
Phế Thê Trùng Sinh
Tổng số chương: 328
Khi Ô Nhược tỉnh lại, y phát hiện bản thân mình đang bị người ta dùng dây xích khóa chặt tay chân thành hình chữ đại, trước ngực còn có một cái khóa. Y bị đặt trên một cái giá lớn trong viện nhà mình, mà dây xích cùng với khóa trên ngực y đều có khắc vân phù phong ấn phức tạp.
Ô Nhược vung tay kéo dây xích phát ra âm thanh leng keng, cố nhớ lại sự việc đã xảy ra. Trước đó, y đang cùng bằng hữu tốt của mình uống rượu ở hoa viên, như thế nào lại bị người ta trói ở đây?
"Ngươi tỉnh rồi sao?" Thanh âm quen thuộc vang lên phía sau y. Tiếp đó, hắn bước đến trước mặt y. Ô Nhược nhận ra đó là bằng hữu tốt của mình - Nguyễn Trì Tranh. Lắc lắc dây xích trên cổ tay, vẻ mặt y không hiểu chuyện thế nào cả: "Tại sao ngươi xích ta lại?"
Y cùng Nguyễn Trì Tranh từ nhỏ lớn lên cùng nhau, cảm tình vô cùng thắm thiết giống như tay với chân, có thể vì đối phương một đao tương trợ.
Nguyễn Trì Tranh không cười với y, âm thanh lạnh nhạt hỏi: "Ta chỉ hỏi ngươi một lần duy nhất, ngươi giấu Ảnh Thiết bí thuật ở đâu?"
Ô Nhược sửng sốt, nhíu mày nói: "Ngươi cũng biết là ta hoàn toàn không cất giấu Ảnh Thiết bí thuật"
Ảnh Thiết bí thuật tuy rằng tồn tại trong đầu y, nhưng mà cũng chỉ có hai chữ "Ảnh Thiết", không có nội dung. Mặc dù bên ngoài lưu truyền rằng người có được Ảnh Thiết bí thuật có thể vô địch thiên hạ, nhưng việc này quả thực được truyền đi vô cùng thần kỳ rồi. Rất nhiều tộc nhân khác phán đoán nơi cất giấu Ảnh Thiết bí thuật, mà ngay cả Ô Nhược cũng cho rằng Ảnh Thiết bí thuật vô cùng lợi hại. Nhưng mà, ngay cả bản thân Ô Nhược cũng không có cách nào lĩnh hội được nó.
Ô Nhược có được bí thuật này là vào lúc y hai mươi lăm tuổi. Trước đó, y chỉ là một phế vật tu luyện. Sau khi vô tình đập vỡ Trường Sinh bài, Ô Nhược mới biết được mình không phải phế vật mà là bị người ta phong ấn linh lực, chỉ có đập vỡ trường sinh bài mới có thể giải trừ phong ấn.
Sau khi giải phong ấn, lúc truyền thừa, trong đầu y hiện ra vài công pháp, ngoại trừ Ảnh Thiết, mỗi pháp thuật y đều học tập kỹ càng tỉ mỉ. Từ lúc đó, Ô Nhược bắt đầu tiến hành tu luyện.
Nguyễn Trì Tranh ra lệnh cho thủ vệ canh giữ bên ngoài: "Mang người ra đây!"
"Dạ!" Bốn gã hộ vệ dẫn ra một đôi phu phụ trung niên bị bịt miệng đi đến trước mặt Ô Nhược, sau đó dùng sức đá một cái ở sau gối họ. “Đùng” một tiếng, đôi phu phụ nhất thời quỳ rạp xuống đất.
"Cha? Nương?" Ô Nhược thấy rõ hai người ấy là cha mẹ mình, vừa sửng sốt lại vừa tức giận: "Trì Tranh, ngươi lần này đùa quá trớn rồi, còn không mau thả cha mẹ ta ra"
Cha mẹ Ô Nhược thấy y bị trói bằng xích sắt, hai người kích động kêu ô ô.
