
Cửu Biện Liên
Tổng số chương: 227
Kì nghỉ hè năm ấy, ông nội qua đời.
Ở lễ tang, chúng tôi cố sức núp trong một góc tường, nhưng vẫn không có cách nào tránh được sự tò mò của những người xung quanh, có người mang ánh mắt dò xét, có người thậm chí còn đặc biệt tới “tham quan”. Trong mắt họ, ông nội là một người vừa kì lạ vừa thần bí, mà mấy đứa trẻ được ông nuôi dưỡng như chúng tôi, cũng được xem như một đôi chị em kì lạ thần bí không kém.
Cha tôi có một anh trai, một em trai. Cha mẹ qua đời, trong lúc họ đang thảo luận nên sắp xếp cho chúng tôi thế nào, vẫn chỉ đang lo cho thân mình, ông nội vốn ít lui tới với chúng tôi bỗng nhiên xuất hiện, lại còn thu dưỡng chúng tôi.
Nơi ông nội ở là nhà tổ của gia tộc, ngoài nhà chính, phòng bếp và phòng vệ sinh, còn có bốn năm gian phòng khách, gần đó là một khoảng sân nho nhỏ. Còn nhớ khi còn bé, mỗi tối không khí đều vô cùng náo nhiệt, rất nhiều bạn nhỏ sẽ đến cùng nhau chơi đùa, nhưng ông nội lại rất căng thẳng, lần nào cũng thế, ông không sợ người khác phiền cứ dặn dò: “Nếu nghe có người gọi tên con, không được đáp lại, càng không thể quay đầu lại.”
Lúc đầu tôi cũng không cho là đúng, cho đến một lần kia, không biết là ai đã hà hơi vào ót tôi, tôi vừa quay đầu lại, lập tức, đầu óc liền choáng váng, ngay sau đó cảm thấy toàn thân từ trên xuống dưới đều đau đớn đến tận tim gan, tôi như lơ lửng giữa không trung, nhìn bản thân mình té “bịch” xuống đất, rất sợ hãi, muốn khóc, nhưng lại không thể phát ra bất cứ âm thanh nào, cũng không hề có giọt nước mắt nào. Ông nội đứng bên dưới, tay lóe ánh lửa, sau đó, tôi không còn biết gì nữa. Khi tỉnh lại, tôi đang nằm trên đất, em trai đang gào khóc bên cạnh, vừa khóc vừa nói: “Em không quay đầu lại! Em không quay đầu lại!”
Nếu không để ý, “bọn họ” sẽ không thể phát hiện ra cháu có thể nhìn thấy. Đây là những điều mà ông nội thường nói. Chúng tôi cũng dần thích ứng với cuộc sống như thế.
Hơi lớn hơn một chút, hẳn là năm thứ nhất trung học, ông nội dẫn chúng tôi đến nơi mà cha mẹ đã qua đời — một vùng núi vô cùng xinh đẹp, con đường cái dẫn lên núi chỉ vừa đủ cho hai chiếc xe buýt giao nhau suýt sao. Người tài xế đưa chúng tôi đến đây nói, kể từ khi xảy ra sự việc kia, mười năm qua, sự cố xảy ra càng lúc càng thường xuyên, có lúc, dù chỉ là chạy xe đạp ngang qua, cũng có thể vô duyên vô cớ bị lật xe té, khiến lời đồn đãi ma quái nổi lên bốn phía, con đường này bất đắc dĩ bị phong tỏa.
Ông nội dẫn chúng tôi đi, dọc theo đường đi, có thể tùy ý thấy được mấy oán linh chết yểu, bồi hồi đứng cách đó mấy bước, dù trông rất hung hăng nhưng lại không dám đến gần. Đi đến giữa sườn núi, ông nội bỗng dừng lại, nhìn một đôi nam nữ đang đứng khóc bên ven đường.
“Còn tâm nguyện chưa dứt sao?” Ông hỏi.“Không nhớ được rồi….không nhớ được rồi….” người con gái ngẩng đầu, mờ mịt lặp đi lặp lại mấy lời này.
