
Không Biết Xem Bói Thì Không Phải Là Đầu Bếp Giỏi
Tổng số chương: 185
Phó tiểu thư, sau khi xác nhận không có gì sai sót thì ký tên ở đây. Vậy là xong, cô có thể mang Đoàn Đoàn rời đi."
Viện trưởng viện phúc lợi nhìn cô gái trẻ có khí chất xuất chúng trước mặt, nói với vẻ không tình nguyện.
Phó Vãn rũ mắt nhìn đứa nhỏ mềm mại đang đứng bên cạnh, ánh mắt đứa nhỏ sợ hãi khi đối diện với cô, nhưng trong mắt hiện lên một tia mong chờ nho nhỏ khó mà che giấu được.
Phó Vãn không quan tâm đến âm thanh của hệ thống trong đầu, cô cầm lấy bút trên bàn, lưu loát ký tên: "Tôi sẽ chăm sóc Đoàn Đoàn thật tốt."
Phó Vãn liếc nhìn tướng mạo của viện trưởng, khoé môi cô khẽ cong lên, nói: "Viện trưởng, anh mồ côi cha mẹ từ nhỏ, vốn là tướng nghèo hèn cả đời, hiện giờ bỗng nhiên lại phú quý. Tôi khuyên anh nên làm nhiều việc thiện để sau này báo ứng đến, sẽ bớt đi ít tội nghiệp phải chịu."
Sắc mặt của viện trưởng vốn đã không tốt, nay lập tức đen lại thành một mảng, anh ta nói: "Phó tiểu thư, cách nói năng của cô như vậy, tôi không tin rằng Đoàn Đoàn đi theo cô có thể lớn lên bình thường và khỏe mạnh."
Phó Vãn không hề nâng mí mắt, chỉ vươn bàn tay trắng nõn về phía đứa nhỏ bên cạnh. Đoàn Đoàn thật cẩn thận đặt bàn tay nhỏ bé vào lòng bàn tay của cô.
Tay của đứa nhỏ ấm áp vô cùng, đặt vào tay Phó Vãn giống như là đang đặt một bếp lò nhỏ.
Phó Vãn dắt Đoàn Đoàn ra khỏi phòng của viện trưởng, liếc thấy Đoàn Đoàn đang trộm đánh giá cô: "Làm sao vậy?"
Đoàn Đoàn ngửa đầu nhìn Phó Văn, cậu bé có chút không tin tưởng, nhỏ giọng hỏi: "Cô... thật sự là mẹ của con sao?... Mẹ ruột?"
Phó Vãn đem xét nghiệm ADN cho cậu bé xem, nói một cách khẳng định: "Từ góc độ sinh học mà nói, thì đúng như vậy."
Đoàn Đoàn không hiểu chữ Hán, nhưng vẻ tươi cười hiện lên trên khuôn mặt tròn trịa của cậu bé, lồng n.g.ự.c sung sướng phập phồng, hạnh phúc đến mức muốn hoa chân múa tay.
Cậu bé có mẹ.
Lại còn là mẹ ruột!
Mẹ tới viện phúc lợi đón Đoàn Đoàn, hoá ra cậu bé không phải đứa bé không có người cần.
[Hu hu hu... Đoàn Đoàn mới là ký chủ mà tôi cần trói định. Sao tôi lại có thể trói nhằm người thế này?] Hệ thống mỹ thực nhìn Đoàn Đoàn không thể rời khỏi chân Phó Vãn mà cảm thấy khó chịu, nó càng kêu la khóc lóc trong đầu Phó Vãn.
Phó Vãn hơi nhíu mày, cảm thấy hệ thống này thật quá ồn ào. Cô mới trở về thế giới này được ba ngày, hệ thống mỹ thực ở trong đầu cô khóc lóc ba ngày.
Đúng vậy. Phó Vãn chính là người của thế giới này. Năm đó cô ở bệnh viện vừa mới sinh ra Đoàn Đoàn lập tức xuyên qua Tu chân giới, cơ duyên xảo hợp bái nhập Thiên cực Huyền môn.
Chưởng môn Vân Hoa Tử thấy Phó Vãn có thiên phú siêu quần ở phương diện huyền học, và thu nhận cô làm đệ tử quan môn.
Phó Vãn ở Thiên cực Huyền môn tận 800 năm, gần đây sư phụ Vân Hoa Tử chợt mất tích, Quỷ Vực bốn phía nhanh chóng vây khốn Huyền môn.
Phó Vẫn vì hoá giải nguy cơ của tông môn, một mình độ lôi kiếp thành tiên, không nghĩ tới vừa mở mắt đã quay về thế giới cũ, còn bị trói định với một hệ thống mỹ thực, không hiểu vì lý do gì.
Phó Vãn nhìn chằm chằm Đoàn Đoàn ở bên cạnh mừng rỡ lắc lư cái đầu, bỗng nhớ tới sư phụ từng nói với cô, Thiên cực Huyền môn bọn họ chú trọng nhất là nhân quả, mà trên người cô còn thiếu duyên người thân vẫn chưa hoá giải.
