
Ký Ức Học Trò
Tổng số chương: 100
Ánh trăng tròn tán sắc vàng huyền dịu trong đêm, soi bóng đôi nam nữ trên cầu. Đom đóm nhỏ mang chút ánh sáng le lói thấp thêm sự lung linh giữa đêm thanh bình.
Người con trai cao ráo, khuôn mặt góc cạnh nam tính, đôi mắt linh hoạt thâm tình nhìn người con gái bên cạnh.
Cô ấy dịu dàng, nụ cười rạng rỡ an yên đón nhận cái nhìn yêu thương từ người trai. Gió đêm mang chút hơi sương làm mấy sợi tóc nhỏ khẽ động tác nên loại hạnh phúc khó tả giữa hai người...
♣ ♣ ♣
"Tiểu Yến, dậy đi nè!"
"Tiểu Yến, mày mau dậy đi sắp đến giờ học rồi."
Đôi mắt híp khẽ mở, người nó nhìn thấy đầu tiên là cô bạn thân, Hạ Vy. Cô có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, đôi mắt vừa to vừa sáng, một chiếc mũi cao càng khiến khuôn mặt cô thêm hoàn hảo hơn, cô thật sự rất xinh đẹp.
Tiếp theo là Nhi Nguyễn, cô bạn vừa xinh đẹp vừa dịu dàng nhất của nó, khi nhỏ cười như doá hoa đang khẽ nở, rất đẹp.
Cả hai đều khoác trên mình một bộ đồng phục đặc biệt, áo sơ mi màu xanh da trời với một chiếc váy ngắn sọc xám và một cái cà vạt màu hồng nổi bật. Bên ngoài là một chiếc áo khoác chung màu với chiếc váy, trên áo khoác có logo trường học và bản ghi họ tên học sinh.
"Áaaaaa."
Nó bỗng nhiên ngồi bật dậy và thét lớn. Thật muốn điếc tai người ta. Hạ Vy đánh nhẹ vào cánh tay nó một cái nhẹ và hỏi:
"Mày bị gì thế Tiểu Yến?"
Nó ôm chặt cái gối và nhìn hai người đối diện minh:
"Làm sao tụi mày vô được phòng tao vậy?"
Nhi Nguyễn khẽ nở nụ cười hiền:
"Thì mở cửa vào. Chứ không lẽ bay vào à."
Hạ Vy vội kéo nó xuống giường:
"Mày mau thay đồ đùm tao đi, chỉ còn 40 phút nữa thôi đấy."
Nó lười biếng bước xuống giường và lấy hai tay bụi bụi mắt:
"Buồn ngủ quá đi."
Nhìn vẻ lười biếng của nó thì Nhi Nguyễn phải lắc đầu và bật cười, cái nhỏ bạn này thật ham ngủ quá đi.
Khoảng 20 phút sau nó từ phòng tắm bước ra với bộ đồng phục giống như hai người bạn của mình.
Tiểu Yến, nó chỉ có khuôn mặt ưa nhìn thôi không xinh đẹp quá mức nhưng cũng đủ làm người ta nhìn một lần nhớ mãi rồi.
Hôm nay là ngày đầu tiên nó được chuyển đến trường học Thanh Quy, một ngôi trường chỉ nhận những học sinh giỏi. Để được học ở trường này mà hai năm qua nó đã cố học thật giỏi, cuối cùng công sức của nó đã được đền đáp.
Hạ Vy đứng nhìn nó đang thắt bím khẽ cười và nói:
"Không ngờ mày mặc bộ đồng phục này cũng đẹp quá chứ?"
Hai bím nhỏ của nó cuối cùng cũng xong, nó tinh nghịch nháy mắt:
"Bạn thân của mày mà Vy"
Nhi Nguyễn giơ tay xem lại đồng hồ và cười nói:
"Chỉ còn 10 phút thôi nhé."
"Hả? Vậy nhanh lên."
Nó hoảng hốt cầm lấy chiếc balô màu hồng trên bàn và nắm tay Hạ Vy chạy nhanh xuống lầu.
Dưới nhà nó là một quán ăn nhỏ, ba mẹ nó đều là người hiền hậu, họ nấu ăn là số 1 đấy.
"Ba mẹ, con đi học đây."
