
Tặng Quân Một Đời Vinh Hoa
Tổng số chương: 199
Edited by Bà Còm
Trời đất bao la tuyết phủ trắng xóa, những bông tuyết to như lông ngỗng liên tiếp rơi xuống, hòa với trận gió Bắc vù vù tàn sát bừa bãi, lạnh thấu xương.
Tạ Hộ mặt xám như tro tàn, hốc mắt, khóe miệng, gương mặt, bất cứ chỗ nào lộ ra trên cơ thể đều bị thương tổn biến thành màu tím đen. Nàng đang nằm trên một chiếc phản đơn bạc, hơi thở thoi thóp nhìn những bông tuyết lọt qua nóc nhà bị tàn phá, bên người còn lại một nha hoàn duy nhất đang ở trong sân chẻ củi nấu nước. Cửa phòng lại bật mở, gió tuyết thổi thốc vào, thê lương không nói nên lời.
Nhưng so với sự lạnh lẽo của trời đất, điều khiến cho trái tim nàng băng giá lại là lòng người.
Nàng cũng là thiên kim xuất thân Hầu phủ, năm mười lăm tuổi bị người bắt cóc làm hỏng thanh danh, về lại kinh thành không một người nào dám cưới nàng. Ở nhà tiêu phí thời gian đến năm hai mươi tuổi, cố gắng nương mới thay cũ vào cung làm giáo tập cô cô, hai năm sau được điều đến Ngự tiền hầu hạ, thấm thoát đã trải qua hơn mười năm. Cứ cho rằng cả đời nàng sẽ ở trong cung cho đến khi chết già, nào ngờ Tĩnh An Hầu Lý Trăn lại đột nhiên hướng Hoàng thượng mở miệng nói muốn cưới nàng làm đích thê, Thánh thượng tứ hôn.
Tĩnh An Hầu Lý Trăn là nam nhân Tạ Hộ tranh giành cả đời, yêu cả đời, chỉ là từ đầu đến cuối tâm của hắn không đặt trên người nàng. Năm đó nàng ở nhà tiêu phí thời gian không xuất giá có một phần là vì thanh danh bị hỏng, nhưng dù sao nàng cũng là thiên kim Hầu phủ, nếu thật sự muốn gả thì cũng không phải không có ai muốn, chỉ là thật ra trong lòng nàng không nguyện ý xuất giá, bởi vì nàng đang đợi, chờ người nàng thích từ nhỏ một ngày nào đó sẽ đến cưới nàng thỏa mãn ước mơ thuở bé. Tuy nhiên chuyện này chỉ là hy vọng của nàng mà thôi, nàng vẫn luôn biết rõ chỉ là mơ ước hão huyền, bởi vì người mà Lý Trăn yêu nhất chính là đường tỷ Tạ Hành.
Tạ Hành là thứ xuất nên Lão phu nhân Tĩnh An Hầu chết sống cũng không chịu để nàng ta làm chính thê. Lý Trăn vì Tạ Hành giải tán thị thiếp thông phòng để nghênh Tạ Hành nhập trạch, tuy là trắc thê nhưng lại bắt mọi người trong viện phải tôn nàng ta là chủ mẫu, Lão phu nhân cũng không thể làm gì được.
Sau khi Lý Trăn cưới Tạ Hành, hắn bèn tự thỉnh nhập chức ngoài kinh thành, lúc này Tạ Hộ mới chết tâm, ở nhà lãng phí thêm mấy năm nữa thì vào cung làm giáo tập cô cô.
Mãi đến khi Lý Trăn hồi kinh, vào triều thế nhưng lại hướng Thánh thượng thỉnh cưới Tạ Hộ làm chính thê.
Thời điểm Tạ Hộ nghe được tin này quả thực cứ ngỡ mình đang đi trên mây, thẳng đến khi Vạn tuế hỏi nàng thêm một lần nữa có nguyện ý hay không thì Tạ Hộ mới khóc òa lên. Một khắc kia nàng thật là cao hứng, chỉ cảm thấy mình chờ đợi ngần ấy năm không hề uổng phí, rốt cuộc hắn vẫn quay lại.
