
Nhàn Thê Đương Gia
Tổng số chương: 175
Cơ Nô nhìn thấy trước mắt là một bàn công văn chưa xem chất chồng cao gần bằng người, nhìn kỹ lại thì thấy dưới nghiên mực hé ra tờ giấy, trên giấy là kiểu chữ viết rồng bay phượng múa mà có hóa thành tro cô đều có thể nhận được, nhưng cái chính là hắn không làm việc đàng hoàng, đem công việc của tổ chức mà hắn sở hữu đều ném cho cô, còn bản thân mình đi tiêu dao, đây không phải là chữ viết đặc biệt của lão đại Bạch Vực hay sao?
Chỉ thấy trên mặt giấy viết: Tiểu Nô Nô Thân ái, gặp chữ như gặp ta.
Nhìn đến chỗ này, bộ mặt Cơ Nô đã bắt đầu run rẩy. Cô có một dự cảm không mau, thậm chí có thể đoán ra nội dung bên dưới viết cái gì.
Đọc tiếp: Ta tin tưởng với sự ăn ý của đôi ta nhiều năm nay, ngươi đã đoán được tâm tư của ta. Không sai, ta hiện tại đang ở trên đường đi Ai Cập thám hiểm khảo cổ Kim Tự Tháp. Cho nên, tháng này Bạch gia cùng công việc của bang phiền toái Tiểu Nô Nô ngươi. Đương nhiên, lúc trở về ta nhất định sẽ nhớ mang lễ vật về cho ngươi. Chớ nhớ nhung.
“Shit! Nhớ nhung cái đầu quỷ nhà ngươi!” sắc mặt Cơ Nô biến thành màu đen, không khỏi nghiến răng nghiến lợi mắng chửi đầy thô tục. Quả nhiên giống như nàng sở liệu, cái gọi là lão đại này lại chuồn mất.
Liếc mắt nhìn lướt một lần nữa tờ giấy, chỉ thấy phía dưới còn có một hàng chữ nhỏ: ps, công văn trên bàn ngươi phê giúp ta đi. Ngươi cũng biết đó, ta vừa nhìn thấy mấy thứ này liền mệt rã rời.
Cơ Nô phẫn nộ, một chưởng hung hăng đập lên mặt bàn, chỉ nghe “Rầm” một thanh âm vang lên, mặt bàn kia nứt ra một khe nứt.
Nếu nàng nhớ không lầm, Bạch Vực người này mới từ Indonesia trở về không quá hai ngày đi, cư nhiên lại chạy mất.
Tháng trước, hắn nói muốn đi Indonesia xem cảnh sóng thần tàn phá, sau đó thì chạy lấy người.
Tháng trước nữa, hắn nói muốn đi sa mạc Tát Cáp Lạp xem mặt trời lặn, tiếp theo là không thấy.
Tháng trước trước nữa……
Tóm lại, hắn sẽ có vô số cớ xòe ra cho cô xem để bỏ chạy lấy người, hoàn toàn không có tự giác của người làm lão đại.
Bây giờ, Bạch Vực lại ra ngoài chơi. Lần này thật mạnh mẽ, lại lấy danh nghĩa khảo cổ, thật mệt hắn có mặt mũi nói ra? Còn có thể nói ra một cách chính đáng như vậy. Dù nói thế nào, cũng là muốn đem một Bạch gia cùng “Bạch Ảnh” to như vậy ném cho cô.
Cơ Nô, 23 tuổi, đệ nhị “Bạch Ảnh”, đồng đạo xưng hô là “Linh lung quản gia”.
Từ nhỏ bị Bạch gia thu dưỡng, Cơ Nô thật ra không muốn danh hiệu này. Cái gọi là “Linh lung quản gia”, tuy là “Linh lung”, nhưng rốt cuộc vẫn là cái “Quản gia”.
Hơn nữa rơi vào tay thủ trưởng Bạch Vực ham chơi này, cô cũng chỉ có thể là mệnh lao tâm khổ trí — vì Bạch gia này cả đời lao lực tận tâm, vì “Bạch Ảnh” này ở hai bên hắc bạch lưỡng đạo giữ lấy phần lớn lực lượng mà các bang phái quan tâm, cũng không hỗ tên “Quản gia”.
