
Bất Tử Bất Diệt
Tổng số chương: 223
Năm 7840 chín nước tại Thiên vũ đại lục nổ ra đại chiến. Trải qua hơn mười năm giao tranh kết quả bốn nước bị diệt, năm nước còn lại thì nguyên khí cũng bị tổn thương nghiêm trọng không còn khả năng tiếp tục giao chiến. Vì vậy, cuối cùng giữa năm nước đã ngồi lại và cùng ký hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau.
Sau cuộc đại chiến, cả đại lục như tan hoang phải làm lại từ đầu.
Năm 7878, hơn hai mươi năm sau cuộc đại chiến giữa chin nước chỉ còn lại năm nước là Thanh Phong, Bái Nguyệt, Hán Đường, Vô Song cùng Tân Minh. Năm nước này sau nhiều năm ngưng chiến, nguyên khí cũng đã hồi phục. Cả đại lục tiêu điều khi xưa cuối cùng cũng phồn vinh trở lại.
Trường sinh cốc thuộc phạm vi của Hán Đường đế quốc. Cây cối trong cốc quanh năm suốt tháng lúc nào cũng xanh tươi, tràn ngập sinh khí.
Theo truyền thuyết tương truyền khi xưa Trường sinh cốc là nơi cư ngụ của một vị nhất đại ma quân, võ công đạt cảnh giới xuất thần nhập hóa, tung hoành khắp đại lục không có địch thủ.
Không biết vì lý do gì mà vị ma quân đó lại chọc giận đến tiên nhân dẫn tới một cuộc đại chiến tiên ma ngay trong cốc. Vị ma quân đó không hổ là một võ học kỳ tài mang nhục thể phàm nhân của mình tiến nhập vào tiên ma chi cảnh, thực lực càng khủng khiếp tới mức khiến cho tiên nhân cũng cảm thấy khó khăn chống đỡ.
Cuộc đại chiến kéo dài suốt ba ngày ba đêm, kết quả như thế nào không một ai biết. Chỉ biết rất lâu sau đó, các cư dân ở ngoài cốc mới dám tiến vào để xem thử thì thấy cảnh trong cốc hiện ra trước mắt rất tiêu điều. Dưới đất cây gãy lá rụng khắp nơi, xương thú chất cao thành núi. Cả hơn mười năm sau đó trong cốc cây cối không thể sinh sống, toàn cốc không hề có chút sinh khí gì mà chỉ bao phủ lấy một màu chết choc.
Có lẽ phải trải qua hơn trăm năm u ám trong cốc mới từ từ khôi phục lại sinh khí. Trường sinh cốc lại được phủ lại màu xanh của cây cối, sinh khí lại tràn ngập như xưa.
Nhưng dù vậy thì vẫn không có một ai dám tiến vào trong cốc một bước
Tuy nhiên, thời gian cũng từ từ bắt đầu làm quên đi ký ức của con người
Năm 7878, Trường sinh cốc nghênh đón những vị khách đầu tiên. Đó là một gia đình bốn người cùng tiến vào cư ngụ bên trong cốc
Vào một buổi tối ba tháng sau đó, vợ của chàng trai trẻ trong gia đình bốn người tới thời điểm sinh nở. Tiếng kêu đau đớn không ngừng từ trong cốc truyền ra trộn lẫn với tiếng an ủi, khích lệ của bà mẹ.
Chàng thanh niên cứ đi tới đi lui ở bên ngoài, trên khuôn mặt hiện lên nét nôn nóng, lo lắng. Còn vị lão giả khoảng hơn năm mươi tuổi thì vẫn bình tĩnh ngồi yên trên ghế, không hề nói tiếng nào nhưng cũng không có chút lo lắng.
"Ngôn Chí, con không cần phải đi tới đi lui như vậy đâu. Yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu. Khi mẹ con sinh ra con ta cũng không hề có lo lắng cuống cuồng như con bây giờ. Nhớ lúc đó ta ngồi trong phòng cùng với thức ăn và rượu, tự ăn tự uống để chờ tin vui thôi"
Người thanh niên dừng lại cười nói " Thảo nào mà mỗi khi mẹ nhắc tới chuyện đó lại không ngừng trách móc cha"
Đúng lúc này, một tiếng khóc vang lên phá tan màn đêm yên tĩnh
"Sinh rồi, sinh rồi" Chàng thanh niên cao hứng thốt lên, đồng thời quay người chạy ngay vào trong phòng.