Nén lệ cảm tạ thánh ân, thánh chỉ liền phát ra, nàng lấy thân phận quý nữ như nguyện gả vào Tĩnh An Hầu phủ, trở thành chính thê của nam tử nàng yêu thương nhất.
Chỉ là đêm tân hôn, Lý Trăn căn bản cũng không thèm tới phòng nàng, ngay cả khăn hỷ trùm đầu cũng do ma ma xốc lên dùm. Sau khi hỏi thăm mới biết, Lý Trăn vẫn như cũ tới chỗ Tạ Hành. Tạ Hộ nghĩ cả trăm lần cũng không hiểu nổi, nếu đã muốn cưới nàng thì vì sao phải đối xử lạnh lùng như vậy? Nàng biết hắn đối với Tạ Hành là si tâm bất hối, nhưng nếu đã cưới nàng rồi mà ngay cả tôn nghiêm bề mặt cơ bản nhất cũng không cho nàng. Tạ Hộ lúc ấy không nghĩ ra, tuy nhiên, nàng lại không dám đi hỏi Lý Trăn, sợ sẽ nghe điều mà nàng không muốn nghe nhất, vì thế nàng liền đi gây sự với Tạ Hành, ba ngày hai bữa đều đi, nháo đến cuối cùng Lý Trăn không thể không ra mặt.
Chỉ là lần thứ hai nàng cùng phu quân gặp mặt thì bị hắn giáng cho một cái tát thật mạnh.
Tạ Hộ từ nhỏ đến lớn đều rất hiếu thắng, ngay cả sau khi bị bắt cóc thanh danh hủy tiệt nhưng nàng vẫn không từ bỏ bản thân. Tuy nhiên, một cái tát của Lý Trăn đã trực tiếp lôi nàng ra khỏi đám mây mà quăng xuống bùn, mặt mũi mất hết không nói, đau nhất là lòng tự trọng gìn giữ ba mươi mấy năm bỗng nhiên vỡ vụn...
Nàng không hiểu rốt cuộc bản thân có chỗ nào không tốt mà Lý Trăn nhất định không thích nàng! Vì muốn cân xứng với tài học của hắn, nàng khi còn ở nhà hàng đêm khêu đèn đọc sách tự hỏi văn chương tuyệt đối không thua nữ nhân nào, ngay cả so với nam nhân cũng có thể xem như trung đẳng; nấu nướng, nhạc cụ, vũ kỹ, bất cứ thứ gì nữ nhân nên học hoặc có thể học nàng đều học, hơn nữa còn học rất xuất sắc. Vậy mà hắn vẫn không thích, cho dù hắn không thích còn chưa tính, nàng cũng đã hết hy vọng, chuẩn bị ở mãi trong cung ở chờ chết, nhưng tại sao sau khi hắn hồi kinh lại đưa ra đề nghị cưới nàng, nếu không thích nàng thì cưới nàng làm gì? Tạ Hộ không phải không biết giận, cảm thấy Lý Trăn phụ bạc nàng, vì thế làm trầm trọng thêm bằng cách lôi Tạ Hành ra bới lông tìm vết, phạt nàng ta quỳ trên đất, phạt nàng ta chép sách.
Chỉ là Tạ Hộ càng làm như vậy thì Lý Trăn càng chán ghét nàng, thẳng đến một ngày Tạ Hành đột nhiên... lăn ra chết!
Không phải Tạ Hộ giết, nhưng Tạ Hành lại đột nhiên chết bất đắc kỳ tử! Lý Trăn dường như bị điên, suốt ba ngày ôm thi thể Tạ Hành không chịu buông ra. Từ lúc ấy Tạ Hộ liền biết, Lý Trăn đời này cũng không thể tha thứ cho nàng, bọn họ tuyệt đối không có khả năng hòa hảo.