Qủa nhiên không phụ bạc tâm huyết của cô, bạch gia dưới sự quản lý của cô mà ngày càng vững mạnh, danh tiếng “Bạch Ảnh” cũng lên như diều gặp gió. Danh tiếng “Linh lung quản gia” của cô tự nhiên cũng lan truyền nhanh chóng, bởi vì cô còn trẻ tuổi nhưng lợi dụng thủ đoạn sấm sét thống trị “Bạch Ảnh”, khiến cho bang chúng rất nghe lời cô. Thậm chí có người có thể không biết Bạch Vực lão đại Bạch gia, nhưng lại không có người nào không biết Cơ Nô “Linh lung quản gia” Bạch gia.
Cơ Nô vẫn oán giận cha mẹ chính mình làm sao lại đặt ình một cái tên Cơ Nô như vậy. Cơ Nô không phải rõ ràng khiến cho cô làm thân nô lệ nô tài thôi sao!
Cô chẳng qua mới 23, nữ hài tử tuổi này lẽ ra phải đang nói chuyện yêu đương nồng nàn, tìm người tốt để gả cho. Nhưng từ 15 tuổi cô đã bắt tay vào làm công vụ trong bang, sau đó liền quyết định cô không thể trải qua cuộc sống của nữ hài tử bình thường.
Oán giận thì oán giận, Cơ Nô vẫn nhận mệnh ngồi xuống, phê duyệt công văn đã chất thành đống bị Bạch Vực để qua một bên hồi lâu đã sắp mốc meo. Cũng không thể cứ mặc kệ như vậy đi, bộ dạng lão đại bất hảo như vậy, nếu cô không quản nữa, thì bạch gia cùng “Bạch Ảnh” này chờ suy sụp, sau đó rơi xuống kết quả bị người khác chia cắt đi.
Cơ Nô thở dài, coi như báo ân cũng tốt. Khi mình lưu lạc đầu đường, được quản lý tiền nhiệm của Bạch gia, cũng chính là lão ba của Bạch Vực đem cô mang về Bạch gia, sau đó đối với cô chăm chút bồi dưỡng. Tuy rằng bất mãn trăm điều đối với Bạch Vực, nhưng ân tình lão ba Bạch gia thì tuyệt đối không thể quên.
Nàng nóng giận hừng hực tiếp tục phê duyệt công văn.
Lúc này, từ bên ngoài có một người nam nhân tiến vào, ước chừng ba mươi tuổi, một thân tây trang màu đen, trên ngũ quan góc cạnh rõ ràng tràn đầy nghiêm túc: “Nhị đương gia, thám tử chúng ta ở Huyết Ưng kia gửi tin tức, đêm nay bọn họ sẽ động thủ với hàng hóa chúng ta đưa đi Mexico.”
Đợi trong chốc lát, không thấy Cơ Nô có phản ứng gì, nam nhân kia lại nói:“Nhị đương gia, chúng ta nên làm như thế nào?”
“A?” Cơ Nô ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy lửa giận,“Bọn họ dám động thủ, chúng ta dám tiếp là được.”
Cơ Nô đã muốn sắp phát điên, sao không thể cho cô có sống yên ổn ngày qua hay sao? Nhưng cái lão đại trời đánh nhà mình toàn nhè vào những thời điểm như vậy trốn thoát không còn thấy bóng dáng tăm hơi, ném lại cho cô một đống chuyện phá hoại như vậy. Vốn tâm tình đã đủ kém, “Huyết Ưng” này lại tặng thêm một đá.
Huyết Ưng là ở lãnh địa Nam Mĩ vẫn theo chân “Bạch Ảnh” bọn họ tranh giành địa bàn. Vài lần giao chiến, đều là bất phân thắng bại.
Tốt! Tốt lắm! Lúc này “Huyết Ưng” xem như đánh vào cổ họng cô, cô nhất định phải làm cho Huyết Ưng té ngã thật nặng.