Đúng lúc này bỗng nhiên phát sinh ra dị tượng. Từ trong tiểu ốc bỗng phát ra từng tia huyết hồng chi quang. Huyết hồng quang mang trong nháy mắt đã bao trùm lấy toàn bộ Trường sinh cốc để rồi sau đó bắn thẳng lên trời khiến cho ánh sáng của mặt trăng phải mờ đi.
Chàng thanh niên kinh hãi đứng lại. Vị lão nhân cũng vội vã đứng dậy.
Đồng thời lúc này có hơn mười vị vũ giả truy tầm vũ đạo như cùng lúc cảm ứng đều nhìn thẳng về hướng của Trường Sinh cốc.
Trên đỉnh Thiên Phong thuộc Vô Song đế quốc, một vị bạch phát lão nhân đang ngồi tĩnh tọa. Đằng sau lưng là một thiếu niên rất anh tuấn
Vị thiếu niên hỏi " Sư phụ, không biết đạo huyết quang trùng thiên kia là cái gì"
Hai mắt lão nhân hiện thần quang nhìn về đạo huyết quang đang hướng lên trời cách xa vạn dặm cảm thán nói " Thật đúng là bất khuất, đúng là bất phục"
Trong Nguyệt quang điện của Thanh Phong đế quốc, một lão bà bà cũng tự nói " Sát lục đã tới rồi" (Chữ Sát lục bạn nào có từ thay thế thì giúp mình nha)
Còn từ trong Vân Yên các của Tân Minh đế quốc thì truyền ra " Một đoạn lịch sử đồ sát "(Đoạn ngoặc kép này bạn nào có từ thay thế thì giúp mình nha)
Một vị lão giả tại Bái Nguyệt đế quốc nói " Phá không phi tiên"
Người của Hán Đường đế quốc nói " Tiên ma đại chiến"
Tại Vân Sơn điện thì nói " Bất tử bất diệt"
Đạo huyết quang bắn lên không trung khoảng nửa phút thì đột nhiên biến mất không rõ tung tích
Chàng thanh niên lúc này như tỉnh lại, hét lớn lên một tiếng rồi chạy vào trong phòng.
Chỉ thấy vợ hắn – một nữ nhân mỹ lệ, nằm trên giường. Còn vị lão phụ nhân mẹ của hắn thì đang bồng lấy một đứa bé trai. Đứa bé không hề khóc, cặp mắt đen láy của nó nhìn chăm chú vào hắn.
Chàng thanh niên kích động hỏi " Mẹ, đây là con của con đúng không?"
"Hừ, nói nhỏ một chút không thì làm chi Đình Đình tỉnh lại bây giờ. Nó vừa mới sinh, thân thể còn rất yếu"
Chàng thanh niên nôn nóng hỏi " Đình Đình không sao chứ mẹ"
Lão phụ nhân cười " Không sao. Thật chẳng giống cha con chút nào, lúc nào cũng nóng nảy bộp chộp. Còn không mau lại đây coi bảo bối của con. Nhìn xem, nó thật dễ thương"
Trên khuôn mặt lão phụ nhân tràn đầy nét vui sướng
Chàng thanh niên tiếp lấy đứa bé, cái miệng không ngừng múm lại chọc đùa với đứa trẻ.
"Mẹ, hồi nãy mẹ không nhìn thấy những tia huyết quang bắn lên trời sao?"
Lão phu nhân trả lời " Nói vớ vẩn cái gì thế. Ở đây làm gì có cái gì mà huyết quang chứ. Còn không mau ẵm tiểu bảo bối của ngươi ra cho cha ngươi xem đi"
Chàng thanh niên ẵm đứa bé ra ngoài cao hứng kêu lớn " Cha, là con trai"
Lão nhân nói "Mau, mau bế nó và dẫn mẹ người vào trong đây. Cẩn thận kẻo làm nó bị thương đó"
Chàng thanh niên cùng lão nhân tiến vào phòng. Không lâu sau thì lão phụ nhân cũng bước vào.