Sau ngày Tạ Hành hạ táng, Thánh thượng triệu Tạ Hộ vào cung một chuyến, nói là muốn ngự giá thân chinh, để nàng một lần cuối cùng thu dọn hành trang cho ngài. Tạ Hộ ở trong cung bận rộn đến tận đêm khuya, ngày hôm sau cùng các cung nhân đưa giá ra tới cửa thành, sau đó mới trở về Tĩnh An Hầu phủ, liền thấy Lý Trăn ngồi chờ ở trong phòng nàng, mắt lộ ra hàn quang lạnh băng khiến nàng sợ hãi.
Lý Trăn dường như nổi điên túm lấy nàng tung đòn hiểm, đem nàng vứt vào hồ nước trong viện, hiện tại là mùa đông khắc nghiệt, nàng cảm thấy toàn bộ thân mình đều đã đóng băng. Sau khi được lôi lên bờ, Lý Trăn tiếp tục đấm đá trên người, trên mặt, trên đầu nàng, nàng bể đầu sưng não choáng váng, thất khiếu đổ máu, nhưng vô luận nàng khóc kêu như thế nào hắn cũng giống như không nghe thấy, liên tục trút bạo hành lên người nàng, những người khác trong phủ tiến lên ngăn trở tất cả đều bị hắn quát lui. Rốt cuộc sau khi Lý Trăn đã phát tiết đủ rồi, Tạ Hộ cũng kêu không ra bất luận thanh âm gì, nàng bị kéo vào phòng chất củi. Phòng chất củi có một tấm phản ván gỗ, cửa sổ bốn phía đều hư hỏng, ngày đông giá rét không có than sưởi, ở chỗ như vậy thì dù người khỏe mạnh chỉ cần một đêm cũng đủ bệnh trí mạng chứ đừng nói chi là nàng. Chỉ có một nha hoàn trung thành đi theo, Tạ Hộ muốn để nàng ta ra ngoài truyền tin cho phụ thân mẫu thân nhưng Lý Trăn đã phong tỏa xuất nhập không cho ra ngoài báo tin. Nàng mình đầy thương tích Lý Trăn cũng không cho người thỉnh đại phu, cứ thế mà ném nàng trong phòng chất củi chờ chết.
Liều mạng dùng hết một ngụm ngạo khí, Tạ Hộ kéo được hơn nửa tháng, rốt cuộc vẫn không thể trụ nổi.
Hồn phách ly thể nhìn bộ dáng chết thảm của chính mình, trong lòng thê lương đến cực điểm, hồn phách cứ thủ lại không muốn rời đi.
Nha hoàn chẻ củi xong, nấu được một chén nhỏ nước ấm, nhẹ nhàng tiến vào muốn cho Tạ Hộ uống, nhưng lại phát hiện mắt Tạ Hộ trợn tròn vẫn trừng trừng nhìn lên nóc nhà, bát nước nóng hôi hổi rơi trên mặt đất.
Sau khi Tạ Hộ chết đi, Lý Trăn mới như hồi thần, đi vào phòng chất củi ôm Tạ Hộ trở về chủ viện thu xếp tang sự cho nàng. Đã không còn sự thống hận khi Tạ Hộ còn sống, lễ nghi hoàn toàn chiếu theo quy cách chủ mẫu của Hầu phủ.
Đế vương ngự giá thân chinh trở về, cũng nghe nói cô cô từng hầu hạ ngài hơn mười năm đã chết, thay đổi thường phục đi tới Tĩnh An Hầu phủ phúng viếng. Thấy nữ nhân nằm trong quan tài mình đầy thương tích, bộ mặt hoàn toàn biến hình, ngay cả một thế hệ Đế vương mà cũng không cầm được đỏ mắt. Sau khi phúng viếng xong liền đến bên tai Lý Trăn nói một câu, Lý Trăn nghe xong nhũn chân quỳ xuống, nhìn quan tài một cách khó có thể tin được, nước mắt hối hận tràn ra.