Nhân quả chưa giải, sao có thể thành tiên?
– Sau khi Phó Vãn trở về, điều đầu tiên cô làm là liên hệ ông chú đã từng làm bảo vệ trong nhà, biết được mấy năm cô biến mất thì nhà họ Phó xảy ra biến cố lớn, nửa năm trước Đoàn Đoàn cũng bị gia đình bác cả của cô ném tới viện phúc lợi Thiên Sứ Đáng Yêu.
[Hu hu hu lại không để ý đến tôi, ký chủ, cô mau nói câu gì đó đi!] Vị ký chủ bị trói định nhầm này cực kì lạnh nhạt, bất luận hệ thống khóc lóc kể lể thế nào, ba ngày này Phó Văn cũng chỉ mới nói một câu với nó – "Trong vòng 3 ngày giúp tôi làm thủ tục đón Đoàn Đoàn trở về."
Nếu nó không chịu, Phó Vãn có rất nhiều biện pháp đá hệ thống mỹ thực khỏi thức hải của cô, cũng chính là "mạnh mẽ cởi trói".
Đoàn Đoàn năm nay 5 tuổi, có nghĩa là cô đã biến mất 5 năm ở thế giới này, từ hộ tịch cho đến các giấy tờ khác hẳn là đã bị xoá. Nếu cô muốn nhanh chóng đưa Đoàn Đoàn rời khỏi viện phúc lợi thì chỉ có thể dựa vào hệ thống mỹ thực này.
Phó Văn lạnh lùng: "Câm miệng, cậu quá ồn!"
Hệ thống mỹ thực: [...] Hức, nó càng muốn khóc đấy...
Hai mẹ con Phó Vãn và Đoàn Đoàn còn chưa thân quen lắm, mới vừa vào bên trong viện phúc lợi Thiên Sứ Đáng Yêu lập tức thấy một chiếc siêu xe màu đen từ bên ngoài nhanh chóng tiến vào.
Trong chốc lát, có ba người từ trên xe bước xuống, một cặp vợ chồng ước chừng hơn ba mươi tuổi, bên cạnh còn có một thanh niên trẻ tuổi mặc áo trắng quần jean rộng thùng thình, nhìn có vẻ là một sinh viên.
Đoàn Đoàn nhìn thấy những người tới, lễ phép chào hỏi họ: "Con chào chú Triệu, chào cô Lý."
Người phụ nữ giống như không nhìn thấy Phó Vãn đứng một bên, vội vàng bước đến chỗ Đoàn Đoàn, nói: "Đoàn Đoàn, cô mới nghe viện trưởng nói rằng con không muốn chúng ta nhận nuôi?"
Hai vợ chồng họ yêu thương nhau mười mấy năm nhưng mãi vẫn chưa có con, làm thụ tinh nhân tạo trong ống nghiệm cũng thất bại. Hai người đều cực kì thích trẻ con, cuối cùng quyết định đi viện phúc lợi nhận nuôi một đứa trẻ.
Có lẽ là do duyên phận, hai vợ chồng vừa bước vào viện phúc lợi Thiên Sứ Đáng Yêu rét căm căm này đã nhìn thấy Đoàn Đoàn đầu tiên, cho nên họ có suy nghĩ nhận nuôi đứa bé.
Tuy rằng Đoàn Đoàn có thân mình nhỏ bé gầy gò, nhưng khuôn mặt cùng bộ dạng không hề thua kém những tiểu minh tinh ở giới giải trí. Đặc biệt là khi đứa nhóc này nhìn thấy họ, trên khuôn mặt hơi tròn trịa đáng yêu xuất hiện nụ cười khiến tâm hồn của họ như được bé xoa dịu.
Nhiều lần liên tiếp tiếp xúc đều thật hòa hợp, hai vợ chồng lập tức tiến hành thủ tục nhận nuôi với viện trưởng, tối qua họ còn thương lượng cuối tuần này đi khu trung tâm thương mại mua trước vài thứ cho Đoàn Đoàn, chuẩn bị cho việc đón cậu bé về nhà.
Ai mà biết được sáng này viện trưởng gọi điện tới báo, mẹ ruột của Đoàn Đoàn tới viện phúc lợi đón cậu bé về.
Biến cố này làm người của nhà họ Triệu trở tay không kịp, họ lập tức đánh xe chạy tới viện phúc lợi Thiên Sứ Đáng Yêu. Đoàn Đoàn lôi kéo bàn tay hơi lạnh của Phó Vãn, khuôn mặt nhỏ của cậu bé ửng đỏ giới thiệu: "Cô, chú, đây là mẹ của con, là mẹ ruột."
Ba người đánh giá cô gái trẻ nãy giờ chưa từng nói chuyện, nhìn qua cô có vài phần giống với Đoàn Đoàn, cô mặc bộ váy hơi hướng cổ trang dài màu trắng rất thuần tịnh, đứng một nơi cũng toát lên khí chất đạm nhiên, thoát tục.
Triệu Dương nhìn chằm chằm Phó Vãn, có chút hồ nghi.