Nguyễn Trì Tranh liền vung đại đao, trực tiếp chặt bỏ cánh tay Ô phụ.
"Ô!" Ô phụ bỗng dưng trừng lớn hai mắt, trên trán toát ra rất nhiều mồ hôi, đau đến suýt nữa ngất đi.
"Ô Ô Ô" Ô mẫu nhìn thấy chồng mình như vậy liền gào khóc.
Ô Nhược ngây ngốc nhìn như người say rượu, có chút mơ hồ không rõ tình hình trước mắt là thật hay giả.
Nguyễn Trì Tranh âm lãnh cười, nhấc chân dùng sức giẫm lên tay kia của Ô phụ: "Ô Nhược, đây là kết quả của việc ngươi không nói ra nơi cất giấu bí thuật"
"Ô" Ô phụ suy yếu tê liệt ngã trên mặt đất.
Ô Nhược lẩm bẩm nói: "Nguyễn Trì Tranh, ngươi..."
"Vẫn không chịu nói sao?" Nguyễn Trì Tranh nổi khùng liền vung một đao về phía cổ của Ô phụ.
Lập tức, đầu ông rơi xuống đất, máu tươi bắn tung tóe.
Ô Nhược ngơ ngẩn nhìn thi thể cha mình, y không thể tin nổi bằng hữu tốt của mình sẽ giết chính cha ruột của mình.
Trước đó, hắn vẫn còn thân thiết gọi cha y là bá phụ. Nhưng mà, những giọt máu nóng bắn lên mặt Ô Nhược đã cho y biết rằng tất cả những chuyện này là thật, không phải y đang nằm mơ.
"Ô ô ô" Chứng kiến chồng mình bị chém rơi đầu, Ô mẫu tựa như phát điên giãy giụa khỏi người đang giữ nàng, đau đớn tột cùng mà gục ở trên người trên Ô phụ.
Ô Nhược hai mắt đầy tia máu lấy lại tinh thần, điên cuồng lôi kéo dây xích, bi phẫn gào thét: "Nguyễn Trì Tranh, ngươi dám giết phụ thân ta, ngươi là kẻ vong ân phụ nghĩa, ta phải giết ngươi"
Đáy mắt Nguyễn Trì Tranh lộ ra một tia âm ngoan, nâng đao đến bên cổ Ô mẫu: " Nếu người vẫn không chịu nói, kẻ chết kế tiếp chính là mẹ ngươi"
Hai mắt Ô Nhược tràn ngập hận ý, hiện lên một mạt khủng hoảng: "Chúng ta không có gì giấu giếm với nhau, ta có hay không có bí thuật, ngươi chẳng lẽ không biết sao?"
"Xem ra, bí thuật so với mẹ ngươi quan trọng hơn rồi" Nguyễn Trì Tranh bỗng nâng đại đao lên.
Ô Nhược sợ hãi hét lên: "Không, ngươi đừng làm càn, Nguyễn Trì Tranh, lẽ nào tình bằng hữu vài thập niên chúng ta lại thua một quyển bí thuật sao?"
"Tình bằng hữu?" Nguyễn Trì Tranh mỉa mai nhìn y: "Ngươi thực sự xem ta là bằng hữu của ngươi sao? Hả? Ngươi biết không, ta tiếp cận ngươi chẳng qua là vì nghĩ ngươi là phế vật. Chỉ có ở trước mặt ngươi, ta mới cảm thấy mình vẫn còn hữu dụng. Nhưng ̣không ngờ ngươi giẫm phải vận cứt chó gì, chẳng những có thể tu luyện, năng lực cũng càng ngày càng hơn người. Ta ở trước mặt ngươi cứ như một con chó đi theo sau chủ nhân, bị người ta xem thường, còn phải nhẫn nhịn mỗi khi người ta khi dễ"
Hắn càng nói càng tức giận, đại đao đột nhiên bổ xuống.
