← Quay lại trang sách

Chương 705 – Sa vào tử địa, liều chết phản kháng (2)

Dù tình huống Tiên tộc nói là thật, trong lòng bọn hắn cũng không dao động mảy may, càng không tự loạn trận cước hay mất lý trí.

Mấy trăm thời đại qua đi, hai giới chinh phạt vô số, dù chiến cuộc kém đến đâu, dù chỉ còn lại một người, bọn họ cũng lựa chọn khẳng khái tử chiến, chứ không mất hết hồn vía mà chạy.

- Thật ngoan cường! Đáng tiếc, kết cục hôm nay đã định. Các ngươi, hung hăng đánh cho ta xem bọn chúng có thể kiên trì được bao lâu!

Đại tướng Tiên tộc thấy lời lẽ hùng hồn không những không đả kích được sĩ khí Cổ tộc, ngược lại càng đánh càng hăng, khiến hắn như một tên hề, không khỏi nổi giận, chỉ huy đại quân, phát động tấn công mãnh liệt hơn.

Đối mặt với sự tấn công như cuồng phong bạo vũ của Tiên tộc, các đội hung quân chỉ có thể liên tục lui về phía sau, tạm lánh mũi nhọn.

Nhưng khi quan thành cổ xưa nối liền thành một đường trong mắt bọn họ càng ngày càng rõ ràng, các đại quân chủ cắn răng, sau thoáng do dự, gầm nhẹ:

- Tấn công!

Phía sau là Cổ Thiên điện.

Không thể lui nữa!

Quan thành sụp đổ, Cổ Thiên điện thất thủ, lúc đó, Cấm Kỵ Tiên tộc giáng lâm, Cổ tộc căn bản không bảo vệ nổi!

- Hôm nay, Hắc Huyền quân tử chiến không lui!

- Long Tượng quân tử chiến không lui!

- Thần quân tử chiến không lui!

⚝ ✽ ⚝

Chiến ý mãnh liệt, sát khí ngút trời.

Hơn mười đội hung quân đang liên tục lui bước dưới nhịp tấn công của Tiên tộc, trong nháy mắt ngừng lại.

Trên mặt mỗi người là vẻ đập nồi dìm thuyền, cá chết lưới rách, lộ ra nanh vuốt dữ tợn, bắt đầu phản công kịch liệt.

- Không, đừng giết ta, a!!

- Đáng chết, đám người này điên rồi!

- Ngăn lại, đứng vững cho ta, bọn chúng chỉ là nỏ mạnh hết đà!

Những cỗ máy giết chóc lại điên cuồng vận chuyển, huyết hải cuồn cuộn, tàn chi bay múa đầy trời, khiến Tu La tộc tử thương vô số, đại quân tiến lên lại bị ngăn trở.

- Không cần liều mạng với chúng, kết thành trận pháp công kích, ta muốn mài chết chúng!

Đại tướng Tiên tộc híp mắt, không kinh sợ mà mừng rỡ.

Hắn biết, Cổ tộc đã cùng đường mạt lộ, hiện tại chỉ là dã thú giãy chết.

Phải nói, Cổ tộc trong tuyệt cảnh rất đáng sợ, vừa phản công đã gây ra đại họa cho Tiên tộc, tử thương thảm trọng.

Nhưng chỉ thế thôi, theo các tướng lĩnh Tiên tộc chỉ huy, hỗn loạn nhanh chóng bị dập tắt.

Chúng rất thông minh, không giao chiến trực diện với Cổ tộc điên cuồng, mà dùng cách “nước ấm nấu ếch”, kết thành các trận pháp công kích, từng chút mài mòn tinh khí thần Cổ tộc, muốn tiêu diệt hơn mười đội hung quân này.

- Huynh trưởng!!

- Đáng chết, giết!

- Ha ha, đời này của ta đáng giá rồi!

Thời gian càng lâu, áp lực Cổ tộc càng lớn, thương vong cũng tăng nhanh, mỗi người đều chiến đấu đến điên cuồng, chém giết đẫm máu, thậm chí có người lựa chọn đồng quy vu tận.

Nhưng phòng tuyến vẫn co rút, khoảng cách giữa các đại quân cũng kéo xa, cho đến khi bị địch quân cô lập, lâm vào cảnh một mình chiến đấu.

- Giết giết giết!

- Các huynh đệ, đi trước một bước, ha ha ha!

Tiếng gầm điên cuồng, tiếng chết khẳng khái, tiếng máu thịt nổ tung…

Âm thanh thảm thiết vang vọng trên chiến tuyến, máu tươi chảy xuôi dần ăn mòn quan thành cổ xưa phía sau, khốc liệt không tả nổi.

Một bên khác.

- Đối thủ không tệ, đáng tiếc, các ngươi đã đến giới hạn.

- Ha ha, khoác lác, tiểu tử, lại đây!

Máu tươi nhuộm đỏ chiến đài đồng thau, tiếng kêu giết rung trời, thần thông mãnh liệt, chiến ý đáng sợ lấp kín cả tinh không.

Mười ba người La Quý cũng lâm vào tuyệt cảnh, mỗi người đã liều mạng đến cùng, nhưng vẫn không giết được một Đại Năng Cận Đạo.

- A! Ta muốn lăng trì ngươi!

Một khắc đó, Bách vương già nua gặp đại kiếp, bị người Tiên tộc Cận Đạo trẻ tuổi đánh xuyên ngực, bóp nát trái tim, phát ra tiếng gầm điên cuồng như hung thú.

- Hồ sư huynh, không được!!

La Quý bị Đạo Vô Thiên một chiêu đánh cho nửa người sụp đổ, bay ngược ra ngoài, thấy Bách vương vẻ mặt điên cuồng, biết hắn muốn làm gì, không khỏi trợn mắt.

- Có thể kéo một vị Tiên tộc Cận Đạo cực hạn bồi táng, đời này sư huynh đáng giá, ha ha, đi trước một bước!

Keng!

Tiếng xiềng xích va chạm cuối cùng vang lên trong cơ thể Bách vương.

Khí tức diệt vong vô tận quấn thân, lực lượng Cấm Kỵ như vực sâu Ma Thần mở mắt bay nhanh từ sâu trong cơ thể hắn dâng lên, như cuồng phong sóng gầm quét sạch đại tinh không!

Ô ô ô…

Tiếng thần quỷ kêu khóc vang lên, đại đạo kêu rên, bầu trời ngoài bầu trời nổ tung, một mảnh đỏ tươi, huyết vũ rơi xuống đầy trời.

- Đây là Cửu Tịch toàn bộ, không!!!

Ngoại giới chiến trường, các đại hung quân trong lòng run sợ, cùng nhau ngước nhìn phía cuối chân trời nứt vỡ đỏ tươi.

Cảm nhận được khí tức diệt vong tuyệt vọng như vực sâu, tim bọn họ như bị đao cắt, phát ra tiếng gầm bi thống.

Cửu Tịch toàn bộ, thiên địa khóc huyết, hữu tử vô sinh!

Đây là dấu hiệu một Bách vương Võ Thần sơn sắp ngã xuống!

Thương thiên đỏ rực nứt toạc là Thiên Đạo Cổ tộc đang gào thét, mưa máu trút xuống, hàng tỉ sinh linh Võ Tổ giới cảm nhận được, đang tiễn đưa chiến sĩ của mình!