“Nhìn đi, đây là Thanh Loan.” ông nội đẩy tôi về trước một chút.
Trong lòng tôi mơ hồ nửa hiểu nửa không.
“Đây là Huyền Kỳ.” Ông lại đẩy em trai về phía trước.
Gương mặt máu thịt mơ hồ, ánh nhìn như chết lặng, nhưng hai người họ lại nhìn chúng tôi một lúc lâu. Lòng tôi chấn động. Tôi hoàn toàn không sợ, chỉ là khó chịu đến muốn khóc.Sau khi trở về tôi mới biết. Xe buýt chở cha mẹ chính là bị lật tại chính sườn núi này. Ba mươi người trên xe, toàn bộ không ai sống sót.
Từ đó về sau, cuộc sống cứ trải qua yên bình như thế. Giờ đây, khi nhớ đến buổi chiều hôm ấy cũng không hề cảm thấy có điều gì kì lạ.
Hôm đó rất không thoải mái. Từ sáng sớm tôi đã bắt đầu cảm thấy vừa ẩm ướt vừa nóng bức. Thế mà đợi mãi trời cũng chẳng đổ mưa. Ông nội gọi chúng tôi đến ngồi ở phòng khách, sau đó lặng yên nhìn chúng tôi thật lâu
“Ông nội, lại muốn ra ngoài nên cho bọn con nhìn ông cho đã, đỡ đến lúc đó lại nhớ ông sao?” Huyền Kỳ còn nói với ông như thế.
Ông bỗng nhiên thở dài thườn thượt, trịnh trọng đưa cho tôi một thanh chủy thủ bằng gỗ đào, cho Huyền Kỳ một chuỗi Phật châu.
“Giữ làm bùa hộ mệnh đi, sau này phải cẩn thận.” Nói rồi, ông trở về phòng sách.
Tôi và Huyền Kỳ hai mặt nhìn nhau, muốn đi hỏi ông, nhưng lại không hỏi được điều gì.
Một tuần sau, ông qua đời.
Danh sách chương
- Q.1 Chương mở đầu Dẫn truyện
- Q.1 Chương 1 Quỷ thai
- Q.1 Chương 2 Thứ mà ông nội để lại…
- Q.1 Chương 3 Đôi mắt màu vàng kim
- Q.1 Chương 4 Đứa trẻ trong mộng
- Q.1 Chương 5 Trốn tìm
- Q.1 Chương 6 Tao vẫn luôn theo sau mày
- Q.1 Chương 7 Bị cha giết
- Q.1 Chương 8 Ma cây
- Q.1 Chương 9 Ông nội đến
- Q.1 Chương 10 Đá Nguyệt Sắc
- Q.2 Chương 1 Chuột nước
- Q.2 Chương 2 Dưới nước có quỷ
- Q.2 Chương 3 Mạnh bà* có thể giúp
- Q.2 Chương 4 Nại hà
- Q.2 Chương 5 Đôi cánh màu đen
- Q.2 Chương 6 Vong đài
- Q.2 Chương 7 Ma đói
- Q.2 Chương 8 Thứ vu dương ghét
- Q.2 Chương 9 Bắt được một con mèo đen
- Q.2 Chương 10 Tôi tên Diệu Diệu
- Q.2 Chương 11 Cô dâu của huyền kỳ
- Q.2 Chương 12 Bạch nhận
- Q.2 Chương 13 “Người đó” là ai?
