũng không thể nhìn thấu.

Cảnh giới Thất Cảnh, Bát Cảnh, Cận Đạo giả!!

Khí thế sâu không lường được, thiên kiêu xuất chúng nhiều vô kể, dù là nổi bật giữa đám gà cũng khó mà đếm xuể.