← Quay lại trang sách

Chương 82 Thụ tinh ống nghiệm.

Dường Liệp vặn lưng một cái nói: " Ta đột nhiên nhớ tới một việc, còn phải đi ra ngoài một chuyến."

Có Phong Tồn Chân không ngừng chỉ đường bên tai, Đường Liệp dễ dàng tìm được Vũ Tiểu Trúc, thì ra đó chỉ là một ngôi nhà bình thường kiến trúc giữa rừng cây xanh, đi vào trong đó mới phát hiện sự tao nhã cùng thanh tịnh.

Minh Lâm ngồi trong nhà thủy tạ, trên bàn đá đã pha hồng trà, ở giữa còn bày hoa quả.

Đường Liệp không chút khách khí đi tới, ngồi xuống đối diện với Minh Lâm, cầm một quả anh đào bỏ vào trong miệng, mỉm cười nói: " Đại tế ti hẹn ta đến, chẳng biết vì cái gì?"

Đôi mắt đẹp màu lam của Minh Lâm nhìn Đường Liệp, nhẹ giọng nói: " Vương hậu tìm ngươi làm gì?"

Đường Liệp nao nao, chuyện Cách Ni Ôn Ti truyền mình vào cung chỉ có một số ít người biết, không ngờ lại nhanh chóng rơi vào trong tai Minh Lâm.

Hắn do dự một chút, chuyện này dẫu sao liên quan tới tính mạng, có nên nói cho Minh Lâm nghe tình hình thực tế, trong lúc nhất thời Đường Liệp khó có thể làm ra quyết định.

Minh Lâm nói: " Mặc dù ngươi không nói, nhưng ánh mắt của ngươi đã nói cho ta biết, chuyện vương hậu giao cho ngươi nhất định nguy hiểm, lúc này ngươi vẫn đang do dự."

Đường Liệp cười nói: " Nếu ngươi không làm tế ti có thể đổi nghề làm một bác sĩ tâm lý." Rốt cuộc hắn hạ quyết tâm, thấp giọng nói: " Vương hậu bảo ta trợ giúp nàng thụ thai!"

Với sự trấn định đạm mạc của Minh Lâm, lúc này cũng không khỏi kêu lên kinh hãi, gương mặt thẹn thùng đỏ lên.

Đường Liệp mỉm cười nói: " Ngươi không cần hiểu lầm, nàng muốn ta giúp nàng và đế quân sinh một đứa nhỏ, thụ tinh bên ngoài cơ thể ngươi có hiểu hay không?"

Còn chưa từng có ai dám ở trước mặt Minh Lâm không hề kiên nể nói đến chuyện nam nữ, Minh Lâm xấu hổ dị thường, thậm chí có chút hối hận vừa rồi đã hỏi Đường Liệp.

May là Đường Liệp rất nhanh dời đi trọng tâm câu chuyện, hắn hạ giọng nói: " Chuyện này ta cảm giác rất kỳ quái, vương hậu nói về một tế ti tên là Tuyết Viện tiến cử hiền tài là ta, nhưng ta chưa bao giờ gặp qua người đó, nàng đến tột cùng là ai?"

Vẻ mặt Minh Lâm đã khôi phục sự trấn tĩnh xưa nay, trong đôi mắt đẹp toát ra một tia ưu thương: " Tuyết Viện là sư tỷ của ta!"

Đường Liệp trừng lớn hai mắt: " Cái gì? Nàng là sư tỷ của ngươi, sao ta chưa từng nghe ngươi nhắc qua?"

Minh Lâm u nhiên thở dài: " Đơn giản là vì nàng xúc phạm vào giới luật, bị sư tôn trục ra khỏi sư môn. Chuyện này phát sinh trước khi ta nhập môn, khi đó ta còn nhỏ, cụ thể đã xảy ra chuyện gì, ta cũng không rõ ràng lắm."

Đường Liệp nói: " Nhưng ta nghe vương hậu gọi nàng là tế ti."

" Nếu sư tỷ không phạm vào sai lầm, vị trí của ta lẽ ra là do nàng đảm đương." Minh Lâm như có suy nghĩ gì, trầm mặc chốc lát mới nói: " Sư tỷ ở ba năm trước đây trở về đế đô, nàng từng đi qua thần thành một lần, cũng là một lần duy nhất…"

" Phải đi báo thù sao?" Đường Liệp tò mò hỏi.