Tạ Hộ ngồi xổm bên cạnh hắn, từ đầu tới đuôi nhìn hắn chằm chằm, vẫn không biết Hoàng Thượng nói với hắn cái gì lại khiến hắn hối hận như vậy.
Vào ban đêm, Tĩnh An Hầu phủ nghênh đón một đám sát thủ hắc y, một trăm tám mươi người trong phủ không một ai may mắn thoát khỏi, tất cả đều bị tàn sát sạch sẽ.
Tuyết vẫn đổ dầy đặc, gió vẫn đang gào thét, Tạ Hộ đã chứng kiến hết thảy nhưng làm cách nào cũng không thể ngăn trở được, chỉ có thể nhìn Tĩnh An Hầu phủ tiếng chém giết rung trời, máu chảy thành sông...
Danh sách chương
- Chương 1 Tiết tử..
- Chương 2 Trùng sinh..
- Chương 3 Hoàn toàn tỉnh ngộ..
- Chương 4 Dưỡng thân..
- Chương 5 Hoa ý, trúc tình..
- Chương 6 Răn dạy giáo huấn..
- Chương 7 Năm lượng vàng..
- Chương 8 Quý trọng tình thân..
- Chương 9 Trừng trị lập uy..
- Chương 10 Nhấn mạnh lòng trung thành..
- Chương 11 Duyên phận nô tỳ..
- Chương 12 Chuyện tình cảm..
- Chương 13 Quỳ xuống..
- Chương 14 Cuộc sống mê muội..
- Chương 15 Cái gọi là kỳ ngộ..
- Chương 16 Mượn cơ hội nhục mạ..
- Chương 17 Lộ vẻ sắc sảo..
- Chương 18 Lại lén ra khỏi hầu phủ..
- Chương 19 Đối mặt trong thư phòng..
- Chương 20 Thăng chức thành công..
- Chương 21 Kiếp này gặp lại..
- Chương 22 Cầm tâm bóng hình xinh đẹp..
- Chương 23 Truyền tai tiếng..
- Chương 24 Mưu tính khi bơi thuyền..
- Chương 25 Có tâm tính kế..
- Chương 26 Khinh người quá đáng..
- Chương 27 Hôn sự của nhi nữ..
- Chương 28 Bí mật lập kế sinh nhai..
- Chương 29 Trên đường ngẫu nhiên gặp được..
- Chương 30 Luận trà phẩm người..
- Chương 31 Thi đậu trạng nguyên..
- Chương 32 Hỉ sự nạp thiếp..
- Chương 33 Thăm viếng dương châu..
- Chương 34 Biểu ca biểu muội..
- Chương 35 Người rành nghề theo tới..
- Chương 36 Nô duyên chưa cạn..
- Chương 37 Thử tiếp xúc thân cận..
- Chương 38 Bí mật kinh thiên..
- Chương 39 Chờ được tin lành..
- Chương 40 Chuyện làm sau khi hồi kinh..
- Chương 41 Ngọc chất trường tiêu..
- Chương 42 Bắt chước bừa..
- Chương 43 Tàng long ẩn phượng..
- Chương 44 Đánh cờ trong đình..
- Chương 45 Mọi việc trong phủ..
- Chương 46 Tụ hội ngắm hoa..
- Chương 47 Động tình trong thư phòng..
- Chương 48 Đi chúc tết..
- Chương 49 Lý do cự tuyệt..
- Chương 50 Đối tượng để si mê..
- Chương 51 Một khúc thành danh..
- Chương 52 Tới cửa cầu hôn..
- Chương 53 Bắt cóc đưa vào hoa lâu..
- Chương 54 Phát hiện của thẩm hấp..
- Chương 55 Được giải cứu..
- Chương 56 Tung chiêu chiếm hữu..
- Chương 57 Cự tuyệt thẳng thừng..