- Q.3 Chương 1 Ngài răng nhọn
- Q.3 Chương 2 Xảo tượng
- Q.3 Chương 3 Ngọn núi kia
- Q.3 Chương 4 Tối hôm bắt đầu tế lễ
- Q.3 Chương 5 Biến cố trong núi
- Q.3 Chương 6 Thôn dân bị mất khống chế
- Q.3 Chương 7 Quỷ trên núi
- Q.3 Chương 8 Hề nang
- Q.3 Chương 9 Lần đầu nhìn thấy đá nguyệt sắc
- Q.3 Chương 10 Sứ giả của lang tộc
- Q.3 Chương 11 Phệ hồn trận
- Q.4 Chương 1 Quay lại nhân gian tốt đẹp
- Q.4 Chương 2 Sự kiện gây thương tích trong nhà ăn
- Q.4 Chương 3 Vương hân nhiên
- Q.4 Chương 4 Gặp lại vương hân nhiên
- Q.4 Chương 5 Báo thù
- Q.4 Chương 6 Mục đích thật sự của việc bày trận
- Q.4 Chương 7 Phấn trang điểm tổ truyền
- Q.4 Chương 8 Mặt nạ
- Q.4 Chương 9 Tâm nguyện của mẹ
- Q.4 Chương 10 Bà lão
- Q.4 Chương 11 Cũng là một người cố chấp
- Q.5 Chương 1 Trai đẹp như hoa
- Q.5 Chương 2 Có bạn từ xa đến
- Q.5 Chương 3 Người mượn mà không trả
- Q.5 Chương 4 Nguyệt
- Q.5 Chương 5 Thánh thú phát cuồng
- Q.5 Chương 6 Chuyện cũ ở băng nguyên
- Q.5 Chương 7 Vu dương thật giả
- Q.5 Chương 8 Đao mã đán*
- Q.5 Chương 9 Đao mã đán
- Q.5 Chương 10 0: đào kép nổi danh
- Q.6 Chương 1 Cô giáo dạy môn bảo vệ sức khỏe tâm lý mới đến
- Q.6 Chương 2 Anh ta không tự sát
- Q.6 Chương 3 Một đóa hoa đào*
- Q.6 Chương 4 Hồ ly tinh
- Q.6 Chương 5 Có thêm một thú nuôi
- Q.6 Chương 6 Thiên cẩu tham lang
- Q.6 Chương 7 Thiên khu
- Q.6 Chương 8 Nhớ lại quá khứ
- Q.6 Chương 9 Nhớ lại quá khứ
- Q.6 Chương 10 Nhớ lại quá khứ
- Q.6 Chương 11 Sự dịu dàng hiếm thấy
- Q.6 Chương 12 Ai phản bội ai
- Q.6 Chương 13 Biện pháp
- Q.7 Chương 1 Một năm mới lại đến
- Q.7 Chương 2 Họ là do tôi giết
- Q.7 Chương 3 Tiếng cười bên ngoài cửa sổ
- Q.7 Chương 4 Hung thủ đến
- Q.7 Chương 5 Là kẻ giết người biến thái hay kẻ buôn bán nội tạng
- Q.7 Chương 6 Thanh Loan, cùng ra ngoài chơi đi
- Q.7 Chương 7 Thân thể của tôi giết bọn họ
- Q.7 Chương 8 Khôi Lỗi hương*
- Q.7 Chương 9 Ân nhân cứu mạng
- Q.7 Chương 10 Bạn gái
- Q.7 Chương 11 Mắt của chị rất đẹp
- Q.7 Chương 12 Tương kế tựu kế
- Q.7 Chương 13 Thiếu niên máu lai
- Q.7 Chương 14 Người cá
- Q.7 Chương 15 Gặp lại Hề Nang
- Q.7 Chương 16 Để trở nên mạnh hơn
- Q.7 Chương 17 Mưa xuân rơi mãi
- Q.8 Chương 1 Người đó không phải Lang Vương
- Q.8 Chương 2 Di vật
- Q.8 Chương 3 Có phải là kho báu hay không?