Nó chạy nhanh ra ngoài như bay, chỉ để lại một câu cho ba mẹ mình thôi. Nhi Nguyễn và Hạ Vy lễ phép cúi đầu chào ba mẹ nó một cái:
"Thưa hai bác, tụi con đi học ạ."
Rồi cũng vội chạy theo nó ra ngoài.
Hai ông bà Trần nhìn theo tụi nó và mỉm cười, con gái của họ lại để bụng đói đi học nữa rồi.
Ra trước cửa gặp ngay người con trai cao ráo tên Khánh Nghĩa đang ngồi trên xe đạp chờ, bộ đồng phục trên người cậu cũng giống tụi nó, chỉ khác là chiếc quần tây dài thôi.
Vừa thấy nó chạy ra thì Khánh Nghĩa liền lên tiếng trêu chọc:"Cuối cùng cũng chịu thức rồi hả bé heo?"
Nó vừa đeo balô vừa cười nói:
"Vẫn còn kịp giờ mà anh."
Nhi Nguyễn ngồi lên xe đạp và vui vẻ nói:
"Nếu mày còn lắm lời nữa thì trễ giờ thật đấy Yến, mau lên xe đi nè!"
Nó nghe vậy liền ngoan ngoãn leo lên xe, ngồi phía sau Nhi Nguyễn. Còn Hạ Vy thì ngồi xe Khánh Nghĩa để đến trường.
Bầu trời hôm nay rất trong lành, những cơn gió mát nhẹ nhàng lướt qua. Mái tóc dài của ba cô gái bay bay trong gió, đã vô tình tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp. Những người đi đường dù chỉ nhìn thoáng qua cũng không thể nào quên được.
"Dừng xe"
Nó bất chợt nói lớn khiến Nhi Nguyễn giật mình, nhỏ phải dừng xe gấp:
"Có chuyện gì thế Yến"
Xe vừa dừng lại thì nó liền nhảy xuống và chạy theo một người nào đó. Khánh Nghĩa đang chạy phía sau thấy vậy thì vội chạy tới. Hạ Vy lo lắng hỏi:
"Nhi, đã có chuyện gì vậy?"
Nhi Nguyễn quay qua nhìn và nói nhanh:
"Hình như Tiểu Yến thấy kẻ giật đồ?"
Nghe nói vậy Khánh Nghĩa và Hạ Vy đều hoảng hốt nhảy xuống xe, rồi đuổi theo nó:
"Tiểu Yến."
Đúng là lúc nãy ngồi trên xe nó đã thoáng thấy một kẻ thản nhiên giật túi xách của người ta giữa ban ngày.
"Đứng lại, ông mau đứng lại cho tôi"
Nó vừa đuổi theo vừa kêu. Đúng lúc đó nó nhìn thấy chai nước không ở dưới đất, nó vội lượm lên và ném mạnh vào đầu người đang chạy phía trước.
Kẻ giật đồ ấy bị ném một cái thật đau nên ngã xuống mặt đất. Nó vừa thở vừa nói:
"Coi ông còn chạy nữa không? Mau trả túi xách cho người ta."
Kẻ giật đồ ấy đứng dậy nhìn, thấy chỉ có một mình nó thì liền nhếch miệng cười:
"Hoá ra chỉ là một con nhóc."Rồi hắn lấy từ túi quần ra một con dao định lao đến đâm nó.
Nhưng may là Hạ Vy chạy đến kịp lúc, cô vốn rất giỏi võ nên đã kịp giữ tay ông ta lại, rồi bể ngược ra sau một cách dễ dàng.
Tình huống giống như vậy với nó như cơm bữa nên nó chằng chút lo sợ gì, nó chạy tới lấy cái túi mà ông ta đã giật của người ta lại và nói:
"Gặp bọn tôi xem như ông đã hết thời rồi."
Lúc này hai người công an và chủ nhân của túi xách với Khánh Nghĩa chạy tới. Hạ Vy giao kẻ giật đồ ấy lại cho công an và nói:
"Làm phiền hai chú."
Chủ nhân của túi xách là một người phụ nữ đã có tuổi, đang lo lắng nhìn xung quanh tìm túi xách của mình.
Nó khẽ bước tới với nụ cười tươi:
"Túi xách của dì đây ạ."
