
Hào Môn Kinh Mộng: 99 Ngày Làm Cô Dâu
Tổng số chương: 150
Quyển 1 - Chương 1
chồng về nhà trễ
ình yêu, trước giờ luôn là đường một chiều, nếu anh lựa chọn rời bỏ giữa đường, xin anh hãy đi thẳng một mạch, đừng ngoảnh lại, cũng đừng chờ mong trở về nơi đã từng bắt đầu. Bởi vì con đường này vẫn tiếp tục đi thẳng. Và trên con đường đó, em không phải là em nữa, mà anh cũng không còn là anh của lúc đầu. Có lẽ chúng ta đã được định trước, không thể về lại nơi từng bắt đầu.
Em đã từng ngày qua ngày chờ đợi trong đêm khuya, chờ đợi anh trở về, cứ cố chấp mà chờ đợi như vậy...
Biệt thự Bán Sơn.
Đã gần cuối thu, những cơn mưa to như trút nước làm tiết trời se lạnh. Giữa màn mưa đen thẳm, căn biệt thự to lớn, yên tĩnh tựa như một thiếu nữ đứng lặng im, chỉ tỏa ra ánh sáng mờ nhạt. Từng hạt mưa tí tách rơi bên cửa sổ sát sàn lại càng khuấy động lòng người bất an.
Đã hơn mười hai giờ nhưng Tô Nhiễm lại không cảm thấy buồn ngủ. Cô chỉ mặc một chiếc váy ngủ mỏng manh, bước xuống phòng ăn dưới lầu, rót nước uống. Nhưng vừa đến dưới lầu thì sấm chớp nổi lên cắt ngang tầm nhìn, cùng lúc đó ngoài cửa sổ có ánh đèn xe rọi sáng, cả người nhỏ nhắn của cô đột nhiên run rẩy, mái tóc xoăn dài như tảo biển xuôi thuận theo bờ vai, đôi lông mày tinh tế thấm đượm bao phần chờ mong, cũng hiện ra chút ít căng thẳng.
Không lâu sau, trong phòng khách truyền đến tiếng chìa khóa mở cửa.
Tô Nhiễm chưa bao giờ cảm thấy hồi hộp như vậy, bàn chân nhỏ nhắn như ngọc đang giẫm trên thảm trải sàn lông dài xa hoa của Úc sững lại, một cảm giác nhồn nhột len lỏi sâu vào lòng cô.
Cánh cửa mở ra cuốn theo mùi hương của mưa mùa thu ngoài cửa vào phòng.
Tô Nhiễm thoạt đầu sửng sốt. Sau đó, trống ngực cô cũng đập rộn ràng.
Là anh về, là Lệ Minh Vũ.
Gió thổi phớt qua một góc áo khoác trên người anh, rõ ràng anh đã uống nhiều rượu nên hai thuộc hạ phải đỡ anh về. Cả người anh cao lớn rắn rỏi lảo đảo trong gió đêm. Tô Nhiễm thấy vậy cũng không kịp mặc thêm áo khoác, vội chạy ra giúp dìu Lệ Minh Vũ vào phòng khách, rồi xấu hổ ôm vai đứng sang một bên. Cô không ngờ anh sẽ bất thình lình về nhà lúc nửa đêm như vậy. Từ sau ngày cưới đến giờ, Lệ Minh Vũ biến mất trọn một tháng, anh là người chồng được pháp luật công nhận của cô. Vậy mà đêm nay anh lại uống say mèm rồi xuất hiện.
"Phu nhân, xin lỗi đã làm phiền chị nghỉ ngơi." Hai thuộc hạ không dám nhìn thẳng Tô Nhiễm, cung kính cúi đầu nói.
"Không sao đâu. Hai anh vất vả rồi." Tô Nhiễm cố nén giọng để nghe thật tự nhiên, cô như một đóa hoa xinh đẹp lặng nở trong bóng đêm, nhu hòa mà điềm đạm.
Sau khi hai thuộc hạ ra về, bầu không khí phòng khách cũng rơi vào tĩnh lặng.