Ô Nhược hoảng sợ kêu lên: "Đừng, đừng giết mẹ ta, ngươi muốn bí thuật phải không? Ta cho ngươi, ta cho ngươi được không, ta chỉ cầu ngươi tha cho mẹ ta"
"Được, nhìn mẹ ngươi dù đã qua tuổi năm mươi nhưng vẫn còn xinh đẹp vô song thế này, ta tạm tha nàng một mạng" Nguyễn Trì Tranh thu hồi đại đao, quay qua bốn gã thủ vệ nói: "Mụ đàn bà này thưởng cho các ngươi"
"Tạ ơn thiếu gia" Bốn gã thủ vệ túm lấy Ô mẫu, lộ ra nụ cười dâm đãng: "Lão nương này tuổi tác cũng đã lớn như vậy nhưng bộ dạng vẫn còn ngon lành, cứ như là tiểu cô nương chưa xuất giá"
Một gã trong số đó hôn trên khuôn mặt Ô mẫu, một gã giật áo của nàng, lộ ra cái yếm màu lục nhạt. Tên còn lại xé rách váy Ô mẫu, gã thứ tư vội vã cởi quần mình đĩnh đĩnh cái thứ xấu xí của hắn vào người nàng.
"Ô ô ô ô" Ô mẫu vừa khóc vừa ra sức tránh né, nhưng làm như vậy càng khiến cho bốn gã thủ vệ càng thêm hưng phấn, bọn họ ấn nàng ngã lên bàn ăn phía trước.
Gã thủ vệ đã cởi quần trực tiếp áp lên, dùng sức thẳng tiến, sau đó rất nhanh trên người nàng co rút.
Liền ngay sau đó, toàn bộ sân nhỏ đều là tiếng cười dâm đãng.
"Các ngươi dám động vào mẹ ta, ta sẽ cho các ngươi chết không toàn thây" Ô Nhược nổi điên rống to: "Người đâu, mau đến đây"
"Ngươi không cần kêu, sẽ không có ai đến đâu" Nguyễn Trì Tranh không chút gì là sợ hãi: "Người Ô gia hận không thể giết một nhà các ngươi, như thế nào sẽ đến cứu các ngươi"
Ô Nhược trợn mắt lên: "Không có khả năng, không bao giờ"
Nhưng nếu không giống như Nguyễn Trì Tranh nói thì vì cái gì động tĩnh lớn ra như vậy rồi mà cũng không có ai lại đây cứu bọn họ?
"Bá phụ và tiểu thúc của ngươi từ nhỏ đã bị phụ thân ngươi áp chế, trong lòng bọn họ đã đố kỵ và oán hận cha ngươi từ lâu rồi. Mà cha ngươi chính là vì âm mưu của bọn họ mới bị hủy tu vi. Còn đại ca Ô Trúc của ngươi, ngươi có biết hắn chết như thế nào không?" Nguyễn Trì Tranh nhắc đến Ô Trúc đã chết nhiều năm trước, châm chọc cười: "Người Ô gia bởi vì đố kỵ thiên phú của hắn, thừa lúc hắn đi rèn luyện đã sai người giết hắn"
"Ta không tin, nhất định là ngươi ly gián quan hệ của chúng ta" Ô Nhược không tin lòng dạ bọn họ sẽ độc ác như thế.
"Còn em gái Ô Hi của ngươi cũng là bọn họ giựt giây muội phu Ba Sắc hạ tình chú với nàng, nàng mới chịu đáp ứng gả cho hắn. Sau khi nàng chết, Ba Sắc dùng thi thể nàng luyện chế thành con rối"
"Ngươi gạt ta, tất cả đều là bịa đặt" Ô Nhược rống lên.
"Dù ngươi có tin hay không thì người Ô gia cũng sẽ không tới cứu ngươi. Hơn nữa, nói không chừng bọn họ còn trốn ở góc tối nhìn lén ta giết ngươi"
"A-----" Đột nhiên, thủ vệ kêu thảm thiết một tiếng
Không thể chịu đựng được bị cưỡng hiếp, Ô mẫu đá một cước vào thân dưới gã thủ vệ đang ở trên người nàng. Sau đó dùng sức lực toàn thân giãy ra khỏi bốn gã đó, nhào qua bức tường gần đó.