Hai tròng mắt đen của đứa bé không ngừng đảo qua đảo lại nhìn ba người
Lão phụ nhân nói " Các người nhìn xem, đứa bé này thật khả ái. Vừa mới sinh ra đã có thể nhận biết mọi người, lại còn không hề khóc quấy nữa chứ"
Lão nhân thần sắc ngưng trọng " Phu nhân, khi đứa bé này trào đới thì có phát sinh ra sự việc kỳ quái nào không?"
"Cha con hai người ngày hôm nay sao vậy. Toàn nói ra những điều khó hiểu"
Lão nhân trả lời " Phu nhân không biết đó thôi. Khi nãy phát sinh ra một việc rất kỳ lạ."
Tiếp đó lão nhân liền đem mọi chuyện kể lại cho lão phụ nhân nghe
Lão phụ nhân nghe xong đứng bất động hồi lâu rồi mới nói " Lúc nãy trong phòng không hề có chuyện gì quái dị cả. Cũng không hề nhìn thấy hồng quang gì hết"
Lão nhân nói " Tạm thời bây giờ không cần nghĩ tới nhiều chuyện làm gì. Chỉ cần hai mẹ con bình yên là tốt lắm rồi"
Lúc này, chàng thanh niên đột nhiên kêu lớn " A, tay của đứa bé có máu"
Phu phụ lão nhân vội chạy tới xem thì thấy hai nắm tay nhỏ xíu của đứa bé nắm chặt lại, nêm trong nhỏ ra từng giọt máu. Lão nhân vội mở nắm tay của đứa bé ra thì thấy hai tay đứa bé đều có huyết tự, bên tay phải đứa bé có chữ "Bại", tay trái của đứa bé có chữ "Thiên"
Lão nhân lẩm bẩm tự nói với mình " Tay phải "Bại", tay trái "Thiên", hợp lại ra cái tên " Bại Thiên". Quá khí phách, quá cuồng vọng. Đứa bé này không biết là thần thánh phương nào mà khi sinh ra trong tay lại có sẵn huyết tự như vậy"
"Cha, người đang nói cái gì thế?"
"Không có gì. Phu nhân cùng Ngôn Chí mau lập tức đi thu dọn đồ đạc. Chúng ta cần phải rời khỏi nơi này trong tối nay"
"Lão gia, người có bị gì không vậy? Đình Đình vừa mới sinh, đứa bé còn quá nhỏ thì làm sao mà có thể chịu được khổ cực chứ?"
"Mẹ, cha nói đúng đó. Chúng ta cần phải rời khỏi nơi đây ngay. Lúc nãy đã phát sinh dị tượng như vậy chắc chắn sẽ dẫn sự chú ý của các phương thế lực. Không lâu nữa sẽ có rất nhiều người tới đây. Nếu chúng ta còn tiếp tục ở lại nơi này, sinh hoạt sẽ không còn được như xưa đâu."
Lão phụ nhân trả lời " Được rồi, ta sẽ đi thu dọn đồ đạc"
" …….Bại Thiên ………sinh ra trong tay đã có huyết tự…….chiến đấu chống trời …..chiến đấu chống trời…."
Lão nhân một mình ở trong phòng ngững đầu nhìn lên trời không ngừng tự nói với mình
Qua hôm sau, Trường sinh cốc khôi phục lại vẻ yên tĩnh vốn có. Tuy nhiên, chỉ ba ngày sau nó lại phải nghênh đón rất nhiều người
Năm 7840 chín nước tại Thiên vũ đại lục nổ ra đại chiến. Trải qua hơn mười năm giao tranh kết quả bốn nước bị diệt, năm nước còn lại thì nguyên khí cũng bị tổn thương nghiêm trọng không còn khả năng tiếp tục giao chiến. Vì vậy, cuối cùng giữa năm nước đã ngồi lại và cùng ký hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau.
Sau cuộc đại chiến, cả đại lục như tan hoang phải làm lại từ đầu.
Năm 7878, hơn hai mươi năm sau cuộc đại chiến giữa chin nước chỉ còn lại năm nước là Thanh Phong, Bái Nguyệt, Hán Đường, Vô Song cùng Tân Minh. Năm nước này sau nhiều năm ngưng chiến, nguyên khí cũng đã hồi phục. Cả đại lục tiêu điều khi xưa cuối cùng cũng phồn vinh trở lại.
Trường sinh cốc thuộc phạm vi của Hán Đường đế quốc. Cây cối trong cốc quanh năm suốt tháng lúc nào cũng xanh tươi, tràn ngập sinh khí.
