← Quay lại trang sách

Chương 744 – Tiên Thiên Đạo Cung, chấp niệm của Vô Nhai (2)

Lại nhìn một hồi, Ngũ Dương lắc đầu nói:

- Đạo Cung xuất hiện, nói rõ Tiên Tộc chuẩn bị đã sắp rồi, chúng ta phải mau chóng trấn áp tổ mạch, mới có thể có nhiều thời gian hơn làm tốt chuẩn bị vạn toàn.

Nói xong, tinh thần thể của hai người liền tiêu tán, chỉ để lại Sở Hà một người ở trong sóng biển nhìn Tiên Thiên Đạo Cung mênh mông.

- Tiên Thiên Đạo Cung, có cơ hội ta cũng muốn mở mang kiến thức một chút.

Một lát sau, Sở Hà liếm môi, thu hồi ánh mắt, cũng biến mất ở trong Khởi Nguyên Hải, một tia thần niệm này trở về nhục thân.

Sở Hà không biết là, khi hắn đánh giá Đạo Cung. Đạo Cung cũng có người nhớ mãi không quên hắn, nghiến răng nghiến lợi.

Tuy Tiên Thiên Đạo Cung ngăn cách Thiên Ngoại Thiên, một khi bước vào nếu không có tình huống đặc biệt thì không thể trở về, nhưng không giống Thiên Ngoại Thiên và nhân thế, phương diện tin tức cũng bị phong tỏa. Tiên Tộc đều có phương pháp câu thông với Đạo Cung, chớ nói chi là Đạo Tổ có thể tùy ý để Đạo Cung giấu ở trong Khởi Nguyên Hải, bởi vậy, nếu như Thiên Ngoại Thiên xảy ra chuyện lớn gì, đám người Tiên Tộc trong Đạo Cung cũng có thể biết trước tiên.

Sở Hà từ khi phi thăng đến Thiên Ngoại Thiên liên tiếp xông ra sóng gió lớn, làm cho cả Tiên Tộc hổ thẹn căm hận. Tin tức của hắn, tự nhiên sớm đã bị cao tầng Tiên Thiên Đạo Cung biết được.

Tiên Thiên Đạo Cung. Chỉ có cự đầu mới có tư cách bước vào chỗ sâu nhất của thần cung.

Thanh niên mặc đạo bào màu trắng, thân thể khoẻ mạnh, khuôn mặt cương nghị, lăng giác rõ ràng đang ngồi xếp bằng trên một cái bồ đoàn. Bên trong thể phách khôi ngô như thái cổ cự hung kia, đạo tắc tràn ngập khí tức tạo hóa nguyên thủy va chạm, đang không ngừng bành trướng phân liệt.

Trong lúc vận chuyển nổ vang, như là đại đạo thiên âm nổ vang, nguyên thủy diễn âm dương, âm dương sinh vạn vật, trình bày chí lý thế gian, vạn pháp ảo diệu. Trong mơ hồ đã có vài phần ý vị của biển căn nguyên, cả người dường như tùy thời có thể vũ hóa siêu thoát mà đi.

- Vẫn kém một chút.

Không biết qua bao lâu, nam tử áo trắng mở mắt thở dài, tất cả dị tượng cũng biến mất theo. Trong mắt hai màu đen trắng lưu chuyển kia có một cỗ sát ý thật sâu, lạnh lẽo lẩm bẩm:

- Một ngày không chém được một cọc nhân quả kia, bổn nguyên của ta liền không cách nào hoàn toàn dung hợp với nội thế giới, ta liền một ngày không cách nào mở ra đại đạo bổn nguyên hải hoàn mỹ, bước vào cảnh giới cự đầu.

Không sai. Người thanh niên này chính là Vô Nhai lão tổ lúc trước. Lúc trước nghe nói ái đồ bị giết, hắn tức giận đùng đùng, quyết tâm ra tay tiến về Nguyên Thủy chiến trường chém giết Sở Hà, thế nhưng giữa đường bị Đạo Tổ triệu kiến, bất đắc dĩ chỉ có thể tạm thời từ bỏ truy sát Sở Hà. Cùng với mấy vị lão tổ khác được Đạo Tổ dẫn đến Tiên Thiên Đạo Cung, chuẩn bị đột phá cảnh giới Cự Đầu vào thời gian còn lại.