- Q.8 Chương 4 Kho báu
- Q.8 Chương 5 Trăng tròn ở núi Tịch Chiếu
- Q.8 Chương 6 Vào Dao Trì lúc trăng tròn
- Q.8 Chương 7 Đá Phong Cố
- Q.8 Chương 8 Thuật Diệu Thủ* của tộc Huyền Miêu
- Q.8 Chương 9 Vùng đất Tiêu Dao phía sau đá Phong Cố
- Q.8 Chương 10 Khát vọng trong lòng
- Q.8 Chương 11 Hoa yêu
- Q.8 Chương 12 Cỏ Bất Hủ gần ngay trước mắt
- Q.8 Chương 13 Sơn đại vương
- Q.8 Chương 14 Báo thù cho cha
- Q.8 Chương 15 Ly hồn
- Q.8 Chương 16 Kho báu của người cá
- Q.8 Chương 17 Thân thể của Tham Lang
- Q.9 Chương 1 Về nhà
- Q.9 Chương 2 Tham Lang có “mẹ”
- Q.9 Chương 3 Ngày đầu tiên đi học
- Q.9 Chương 4 Tỏ tình
- Q.9 Chương 5 Có trộm
- Q.9 Chương 6 Cuộc hẹn bốn người
- Q.9 Chương 7 Thăm dò
- Q.9 Chương 8 Mối hận của Vu Dương
- Q.9 Chương 9 Là người quen nào?
- Q.9 Chương 10 Nhện độc
- Q.9 Chương 11 Tôi là Tần Long
- Q.9 Chương 12 Mối hận của Vu Dương
- Q.9 Chương 13 Vu Dương đã chết?!
- Q.9 Chương 14 Quỷ Ẩn hóa rắn
- Q.9 Chương 15 Biến thân
- Q.9 Chương 16 Vu Dương sống lại
- Q.9 Chương 17 “Người đó” đến
- Q.10 Chương 1 Lại sóng yên gió lặng
- Q.10 Chương 2 Sự yên bình trước cơn bão
- Q.10 Chương 3 Quỷ không đầu (1)
- Q.10 Chương 4 Quỷ không đầu (2)
- Q.10 Chương 5 Chó khổng lồ ăn thịt người
- Q.10 Chương 6 Thôn kì quái, núi kì quái
- Q.10 Chương 7 Mọi người đều tới
- Q.10 Chương 8 Khác biệt
- Q.10 Chương 9 Trong bóng tối
- Q.10 Chương 10 Đào khuyển
- Q.10 Chương 11 Hề Nang trở về
- Q.10 Chương 12 Giải quyết một tên
- Q.10 Chương 13 Ôm cây đợi thỏ
- Q.10 Chương 14 Mối tình đã qua của Lưu Hà
- Q.10 Chương 15 Kỳ tước
- Q.10 Chương 16 Du Huyên “xinh đẹp”
- Q.10 Chương 17 Hóa ra là một cái gối thêu hoa*
- Q.10 Chương 18 Đầu mối
- Q.11 Chương 1 Con “gà nướng” khiến người ta nhớ mãi không quên
- Q.11 Chương 2 Quá khứ và hiện tại của Tham Lang
- Q.11 Chương 3 Nghi án cái đầu
- Q.11 Chương 4 Ngôn Linh quán
- Q.11 Chương 5 Lại đắc tội ai?
- Q.11 Chương 6 Chơi với tôi
- Q.11 Chương 7 Lần đầu giao chiến
- Q.11 Chương 8 Điều tra
- Q.11 Chương 9 Mão tinh
- Q.11 Chương 10 Lại giao chiến
- Q.11 Chương 11 Chủ nhân của Ngôn Linh quán
- Q.11 Chương 12 Sức mạnh Linh Ngôn
- Q.11 Chương 13 Mối hận lâu đời
- Q.11 Chương 14 Chuyện cũ
- Q.11 Chương 15 Mão Tinh tỉnh lại
- Q.11 Chương 16 Tham Lang là khắc tinh
- Q.11 Chương 17 Lần đầu Cổ Thú xuất hiện
- Q.12 Chương 1 Sự thông minh của Diệu Diệu
- Q.12 Chương 2 Đại hình quan
- Q.12 Chương 3 Âm mưu
- Q.12 Chương 4 Khách của Thẩm Thiên Huy
- Q.12 Chương 5 Nước mắt tình nhân