- Chương 58 Gậy ông đập lưng ông..
- Chương 59 Hôn sự của các cô nương..
- Chương 60 BỊ
- Chương 61 Muốn gả cho loại người nào?..
- Chương 62 Hôn sự trắc trở..
- Chương 63 Tin tức kinh thiên động địa..
- Chương 64 Khí phách của vân thị..
- Chương 65 Tạ thiều hiến vật quý..
- Chương 66 Đến ngày xuất giá..
- Chương 67 Bên trong hỉ phòng..
- Chương 68 Đêm động phòng..
- Chương 69 Tân nương kính trà..
- Chương 70 Ra oai phủ đầu..
- Chương 71 Ham muốn chiếm hữu..
- Chương 72 Trong thư phòng..
- Chương 73 Tâm tư rối rắm..
- Chương 74 Ngày lại mặt..
- Chương 75 Không thể dừng được..
- Chương 76 Bề mặt hòa thuận..
- Chương 77 Tiểu cô, tiểu thúc..
- Chương 78 Giao hết cho nàng..
- Chương 79 Kiềm chế không được..
- Chương 80 Phải ở bên ta cả đời..
- Chương 81 Ấm áp trước cơn giông bão..
- Chương 82 Mỗi người một việc..
- Chương 83 Lén lút trao quà..
- Chương 84 Dạy nàng phát tiết..
- Chương 85 Đừng để bất kỳ ai khi dễ nàng..
- Chương 86 Nữ nhân thường thích thứ gì?..
- Chương 87 Món quà bất ngờ..
- Chương 88 Nhận sự trừng trị..
- Chương 89 Cùng nhau dạo phố..
- Chương 90 Giới thiệu bằng hữu..
- Chương 91 Tạ ngọc cay nghiệt..
- Chương 92 Chàng là nam nhân lợi hại nhất..
- Chương 93 Mẫu thân đến thăm..
- Chương 94 Thân phận đặc thù..
- Chương 95 Tiểu tử cường ngạch..
- Chương 96 Bí mật thân thế của trường thọ..
- Chương 97 Gặp mặt lục châu..
- Chương 98 Bí ẩn về lục châu..
- Chương 99 Cái chết thương tâm..
- Chương 100 Thổ lộ bí mật..
- Chương 101 Trường thọ phản kháng..
- Chương 102 Thu nhận trường thọ..
- Chương 103 Y phục thêu tiểu miêu..
- Chương 104 Tạ ngọc bị từ hôn..
- Chương 105 Tạ thiều nạp thiếp..
- Chương 106 Mỗi người một cảnh ngộ..
- Chương 107 Bằng hữu tụ hội..
- Chương 108 Ngựa gầy dương châu..
- Chương 109 Nhị hoàng tử thất lễ..
- Chương 110 Tự nấu bữa tối..
- Chương 111 Dọn đến quảng đông..
- Chương 112 Một ngày ở thôn trang..
- Chương 113 Đi gặp ngoại tổ..
- Chương 114 Nàng nấu cơm ngươi rửa chén..
- Chương 115 Nguyên nhân xa cách..
- Chương 116 Quý công tử xuống ruộng..
- Chương 117 Nối lại tình thân..
- Chương 118 Bị ám sát..
- Chương 119 Chúng ta có hài tử..
- Chương 120 Tự tay chăm sóc..
- Chương 121 Tính khí của trường thọ..
- Chương 122 Dạy dỗ trường thọ..
- Chương 123 Tới làm thuyết khách..
- Chương 124 Chia sẻ bí mật với nàng..
- Chương 125 Nam nhân quyết không dùng chung..
- Chương 126 Hoàng tử bạch mã xuất hiện..
- Chương 127 Ăn miếng trả miếng..
- Chương 128 Chuẩn bị vào cung..
- Chương 129 Diện kiến hoàng hậu..
- Chương 130-1 Người trong ký ức (1)..
- Chương 130-2 Người trong ký ức (2)..
