Chương 767 – Chém giết Cấm Kỵ, mục tiêu là Đạo Cung (1)
Sở Hà thầm thì, nhưng lại như thiên âm thần lôi vang vọng Thiên Ngoại Thiên, không biết hắn đang nói với ba vị Cấm Kỵ của Tiên tộc, hay là tất cả cường giả Cấm Kỵ.
- Rốt cuộc là yêu nghiệt gì vậy?
Phía Thánh tộc, Chu Liệt cầm một cái đầu lâu, nhìn cự nhân tam sắc giữa thiên địa, lâu lâu vẫn chưa hoàn hồn.
- Đỉnh phong, tuyệt đối là Cấm Kỵ đỉnh phong!
Quân đội Tiên tộc đều ngây dại tại chỗ, không thể tin nổi mà nhìn nhau, há hốc mồm không thể khép lại.
Các cường giả Cấm Kỵ Tiên tộc hít sâu một hơi, mắng to:
- Mẹ kiếp, không phải nói trong Cổ tộc không có cường giả Cấm Kỵ sao!
- Không còn cách nào khác, vì đại kế của tộc ta, nhất định phải diệt trừ hắn.
Một vị Cấm Kỵ bình tĩnh lại, lạnh giọng nói.
- Vậy bây giờ làm sao?
- Liên thủ! Loại bỏ mối đe dọa lớn nhất!
Trong khoảnh khắc, mọi người đã có kế hoạch.
- Được!
Cấm Kỵ Đạo Cung, Cấm Kỵ Tiên tộc cũng nghĩ đến điều này, đồng ý kế hoạch, toàn quân xuất kích, vây quét Cổ tộc.
- Nghiệp chướng này, đúng là tai ương của Tiên tộc!
Đặc biệt là Tiên tộc đã có bóng ma tâm lý với Sở Hà.
Đây đã là lần thứ mấy hắn phá hỏng kế hoạch của bọn họ rồi?
⚝ ✽ ⚝
- A, giết!
Trong lúc những kẻ khác dùng thần niệm câu thông, Đại Hạo Tiên Tông Cấm Kỵ đã hoàn toàn điên cuồng. Nhưng thân thể Sở Hà lúc này đã vô cùng to lớn, chất lượng càng vượt xa tưởng tượng, lực hút kinh khủng xung quanh trói buộc chúng như vực sâu, vũng bùn.
Ba tên kia chỉ có thể vừa gầm rú, vừa thi triển độn pháp, không ngừng tiến lại gần đầu ta. Nhìn từ xa, chúng như những con kiến nhỏ bé leo núi Thần Sơn, thật nực cười.
- Ồn ào!
Sở Hà nhíu mày, trong lòng cảnh giác. Hắn đã nhận ra âm mưu của đám Tiên tộc kia, quyết định phải nhanh chóng kết thúc trận chiến này.
Rồi sau đó, trước ánh mắt kinh hãi của vô số người…
Sở Hà há to miệng vực sâu, hít một hơi thật mạnh.
Ầm ầm…
Keng keng keng!
Toàn bộ Thiên Ngoại Thiên như rơi vào cơn bão diệt thế! Vô số tinh hải lấp lánh tắt ngay tại chỗ, đại đạo pháp tắc như những sợi xích giữ vững thế giới, bị giật đứt trong cuồng phong. Thời không mênh mông bị lực hút nén lại thành những bức tranh vặn vẹo, không ngừng rơi vào miệng Sở Hà.
- Chạy mau!
Đám Tổ cảnh đang giao chiến với trưởng lão Cổ tộc, chứng kiến cảnh tượng này, sợ đến mức hồn bay phách lạc, nhao nhao bỏ chạy.
Những tu sĩ Thất Bát Cảnh càng thảm hại hơn, đã bị quân Cổ tộc tàn sát gần hết, gần như tan rã. Nay lại phải đối mặt với đại ma thôn thiên phệ địa này, hồn sắp bay ra khỏi xác, chưa kịp thét lên đã hóa thành tro bụi trong cơn bão lực hút kinh hoàng.