Ô Nhược sợ hãi kêu to:" Không, nương, đừng!"
“Rầm” một tiếng, Ô mẫu đập đầu vào tường.
Ô Nhược vẻ mặt không còn hi vọng:" Nương! Nương!"
Một gã thủ vệ tiến lên dò xét: "Công tử, bà ta chết rồi"
Ô Nhược căm hận rống giận với kẻ đã từng là bằng hữu tốt của mình: "Nguyễn Trì Tranh, ngươi là đồ súc sinh, ngươi sẽ không được chết tử tế, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi"
Nguyễn Trì Tranh lạnh lùng cười: "Được, ngươi có giỏi thì tới đây. Kỳ thật ta biết rõ ngươi không có Ảnh Thiết bí thuật, nhưng mà ta muốn lấy lấy cớ này để tra tấn ngươi. Nhìn ngươi thống khổ, ta cảm thấy hết sức sảng khoái. Kêu đi, kêu lớn tiếng một chút đi. Ngươi kêu càng lớn tiếng, ta càng thống khoái vì ngươi chịu bao nhiêu đau đớn như vậy"
Y cầm lấy đao, hung hăng chém lên đùi phải Ô Nhược.
"A-----" Ô Nhược kêu thảm thiết, đau đến thiếu chút nữa liền bất tỉnh.
"Ha ha" Bỗng nhiên phía bên kia tường có người điên cuồng cười to: "Ô Nhược ơi Ô Nhược, cuối cùng ngươi cũng có ngày hôm nay"
Nguyễn Trì Tranh cười hỏi người đứng bên tường: "Sư phụ, người cao hứng không?"
Người nọ mặc áo choàng màu đen, bởi vì đứng ở góc tối cho nên nhìn không thấy được bộ dáng ra sao.
"Cao hứng, thật cao hứng, ngươi tra tấn hắn dữ dội cho ta" Kẻ thần bí oán độc nói: "Ta muốn cho hắn sống không bằng chết"
"Được" Nguyễn Trì Tranh cầm đao bổ xuống tay phải Ô Nhược.
Ô Nhược trực tiếp ngất đi.
Nguyễn Trì Tranh sai người dùng nước lạnh hắt cho hắn tỉnh.
"Ta chán ghét hai mắt hắn, móc xuống cho ta" Giọng nói kẻ thần bí nồng đậm hận ý.
Ô Nhược hơi thở mong manh: "Ngươi là ai?"
Y chưa bao giờ biết Nguyễn Trì Tranh có sư phụ, cũng không biết bản thân trêu chọc người này lúc nào.
"Ngươi không xứng biết ta là ai"
Nguyễn Trì Tranh móc chủy thủ ra, nhẫn tâm đâm vào hai mắt Ô Nhược. "Phốc phốc" hai tiếng, con ngươi y bắn ra. Hốc mắt chỉ còn hai cái lỗ máu chảy đầm đìa, máu tươi chảy ào ào ra bên ngoài
"A-----" Ô Nhược lần thứ hai đau đến bất tỉnh.
Kẻ thần bí nói: "Không được để cho hắn chết"
Nguyễn Trì Tranh cho Ô Nhược uống một viên đan dược, làm cho y tỉnh lại.
Ô Nhược cảm thấy được chuyện đêm nay và kẻ thần bí không khỏi có liên quan, bi phẫn chất vấn: "Ta với ngươi không thù không oán, vì cớ gì ngươi lại đối xử với với ta và người nhà ta như vậy?"
"Vì lý do gì sao?" Kẻ thần bí âm trầm cười nhạt: "Nếu ngươi có kiếp sau, ta sẽ nói cho ngươi biết, Trì Tranh, cắt đầu lưỡi của hắn, ta không muốn nghe tiếng của hắn nữa" Nguyễn Trì Tranh dùng sức nắm cằm Ô Nhược, sai thủ vệ kéo đầu lưỡi y ra.