- Chương 131 Cùng nhau ăn hàng..
- Chương 132 Lão thái quân bị ủy khuất..
- Chương 133-1 Nhị thiếu phu nhân cầu cứu (1)..
- Chương 133-2 Nhị thiếu phu nhân cầu cứu (2)..
- Chương 134 Đầu sỏ gây rối..
- Chương 135 Ngày tháng dưỡng thai..
- Chương 136 Vượt cạn không mồ Côi..
- Chương 137 Một nhà ba người..
- Chương 138 Tạ gia tới thăm..
- Chương 139-1 Mỗi người có cách nghĩ riêng (1)..
- Chương 139-2 Mỗi người có cách nghĩ riêng (2)..
- Chương 140-1 Tiệc rượu trăng tròn (1)..
- Chương 140-2 Tiệc rượu trăng tròn (2)..
- Chương 141-1 Bắt đầu lập kế hoạch (1)..
- Chương 141-2 Bắt đầu lập kế hoạch (2)..
- Chương 142 Đi săn mùa thu..
- Chương 143 Bị thương nặng..
- Chương 144 Ta là cha của con!..
- Chương 145 Giao phó cho hoàng thượng..
- Chương 146 Tổ phụ và tôn nhi..
- Chương 147 Không biết tự lượng sức..
- Chương 148 Ban tên đổi họ..
- Chương 149 Hậu cung xôn xao..
- Chương 150 Yêu quái từ phương nào tới..
- Chương 151 Thay đổi thân phận..
- Chương 152 Về lại thương lan uyển..
- Chương 153 Tiệc mời huynh đệ..
- Chương 154 Cảm thấy bất an..
- Chương 155 Tình hình của tạ gia..
- Chương 156 Cất nhắc tạ thiều..
- Chương 157 Muội muội có phúc..
- Chương 158 Bí ẩn trong thẩm phủ..
- Chương 159 Bắt đầu điều tra..
- Chương 160 Nữ gia cát lượng..
- Chương 161 Manh mối từ cây trâm bạc..
- Chương 162 Liên tiếp có người bị hại..
- Chương 163 Người mang đến an tâm..
- Chương 164 Gia sự và đại sự..
- Chương 165 Tân di nương vào cửa..
- Chương 166 Thời khắc ngọt ngào..
- Chương 167 Nghị sự trong thư phòng..
- Chương 168 Túc vương tố cáo..
- Chương 169 Đời trước, đời này..
- Chương 170 Bị ai tập kích?..
- Chương 171 Cầu khẩn và uy hiếp..
- Chương 172 Uất hận không thể lộ..
- Chương 173 Điều tra chuyện lạc thị..
- Chương 174 Vạn thị bị dọa..
- Chương 175 Manh mối từ vạn thị..
- Chương 176 Sự thật tởm lợm..
- Chương 177 Thượng tố đại hoàng tử..
- Chương 178 Lạc tướng vào triều..
- Chương 179 Quyết đấu giữa hai thế lực..
- Chương 180 Cân bằng thế cục..
- Chương 181 Khuyên bảo uyên ương..
- Chương 182 Lưỡng tình lương duyệt..
- Chương 183 Vạch mặt lẫn nhau..
- Chương 184 Lo lắng cho trường thọ..
- Chương 185 Bất ngờ đến liên tiếp..
- Chương 186 Bức tranh và hộp thư..
- Chương 187 Chia đều gánh nặng..
- Chương 188 Bí mật vỡ lở..
- Chương 189 Trừng trị thích đáng..
- Chương 190 Đại kết cục..
- Chương 191 Phiên ngoại 1. ĐẠI ĐIỂN PHONG HẬU..
- Chương 192 Phiên ngoại 2. VƯỢT CẠN LẦN NỮA..
- Chương 193 Phiên ngoại 3. NHI TỬ SONG SINH..
- Chương 194 Phiên ngoại 4. KẾT THÚC VIÊN MÃN..