Đáng tiếc thời gian mười năm đã qua, hắn vẫn dừng lại ở Tổ cảnh đỉnh cao nhất, cho dù như thế nào, cách Cấm Kỵ Cảnh còn kém một tia cơ hội! Bản nguyên của hắn gần như viên mãn, nội thế giới dần dần diễn biến theo hướng đại đạo Bản Nguyên Hải, đáng tiếc là, khi hắn sắp bước ra một bước kia, Bản Nguyên Hải bạo động, làm sao cũng không cách nào dung hợp với nội thế giới.

Hắn suy tính, hẳn là có liên quan đến tâm cảnh của mình! Mỗi lần nhớ tới ái đồ của mình bỏ mình, hắn khó nén được lửa giận, thế cho nên ảnh hưởng tâm cảnh, khó tránh khỏi sẽ có ảnh hưởng đối với đột phá. Nếu không chém Sở Hà, e rằng đời này hắn vô vọng Cấm Kỵ!

Đã vậy, thì chém hắn!

Trái phải cũng chỉ là một Cổ tộc, tu luyện đến Cận Đạo đỉnh phong, cả đời khó thấy phong quang chứng đạo mà thôi.

Hơn nữa, nghe nói hắn bị Ma tộc Thống soái đánh đến hình thần câu diệt, sống sót cũng chỉ là phế vật, không đáng lo ngại.

Nếu không phải muốn tự tay đoạn tuyệt chấp niệm nhân quả này…

Vô Nhai ta tùy tiện mở miệng, Tiên tộc sẽ có vô số Đại Năng muốn kết thiện duyên với hắn, có thể nghiền nát Sở Hà cả trăm ngàn lần.

Chuyện đó chẳng đáng nhắc tới.

Hắn nhẫn nhịn, là vì hắn biết nhiều bí mật của Đạo Cung, biết Đạo Cung sẽ nhập thế sát phạt trong thời gian ngắn nữa. Chính vì thế, hắn mới kiềm chế được xúc động mượn tay người khác đoạn tuyệt nhân quả này.

Hắn chờ Tiên Thiên Đạo Cung giáng lâm, tự tay giết chết Sở Hà, đồng thời cũng muốn tranh hùng với quần hùng Thiên Ngoại Thiên trong đại chiến sắp tới, đó cũng là nguyên nhân chủ yếu hắn trở về lần này.

Cùng lúc đó, trong các Đại Đạo tràng của Thần Cung.

Bạch Y Phật Ma, Luân Hồi Vương, Thiên Tướng Tử, Lục Kiếm Yêu Tôn, Tinh Thần, Tiên Linh Thánh Nữ, Hỗn Độn Bá Thể, Tiểu Thiên Đế!

Những kẻ Chứng Đạo đỉnh phong của Tiên Thiên Đạo Cung, hoặc vì thù hận Đạo thống, hoặc vì sở thích cá nhân, đều ít nhiều lộ ra sát ý với Sở Hà, hoặc nói đúng hơn là với Cổ tộc còn sót lại.

Thậm chí, trong hội nghị của Đạo Cung, diệt trừ Cổ tộc trở thành nhiệm vụ cần thiết trong lần Đạo Cung hiện thế này.

Đó cũng là tư tưởng Đạo Tổ luôn luôn truyền bá.

Tiên tộc và Cổ tộc, thế bất lưỡng lập!

Cùng lúc đó, tin tức Tiên Thiên Đạo Cung trở về quét sạch Thiên Ngoại Thiên!

Không hề báo trước.

Một thế lực khổng lồ từ Khởi Nguyên Hải bước ra, lơ lửng trên đỉnh Thiên Ngoại Thiên, tiên quang vô lượng, chiếu sáng đại vũ trụ, tỏa ra khí tức Tiên Đạo chí cao cổ xưa, thể hiện sức mạnh của nó với thiên hạ!

Tại nơi chí cao ấy, là một Tiên cung vĩ đại, có Đế giả khép mắt, quan sát cổ kim tương lai, đại thế mênh mông, như đang tuần tra lãnh thổ, không một ai dám nhìn thẳng vào.

- Chí bảo tạo hóa đỉnh cấp!

- Đạo Cung lại có thể từ Hậu Thiên luyện chế thành Tạo Hóa Thiên binh, chuyện này… Không thể tin nổi, không thể tin nổi!

Trong các Đại Thiên Vực, các lão cổ đổng nhìn Tạo Hóa Tiên Cung bao la trên đỉnh Thiên Ngoại Thiên mà kinh hô, như thấy chuyện không thể tin nổi.