Đúng lúc này, xa xa truyền đến tiếng kêu thảm thiết, có người hô hên: "Cứu mạng, là Hắc Tuyên Dực, Hắc Tuyên Dực đến đây"
Kẻ thần bí rùng mình: "Hắc Tuyên Dực đến rồi, chúng ta đi thôi"
Ô Nhược ngẩn ra, không tiếng động gượng cười đau khổ.
Hắc Tuyên Dực...
Y cho tới tận bây giờ chưa từng nghĩ trượng phu mà y chưa từng nhìn đến sẽ đến nơi này cứu y...
Đáng tiếc, ngươi đến chậm một bước rồi...
Nguyễn Trì Tranh không cam lòng cứ như vậy buông tha Ô Nhược, trực tiếp dùng chủy thủ đâm vào trái tim Ô Nhược, sau đó thiêu hủy thân thể y.
Ô Nhược nhịn xuống đau đớn toàn thân, dùng chút sức lực còn sót lại, lập lời nguyền oán độc: "Ta, Ô Nhược lấy linh hồn ra nguyền, vĩnh viễn không luân hồi, nguyền hóa thành lệ quỷ, đời đời kiếp kiếp không để cho các ngươi được yên ổn"
Danh sách chương
- Chương 1 Kiếp trước
- Chương 2 Trùng sinh
- Chương 3 Thân thể đáng ghét
- Chương 4 Nó quả là kẻ xui xẻo
- Chương 5 Ô Gia
- Chương 6 Hắc Tuyên Dực
- Chương 7 Phu quân của ta
- Chương 7-2 Sơ đồ Phả hệ Ô gia tại Cao Lăng thành
- Chương 8 Lễ vật
- Chương 9 Ta sẽ giảm cân
- Chương 10 Nam tử trẻ tuổi
- Chương 11 Trường Sinh bài
- Chương 12 Bí thuật
- Chương 13 Trứng của ngươi
- Chương 14 Đây là con của huynh
- Chương 15 Ngọc bài sinh mệnh
- Chương 16 Cổ trùng
- Chương 17 Rất thích
- Chương 20 Nguyễn Trì Tranh
- Chương 21 Cũng bình thường thôi
- Chương 22 Gặp chuyện không may
- Chương 23 Đáng đời
- Chương 24 Hy vọng là sẽ được như thế
- Chương 25 Quay về Hắc phủ
- Chương 26 Nỗ Mộc
- Chương 27 Ta lại béo thêm rồi
- Chương 28 Mục đích hôm nay đã đạt được rồi
- Chương 29 Xem hí
- Chương 30 Phương pháp thứ hai
- Chương 31 Đáng yêu
- Chương 32 Đáng yêu 2
- Chương 33 Chuẩn bị lễ vật
- Chương 34 Ô Bặc Phương
- Chương 35 Ngươi còn có mặt mũi mà nói chuyện này sao?
- Chương 36
- Chương 37 Đều làm hết đi
- Chương 38 Ngươi là đồ Ngốc à?
- Chương 39 Lợi ích
- Chương 40 Khẩu phục nhưng tâm không phục
- Chương 41 Vô sự hiến ân cần
- Chương 42 Không ngờ huynh lợi hại đến vậy
- Chương 43 Điềm đại hung
- Chương 44 Hắn là thái tử
- Chương 45 Thay đổi số mạng
- Chương 46 Thôi tiêu rồi
- Chương 47 Đây là
- Chương 48
- Chương 49 Tức chết người không đền mạng
- Chương 50 Khinh người quá đáng
- Chương 51 Các người có còn là người hay không?