Theo truyền thuyết tương truyền khi xưa Trường sinh cốc là nơi cư ngụ của một vị nhất đại ma quân, võ công đạt cảnh giới xuất thần nhập hóa, tung hoành khắp đại lục không có địch thủ.
Không biết vì lý do gì mà vị ma quân đó lại chọc giận đến tiên nhân dẫn tới một cuộc đại chiến tiên ma ngay trong cốc. Vị ma quân đó không hổ là một võ học kỳ tài mang nhục thể phàm nhân của mình tiến nhập vào tiên ma chi cảnh, thực lực càng khủng khiếp tới mức khiến cho tiên nhân cũng cảm thấy khó khăn chống đỡ.
Cuộc đại chiến kéo dài suốt ba ngày ba đêm, kết quả như thế nào không một ai biết. Chỉ biết rất lâu sau đó, các cư dân ở ngoài cốc mới dám tiến vào để xem thử thì thấy cảnh trong cốc hiện ra trước mắt rất tiêu điều. Dưới đất cây gãy lá rụng khắp nơi, xương thú chất cao thành núi. Cả hơn mười năm sau đó trong cốc cây cối không thể sinh sống, toàn cốc không hề có chút sinh khí gì mà chỉ bao phủ lấy một màu chết choc.
Có lẽ phải trải qua hơn trăm năm u ám trong cốc mới từ từ khôi phục lại sinh khí. Trường sinh cốc lại được phủ lại màu xanh của cây cối, sinh khí lại tràn ngập như xưa.
Nhưng dù vậy thì vẫn không có một ai dám tiến vào trong cốc một bước
Tuy nhiên, thời gian cũng từ từ bắt đầu làm quên đi ký ức của con người
Năm 7878, Trường sinh cốc nghênh đón những vị khách đầu tiên. Đó là một gia đình bốn người cùng tiến vào cư ngụ bên trong cốc
Vào một buổi tối ba tháng sau đó, vợ của chàng trai trẻ trong gia đình bốn người tới thời điểm sinh nở. Tiếng kêu đau đớn không ngừng từ trong cốc truyền ra trộn lẫn với tiếng an ủi, khích lệ của bà mẹ.
Chàng thanh niên cứ đi tới đi lui ở bên ngoài, trên khuôn mặt hiện lên nét nôn nóng, lo lắng. Còn vị lão giả khoảng hơn năm mươi tuổi thì vẫn bình tĩnh ngồi yên trên ghế, không hề nói tiếng nào nhưng cũng không có chút lo lắng.
"Ngôn Chí, con không cần phải đi tới đi lui như vậy đâu. Yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu. Khi mẹ con sinh ra con ta cũng không hề có lo lắng cuống cuồng như con bây giờ. Nhớ lúc đó ta ngồi trong phòng cùng với thức ăn và rượu, tự ăn tự uống để chờ tin vui thôi"
Người thanh niên dừng lại cười nói " Thảo nào mà mỗi khi mẹ nhắc tới chuyện đó lại không ngừng trách móc cha"
Đúng lúc này, một tiếng khóc vang lên phá tan màn đêm yên tĩnh
"Sinh rồi, sinh rồi" Chàng thanh niên cao hứng thốt lên, đồng thời quay người chạy ngay vào trong phòng.
Đúng lúc này bỗng nhiên phát sinh ra dị tượng. Từ trong tiểu ốc bỗng phát ra từng tia huyết hồng chi quang. Huyết hồng quang mang trong nháy mắt đã bao trùm lấy toàn bộ Trường sinh cốc để rồi sau đó bắn thẳng lên trời khiến cho ánh sáng của mặt trăng phải mờ đi.
Chàng thanh niên kinh hãi đứng lại. Vị lão nhân cũng vội vã đứng dậy.
Đồng thời lúc này có hơn mười vị vũ giả truy tầm vũ đạo như cùng lúc cảm ứng đều nhìn thẳng về hướng của Trường Sinh cốc.