Nghĩ đến đây, Cơ Nô càng thêm hung tợn nói: “Phân phó xuống, đêm nay hành động.” Trong mắt lộ vẻ ngoan lệ nhất định phải ăn thịt gặm xương “Huyết Ưng”.
Nam tử kia bị vẻ mặt Cơ Nô hung ác dọa, vội đáp: “Vâng” Sau đó nhanh chóng lui xuống. Khi đi đến cạnh cửa, không khỏi lau mồ hôi trên thái dương, rất khủng bố, hiện tại biểu tình kia của nhị đương gia giống như ác quỷ chuyển thế. Đáng thương hắn a, chẳng qua là người sai vặt, làm thế nào mà thừa nhận lửa giận bậc này của lão đại.
Màn đêm buông xuống, toàn bộ thành phố bị bao phủ trong bóng đêm tối đen như mực.
Người xưa có câu, trăng tàn gió lộng, đúng là thời cơ tốt để làm chuyện xấu.
Trong kho hàng ở bến tàu, lực lượng của hai bang chỉ cần ráp lại sẽ phun ra lửa nóng. Hai đội một đỏ một trắng. Tiếng súng ống, tiếng lưỡi dao, tiếng kêu, tiếng bước chân, thanh thanh leng keng, va chạm làm cho nhiệt huyết người ta sôi trào.
Một cái ngã xuống, ngay lập tức phía sau bổ nhào lên. Một đám không muốn còn sống trở về vọt tới phía trước, muốn đẩy đối phương vào chỗ chết.
Cơ Nô trong bộ quần áo bó sát màu trắng, đầu tóc ngắn chĩa lên sắc nhọn, ngồi rất nhàn rỗi ở một bên dựa vào ghế. Đương nhiên, cũng có một ít lực lượng Huyết Ưng bang dũng cảm đánh úp cô, nhưng tất cả đều bị mấy đại hộ vệ bên cạnh nhất nhất giải quyết. Cho dù có mấy con cá chích lọt lưới, nhưng dù sao so với Cơ Nô thì thực lực chênh lệch vẫn là rất lớn, như thế nào cũng không động đậy được Cơ Nô.
Xa xa tương đối với Cơ Nô, là lão đại Huyết Ưng, Huyết Vô Y. Toàn thân đều mặc quần áo xinh đẹp màu đỏ tươi, mặc dù đã hơn bốn mươi, ngũ quan cũng yêu mị dị thường. Kết hợp với nụ cười gợi trên khóe miệng, phụ trợ thêm một thân y phục đỏ tươi, cả người hắn toát lên vẻ yêu dị.
Dần dần, thanh âm nhỏ xuống dưới, toàn bộ kho hàng từ từ trở nên tĩnh lặng.
Xem bên trong trận chiến, áo đỏ dĩ nhiên là không còn bao nhiêu, bị chết vô số. Nhưng thật ra áo trắng, vẫn sôi sục như trước.
Cơ Nô cao giọng nói:“Huyết đương gia, như thế nào? Bạch Ảnh ta cũng không phải là dễ nuốt như vậy. Chỉ sợ lúc này phải mời Huyết đương gia chạy đến Bạch gia một chuyến.”
Huyết Vô Y nhanh liếc mắt trận chiến một cái, thần sắc không có gì biến hóa, híp mắt nhìn Cơ Nô:“Cơ nhị đương gia không hỗ tên linh lung quản gia, khiến ta rất bội phục. Bất quá Cơ nhị đương gia, ngươi thật sự nghĩ cho đến lúc này ngươi là người thắng sao?”
Nghe được lời này, nội tâm Cơ Nô bỗng trở nên giao động, nhưng lại không biểu lộ ra. Cô nói:“Huyết đương gia có gì chỉ bảo?”
Huyết Vô Y khẽ cười một tiếng, hết sức trào phúng:“Cơ nhị đương gia dù có khả năng như thế nào, thì cũng chỉ là nhị đương gia mà thôi. Không sợ công cao chấn chủ sao?”
Cơ Nô bĩu môi:“Lúc này Huyết đương gia muốn ly gián nội bộ Bạch Ảnh ta. Tâm của ta đối với Bạch Ảnh, Bạch đương gia chúng ta tất nhiên là hiểu rõ, không cần Huyết đương gia ngươi tới quan tâm.”