- Chương 52 Đúng là ông trời cũng giúp mình rồi
- Chương 53 Hóa ra là hắn
- Chương 54 Sắp nở rồi
- Chương 55 Trứng nở rồi
- Chương 56 Xuất giá tỏng phu
- Chương 57 Trưởng thành
- Chương 58 Bị đánh
- Chương 59 Tiểu ác ma
- Chương 60 Bị kim đâm
- Chương 61 Thị tẩm
- Chương 62 Ta áp chết ngươi
- Chương 63 Thích làm nũng
- Chương 64 Đánh nhau
- Chương 65 Ngươi thật tốt
- Chương 66 Có người muốn giết ta
- Chương 67 Nôn ra
- Chương 68 Ngươi không có việc gì thật sự là quá tốt
- Chương 69 Lành ít dữ nhiều
- Chương 70 Phu nhân của ngươi khi dễ ta
- Chương 71 Mộng
- Chương 72 Tết Thượng Nguyên (1)
- Chương 73 Tết Thượng Nguyên (2)
- Chương 74 Tết Thượng Nguyên (3)
- Chương 75 Các ngươi cẩn thận
- Chương 76 Ngươi sao lại trở nên nhỏ như vậy
- Chương 77 Thân đệ tới
- Chương 78 Ghen tị
- Chương 79 Ngươi nguyện ý?
- Chương 80 Ba Sắc
- Chương 81 Kết cục
- Chương 82 Cức Hi
- Chương 83 Xác thật là như vậy
- Chương 84 Phu nhân đáng thương
- Chương 85 Bọn họ khi dễ ta
- Chương 86 Ngươi nói dối
- Chương 87 Làm bậy
- Chương 88 Bắt tay làm hòa
- Chương 89 Vận số năm nay không may mắn
- Chương 90 Ngươi tức giận
- Chương 91 Ngươi cút ngay
- Chương 92 Đại yêu quái
- Chương 93 Phân gia (1)
- Chương 94 Phân gia (2)
- Chương 95 Phân gia (3)
- Chương 96 Nói cho ngươi một bí mật
- Chương 97 Không ai có thể giải
- Chương 98 Sớm hay muộn cũng nháo ra mạng người
- Chương 99 Đại lễ
- Chương 100 Rời đi
- Chương 101 Quỷ tới
- Chương 102-1 Chính là loại cảm giác này (1)
- Chương 102-2 Chính là loại cảm giác này (2)
- Chương 103 Da giả bong ra
- Chương 104 Ta không nghĩ lừa ngươi
- Chương 105 Thu được thiệp mời
- Chương 106 Ô Thần Lưu
- Chương 107 Tiệc mừng thọ Quốc Sư (1)
- Chương 108 Tiệc mừng thọ Quốc sư (2)
- Chương 109 Tiệc mừng thọ Quốc sư (3)
- Chương 110
- Chương 111 Kiểm tra miệng vết thương
- Chương 112 Ngươi có thấy bẩn không
- Chương 113 Kiếp trước (1)
- Chương 114 Kiếp trước (2)
- Chương 115 Kiếp trước (3)
- Chương 116 Kiếp trước (4)
- Chương 117 Kiếp trước (5)
- Chương 118 Cầu mà không được
- Chương 119 Vô cùng chính xác
- Chương 120 Ngươi là công
- Chương 121 Một khi làm thì kinh người
- Chương 122 Ô Ngạn Lê
- Chương 123 Cậu đại ý (cái này không biết là như thế nào nữa không hiểu tên chương cho lắm)
- Chương 124 Đừng nói lời ngốc nghếch
- Chương 125 Chúng ta trở về phòng
- Chương 126 Không đủ lợi hại
- Chương 127 Nam nhân Ma tộc
- Chương 128 Gặp lại Nỗ Mộc
- Chương 129 Tứ tộc tiết (1)
- Chương 130 Tứ tộc tiết (2)
- Chương 131 Tiết tứ tộc
- Chương 132 Tiết tứ tộc
- Chương 133 Người này thật tàn nhẫn
- Chương 134 Ăn mày
- Chương 135 Không hổ là đ�? ?�ệ của ta
- Chương 136 Lời này là thật
- Chương 137 Tam thất thạch
- Chương 138 Phát hiện chân tướng
- Chương 139 Chợ đen
- Chương 140 Xấu hổ xấu hổ xấu hổ