Trên đỉnh Thiên Phong thuộc Vô Song đế quốc, một vị bạch phát lão nhân đang ngồi tĩnh tọa. Đằng sau lưng là một thiếu niên rất anh tuấn
Vị thiếu niên hỏi " Sư phụ, không biết đạo huyết quang trùng thiên kia là cái gì"
Hai mắt lão nhân hiện thần quang nhìn về đạo huyết quang đang hướng lên trời cách xa vạn dặm cảm thán nói " Thật đúng là bất khuất, đúng là bất phục"
Trong Nguyệt quang điện của Thanh Phong đế quốc, một lão bà bà cũng tự nói " Sát lục đã tới rồi" (Chữ Sát lục bạn nào có từ thay thế thì giúp mình nha)
Còn từ trong Vân Yên các của Tân Minh đế quốc thì truyền ra " Một đoạn lịch sử đồ sát "(Đoạn ngoặc kép này bạn nào có từ thay thế thì giúp mình nha)
Một vị lão giả tại Bái Nguyệt đế quốc nói " Phá không phi tiên"
Người của Hán Đường đế quốc nói " Tiên ma đại chiến"
Tại Vân Sơn điện thì nói " Bất tử bất diệt"
Đạo huyết quang bắn lên không trung khoảng nửa phút thì đột nhiên biến mất không rõ tung tích
Chàng thanh niên lúc này như tỉnh lại, hét lớn lên một tiếng rồi chạy vào trong phòng.
Chỉ thấy vợ hắn – một nữ nhân mỹ lệ, nằm trên giường. Còn vị lão phụ nhân mẹ của hắn thì đang bồng lấy một đứa bé trai. Đứa bé không hề khóc, cặp mắt đen láy của nó nhìn chăm chú vào hắn.
Chàng thanh niên kích động hỏi " Mẹ, đây là con của con đúng không?"
"Hừ, nói nhỏ một chút không thì làm chi Đình Đình tỉnh lại bây giờ. Nó vừa mới sinh, thân thể còn rất yếu"
Chàng thanh niên nôn nóng hỏi " Đình Đình không sao chứ mẹ"
Lão phụ nhân cười " Không sao. Thật chẳng giống cha con chút nào, lúc nào cũng nóng nảy bộp chộp. Còn không mau lại đây coi bảo bối của con. Nhìn xem, nó thật dễ thương"
Trên khuôn mặt lão phụ nhân tràn đầy nét vui sướng
Chàng thanh niên tiếp lấy đứa bé, cái miệng không ngừng múm lại chọc đùa với đứa trẻ.
"Mẹ, hồi nãy mẹ không nhìn thấy những tia huyết quang bắn lên trời sao?"
Lão phu nhân trả lời " Nói vớ vẩn cái gì thế. Ở đây làm gì có cái gì mà huyết quang chứ. Còn không mau ẵm tiểu bảo bối của ngươi ra cho cha ngươi xem đi"
Chàng thanh niên ẵm đứa bé ra ngoài cao hứng kêu lớn " Cha, là con trai"
Lão nhân nói "Mau, mau bế nó và dẫn mẹ người vào trong đây. Cẩn thận kẻo làm nó bị thương đó"
Chàng thanh niên cùng lão nhân tiến vào phòng. Không lâu sau thì lão phụ nhân cũng bước vào.
Hai tròng mắt đen của đứa bé không ngừng đảo qua đảo lại nhìn ba người
Lão phụ nhân nói " Các người nhìn xem, đứa bé này thật khả ái. Vừa mới sinh ra đã có thể nhận biết mọi người, lại còn không hề khóc quấy nữa chứ"
Lão nhân thần sắc ngưng trọng " Phu nhân, khi đứa bé này trào đới thì có phát sinh ra sự việc kỳ quái nào không?"
"Cha con hai người ngày hôm nay sao vậy. Toàn nói ra những điều khó hiểu"
Lão nhân trả lời " Phu nhân không biết đó thôi. Khi nãy phát sinh ra một việc rất kỳ lạ."