Người phụ nữ nhận lấy túi xách từ tay nó thì vội coi lại có mất tiền không, rồi vui mừng nói:
"May quá, tiền viện phí vẫn còn đây. Nếu không thì dì thật không biết làm sao chữa bệnh cho đứa cháu."
Bà nhìn tụi nó với ánh mắt cảm thích và nói:
"Dì cảm ơn các con nhiều nha."
Nó nhẹ lắc đầu rồi cười nói:
"Dạ không có gì đâu ạ. Sau này dì nhớ cẩn thận đó."
Người phụ nữ gật đầu, rồi cùng hai công an đưa kẻ giật đồ ấy đi.
Khánh Nghĩa lo lắng buớc hỏi:
"Hai em không sao chứ?"
Nó vui vẻ quay qua và lắc đầu:
"Dạ có bị làm sao đâu nè!"
"Tiểu Yến."
Một giọng tức giận ở phía sau bỗng vang lên. Khiến nó giật mình, thôi chết nó rồi, núi lửa Hạ Vy sắp bùng nổ.
Nó quay qua nhìn cô bạn thân mình với một nụ cười rất gượng:
"Chúng ta mau đi học thôi."
Nói xong nó ba chân bốn cằng chạy đi thật nhanh, nếu còn ở lại thì thế nào nó cũng bị chửi cho mà xem.
Hạ Vy lắc đầu hết cách với nó luôn, không biết cô đã nói với nó bao nhiều lần rồi, muốn làm gì thì cũng phải nghĩ đến an toàn của bản thân. Nhưng nó đều bỏ ngoài tai, mỗi khi có chuyện lại cứ lao vào.
Cuối cùng tụi nó cũng đến được trường, chỉ hơi trễ giờ chút thôi. Hạ Vy và nó đang vội chạy đến lớp thì ở hành lang đụng trúng một người con trai cũng đang vội lên lớp.
Ấy là một hotboy trong trường Thanh Quy này, tên Văn Thiện, học lớp 11a1. Anh vừa học giỏi vừa hát hay nên được nhiều nữ sinh để ý đến.
Văn Thiện bị nó đụng trúng làm rơi chai nước trên tay xuống sàn, anh khẽ ngước nhìn người đã dụng trúng mình, vừa thấy nó thì anh thoáng ngạc nhiên, sao trông nó quen quá vậy?
Nó lúng túng đưa hai tay lên để gần trán và nói:
"Xin lỗi, xin lỗi, em không cố ý đâu."
Vừa nói đứt câu thì nó quay lưng, chạy như bay tới lớp.
Trong lòng nó đang thắc mắc, rõ ràng nó không quen biết gì anh sao lại có cảm giác thân quen với anh đến lạ lùng. Nhưng tại thật sự đã trễ giờ học rồi nên nó chẳng có thời gian làm rõ, cùng Hạ Vy chạy nhanh tới lớp.
Văn Thiện đứng đơ người ra, anh không thể nào nhận lầm được, nó chính là người con gái trong giấc mơ của anh tối hôm qua. Anh nhận ra kiếu tóc đặc biệt của nó, hai bím nhỏ xinh, phía sau một mái tóc dài buông xoã trong gió. Anh nhận ra khuôn mặt dễ thương của nó, ánh mắt vô cùng trong sáng...
♣ ♣ ♣
Một giấc mơ liệu có mang đến cho Văn Thiện với nó một tình yêu lãng mạn hay không? Và truyện của chúng ta sẽ thế nào đây ta. Sứ mời mọi người đón đọc tiếp nhé.
Danh sách chương
- Chương 1 Hai người một giấc mơ..
- Chương 2 Hội Nhân Ái..
- Chương 3 Hãy trân trọng tình cảm ông bà..
- Chương 4 Định mệnh cho ta gặp nhau..
- Chương 5 Lớp trưởng và lớp phó..
- Chương 6 Tôi cấm anh đến gần tiểu yến..
- Chương 7 Cảm thấy anh ấy là người tốt..
- Chương 8 Rung động..
- Chương 9 Điều tra..
- Chương 10 Xem như lời cảm ơn..
- Chương 11 Buổi tối khó quên..
- Chương 12 Cả hai đều tốt..
- Chương 13 Anh thích em cười tươi..
- Chương 14 Tham gia vào hội..
- Chương 15 Gây ông đập lưng ông..
- Chương 16 Căn cứ bí mật..