Còn đám Cổ tộc, trước khi ta ra tay, đã được ta chuyển vào Võ Thần sơn.
- Không!
- Đáng chết!! A! Tha cho ta! Tha cho ta!
- Ta là cường giả Cấm Kỵ, sao lại…?
Trong bức tranh thời không vặn vẹo, ba tên kia như những con rệp nhỏ bé, bất lực trong cơn gió lốc, dù có vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát khỏi lực hút của ta.
Cuối cùng, chúng và đám Tổ cảnh Tiên tộc kia, bất lực giãy giụa, hóa thành từng luồng sáng, bị ta nuốt chửng.
- Đây rốt cuộc là loại thân thể gì…
Hình ảnh cuối cùng mà chúng nhìn thấy là vô số tinh tú đại đạo, chuyển động không ngừng, như cỗ máy nghiền nát vạn vật thành hư vô.
- Ting, hấp thu Đạo Nguyên, năng lượng +23 tỷ…
Âm thanh nhắc nhở vang lên liên hồi.
Ợ…
Sở Hà ợ một cái thật lớn.
⚝ ✽ ⚝
Sở Hà há miệng phun ra, những bức tranh thời không, vô số tinh vực lại được phun ra, tinh không xung quanh lại trở nên hoàn hảo như cũ.
Há miệng diệt thiên địa, thở ra vũ trụ sinh!
Cảnh tượng kinh khủng này khiến vô số kẻ yếu tim sợ đến mức tè ra quần.
- Không đủ!
Nuốt trọn ba tên Cấm Kỵ và tàn quân Tiên tộc, Sở Hà nhìn bảng sửa đổi, mới chỉ hoàn thành một phần năm kế hoạch!
Điều này…
Vẫn chưa đủ!!
Muốn ngăn chặn tất cả, Sở Hà nhất định phải đạt đến cảnh giới Vô Thượng, lượng năng lượng này vẫn còn quá ít!
- Được được được! Chúng ta quả thật đã coi thường ngươi!
Hư không gợn sóng, Hàn Dung khoác kim giáp, khí thế đỉnh phong xuyên qua chư thiên, sau lưng còn có bốn tên Cấm Kỵ Tiên tộc.
Còn đám dị tộc Cấm Kỵ định đục nước béo cò, sau khi chứng kiến Sở Hà nuốt sống ba tên cùng cấp, đã sợ đến mức mặt mày tái mét, trốn thật xa, không dám lại gần.
- Ta đang loay hoay không biết làm sao, các ngươi lại tự đưa tới cửa!
Sở Hà cười ha hả, tiếng cười vang vọng khắp bốn phương tám hướng.
Ngay sau đó, hắn không nói thêm lời nào.
Một quyền to lớn như tinh không, đột ngột đánh tới đối phương, không gian xung quanh như những mảnh thủy tinh vỡ vụn.
- Cái gì! Lực lượng này!!?
Chỉ có trải nghiệm mới hiểu được sự khủng bố của ta.
Hàn Dung hoảng sợ tột cùng, đối mặt với quyền này, hắn cảm nhận được khí tức của Vô Thượng.
Thực lực này không phải là Cấm Kỵ nên có!
Đáng chết, nếu không phải Cấm Kỵ, sao không tới Khởi Nguyên Hải!
Sau thoáng chốc do dự, Hàn Dung nghĩ ra kế sách tối ưu, quay đầu gầm thét với mọi người:
- Đừng cứng đối cứng với hắn, vây quanh hắn, tiêu hao năng lượng của hắn, ta không tin hắn có thể duy trì trạng thái này mãi!
Nói xong, Hàn Dung lấy ra một bàn cờ đen trắng, chặn trước quyền của ta, bản thân hắn thì lặng lẽ ẩn vào hư không.