Tiếp đó lão nhân liền đem mọi chuyện kể lại cho lão phụ nhân nghe
Lão phụ nhân nghe xong đứng bất động hồi lâu rồi mới nói " Lúc nãy trong phòng không hề có chuyện gì quái dị cả. Cũng không hề nhìn thấy hồng quang gì hết"
Lão nhân nói " Tạm thời bây giờ không cần nghĩ tới nhiều chuyện làm gì. Chỉ cần hai mẹ con bình yên là tốt lắm rồi"
Lúc này, chàng thanh niên đột nhiên kêu lớn " A, tay của đứa bé có máu"
Phu phụ lão nhân vội chạy tới xem thì thấy hai nắm tay nhỏ xíu của đứa bé nắm chặt lại, nêm trong nhỏ ra từng giọt máu. Lão nhân vội mở nắm tay của đứa bé ra thì thấy hai tay đứa bé đều có huyết tự, bên tay phải đứa bé có chữ "Bại", tay trái của đứa bé có chữ "Thiên"
Lão nhân lẩm bẩm tự nói với mình " Tay phải "Bại", tay trái "Thiên", hợp lại ra cái tên " Bại Thiên". Quá khí phách, quá cuồng vọng. Đứa bé này không biết là thần thánh phương nào mà khi sinh ra trong tay lại có sẵn huyết tự như vậy"
"Cha, người đang nói cái gì thế?"
"Không có gì. Phu nhân cùng Ngôn Chí mau lập tức đi thu dọn đồ đạc. Chúng ta cần phải rời khỏi nơi này trong tối nay"
"Lão gia, người có bị gì không vậy? Đình Đình vừa mới sinh, đứa bé còn quá nhỏ thì làm sao mà có thể chịu được khổ cực chứ?"
"Mẹ, cha nói đúng đó. Chúng ta cần phải rời khỏi nơi đây ngay. Lúc nãy đã phát sinh dị tượng như vậy chắc chắn sẽ dẫn sự chú ý của các phương thế lực. Không lâu nữa sẽ có rất nhiều người tới đây. Nếu chúng ta còn tiếp tục ở lại nơi này, sinh hoạt sẽ không còn được như xưa đâu."
Lão phụ nhân trả lời " Được rồi, ta sẽ đi thu dọn đồ đạc"
" …….Bại Thiên ………sinh ra trong tay đã có huyết tự…….chiến đấu chống trời …..chiến đấu chống trời…."
Lão nhân một mình ở trong phòng ngững đầu nhìn lên trời không ngừng tự nói với mình
Qua hôm sau, Trường sinh cốc khôi phục lại vẻ yên tĩnh vốn có. Tuy nhiên, chỉ ba ngày sau nó lại phải nghênh đón rất nhiều người
Danh sách chương
- Chương 1 Hoành Không Xuất Thế
- Chương 2 Như Thử Thiếu Niên
- Chương 3 Hoa Dạng Niên Hoa
- Chương 4 Vi Tan Vũ Quý
- Chương 5 Nan Vong Sơ Luyến
- Chương 6 Ảm Nhiên
- Chương 7 Thị Vũ Cuồng Nhân
- Chương 8 Hỗn Hỗn Đại Chiên
- Chương 9 Tuyệt Đại Giai Nhân
- Chương 10 Chiến Ý Thao Thiên
- Chương 11 Xá Thân Thành Ma
- Chương 12 Ma Diệc Hữu Tình
- Chương 13 Sinh Sinh Tử Tử
- Chương 14 Độc Cô Thế Gia
- Chương 15 Ma Tử Thân Sinh
- Chương 16 Chiến Thiên Di Mê
- Chương 17 Bất Tử Truyền Thuyết
- Chương 18 Hữu Nữ Điêu Man
- Chương 19 Dĩ Chiến Luận Vũ
- Chương 20 Phỏng Chế Diện Cụ
- Chương 21 Dạ Thám Hung Trạch
- Chương 22
- Chương 23 Tiên Thiên Kiếm Cương
- Chương 24 Thần Thức Cảm Ứng
- Chương 25 Nỗi buồn vô tận
- Chương 26 Cung điện ngầm bị phong ấn
- Chương 27 địa hạ cung bị phong ấn
- Chương 28 Ca Vũ Song Tuyệt
- Chương 29 Nhất Nhập Giang Hồ
- Chương 30 Ly Khai Thông Châu
- Chương 31 Ly Biệt
- Chương 32 Q
- Chương 33 Q
- Chương 34 Phi Hoa Phi Diệp Lạc Thiên Công (hạ)
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37 Liệu Thương Côi Bảo