Hiện tại, trong biệt thự không có quản gia, mỗi ngày chỉ có người giúp việc làm theo giờ cố định đến quét dọn khắp các phòng.
Thân hình Lệ Minh Vũ cao lớn dựa vào sofa, kể cả khi anh nhắm mắt, vầng trán cau lại thì vẻ nam tính của anh cũng khiến người khác chỉ cần nhìn một lần cả đời sẽ khó quên. Anh chỉ choàng sơ áo khoác mà không cài cúc, lộ ra bộ vest màu tối bên trong, áo sơmi và cravat cũng là tông màu tối phối với nhau, pha trộn giữa cao quý, thành thục mà khiêm tốn.
Gương mặt anh dưới ánh đèn pha lê xa lạ mà anh tuấn quá mức, bờ môi kiêu hãnh, lạnh lùng ngầm lộ ra khí chất mạnh mẽ. Dù cho anh say rượu, lẳng lặng ngồi đó cũng tạo ra một tư thế cao sang cách biệt như cả ngàn dặm.
Đối với người uống rượu say, Tô Nhiễm rất có kinh nghiệm, vì bố dượng cô thường xuyên say xỉn. Khi còn nhỏ, cô đã quen với việc thấy mẹ chăm sóc cho ông như thế nào. Suy nghĩ một lát, cô cầm điều khiển chỉnh đèn chùm trên trần nhà tối lại, ánh sáng mông lung bao phủ toàn bộ phòng khách, cô quay người đi vào phòng ăn.
Chưa tới mười phút, Tô Nhiễm đã nhanh chóng pha xong trà giải rượu nóng hổi. Vừa bưng trà vào phòng khách, còn chưa đến gần sofa, giữa mờ tối, một giọng nói trầm thấp thản nhiên vang lên, nghe rất rõ ràng như không hề say rượu...
"Mấy giờ rồi?"
Tiếng nói bất thình lình làm Tô Nhiễm hoảng sợ, ngón tay run rẩy thiếu chút nữa đã đánh đổ cả tách trà, cô ngây người trong giây lát rồi mới nhận ra Lệ Minh Vũ đang nói. Tô Nhiễm ngoảnh lại nương theo ánh đèn leo lét, cô thấy anh đang giơ tay lên xoa xoa trán, có lẽ do uống rượu nên anh đau đầu.
Đợi một lúc không nghe ai trả lời, anh rốt cục cũng mở mắt, quay đầu về phía cô.
Trong chớp mắt Tô Nhiễm như bị điện giật, đôi đồng tử đen thẳm như bóng đêm ngoài cửa sổ, sâu lắng bình lặng đang chăm chăm nhìn cô. Khi say đôi đồng tử trong mắt anh chẳng những không lờ đờ, mơ hồ như người khác mà ngược lại, ánh mắt ấy càng thêm sắc bén khiến người đối diện không dám nhìn thẳng. Cô vừa nhìn một giây đã vội vàng cúi xuống. Trống ngực Tô Nhiễm đập dồn dập, khi nhịp tim trở lại bình thường, trong cô chỉ còn vương lại cảm giác ngại ngùng.
Trong bóng tối, tuy rằng cô không dám nhìn nữa nhưng vẫn cảm nhận rõ ánh mắt anh chưa từng rời khỏi cô. Anh đang quan sát cô, tựa như một thợ săn vô cùng điềm tĩnh chờ đợi con mồi sập bẫy, duy trì trầm mặc, thờ ơ mà lại hết sức giày vò người khác. Tô Nhiễm chỉ thấy ngực mình sắp nổ tung, dường như cô có thể cảm nhận được độ nóng từ ánh mắt đó, bỗng chốc bóp nghẹt cô.