Minh Lâm cũng không trực tiếp trả lời vấn đề của Đường Liệp, nhẹ giọng nói: " Sư tỷ đối với sư tôn hiểu lầm quá sâu, đoạn ân oán này có lẽ chỉ có thể chờ sư tôn xuất quan mới có thể hóa giải."

Đường Liệp chăm chú nghe Minh Lâm kể chuyện.

" Từ nơi đó về sau, sư tỷ liền đi đến Tiểu Nguyệt Sơn thanh tu, ta nghe nói nàng với vương hậu đi lại thân mật, còn nàng đang tu hành cái gì, ta lại hoàn toàn không biết gì cả."

Đường Liệp nói: " Người đến không tốt, ta xem, lần này vương hậu sở dĩ đưa ra việc thụ thai đều là bị nàng ta đầu độc, trong đó có âm mưu hay không còn rất khó nói."

Minh Lâm nói: " Có chuyện ta phải nhắc nhở ngươi!"

Đường Liệp vẻ mặt trịnh trọng gật gật đầu.

" Đại tế ti Liễu Cô Yên sau khi trở về đế đô chuyện đầu tiên đi làm là đi Tiểu Nguyệt Sơn."

Trong nội tâm Đường Liệp cả kinh bật thốt: " Ngươi là nói Liễu Cô Yên và Tuyết Viện cấu kết với nhau?"

Minh Lâm lắc đầu: " Ta không có căn cứ chính xác, hy vọng không nên phát sinh chuyện như vậy."

Tâm tình của Đường Liệp càng trở nên trầm trọng, nếu Tuyết Viện và Liễu Cô Yên cấu kết với nhau, như vậy lần này hướng vương hậu giới thiệu mình, vô cùng có khả năng là do Liễu Cô Yên sai khiến, hắn cảm giác như mình đang đi bên bờ vực thẳm, hơi vô ý sẽ rơi xuống tan xương nát thịt.

Minh Lâm nói: " Cho nên ta muốn ngươi giúp ta điều tra rõ mục đích thật sự của sư tỷ là gì?"

Đường Liệp giận dữ nói: " Ngươi cho ta ngu ngốc lắm sao? Nơi này nguy hiểm còn chưa đủ à?"

Minh Lâm nhẹ giọng nói: " Nếu Liễu Cô Yên nhận thấy long lực tồn tại trong cơ thể ngươi, chỉ sợ ngươi có trốn tới chân trời, cũng không chạy thoát sự đuổi giết của hắn."

Đường Liệp biết lời của Minh Lâm đều là tình hình thực tế, tâm tình phiền muộn đập lên bàn một cái thật mạnh.

Minh Lâm nói: " Thổ Hình Chân mặc dù không phải chết trong tay của ngươi, nhưng cũng có quan hệ tới ngươi, vô luận ngươi tình nguyện hay không, đều phải đứng phía đối lập với Liễu Cô Yên thôi."

Đường Liệp nói: " Ngươi nghĩ ta nên làm gì bây giờ?"

Minh Lâm nói: " Trước khi chuyện còn chưa minh bạch, ngươi phải đáp ứng bọn họ, xem thử rốt cuộc sư tỷ có chủ ý gì, ta đáp ứng ngươi, nếu các nàng đối với ngươi bất lợi, ta sẽ dùng năng lực lớn nhất đưa tiễn bọn ngươi rời khỏi đế đô."

Đường Liệp nhìn đôi mắt đẹp của Minh Lâm, đột nhiên nói: " Ta có thể tin tưởng ngươi không?"

Minh Lâm cũng không trả lời hắn, nhẹ giọng nói: " Ta muốn truyền bí quyết khống chế long lực cho ngươi, muốn cho ngươi ở trong thời gian ngắn nhất có thể tự nhiên khống chế năng lượng trong cơ thể."

Minh Lâm dạy cho Đường Liệp một đoạn ca quyết, sau khi Đường Liệp học thuộc lòng, nàng bắt đầu giải thích từng câu từng chữ cho Đường Liệp hiểu rõ mấu chốt trong đó, ca quyết này nguyên lai chính là phương pháp hành công vận khí, Đường Liệp trước sau học được những loại vũ kỹ khác nhau, chỉ cần suy nghĩ, rất nhanh đã rõ ràng được bí quyết trong đó.