- Chương 38 Vương Cấp Cao Thủ
- Chương 39 Phá Băng Nhi Xuất
- Chương 40 kinh thiên bí sử
- Chương 41
- Chương 42 Quân tử tự mạc
- Chương 43
- Chương 44 Đại sự kiện
- Chương 45 Hồi Hán Đường
- Chương 46 Lão phiến tử
- Chương 47 Tiên Thiên Chi Cảnh
- Chương 48 Ngộ Cố
- Chương 49 Giai Nhân Thoại Ma
- Chương 50 Nữ phẫn nam trang
- Chương 51 Vụ ẩn phong môn nhân
- Chương 52 Ám triều
- Chương 53 Tinh nguyên thạch đại hội (thượng)
- Chương 54 Tinh nguyên thạch đại hội (hạ)
- Chương 55 Hựu kiến huyên huyên
- Chương 56 Thần kiếm tử điện
- Chương 57 Thất cường
- Chương 58 Thủ sơn tiên linh
- Chương 59 Chiến hồn vĩnh sinh
- Chương 60 Linh thánh kinh thế biến
- Chương 61
- Chương 62 Phong Vân Khởi Dũng
- Chương 63 Điên đảo chúng sinh
- Chương 64 Đế cảnh
- Chương 65 Đế cảnh (Hạ)
- Chương 66 Mê Thất
- Chương 67 Dục Vọng
- Chương 68 Truy tập
- Chương 69 Nguyên Khởi
- Chương 70 Mộng Điệp
- Chương 71 Dữ hội
- Chương 72 Chí Ái
- Chương 73 Thử Tình Khả Đãi Thành Truy Ức
- Chương 74 Ngã Dục Thành Ma
- Chương 75 Đại chiên Vân Sơn chi điện (thượng)
- Chương 76 Đại chiến vân sơn (trung)
- Chương 77 Đại chiến Vân Sơn (hạ)
- Chương 78 Tuyệt tình Lệ tinh
- Chương 79 Kiếp hậu
- Chương 80 Bất diệt kim thân
- Chương 81 Độc Cô Bại Thiên tiếu ý
- Chương 82 Tru sát thiên vương
- Chương 83 Dữ ma cộng vũ
- Chương 84 Định kế
- Chương 85 Ta không phải thiên sử
- Chương 86 Hiểm trung cầu sanh
- Chương 87 Hoả thiêu Nam Cung
- Chương 88 Đại mạ Nam Cung Vô Địch
- Chương 89 Sơ khuy bất tử
- Chương 90 Thần bí đế cảnh cao thủ
- Chương 91 Sát khí tận trời
- Chương 92 Nguyên dã đại chiến
- Chương 93 Tàng thân
- Chương 94 Lang quần
- Chương 95 Lưu huyết đích dạ vãn
- Chương 96 Bất tử tà thuyết
- Chương 97 Ma vực truyền thuyết
- Chương 98 Quyết trạch
- Chương 99 Lộ kiến bất bình
- Chương 100 Vũ dạ Khiếu Thiên
- Chương 101 Tứ tự kiếm ý
- Chương 102 Tiến quân sa mạc
- Chương 103 Ma vực
- Chương 104 Quyết chiến lai lâm
- Chương 105 Lưu huyết ma vực
- Chương 106 Hô hoán
- Chương 107 Tình lệ
- Chương 108 Hồi phản
- Chương 109 Vi ái hạ địa ngục
- Chương 110 Sinh tử cảm ngộ
- Chương 111 Tiêu thệ
- Chương 112 Ngũ vương
- Chương 113 Tuyệt địa
- Chương 114 Phương hồn vĩnh thệ
- Chương 115 Tổ tôn tam đại
- Chương 116 Thái cổ di trận
- Chương 117 Thâu thiên đoạt nhật
- Chương 118 Thánh cấp đại chiến
- Chương 119 Táng tinh
- Chương 120 Phong khởi vân dũng
- Chương 121 Sát thủ
- Chương 122 Loạn thế tiểu ma tiên
- Chương 123 Tiến phát Thiên Ma cốc
- Chương 124 Thiên Ma cốc
- Chương 125 Ẩn Ma động
- Chương 126 Ma nữ trọng thương
- Chương 127 Ma giáo chi bí (thượng)
- Chương 128 Ma giáo chi bí (hạ)
- Chương 129 Ti bỉ vô sỉ
- Chương 130 Đối sách
- Chương 131 Đế cảnh đại chiến
- Chương 132 Trưởng lão điều đình
- Chương 133 Linh ma tái hiện (thượng)
- Chương 134 Linh ma tái hiện (hạ)
- Chương 135 Phong ấn đích lực lượng
- Chương 136 Phong ma ấn đại khai
- Chương 137 Huyết Ma? Đệ nhất mỹ nữ?