Ngoài cửa sổ, sấm chớp chợt lóe lên, gần như châm lửa cho tiếng trời vắng lặng, ánh mắt Lệ Minh Vũ sâu thẳm, nhìn chăm chăm vào cô gái bị ánh chớp bất chợt ngoài kia làm giật mình. Cô gái đó đang mặc đầm ngủ màu đen mỏng manh, càng tôn thêm làn da mịn màng, không chút tì vết, tươi sáng gần như hoàn hảo. Tô Nhiễm căng thẳng, nuốt nước bọt, kiểu nhìn chăm chú này làm cô không cách nào trốn tránh.
Một lúc lâu sau, cô cắn nhẹ môi, vừa muốn mở miệng đánh vỡ loại yên lặng khiến người khác nghẹt thở này thì Lệ Minh Vũ đã nói trước, giọng anh vẫn vậy, trầm khàn hờ hững...
"Mấy giờ rồi?" Anh hỏi lần nữa rồi tiếp tục nhắm mắt, tựa đầu vào sofa.
Tô Nhiễm thấy anh không nhìn mình nữa, cô hơi thả lỏng, ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ, khẽ nói, "Gần một giờ sáng." Nói xong, cô lại mang tách trà giải rượu để trước mặt anh, "Anh uống cái này đi, ít ra thì sáng mai anh không bị đau đầu."
Cô nhìn lướt qua đồng hồ trên cổ tay anh, dưới anh đèn mờ nhạt, xa hoa của đèn chùm, ngực cô thoáng chao đảo, người này quen được hầu hạ sao? Rõ ràng bản thân chỉ cần giơ tay là có thể biết giờ mà vẫn còn kỳ quái hỏi cô.
Lệ Minh Vũ không màng nhúc nhích, ngay cả mắt cũng không mở.
Tô Nhiễm thì luôn đứng bên cạnh, không biết phải nói gì.
"Khuya rồi, đi ngủ đi, không cần lo cho tôi, làm phiền rồi." Cuối cùng anh cũng chịu nói, nhìn trán anh cau lại, cô biết anh đang mệt sau khi uống rượu.
Lời nói khách khí, xa lạ làm cô sững sờ. Nhìn gò má dưới ánh đèn kia khiến trái tim cô loạn nhịp, cuối cùng cô vẫn nhẹ nhàng ngồi cạnh anh. Đây là lần thứ hai cô được gần anh như vậy, gần đến nỗi có thể ngửi thấy hơi thở của anh, hơi thở thơm mùi hổ phách, nhàn nhạt như mùi gỗ.
Tuy rằng hổ phách thường được dùng làm nước hoa cho nam nhưng cô biết rõ, đây là mùi tự nhiên của Lệ Minh Vũ, nhạt như nước, phải ngửi kỹ mới có thể cảm nhận được, là mùi của đàn ông trưởng thành, thành thục mà khiêm tốn. Song song, cô cũng có thể ngửi được mùi rượu trên người anh, hương rượu thơm mát tuy hòa trộn với mùi hổ phách độc nhất của anh nhưng cô vẫn có thể biết rõ rượu tối nay anh uống chính là rượu vang đỏ của Louis. Loại rượu này, chỉ được cung cấp đặc biệt cho yến tiệc của quan chức chính phủ, bởi vì khan hiếm và đắt tiền nên căn bản là không mua được trên thị trường.
Sưu Tầm: Thanh Vân Được bạn: Thanh Vân đưa lên vào ngày: 7 tháng 3 năm 2016
Danh sách chương
- Quyển 1 - Chương 1 Chồng về nhà trễ
- Chương 2 Em gọi tôi là gì?
- Chương 3 Lúng túng đêm khuya
- Chương 4 Tin tức
- Chương 5 Dãy số xa lạ
- Chương 6 Nhìn tận mắt
- Chương 7 Em rất sợ tôi?
- Chương 8 Hẹn hò cùng anh
- Chương 9 Dáng dấp người chồng
- Chương 10 Hòa Vy
- Chương 11 Gia đình điều chế hương
- Chương 12 Vinh hoa phú quý làm gì?