Huyết Vô Y nhìn nàng:“Phải không?”
Lúc này, chỉ nghe một tiếng “Cơ Nô!”
Cơ Nô quay đầu, đứng ở cửa kho hàng đúng là người đáng lẽ hiện tại hẳn là ở Ai Cập Bạch Vực. Sao hắn lại xuất hiện ở trong này? Cơ Nô buồn bực, trong lòng cũng có bất an mơ hồ.
Chỉ thấy Bạch Vực một thân hắc y, hơn ba mươi tuổi, trên mặt vĩnh viễn thần sắc cười tủm tỉm hòa ái, ngũ quan ôn hòa, phối hợp với vẻ mặt kia của hắn là hoàn hảo.
Cơ Nô đứng dậy, cung kính nói:“Đại đương gia, Sao ngươi lại đến chỗ này?” Tuy rằng bình thường hai người có thể không quy không củ, nhưng ở trước công chúng, ít nhất cũng phải nên có lễ nghi.
Bạch Vực chậm rãi bước đi đến bên cạnh nàng, nhìn về phía Huyết Vô Y:“Không có gì, chính là có ước hẹn cùng Huyết đương gia mà thôi.”
Cơ Nô ngẩng đầu:“Cùng Huyết đương gia có ước……”
Nói còn chưa hết, chợt nghe “Phanh” một thanh âm vang lên, Cơ Nô lên tiếng trả lời đã ngã về phía sau. Ý niệm cuối cùng trong đầu cũa nàng đó là: Bạch Vực không hỗ được xưng là “Khoái thương đương gia”.
Danh sách chương
- Chương 1 Linh lung quản gia
- Chương 2 Nha đầu nói nhiều
- Chương 3 Cơ thất tiểu thư
- Chương 4 Tam tỷ hiền lành
- Chương 5 Nhị phòng ương ngạnh
- Chương 6 Lão phu thân Cơ gia
- Chương 7 Hai nhà cầu hôn
- Chương 8 Tuyển tú đổi lang
- Chương 9 Trộm long tráo phượng
- Chương 10 Hôn lễ hỗn loạn
- Chương 11 Bắt đầu làm thiếp cho người
- Chương 12 Hậu viện rối loạn
- Chương 13 Gia yến đầu tiên
- Chương 14 Đột nhiên chiếu cố
- Chương 15 Hóa ra là diện si
- Chương 16 Tiểu thiếp tụ hội
- Chương 17 Hậu viện có thai
- Chương 18 Nhược Thủy đến thăm
- Chương 19 Ân thị gây hấn
- Chương 20 Thất Nhàn bị oan
- Chương 21 Đêm Khuya Vượt Ngục
- Chương 22 Đội Nón Xanh
- Chương 23 Tuyển Chủ Mẫu
- Chương 24 Phương Pháp Tuyển Chọn
- Chương 25 Chủ Mẫu Huấn Thị
- Chương 26 Gặp Lại Mỹ Nhân
- Chương 27 Sắc Bén Hiện Ra
- Chương 28 Nhị Ca Thăm Viếng
- Chương 29 Đưa Tình Ôn Tình
- Chương 30 Đường Hẹp Trong Đình
- Chương 31 Vì Hỉ nhi nổi giận
- Chương 32 Nổi danh ghen phụ
- Chương 33 Chạy Bộ Rèn Luyện Sáng Sớm
- Chương 34 Điệp Lan mê tình
- Chương 35 Hồng Môn Yến
- Chương 36 Cẩu Nhi trúng độc
- Chương 37 Hạ đường, rời đi
- Chương 38 Gặp Gỡ Sơn Tặc
- Chương 39 Gặp lại cố nhân trong trại
- Chương 40 Quan Quân đột kích
- Chương 41 Muốn Cùng Kết Minh
- Chương 42 Hách Liên Vân Lẫm
- Chương 43 Mỹ nhân thế thân
- Chương 44 Thả thí thiên hạ
- Chương 45 Lửa giận cháy lan ra đồng cỏ
- Chương 46 nắm tay
- Chương 47 Trước miếu nguyệt lão
- Chương 48 Nam Hài Mê Dạng