"Cô thật sự là mẹ ruột của Đoàn Đoàn hả? Nếu các người thân là ba mẹ lại chưa chết, vì sao thằng bé lại bị đưa đến viện phúc lợi?"
Những năm gần đây anh trai và chị dâu mãi nhà họ Triệu không có con, nhiều người quen biết vẫn cho rằng về sau gia sản của nhà họ Triệu đều để lại cho em trai là Triệu Dương kế thừa.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47 Chương 47
- Chương 48 Chương 48
- Chương 49 Chương 49
- Chương 50 Chương 50
- Chương 51 Chương 51
- Chương 52 Chương 52
- Chương 53 Chương 53
- Chương 54 Chương 54
- Chương 55 Chương 55
- Chương 56 Chương 56
- Chương 57 Chương 57
- Chương 58 Chương 58
- Chương 59 Chương 59
- Chương 60 Chương 60
- Chương 61 Chương 61
- Chương 62 Chương 62
- Chương 63 Chương 63
- Chương 64 Chương 64
- Chương 65 Chương 65
- Chương 66 Chương 66
- Chương 67 Chương 67
- Chương 68 Chương 68
- Chương 69 Chương 69
- Chương 70 Chương 70
- Chương 71 Chương 71
- Chương 72 Chương 72
- Chương 73 Chương 73
- Chương 74 Chương 74
- Chương 75 Chương 75
- Chương 76 Chương 76
- Chương 77 Chương 77
- Chương 78 Chương 78
- Chương 79 Chương 79
- Chương 80 Chương 80
- Chương 81 Chương 81
- Chương 82 Chương 82
- Chương 83 Chương 83
- Chương 84 Chương 84
- Chương 85 Chương 85
- Chương 86 Chương 86
- Chương 87 Chương 87
- Chương 88 Chương 88
- Chương 89 Chương 89
- Chương 90 Chương 90
- Chương 91 Chương 91
- Chương 92 Chương 92
- Chương 93 Chương 93
- Chương 94 Chương 94
- Chương 95 Chương 95
- Chương 96 Chương 96
- Chương 97 Chương 97
- Chương 98 Chương 98
- Chương 99 Chương 99
- Chương 100 Chương 100
- Chương 101 Chương 101
- Chương 102 Chương 102
- Chương 103 Chương 103
- Chương 104 Chương 104
- Chương 105 Chương 105
- Chương 106 Chương 106
- Chương 107 Chương 107
- Chương 108 Chương 108
- Chương 109 Chương 109
- Chương 110 Chương 110
- Chương 111 Chương 111
- Chương 112 Chương 112
- Chương 113 Chương 113
- Chương 114 Chương 114
- Chương 115 Chương 115
- Chương 116 Chương 116
- Chương 117 Chương 117
- Chương 118 Chương 118
- Chương 119 Chương 119
- Chương 120 Chương 120
- Chương 121 Chương 121
- Chương 122 Chương 122
- Chương 123 Chương 123
- Chương 124 Chương 124
- Chương 125 Chương 125
- Chương 126 Chương 126
- Chương 127 Chương 127
- Chương 128 Chương 128
- Chương 129 Chương 129
- Chương 130 Chương 130
- Chương 131 Chương 131
- Chương 132 Chương 132
- Chương 133 Chương 133
- Chương 134 Chương 134
- Chương 135 Chương 135
- Chương 136 Chương 136
- Chương 137 Chương 137
- Chương 138 Chương 138
- Chương 139 Chương 139
- Chương 140 Chương 140
- Chương 141 Chương 141
- Chương 142 Chương 142
- Chương 143 Chương 143
- Chương 144 Chương 144
- Chương 145 Chương 145
- Chương 146 Chương 146
- Chương 147 Chương 147
- Chương 148 Chương 148
- Chương 149 Chương 149
- Chương 150 Chương 150
- Chương 151 Chương 151
- Chương 152 Chương 152
- Chương 153 Chương 153
- Chương 154 Chương 154
- Chương 155 Chương 155
- Chương 156 Chương 156
- Chương 157 Chương 157
- Chương 158 Chương 158
- Chương 159 Chương 159
- Chương 160 Chương 160
- Chương 161 Chương 161
- Chương 162 Chương 162
- Chương 163 Chương 163
- Chương 164 Chương 164
- Chương 165 Chương 165
- Chương 166 Chương 166
- Chương 167 Chương 167
- Chương 168 Chương 168
- Chương 169 Chương 169
- Chương 170 Chương 170
- Chương 171 Chương 171
- Chương 172 Chương 172
- Chương 173 Chương 173
- Chương 174 Chương 174
- Chương 175 Chương 175
- Chương 176 Chương 176
- Chương 177 Chương 177
- Chương 178 Chương 178
- Chương 179 Chương 179
- Chương 180 Chương 180
- Chương 181 Chương 181
- Chương 182 Chương 182
- Chương 183 Chương 183
- Chương 184 Ngoại truyện (1)
- Chương 185 Ngoại truyện (2)