- Chương 13 Tiệc tối
- Chương 14 Người phụ nữ kiêu ngạo
- Chương 15 Hạ Đồng
- Chương 16 Người đàn ông dưới nắng sớm
- Chương 17 Thẻ vàng
- Chương 18 Hóa ra anh rất nguy hiểm
- Chương 19 Thước đo tình yêu
- Chương 20 Người đến không có ý tốt
- Chương 21 Mũi tôi rất thính
- Quyển 2 - Chương 1 Tiêu Diệp Lỗi
- Chương 2 Hai người đàn ông dưới tuyết rơi
- Chương 3 Con nhỏ xấu xa
- Chương 4 Đừng có làm bộ làm tịch
- Chương 5 Chị em bất hòa
- Chương 6 Đạo lý hiển nhiên
- Chương 7 Yêu thật lòng
- Chương 8 Nguy hiểm rình rập
- Chương 9 Em đóng kịch giỏi hơn chị mình
- Chương 10 Sự chán ghét của Lệ Minh Vũ
- Chương 11 Đoán không ra
- Chương 12 Quan tâm sao?
- Chương 13 Tâm sinh thất vọng
- Chương 14 Cáo già và hồ ly
- Chương 15 Ống kính ẩn dấu
- Chương 16 Mục đích thật sự
- Chương 17 Gặp mặt
- Chương 18 Rắc rối lại đến
- Chương 19 Tôi tới là vì cô ấy
- Chương 20 Giáng sinh đầy máu
- Chương 21 Đau đến tan nát cõi lòng
- Quyển 3 - Chương 1 Buổi ký tặng
- Chương 2 Nước hoa
- Chương 3 Mộ Thừa
- Chương 4 Chưa hẳn người yêu nhưng quá xa bạn bè
- Chương 5 Người đàn ông trong xe MPV
- Chương 6 Bức tranh gia đình
- Chương 7 Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt
- Chương 8 Yêu không nhất định phải tỷ lệ thuận với được yêu
- Chương 9 Ôm nhau dưới bóng đêm
- Chương 10 Lời mời của nhà đầu tư
- Chương 11 Tiệc chúc mừng
- Chương 12 Hoàn toàn cố ý
- Chương 13 Ánh mắt anh ta nhìn em
- Chương 14 Tôi muốn chính em
- Chương 15 Bông ngọc trai đen
- Chương 16 Lâu rồi mới gặp
- Chương 17 Đâu đâu cũng thấy uy hiếp
- Chương 18 Chiến thắng trong yên lặng
- Chương 19 Đòn chí mạng
- Chương 20 Chính tà khó dò
- Chương 21 Biến hóa khó lường
- Chương 22 Đằng sau là cô đơn trống trải
- Quyển 4 - Chương 1 Cầu hôn bên vòng xoay ngựa gỗ
- Chương 1
- Chương 3 & 4 Mọi thứ đều thay đổi-
- Chương 5 & 6 -Không ngờ em lại trở về-
- Chương 7 & 8 -Không hẹn mà gặp-
- Chương 9 & 10 Phong vân tái khởi-
- Chương 11 & 12 Vạch trần bản chất
- Chương 13 & 14 Trở lại biệt thự Bán Sơn-
- Chương 15 & 16 -
- Chương 17 & 18 -Điều khoản chí mạng trong hợp đồng-
- Chương 19 & 20 Nỗi đau từng trải-
- Chương 21 Mùi hương kỳ lạ
- Quyển 5 - Chương 1 & 2 Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến
- Chương 3 & 4 Kinh hồn nơi nghĩa trang
- Chương 5 & 6 Xưng hô với người ngoài
- Chương 7 & 8 Quyết định của Lệ Minh Vũ
- Chương 9 & 10 Tiếp thu dạy dỗ