- Chương 17 Cuộc hẹn đi trung thu..
- Chương 18 Piano tình yêu..
- Chương 19 Ngày rắc rối..
- Chương 20 Em là của anh..
- Chương 21 Hay là cô đã thích tôi..
- Chương 22 Thì ừ làm bạn..
- Chương 23 Hội Evil..
- Chương 24 Món quà..
- Chương 25 Cái bẫy..
- Chương 26 Sinh tố vỏ tổng hợp..
- Chương 27 Không phải dạng vừa..
- Chương 28 Bước thứ nhất đã xong..
- Chương 29 Tháng này nó học tệ nhất..
- Chương 30 Làm tốt nhiệm vụ..
- Chương 31 Giáng sinh đầu tiên của chúng ta..
- Chương 32 Nguyện làm bao cát..
- Chương 33 Thành công tốt đẹp..
- Chương 34 Công khai theo đuổi..
- Chương 35 Thật trẻ con..
- Chương 36 Đổ oan cho văn thiện..
- Chương 37 Họ là chị em?..
- Chương 38 Đánh loại người này chỉ đau tay..
- Chương 39 Dám làm thì dám chịu..
- Chương 40 Hiểu nhau thêm..
- Chương 41 Đóng giả làm anh em..
- Chương 42 Phòng khám evil..
- Chương 43 Lúc giận ai mà chẳng hung dữ..
- Chương 44 Người sói..
- Chương 45 Gia đình thế phong..
- Chương 46 Lời cảnh cáo của evil..
- Chương 47 Rơi vào tay thanh hiền..
- Chương 48 Bị nhốt trong kho lạnh..
- Chương 49 Địa ngục trần gian của hạ vy..
- Chương 50 Phải, tôi thích anh..
- Chương 51 Chỉ có cảm giác với em..
- Chương 52 Tình cảm là rắc rối..
- Chương 53 Gặp lại người sói..
- Chương 54 Văn thiện bắt đầu bị nghi ngờ..
- Chương 55 Chúng ta thật có duyên..
- Chương 56 Tết tình duyên..
- Chương 57 Giây phút bình yên..
- Chương 58 Tôi sẽ gỡ bỏ mặt nạ của anh..
- Chương 59 Chuyện gì thế này?..
- Chương 60 Lời giải đáp..
- Chương 61 Ánh nắng của anh..
- Chương 62 Qua mỹ du học..
- Chương 63 Tao từ chối đề nghị này..
- Chương 64 Đánh nhau..
- Chương 65 Bị phạt..
- Chương 66 Chúng ta làm bạn nhé?..
- Chương 67 Một ngày hanh phúc..
- Chương 68 Hương vị ngọt ngào..
- Chương 69 Chị ta là ai?..
- Chương 70 Cảm giác bị ruồng bỏ..
- Chương 71 Ai quan trọng hơn ai..
- Chương 72 Chuyện năm xưa..
- Chương 73 Anh thật sự yêu em..
- Chương 74 Thất vọng lẫn đau lòng..
- Chương 75 Ai mà không một lần làm sai..
- Chương 76 Những món quà tuyệt vời..
- Chương 77 Tô mì ngon nhất..
- Chương 78 Hội evil quay lại..
- Chương 79 Đối mặt với người sói..
- Chương 80 Những chuyện tồi tệ..
- Chương 81 Đau lòng..
- Chương 82 Nước mắt hạnh phúc..
- Chương 83 Anh và em chia tay..
- Chương 84 Hãy mạnh mẽ lên..
- Chương 85 Ai thấu hiểu nỗi đau này?..
- Chương 86 Nỗi nhớ..
- Chương 87 Tình này sao buông?..
- Chương 88 Yến nhi, tại sao?..
- Chương 89 Đại tiểu thư của hội evil..
- Chương 90 Sự thật sau sự thật..
- Chương 91 Tôi tin cậu lần cuối..
- Chương 92 Giải cứu..
- Chương 93 Việc tôi mong muốn..
- Chương 94 Đau Đớn..
- Chương 95 Lí do phản bội..
- Chương 96 Bình yên duy nhất..
- Chương 97 Cuộc hẹn sinh tử..
- Chương 98 Thật sự yêu ai?..
- Chương 99 Con đường đầy nguy hiểm..
- Chương 100 Chúng ta chỉ còn là ký ức..