- Chương 138 Tiểu ma nữ vs Huyết Ma
- Chương 139 Ma nữ di họa
- Chương 140 Ngạo Thiên ma nữ
- Chương 141 Bá tuyệt thiên địa
- Chương 142 Huyên Huyên tẩu liễu
- Chương 143 Huyên Huyên chi sư
- Chương 144 Thần công ma luyện
- Chương 145 Đột lai đích hôn nhân
- Chương 146 Ma thành
- Chương 147 Ma lão thành Phật
- Chương 148 Cáo biệt Thiên Ma cốc
- Chương 149 Giang hồ chi loạn (Thượng)
- Chương 150 Giang hồ chi loạn (Hạ)
- Chương 151 Trường Sinh Cốc chi ước (Hạ)
- Chương 152 Lãnh huyết tàn khốc
- Chương 153 Ma đạo
- Chương 154 Huyết lưu thành hà
- Chương 155 Huyết thuỷ mạn thiên
- Chương 156 Lạc Thiên Phong
- Chương 157 Lạc Thiên động
- Chương 158 Băng điện
- Chương 159 Kinh biến
- Chương 160 Cừu tiêu hận tán
- Chương 161 Ma Đế quy lai
- Chương 162 Bại đế
- Chương 163 Hiêu trương bạt hỗ
- Chương 164 Ma tính
- Chương 165 Bát đế lai tập
- Chương 166 Đế chiến
- Chương 167 Dạ chiến bát đế
- Chương 168 Uy chấn thiên hạ
- Chương 169 Vấn thiên hạ anh hùng thuỳ dữ tranh phong
- Chương 170 Viễn phó Tần Minh
- Chương 171 Tân Minh đế đô
- Chương 172 Thánh nữ
- Chương 173 Đảo môi đích thánh nữ
- Chương 174 Nguyệt dạ đàm tâm
- Chương 175 Thủy Thiên Ngân
- Chương 176 Vạn sự cụ bị
- Chương 177 Dạ tập sát thủ
- Chương 178 Sát thủ tổ chức phúc diệt
- Chương 179 Sát thần
- Chương 180 Ma Phong thoái thánh
- Chương 181 Tang Khoản
- Chương 182 Dao ngôn
- Chương 183 Tuyệt thế cường giả
- Chương 184 Nguyệt tung
- Chương 185 Đế chiến tự mạc
- Chương 186 Đế cảnh đại chiến
- Chương 187 Đế chiến
- Chương 188 Ma Thiên chi bí
- Chương 189 Khiếu thiên
- Chương 190 Diệt thánh
- Chương 191 Ma khiếu thiên hạ,bách thánh xuất
- Chương 192 Thiên địa ma hồn
- Chương 193 Tuần thiên sứ giả vong
- Chương 194 Bôn phó Ngọc Hư phủ
- Chương 195 Thánh giả xuất
- Chương 196 Chuyển thế Võ thánh
- Chương 197 Thánh cảnh chi ma
- Chương 198 Ma động
- Chương 199 Ma hồn
- Chương 200 Ngọc hư phúc diệt
- Chương 201 Tái nhập địa hạ cung điện
- Chương 202 Ma tổ xuất thế
- Chương 203 Điện hạ điện Nguyệt Thần Cung
- Chương 204 Bồi hồi vu thần ma chi gian
- Chương 205 Đạo phi đạo, ma phi ma
- Chương 206 Cường giả chi gian đích
- Chương 207 Tân trật tự
- Chương 208 Bát thế truyền nhân (thượng)
- Chương 209 Bát thế truyền nhân (hạ)
- Chương 210 Ma vương
- Chương 211 Cường giả hình thế
- Chương 212 Viễn cổ Võ thánh
- Chương 213 Khả phạ thôi đoạn
- Chương 214 Ma Tổ đích thệ ngôn
- Chương 215 Cáo biệt gia nhân
- Chương 216 Đông Hải
- Chương 217 Quang ám lưỡng diện
- Chương 218 Đại Ma Thiên Vương
- Chương 219 Tiến quân Bỉ Ngạn
- Chương 220 Đại chiến
- Chương 221 Sinh tử bình hành
- Chương 222 Điên phong chi chiến
- Chương 223 Kết cục