- Chương 49 Tửu lâu truy kích
- Chương 50 Vô Danh Chi cổ
- Chương 51 Trận đấu tuyệt mỹ
- Chương 52 Xuất Hiện Nóng Bỏng
- Chương 53 Tiểu Hắc Quy bị ép buộc
- Chương 54 Thị huyết bất an
- Chương 55 Huyết Sắc Dạ Vãn
- Chương 56 Lời thề lúc tám tuổi
- Chương 57 Rừng sâu kinh hung
- Chương 58 Trung nghĩa chi quân
- Chương 59 Cùng sinh cùng tử
- Chương 60 Cùng xuống Địa Ngục
- Chương 61 Có Hi Vọng Giải Cổ
- Chương 62 Tiềm Long Chi cốc
- Chương 63 Trừ Phi Ta Chết
- Chương 64 Giáng Chỉ Hầu Hạ
- Chương 65 Mới Vào Hoàng Cung
- Chương 66 Tình Yêu Của Đế Vương
- Chương 67 Biến cố trong cung yến
- Chương 68 Đêm hỗn loạn
- Chương 69 Ban thưởng phong danh “Nhàn”
- Chương 70 Công dụng của xuân dược
- Chương 71 Trở về Cơ gia
- Chương 72 Thân phận của Nhị nương
- Chương 73 Hai Gia Tộc Kết Đồng Minh
- Chương 74 Nợ Máu Trả Bằng Máu
- Chương 75 Họa Phúc Cùng Tới
- Chương 76 Không Khống Chế Được Đại Tiểu Tiện
- Chương 77 Hứa cho ngươi hậu vị
- Chương 78 Bị Người Ghen Ghét
- Chương 79 Tình Thế Bắt Buộc
- Chương 80 Đứng Đầu Bốn Phi
- Chương 81 Nắm chắc thắng lợi
- Chương 82 Vận khí như thế
- Chương 83 Đại náo ngự tiền
- Chương 84 Tiểu nhân đắc chí
- Chương 85 Đêm động phòng náo nhiệt
- Chương 86 Tiểu tử phát tin đồn
- Chương 87 Nhân thượng chi nhân
- Chương 88 Âm mưu trong bóng tối
- Chương 89 Lửa nướng lợn sữa
- Chương 90 Vứt bỏ như giầy cũ
- Chương 91 Xuất quân đi Nam Cương
- Chương 92 Thằng ngốc đi cướp
- Chương 93 Quyền lực và tình cảm
- Chương 94 Người làm bô
- Chương 95 Nằm ngay đơ như lợn chết
- Chương 96 Trò hay mở màn
- Chương 97 Vân Băng thất tình
- Chương 98 Vịt đực kêu to
- Chương 99 Hai bên nhìn trời
- Chương 100 Bách hoa thịnh yến
- Chương 101 Ý trời khó tránh
- Chương 102 Biến thành hồng nhan
- Chương 103 Lãnh cung phế hậu
- Chương 104 Tư thông với địch bán nước
- Chương 105 Nhược Thủy mang mặt nạ
- Chương 106 Trước Lúc Biến Thiên
- Chương 107 Phán ngươi tội chết
- Chương 108 Núi đao biển lửa
- Chương 109 Rời kinh đô
- Chương 110 Bốn kẻ đồng hành
- Chương 111 Quán trọ Phượng Lai
- Chương 112 Hắc điếm tập kích
- Chương 113 Cướp người trong đêm
- Chương 114 Tiểu Cố cưỡi bò
- Chương 115 Bắc Đường Ái Nhàn
- Chương 116 Hạ độc Bắc Đường
- Chương 117 Vân Lẫm truy đuổi
- Chương 118 Bắc Hãn Hoàng Đình
- Chương 119 Cửa Cung Luyện Ngục
- Chương 120 Yết Bảng Tìm Cao Nhân
- Chương 121 Đứa con biến thái
- Chương 122 Thái tử ăn phân
- Chương 123 Quái trùng đột nhiên tới
- Chương 124 Trở về từ Bắc Hãn