- Chương 141 Không cần thượng hắn đương *
- Chương 142 Ăn không đủ no
- Chương 143 Màu da
- Chương 144 Chú chết
- Chương 145 Phu nhân là người có phúc khí
- Chương 146 Báo danh kiểm tra
- Chương 147 Danh sách bị nhầm
- Chương 148 Thật là kế hay
- Chương 149 Giặc tới thì đánh, nước lên nâng nền
- Chương 150 Chúng ta chia đều
- Chương 151 Tứ thúc bao
- Chương 152 Đ�? Gì càng đẹp thì càng nguy hiểm
- Chương 153 Thật là một tên vua nịnh nọt
- Chương 154 Đánh cược nhỏ thì vui
- Chương 155 Báo tang
- Chương 156 Xuất hiện một nhân vật khó chơi
- Chương 157 Không tiễn
- Chương 158 Ảnh Trộm
- Chương 159 Tiên khí
- Chương 160 Thật là đẹp
- Chương 161 Là phúc không phải họa
- Chương 162 Vậy lại cho vào tiếp
- Chương 163 Thân càng thêm thân
- Chương 164 Bò xuống liếm đất
- Chương 165 Ô Trúc trở về
- Chương 166 Đại tẩu tới
- Chương 167 Là ai làm ngươi bị thương
- Chương 168 Ta và ngươi có duyên phận
- Chương 169 Ô Nhược, ta tới rồi đây
- Chương 170 Đệ báo thù cho ca
- Chương 171 Cao nhân này sẽ là ai đây
- Chương 172 Ta muốn nhìn ngươi
- Chương 173 - 176
- Chương 174 Phản tác dụng
- Chương 175 Loạn thành một nùi
- Chương 176 Chú đào hoa
- Chương 177 Quỷ sai (1)
- Chương 178 Quỷ sai (2)
- Chương 179 Hủy thi diệt tích
- Chương 180 Trò chơi người lớn
- Chương 181 Đừng dọa con
- Chương 182 Ngươi đoán trước đi
- Chương 183 Hẹn
- Chương 184 Gϊếŧ - -
- Chương 185 Bạo cốt
- Chương 186 Nóng quá
- Chương 187 Nhân Trệ
- Chương 188 Được công nhận
- Chương 189 Nhận tội
- Chương 190 Long ngự tân thiên
- Chương 191 Lông ở đâu
- Chương 192 Sống là người của ngài, chết là quỷ của ngài
- Chương 193 - 199. Rời Thiên Hành quốc
- Chương 194 - 202. Đến Tử Linh quốc
- Chương 195 - 204. Tử Linh quốc
- Chương 196 Đại gia tha mạng
- Chương 197 Mạnh dữ vậy
- Chương 198 Lời nguyền
- Chương 199 Gặp quỷ a
- Chương 200 Nam nam thụ thụ bất thân
- Chương 201 Ngài hỏi đúng người rồi
- Chương 202 Nhận lời chúc phúc của ngươi
- Chương 203 Ác nhân sẽ có ác báo
- Chương 204 Đến tầng một
- Chương 205 Cạnh tranh đấu giá
- Chương 206 Tiểu thiếu gia nói rất đúng
- Chương 207 Ngoan quá
- Chương 208 Vương bát đản trừng con
- Chương 209 Chuyện cũ
- Chương 210 + 222. Kiếp trước kiếp trước
- Chương 211 Tâm đau lắm
- Chương 212 Tôn nhi của ta ngoan quá
- Chương 213 Hắn gian lận
- Chương 214 Chua
- Chương 215 Bởi vì hắn thích con mà
- Chương 216 Ngươi là thiên tài
- Chương 217 Người già
- Chương 218 Cút
- Chương 219 Chọc ngươi thôi
- Chương 220 Ngươi rất chu đáo
- Chương 221 Thật ra đại tẩu là nam
- Chương 222
- Chương 223 Đại Linh Sư
- Chương 224 Tiên thụ
- Chương 225 Trộm
- Chương 226 Điêu dân, quỳ xuống
- Chương 227 Đại ca sinh
- Chương 228 Lão tử muốn đánh cướp
- Chương 229 Mượn hoa hiến phật
- Chương 230 Biên thành