Vì đẩy nhanh tốc độ tu tập của Đường Liệp, Minh Lâm mang tới cây cầm màu lam bằng thủy tinh, dùng vận luật phối hợp cho Đường Liệp tu hành, có thể tạo ra hiệu quả vô cùng có lợi.

Năng lượng trong cơ thể vòng đi vòng lại, sinh sôi không ngừng, thân thể kinh mạch của Đường Liệp giống như được dòng sông rửa sạch sẽ, năng lượng chảy xuôi vô cùng thư sướng thuận lợi, tiếng đàn khi nhanh khi chậm, khi thì sục sôi, năng lượng trong cơ thể Đường Liệp theo tiếng đàn uyển như nước thủy triều lên lên xuống xuống, trong bất tri bất giác được tẩy lễ hoàn toàn.

Tiếng đàn từ từ biến mất, Đường Liệp chậm rãi mở hai mắt, trong lúc vô tình hắn đã nhìn thấy rõ bóng đêm phía xa, xem thấy lá cây đang rơi xuống. Bên tai vang lên tiếng côn trùng nỉ non, thậm chí ngay cả mầm non cỏ dại chui từ dưới đất lên cũng nghe được rõ ràng, đây là thế giới mà hắn chưa từng cảm thụ qua bao giờ.

Đường Liệp tràn ngập ngạc nhiên nhìn phía Minh Lâm, nhất định nàng đã trợ giúp mình ở trong thời gian ngắn xảy ra biến hóa thoát thai hoán cốt.

Minh Lâm mỉm cười nói: " Ngộ tính của ngươi rất tốt, lời tiên đoán của sư tôn quả nhiên không sai."

Đường Liệp nói: " Có phải bây giờ ta đã có thể giấu giếm được con mắt của Liễu Cô Yên?"

Minh Lâm lắc đầu nói: " Tự nhiên khống chế long lực không chỉ trong một ngày là có thể làm được, ngươi chỉ cần chuyên tâm luyện tập, hẳn là có thể rất nhanh nắm vững, trước khi hoàn toàn khống chế được long lực, ngươi nên tận lực dùng thật ít năng lượng, để tránh bị người khác phát hiện."

Thừa dịp hai ngày rảnh rỗi, Đường Liệp đi sớm về trễ ở Vũ Tiểu Trúc để đi theo Minh Lâm tu tập phương pháp khống chế long lực, hắn tiến cảnh thần tốc, trong lúc không hay biết đã lĩnh ngộ được trọn bộ ca quyết.

Mỗi lần Đường Liệp trở về nơi ở đều là đêm khuya, thường thường là Huyên nhi ở giữa viện đợi hắn, tối nay sau khi quay về, nhưng không nhìn thấy Huyên nhi trong viện, lại thấy Lâm Tái. Lâm Tái nhìn thấy Đường Liệp trở về, mừng rõ đứng dậy.

" Huyên nhi đâu?" Đường Liệp quan thiết nói.

Lâm Tái chỉ phòng Huyên nhi nói: " Huyên nhi hôm nay bị phong hàn, ta nói nàng sớm đi ngủ, đêm nay do ta hầu hạ chủ nhân."

Đường Liệp cười nói: " Không cần đâu! Ta có tay có chân, chuyện gì cũng tự làm được!"

Lâm Tái nhìn thấy hành vi kiên trì của Đường Liệp, cũng đành thôi, nhẹ giọng nói: " Nước nóng đã chuẩn bị xong, ta đi chuẩn bị thức ăn cho chủ nhân."

Đường Liệp vừa rồi đã ăn tại Vũ Tiểu Trúc, vội nói với Lâm Tái: " Ngươi đi nghỉ ngơi đi, thuận tiện chiếu cố cho Huyên nhi giúp ta."

Lâm Tái gật đầu nói: " Ta đã chế tạo cho chủ nhân một bộ áo giáp, đặt trên bàn của ngài, chủ nhân sáng mai có thể thay."

Đường Liệp hớn hở gật đầu, cha con Lâm Tái mang ơn mình, luôn luôn nghĩ biện pháp báo đáp ân tình, Đường Liệp chỉ đành tiếp nhận, nội tâm bọn họ mới có thể thoải mái một chút.