- Chương 125 Vân Lẫm hưu thê
- Chương 126 Tương Quân Vương xuất hiện
- Chương 127 Nếu hắn phản bội ta
- Chương 128 Sứ giả của Thiên Diễm
- Chương 129 Uống rượu gặp tri kỷ
- Chương 130 Mẫu Tử Vô Lương
- Chương 131 Tề tụ tại Nam Vũ
- Chương 132 Thất Nhàn “được” bắt lần ba
- Chương 133 Nửa đêm bày trò trong phủ Tướng quân
- Chương 134 Phong vũ bám theo Bắc Đường
- Chương 135 Ngày mai vào thành
- Chương 136 Một nhà bưu hãn
- Chương 137 Trở về Nam Cương
- Chương 138 Tiểu thiếp thứ hai mươi lăm
- Chương 139 Thiếu nữ bảo hộ cho chủ tử
- Chương 140 Mỹ nhân và khất cái
- Chương 141 Ca ca đến muộn
- Chương 142 Nguyện lòng đi theo
- Chương 143 Hai con ra đời
- Chương 144 Chuyện nhốn nháo về đứa con lười
- Chương 145 Tiểu Nhàn trở về
- Chương 146 Một Nhà Năm Miệng
- Chương 147 Kinh Thành náo động
- Chương 148 Đế hậu cùng chủ
- Chương 149 Thì ra là một nhà
- Chương 150 Long Đế Phượng Hậu
- Chương 151 Nếu như lúc mới gặp
- Chương 152 Tửu lâu Lẫm Nhàn
- Chương 153 Phiên ngoại 1: Thiếp làm bồ ti nhiễu quân tâm 1 (Tự sự của Vân Lam)
- Chương 154 Phiên ngoại 2: Thiếp làm bồ ti nhiễu quân tâm 2 (Tự sự của Vân Lam)
- Chương 155 Phiên ngoại 3: Ta cùng ‘băng sơn’ có một ước hẹn (chuyện Tiểu Cố) 1
- Chương 156 Phiên ngoại 4: Ta cùng ‘băng sơn’ có một ước hẹn (chuyện Tiểu Cố) 2
- Chương 157 Phiên Ngoại 5: Tự bạch của Tiểu Ái Nhàn (chuyện lừa mẫu thân)
- Chương 158 Phiên Ngoại 6: Tự bạch của Tiểu Ái Nhàn (Ký sự trốn nhà)
- Chương 159 Phiên Ngoại 7: Nhà có thư ngốc (1)
- Chương 160 Phiên Ngoại 8: Nhà có thư ngốc (2)
- Chương 161 Phiên Ngoại 9: Nhà có Thư ngốc (3)
- Chương 162 Phiên Ngoại 10: Thiên cổ đệ nhất ngủ Đế (một )
- Chương 163 Phiên Ngoại 11: Thiên cổ đệ nhất ngủ đế (hai)
- Chương 164 Phiên Ngoại 12: Thiên đặc biệt (một)
- Chương 165 Phiên Ngoại 13: Thiên cổ đệ nhất ngủ Đế (ba)
- Chương 166 Phiên Ngoại 14: Thiên cổ đệ nhất ngủ Đế (bốn)
- Chương 167 Phiên ngoại 15: Thiên hạ đệ nhất ngủ đế (năm)
- Chương 168 Phiên ngoại 16: Giang sơn như họa, sao sánh kịp nét cười như hoa của nàng (Một)
- Chương 169 Phiên ngoại 17: Thiên đặc biệt (hai)
- Chương 170 Phiên ngoại 18: Giang sơn như họa, sao sánh kịp nét cười như hoa của nàng (hai)
- Chương 171 Phiên ngoại019: Giang Sơn như Họa, Sao sánh bằng nét cười như hoa của nàng (ba)
- Chương 172 Phiên ngoại 20: Chuyện thư nhà
- Chương 173 Phiên ngoại 21: Trưởng Tử đính hôn kí (thượng)
- Chương 174 Phiên ngoại 22: Trưởng tử đính hôn kí (trung)
- Chương 175 Phiên ngoại 23: Trưởng tôn đính hôn kí (hạ)