- Q.12 Chương 6 Khâm nguyên
- Q.12 Chương 7 Ra tay trước chiếm được ưu thế
- Q.12 Chương 8 Mê Hồn trận
- Q.12 Chương 9 Thanh khâu
- Q.12 Chương 10 Băng nguyên
- Q.12 Chương 11 Phi tử của Lang Vương
- Q.12 Chương 12 Cô không phải Nguyệt
- Q.12 Chương 13 Phù tang thần mộc
- Q.12 Chương 14 Tâm ma
- Q.12 Chương 15 Sức mạnh của tâm ma
- Q.12 Chương 16 Vu Dương, tôi đến giúp anh
- Q.12 Chương 17 Nước mắt của linh hồn
- Q.12 Chương 18 Hậu phi tranh giành tình cảm
- Q.13 Chương 1 Ô Thiên ấn
- Q.13 Chương 2 Như có tình, lại tựa như vô ý
- Q.13 Chương 3 Cuộc sống vẫn như cũ
- Q.13 Chương 4 Những ngày không có Vu Dương
- Q.13 Chương 5 Lang Vương đến
- Q.13 Chương 6 Phong hồi lộ chuyển*
- Q.13 Chương 7 Luận bàn
- Q.13 Chương 8 Thua cuộc bỏ chạy
- Q.13 Chương 9 Thời gian rảnh rỗi giữa lúc chiến đấu
- Q.13 Chương 10 Người yêu khác đường
- Q.13 Chương 11 Sắp kết thúc rồi sao?
- Q.13 Chương 12 Khôn cương
- Q.13 Chương 13 Đường sống trong chỗ chết
- Q.13 Chương 14 Cái bẫy
- Q.13 Chương 15 Tỷ thí
- Q.13 Chương 16 Được ăn cả, ngã về không
- Q.13 Chương 17 Mười lăm phút dài đằng đẵng
- Q.13 Chương 18 Vĩnh biệt mèo yêu
- Q.14 Chương 1 Vẫn còn hy vọng
- Q.14 Chương 2 Sơ hở của kết giới
- Q.14 Chương 3 Nhà vắng Diệu Diệu
- Q.14 Chương 4 Mão Tinh – lá bài chủ lực cuối cùng
- Q.14 Chương 5 Lời khuyên của Lưu Hà
- Q.14 Chương 6 Con tin
- Q.14 Chương 7 Cũng không thấy Lưu Hà đâu
- Q.14 Chương 8 Cậu ta là Mão Tinh
- Q.14 Chương 9 Đến khu vui chơi không?
- Q.14 Chương 10 Đánh một trận với hóa xà
- Q.14 Chương 11 Ai chết trong tay ai?
- Q.14 Chương 12 Rắn bất tử là kẻ thua cuộc
- Q.14 Chương 13 Lại chiến đấu với Mão Tinh
- Q.14 Chương 14 Trận trừ tà Tích Trần
- Q.14 Chương 15 Cái đuôi
- Q.14 Chương 16 Phân thân
- Q.14 Chương 17 Dáng vẻ thực sự của Vu Dương
- Q.15 Chương 1 Cái chết của Mão Tinh
- Q.15 Chương 2 Hang động
- Q.15 Chương 3 Sự thật
- Q.15 Chương 4 Đại Hình Quan hiện thân
- Q.15 Chương 5 Cơ hội tuyệt vời
- Q.15 Chương 6 Không còn lối thoát
- Q.15 Chương 7 Một Vu Dương khác
- Q.15 Chương 8 Cố sức giết chóc
- Q.15 Chương 9 Mọi người tỉnh lại
- Q.15 Chương 10 Nghỉ ngơi và hồi phục
- Q.15 Chương 11 Hồn phách của Mão Tinh đâu?
- Q.15 Chương 12 Chúng ta không thể ra ngoài
- Q.15 Chương 13 Chờ đợi
- Q.15 Chương 14 Tao vì bảo vật mà đến
- Q.15 Chương 15 Tra được manh mối
- Q.15 Chương 16 Quyết đấu một trận tử chiến
- Q.15 Chương 17 Bước ngoặt khó tin
- Q.15 Chương 18 Đôi mắt của Thanh Loan (1)
- Q.15 Chương 19 Đôi mắt của Thanh Loan (2) Kết thúc