- Chương 11 & 12 Món nợ mười năm
- Chương 13 & 14 Say rượu
- Chương 15 & 16 Toàn người xa lạ
- Chương 17 & 18 Đâm thủng tờ giấy
- Chương 19 & 20 Cũng nghĩ đến quà tặng
- Chương 21 Một Mặt Xa Lạ
- Quyển 6 - Chương 1 & 2 Người Chồng Tốt
- Chương 3 & 4 Bệnh Viện Tâm Thần Thanh Sơn
- Chương 5 & 6 Ấp áp
- Chương 7 & 8 Như Hình Với Bóng
- Chương 9 & 10 Lặp Lại Chuyện Xưa
- Chương 11 & 12 Người Lập Bia
- Chương 13 & 14 Đêm Cuối
- Chương 15 & 16 Điện Thoại
- Chương 17 & 18 Sét Đánh
- Chương 19 & 20 Hành Vi Biến Thái
- Chương 21 Bất Ngờ
- Quyển 7 - Chương 1 & 2 Phát Hiện
- Chương 3 & 4 Bệnh Nặng
- Chương 5 & 6 Lời Mời
- Chương 7 & 8 Anh Muốn Nhìn Thấy Em
- Chương 9 & 10 Bất Trắc
- Chương 11 & 12 Mang Thai
- Chương 13 & 14 Hiện Trường Giết Người
- Chương 15 & 16 Mất Khống Chế
- Chương 17 & 18 Bất Đồng Quan Điểm
- Chương 19 & 20 Người Em Yêu Vĩnh Viễn Là Anh Ấy
- Quyển 8 - Chương 1 & 2 Cách Duy Nhất Cứu Nhà Họ Hòa
- Chương 3 & 4 Đánh Rơi Lọ Thuốc
- Chương 5 & 6 Tâm Tư Thay Đổi
- Chương 7 & 8 Hành Vi Thái Quá
- Chương 9 & 10 Vụ Việc Ngoài Ý Muốn
- Chương 11 & 12 Rời Khỏi
- Chương 13 & 14 Cấp Cứu
- Chương 15 & 16 Sự Thật
- Chương 17 & 18 Bệnh Án
- Chương 19 & 20 Còn Có Một Từ Gọi Là
- Chương 21 & 22 Biệt Thự Bạch Lan
- Chương 23 & 24 Đau Đớn Tột Cùng Đổi Lấy Hạnh Phúc Vô Tận
- Chương 25 & 26
- Chương 27 & 28 Email Lạ
- Chương 29
- Quyển 9 - Chương 1 & 2 Bày Mưu Tính Kế
- Chương 3 & 4 Kẻ Thù Của Đối Thủ Chính Là Bạn Bè Của Mình
- Chương 5 & 6 Bản Lĩnh
- Chương 7 & 8 Hy Vọng
- Chương 9 & 10 Người Đứng Đằng Sau
- Chương 11 & 12 Giành Những Thứ Tốt Nhất Cho Cô Ấy
- Chương 13 & 14 Đổ Máu
- Chương 15 & 16 Lừa cưới
- Chương 17 & 18 Hình Cũ
- Chương 19 & 20 Tỉnh Táo
- Chương 21 Hâm Nóng Tình Yêu
- Quyển 10 - Chương 1 & 2 Ấm Áp
- Chương 3 & 4 Tung Tích Chiếc Nhẫn
- Chương 5 & 6 Trước Là Tiểu Nhân, Sau Là Quân Tử
- Chương 7 & 8 Từ Hiểu Lầm Đến Thù Hận
- Chương 9 & 10 Có Yêu Mới Biết Quý Trọng
- Chương 11 & 12 Lời Thoại Kinh Điển
- Chương 13 & 14 Đại Hội Cổ Đông
- Chương 15 & 16 Trù Tính Cho Tình Yêu
- Chương 17 & 18 Tin Tốt
- Chương 19 & 20 Chúng Ta Kết Hôn Đi
- Chương 21 & 22 Bình Lặng
- Chương 23 & 24 Người Tài Giỏi
- Chương 25 & 26 Giết Người Diệt Khẩu
- Chương 27 & 28 Là Vui Hay Buồn
- Quyển 11 - Chương 1 & 2 Ngoại truyện 1: Hạnh phúc thuộc về em
- Chương 3 & 4 Ngoại truyện 2: Bằng lòng với hạnh phúc của ai (1)