Chương 92 Bắc Cương.
Những sơn phỉ này, bản chất vẫn là lưu dân không nhà để về, tuy rằng vào rừng làm cướp, nhưng trong xương tuỷ vẫn mang tâm tình dân chúng, khát vọng cuộc sống ấm lo.Hiện tại Diệp Vân Đình động viên cũng không tốn sức, chỉ cần sau này cho bọn họ ăn no mặc ấm, đại đa số đều sẽ sống an phận, thậm chí vì muốn biểu hiện tốt còn tranh việc để làm.Diệp Vân Đình làm trại chủ ở đây, có một nơi nghỉ chân tạm thời, thuận tiện tìm hiểu tin tức mỏ quặng, sau này cùng Lý Phượng Kỳ trong ứng ngoài hợp. Hiện tại y cũng không để trại dân làm gì, phân chia phòng để bọn họ đi nghỉ, lại lựa ra người phụ trách nấu ăn và thị vệ tuần tra đêm.Về phần những người còn lại, sau khi nghỉ ngơi một đêm thì được gọi tới, lần lượt trả lời thông tin về mỏ quặng.Tin tức đến từ một hai người có lẽ không chính xác, thế nhưng bên trong trại có rất nhiều người, ngoại trừ số ít là lưu dân từ nơi khác đến sống nhờ, phần lớn đều là người trốn ra từ mỏ quặng. Ám vệ hỏi ra được không ít tin tức, ghi lại toàn bộ vào sổ rồi trình lên cho Diệp Vân Dình.
Thông tin mỗi người cung cấp gần như giống nhau, Diệp Vân Đình tổng kết lại, cơ bản biết được thông tin về mỏ quặng.Mỏ vàng này có tính khả thi rất lớn, địa điểm ngay phụ cận Chu Câu Trấn, vốn là một mỏ đá, nhưng nửa tháng trước đã khai thác được vàng từ bên trong. Tin tức được báo đến Ký Châu, Ân gia sau khi biết được vội giấu tin, phái người tinh thông tới thăm dò, sau khi xác định là mỏ vàng liền phong tỏa tin tức, đồng thời bắt đầu công khai tìm người khai thác quặng.Vì không muốn lộ ra tin tức, Ân gia lấy việc chiêu binh làm vỏ bọc, đưa hết người báo danh đến mỏ quặng. Nhưng như vậy nhân thủ vẫn không đủ. Ân gia bây giờ mang mũ phản loạn, dưới tay nuôi dưỡng nhiều quân tốt, nhưng năm nay xảy ra bão tuyết nên tốn thêm rất nhiều tiền bạc. Bỗng nhiên phát hiện quặng vàng đã giải quyết nguy cấp của họ. Hơn nữa bây giờ tuy tạm thời đình chiến, nhưng đến đầu xuân chắc chắn sẽ xảy ra một trận chiến ác liệt, Ân gia muốn dùng tiền bạc chiêu binh mãi mã, tăng cường thực lực, đương nhiên sẽ tăng cường nhân lực khai thác tinh luyện vàng.Bởi vậy bọn họ đặt chủ ý tới số lượng lưu dân khổng lồ. Những lưu dân này không nhà để về, bị bắt đi cũng sẽ không gây chú ý. Vậy nên Ân gia dùng danh nghĩa phát cháo tập trung rất nhiều lưu dân một chỗ, sau đó phái binh bắt lại toàn bộ, đưa đến quặng mỏ.
Hết chương 92.