- Chương 231 Ta thích ngươi quá đi
- Chương 232 Ý tưởng không tồi
- Chương 233
- Chương 234 Chúng ta thành thân đi
- Chương 235 Tách ra dùng
- Chương 236 Nặn con
- Chương 237 Nó nhỏ quá
- Chương 238 Con muốn ăn món đắt nhất
- Chương 239 Hóa thành người
- Chương 240 Ta vẫn sủng ngươi nhất
- Chương 241 Vừa đúng ba tấc
- Chương 242
- Chương 243 Khai trương nhất hào phố
- Chương 244 Giải trừ hôn ước
- Chương 245
- Chương 246 Thỏ nhỏ gặp nạn
- Chương 247 Con lớn rồi không cần cha nữa
- Chương 248 Chỗ này lại chật
- Chương 249
- Chương 250 Trọng Dung
- Chương 251 Ngươi béo rồi
- Chương 252 Gia yến
- Chương 253 Ăn no rồi thì thư giãn
- Chương 254 Chia tiền
- Chương 255 Hai huynh đệ Do gia
- Chương 256 Thật là một người tốt bụng
- Chương 257 Thị trường nô ɭệ
- Chương 258 Ngươi đoán đúng rồi
- Chương 259 Hai con ngươi
- Chương 260 Quả thật là hắn
- Chương 261 Làm tốt lắm
- Chương 262 Con trai ngoan quá
- Chương 263 Ai cũng có đôi có cặp
- Chương 264
- Chương 265 Người giống người
- Chương 266
- Chương 267 Niêm phong
- Chương 268
- Chương 269 Đùa thôi
- Chương 270 Bốn đứa nhỏ thi đấu
- Chương 271 Vạch trần thân phận
- Chương 272 Phụ thân thật tốt
- Chương 273 Tỷ thí cửu giai bắt đầu
- Chương 274
- Chương 275 Chênh lệch
- Chương 276
- Chương 277 Dự mộng
- Chương 278
- Chương 279 Nam nhân áo tím
- Chương 280 Kiếm lời
- Chương 281 Ngươi là cái đồ đầu heo
- Chương 282
- Chương 283 Chuyện cũ của Quỷ Bà
- Chương 284
- Chương 285 Cao lên
- Chương 286 Ngươi không được nhìn nam nhân khác
- Chương 287 Mỏi miệng quá
- Chương 288
- Chương 289 Ngươi sinh một đứa con ngoan
- Chương 290 Lòng tốt bị xem là lòng lang dạ thú
- Chương 291 Người của hai tộc này lợi hại quá
- Chương 292 Chương 304-305
- Chương 293 Chương 306-307
- Chương 294 Chương 308-309
- Chương 295 Chương 310-311
- Chương 296 Chương 312-315
- Chương 297 Chương 316-317
- Chương 298 Chương 318-321
- Chương 299 Chương 322-326
- Chương 300 Hắn che giấu quá tốt
- Chương 301 Vẫn là ngươi hiểu ta
- Chương 302 Chương 329-331
- Chương 303 Chương 332-335
- Chương 304 Chương 336-338
- Chương 305 Ngươi đừng tự mình đa tình
- Chương 306 Chương 340-341
- Chương 307 Chương 342-343
- Chương 308 Chương 344-346
- Chương 309 Không thể thành thân
- Chương 310 Chương 348-349
- Chương 311 Chương 350-351
- Chương 312 Chương 352-353
- Chương 313 Nhất định là hàng giả
- Chương 314 Chương 355-356
- Chương 315 Chương 357-362
- Chương 316 Có hy vọng
- Chương 317 Chương 364-366
- Chương 318 Chương 367-368
- Chương 319 Khách quý
- Chương 320 Chương 370-374
- Chương 321 Chiến tranh bắt đầu
- Chương 322
- Chương 323
- Chương 324 Chương 378-379
- Chương 325 Chương 380-381
- Chương 326 Chương 382-384
- Chương 327 Chương 385-386
- Chương 328 Phiên Ngoại