← Quay lại trang sách

Chương 79 Bế quan tiên tri.

Vẻ mặt Bồ Ni xấu hổ nói: " Lộ Bỉ Lợi đại thúc vốn muốn lên đường phố mua thức ăn, ai ngờ đến sẽ phát sinh loại chuyện này."

Huyên nhi nhìn phía Đường Liệp cầu cứu: " Chủ nhân, hay là mau chóng nghĩ biện pháp giải cứu Lộ Bỉ Lợi đại thúc mới được."

Đường Liệp gật đầu, chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, vẫn làm cho rõ chân tướng sự kiện trước, sau đó mới tốt nghĩ cách cứu viện, hắn chuyển hướng Bồ Thị nói: " Bồ Thị, ngươi theo ta đến phủ Cách Phong tướng quân xem sao, xem hắn có thể giúp đỡ dùm một tay hay không."

Kỳ thật Đường Liệp vốn định đi tìm Lam Đức đế quân Lan Mạt Đức, nhưng nghĩ lại, để chuyện này mà đi tìm Lan Mạt Đức thì có chút chuyện bé xé ra to, huống chi gặp mặt Lan Mạt Đức cũng không phải dễ dàng như vậy, hay là đi tới chỗ Cách Phong tìm hiểu một chút tình huống rồi nói sau.

Cách Phong đối với Đường Liệp biểu hiện ra vẻ cực kỳ nhiệt tình, tự mình đón Đường Liệp vào bên trong phủ đệ, giới thiệu cho Đường Liệp chữa bệnh cho đế quân chẳng qua chỉ là vô tâm mà làm, nhưng không nghĩ đến y thuật của Đường Liệp cao siêu, không ngờ giải quyết được bệnh chứng của đế quân, thân là người giới thiệu nên Cách Phong cũng có công tiến cử hiền tài, hôm nay đã được đế quân đặc biệt ngợi khen, biểu tình trên mặt biến mất hết nỗi lo nghĩ trong thời gian này, toát ra vẻ tươi cười đã lâu không nhìn thấy.

Đường Liệp nhìn thấy vẻ mỉm cười có chút dối trá của hắn, làm cho Đường Liệp không khỏi hoài nghi cảm tình của người này đối với Phù Vân, có phải thật như hắn biểu tình ra vẻ chân thành tha thiết như nhìn thấy hôm trước hay không.

Đường Liệp đi thẳng vào vấn đề vì sao đến nhà giải thích với Cách Phong, Cách Phong nghe xong, thần tình trịnh trọng gật đầu nói: " Chuyện này tuy rằng không lớn, nhưng cũng không phải là việc nhỏ nhặt gì." Hắn đứng dậy đi tới hai bước nói: " Đường tiên sinh mới tới nơi này, chỉ sợ không hiểu rõ tính tình của vương hậu, nàng vui giận bất thường, đối với thủ hạ luôn bao che, cho nên tên thị vệ quan kia vì được sủng ái mà thường xuyên làm ra chuyện không hợp pháp, vị thủ hạ kia của ngươi rơi vào trong tay bọn họ chỉ sợ sẽ nếm nhiều khổ sở."

Đường Liệp nói: " Lẽ nào chuyện này cũng bắt ta đi cầu đế quân sao?"

Cách Phong lắc đầu nói: " Quan hệ giữa vương hậu và đế quân cũng không hòa thuận, mặc dù là đế quân mở miệng, nàng cũng chưa chắc cho chút mặt mũi."

Đường Liệp hít sâu một hơi rét lạnh, không nghĩ tới Lan Mạt Đức lại có một lão bà cường hãn như vậy.

Cách Phong cười nói: " Nhưng ngươi không cần lo lắng, ta cùng với Long Đức Nhĩ coi như còn có chút giao tình, nếu như ta đứng ra tìm hắn, hắn sẽ cho ta chút mặt mũi."

Đường Liệp nghe hắn nói như vậy, cuối cùng cũng thở dài một hơi, tràn ngập cảm tạ nói: " Đã như vậy, chuyện này ta nhờ tướng quân thôi."

" Giữa chúng ta cần gì phải khách khí như vậy." Hai mắt thâm thúy của Cách Phong nhìn thẳng Đường Liệp, hắn vốn định nói gì đó, nhưng đến bên mép lại nuốt trở vào.

Đường Liệp cũng không muốn ở lâu chỗ này, nếu Cách Phong đã hứa giải quyết chuyện này, hắn cũng coi như bỏ xuống một cọc tâm sự, cùng với Cách Phong nói chuyện vài câu, lại cáo từ rời khỏi tướng quân phủ.

Đi ra khỏi con đường tướng quân phủ, hoàng hôn đã phủ xuống lúc nào không hay, Đường Liệp nhạy cảm cảm giác được ở phía sau tựa hồ có người ở rất xa theo dõi bọn họ, lặng yên đưa mắt ra dấu cho Bồ Thị huynh đệ, Bồ Thị nhất thời hiểu ý, hai người lẩn vào trong góc phía hẻm nhỏ bên phải.

Cũng không lâu lắm, nhìn thấy một thân ảnh thấp mập đến gần, Bồ Thị bỗng nhiên vọt đi tới, thừa dịp đối phương chưa kịp phản ứng, ôm lấy cổ hắn, tàn bạo nói: " Thành thật một chút cho ta, bằng không ta vặn gãy cổ ngươi!"

Người nọ bị Bồ Thị siết chặt hầu như không thở nổi, đỏ bừng mặt liều mạng giãy dụa thân thể mập mạp.

: