Thanh Cung Mười Ba Triều
Tổng số chương: 171
Năm trước, Thư Nhĩ Cáp Tề theo anh là Nỗ Nhĩ Cáp Tề vào Trung Quốc tiến cống nhà Minh, thấy cung điện lâu đài của vua Minh tráng lệ nguy nga, lấy làm khâm phục và thích thú.
Hắn còn được Thần Tông hàng đế thưởng tứ nên lại càng cảm thấy vinh dự. Bởi vậy, khi về nhà hắn chẳng coi anh hắn ra gì. Ít lâu sau, Nỗ Nhĩ Cáp Tề khởi công xây cất cung điện bắt chước nếp sống đế vương hoa lệ của vua Minh thì Thư Nhĩ Cáp Tề càng ham hố cái khoái lạc của một vương gia.
Thư Nhĩ nghĩ rằng hai anh em hắn đều là con trai của Tháp Khắc Thế thì không có lý do gì mà chỉ mình anh hắn được hưởng phúc còn hắn phải chịu mãi cái kiếp tôi mọi cho anh hắn. Nỗ Nhĩ Cáp Tề thường đem Thư Nhĩ đi đánh trận nên hắn cũng lập được chiến công, bởi vậy hắn càng ngày càng làm tàng, thậm chí nhiêu khi ở trước mặt anh, hắn cũng bất chấp cả luật lệ. Nỗ Nhĩ Cáp Tề biết vậy nhưng vì tình nghĩa anh em, lại cùng nhau chịu hoạn nạn từ nhỏ, nên bỏ qua, chẳng trách cứ gì. Không ngờ Thư Nhĩ lại cho rằng ông anh sợ, nên hắn ngầm điều binh khiền tướng, chuẩn bị một cuộc đảo chính… Hắn có hai đứa con trai, thằng cá gọi là A Mân; thằng thứ gọi là Tế Nhĩ Cáp Lãng. Hắn lại có đến cả vài ngàn binh sĩ thủ hạ dưới quyền. Trong nhóm âm mưu này, còn có cả đứa con thứ sáu của Nỗ Nhĩ Cáp Tề, tên gọi là Chữ Anh.
Chữ Anh thấy cha mình quý hai đứa con khác mẹ là Đại Thiện và Hoàng Thái Cực nên đem lòng oán hận, ngầm nuôi quân lính, cấu kết với ba cha con Thư Nhĩ thành một bè cánh khá mạnh.
Ba cha con Thư Nhĩ vốn cũng ở trong thành Hưng Kinh với Nỗ Nhĩ, sợ việc mưu phản có chỗ bất tiện và khó bề bảo mật nên ngầm sai gia nhân đến vùng Hắc Chỉ Mộc xây cất cung điện lâu đài, giống hệt của Nỗ Nhĩ. Chúng định ước với Chữ Anh sau khi chuyển qua Hắc Mộc Chỉ rồi, sẽ mang quân về đánh Hưng Kinh. Chữ Anh mai phục quân sĩ ở trong thành, khi nghe hiệu pháo nổ tức thì khởi binh, nội ứng ngoại hợp, ắt thế nào cũng thành công. Chẳng ngờ A Ba Thái lượm được tin này vội về nói với mẹ là Y Nhĩ Căn Giác La Thi.
Bà này vốn là vợ của Nỗ Nhĩ Cáp Tề nhưng từ khi Nỗ Nhĩ lấy thêm một nàng hầu tên O Lạp Thị thì bị thất sủng. Nay được tin này, bà muốn lấy lòng chồng, nên bảo con tới tố cáo ngay cho Nỗ Nhĩ biết.
Nỗ Nhĩ Cáp Tề nghe A Ba Thái nói xong, đột nhiên cả giận, tức khắc sai Hỗ Nhĩ Cổ điểm binh mã chờ lệnh. Nỗ Nhĩ bảo Hỗ Nhĩ Cổ:
- Ngươi đem bốn ngàn quân vào thành, đóng chặt cổng lại, rồi đi bắt ba cha con Nhị bối lặc cùng cả công tử Chữ Anh điệu về đây cho ta tức khắc!
Hỗ Nhĩ Cổ thấy sắc mặt Nỗ Nhĩ đầy sát khí, chẳng dám nhiều lời, vội lĩnh mệnh đi ra. Hỗ Nhĩ Cổ vừa quay gót thì Nỗ Nhĩ kêu lại bảo thêm:
- Nếu bọn chúng kháng mệnh, ngươi hãy chém ngay, mang thủ cấp về cho ta!
Hỗ Nhĩ Cổ điểm đủ bốn ngàn quân đóng ập cổng thành rồi chia làm ba cánh; cánh hai ngàn chia nhau giữ chặt bốn cửa, cánh một ngàn bảo vệ đô đốc phủ, còn cánh một ngàn do chính y chỉ huy tới bao vây phủ đệ của Thư Nhĩ như một bức thành đồng, con kiến cũng khó lọt qua. Hỗ Nhĩ Cổ đem ba trăm thần binh xông qua cửa trước mà vào. Trong nhà, ai nấy hoảng hồn bạt vía, người nào chân cũng như đinh đóng xuống đất, không nhúc nhích được nửa bước.
Hỗ Nhĩ Cổ quát lên một tiếng "Trói lại!" tức thì ba trăm thần binh hùng hố tiến lên, bắt toàn gia già trẻ, lớn bé, trói ké lại, nhốt vào một căn phòng. Tiếng kêu khóc rầm lên. Thư Nhĩ Cáp Tề cậy mình có công, nhất định không tuân mệnh. Hắn cầm đại đao, thấy người là chém. Bọn binh sĩ bị chém chết khá nhiều. Hỗ Nhĩ Cổ thấy thế giận lắm, vội rút trong bọc ra một cây cờ lệnh, quát lên một tiếng lớn: "Giết chết hắn đi!". Tức thì bọn xông binh ước đến bốn năm chục, nhất loạt tiến lên quật ngã Thư Nhĩ xuống đất, rồi một trận loạn đao chém xuống. Thư Nhĩ chỉ còn lại một đống thịt bầy nhầy lẫn máu đỏ ròng ròng. Hỗ Nhĩ Cổ nhảy tới cắt vội đầu Thư Nhĩ, một mặt cho binh sĩ lôi toàn gia Thư Nhĩ đi theo, tới bắt trói nốt Chữ Anh rồi mới điệu đến trước phủ Nỗ Nhĩ Cáp Tề.
Chữ Anh cậy mình là con trai của Nỗ Nhĩ, nghĩ vẫn còn tình nghĩa phụ tử, nên chạy đến trước mặt cha quỳ xuống, khóc rống lên một cách thảm thiết, mong được tha tội. Nào ngờ vừa thấy mặt Chữ Anh, máu hoả càng ngùn ngụt nối lên Nỗ Nhĩ không ngờ kẻ phản mình chẳng ai xa lạ mà chính là con trai mình, bởi vậy chẳng còn phân vân gì nữa, lập tức tuốt đao chém luôn một nhát. A Mẫn cùng Tế Nhĩ Cáp Lãng thấy vậy, kinh hồn bạt vía, vội chạy tói trước quỳ mọp xuống đất. Nỗ Nhĩ Cáp Tề nổi hung, đôi mắt như bắn lửa ra ngoài, tay vung lưỡi đao định chém nốt, song bỗng nhớ tới Thư Nhĩ Cáp Tề, vội dừng tay hỏi.
Hỗ Nhĩ Cổ dâng thủ cấp lên. Nỗ Nhĩ thấy hai mắt của người em ruột đã từng gian lao vất vả với mình buổi thiếu thời giờ đã nhắm nghiền, bỗng xúc động can tràng. Ông nhớ lại khi anh em ông bị cha đuổi ra khỏi nhà, trải biết bao cực khổ, đói lạnh có nhau, mà đến nay chẳng ngờ xảy ra chuyện đau lòng như vậy. Ông lại nghĩ đến chuyện chỉ vì tức giận nhất thời mà giết chết chính đứa con thân yêu của mình. Ông đau khổ nhớ tới Chữ Anh rồi lại nhớ tới mối tình ân ái xưa kia với người vợ đã quá cố, bất giác đôi dòng lệ trào ra. Ông quăng cây đao đi, rồi bước lên hai bước, nâng hai người cháu dậy, tha tội cho đồng thời khuyên phải cải tà quy chính. Hai anh em được bá phụ tha tội, vội gục đầu lạy tạ, khóc lóc một hồi rồi ra về.
Nỗ Nhĩ Cáp Tề giết mất em và con liền một lúc, trong lòng buồn bã chẳng vui, nên cũng chẳng còn muốn kéo binh đi đánh Minh triều nữa. Ông ở lì trong phủ, ngày ngày cùng với mấy viên võ tướng, đại thần bàn việc cải biến binh chế. Cuộc bàn soạn kéo dài tới mấy ngày, lúc đó mới quy định được binh chế gọi là "Chế độ Bát Kỳ".
Theo binh chế này thì quân đội của Nỗ Nhĩ được phân biệt qua các sắc cờ. Binh chế Mãn Châu vốn đã có bốn loại cờ: Cờ vàng, cờ trắng, cờ xanh, cờ đỏ. Nay lại lấy thêm một màu khác để viền vào các lá cờ màu kia, gọi là: Cờ viền vàng, cờ viền trắng, cờ viền xanh, cờ viền đỏ. Cộng cả thảy có tám loại cờ.
Cấp bậc võ quan chỉ huy thì chia làm bốn: Ngưu lộc ngạch chân, Giáp thích ngạch chân, Cố sơn ngạch chân và Mai lặc ngạch chân. Mỗi một Ngưu lộc chỉ huy ba trăm quân. Mỗi một Giáp thích chỉ huy năm Ngưu lộc. Mỗi một Cố sơn chỉ huy năm Giáp thích, lại còn điều khiển cả hai Mai lặc nữa. Mỗi khi xuất quân, nếu thế đất rộng rãi thì quân Bát Kỳ bày thành hàng ngang nhưng nếu thế đất chật hẹp thì bày thành hàng dọc không được chạy hoặc rối loạn. Đến lúc đối chiến thì những đội quân mặc kiên giáp, cầm giáo dài, hoặc khoái đao sẽ xông lên trước làm tiền phong, còn những đội quân mặc khinh giáp, sử dụng cung tên thì tiếp ứng ở phía sau. Ngoài ra còn có một đội ky binh thường tới lui khi ở mặt trước lúc ở mặt sau để chiếu hộ và cứu ứng.
Kiên giáp tức là áo giáp bằng thép. Người ta lấy dây tơ và những mảnh gỗ kết lại thành quần áo, mặt trong lót một tấm thép dày hai tấc hoặc một tấc bốn phân (tấc, phân của Trung Quốc cổ).
Khinh giáp tức là áo giáp nhẹ, chỉ dùng có dây tơ và các mảnh gỗ kết thành chứ không có thép lót bên trong.
Nỗ Nhĩ Cáp Tề biên định xong binh chế, chia cấp bậc đại tướng xong, ngày ngày thao luyện diễn tập. Ông lại bảo Ngạch Nhĩ Đức Ni, Ba Khắc Chẩm và Cát Cái Nhĩ Khắc Tề phỏng theo chữ Mông Cổ mà chế ra chữ Mãn.
Hồi đó Kiến Châu chiếm địa thế khá lớn ở Mãn Châu. Trừ những vùng như vùng phụ cận mặt nam Khai Nguyên, vùng nội địa rộng Liêu Hà, suốt hai dọc từ Liên Sơn quan tới Phượng Hoàng thành, còn tất cả những vùng bình nguyên phì nhiêu ở Nam cũng như Bắc Mãn Châu rộng rãi bao la đều do một tay Nỗ Nhĩ Cáp Tề nắm hết. Ngay cả miệt bắc đất Triều Tiên lúc đó cũng bị Kiến Châu chiếm cứ.
Nói đến binh lực của Kiến Châu thì riêng mình giải Tô Tử Hà Cốc đã có tới tám vạn tinh binh rồi. Thời đó, người Minh thường có câu tục ngữ "Nữ Chân không đủ vạn, đu vạn ắt khó địch" là để tả cái đức dũng cảm và cái công tập luyện tinh nhuệ của người Mãn Kiến Châu. Và nhờ những hành động đặc biệt về tổ chức này, ai cũng cho rằng Nỗ Nhĩ Cáp Tề phải là một người có chí lớn lắm.
Những tin tức về sự biên định quân đội của Nỗ Nhĩ Cáp Tề chẳng mấy chốc đã lọt tới tai tể tướng triều Minh. Diệp Hướng Cao giật mình, miệng lắp bắp:
- Nguy tai! Bọn ta phải liệu đề phòng ngay chứ không thì nguy!
Nói đoạn Cao cầm bút, viết sớ dâng lên. Sớ rằng:
"Thần trộm nghĩ: Về việc biên phòng ngày nay duy chỉ có bọn rợ Kiến Châu là đáng ngại. Sự thế có thể đi tới phản loạn. Thế mà nay, cửu biên (việc đề phòng chín mặt biên ải) không tốt, nhất là miền Liêu Tả thì lại càng tệ! Tên tù trưởng Lý Hoá Long mà động thì ắt là khó chống. Cả một trấn Liêu Dương, đành khoanh tay chịu cướp. Ví thử có phát binh cứu viện cũng chẳng thế kịp. Hơn nữa lương thực trong trấn thảy đều khánh kiệt, quân binh cứu viện một khi kéo tới, biết lấy gì mà ăn? Lúc đó, nếu không quay giáo trở về thì ắt phải làm điều cướp bóc. Như thế thì đại sự trong thiên hạ chỉ có tàn hoại chứ không thể cứu vãn. Thần nghe lời tới đó, ngủ không yên giấc, ăn không xuống cổ. Xin thánh thượng tìm phương phòng bị, đó là điều cần yếu trước mắt".
Thần Tông hoàng đế xem xong tờ sớ, cũng giật mình lo lắng, ăn ngủ không yên.
Ngài tuyên triệu ngay binh bộ thượng thư vào cung, dặn bảo phải gấp tăng quân đóng giữ quan ải. Quan thượng thư binh bộ trở ra liền phái ngay Phả Đình Tướng tới nhận chức phó tướng Liêu Dương, Bồ Thế Phương đương chức tham tướng Hải Châu và Liêu Dương. Hồi đó Quảng Ninh tổng binh Trương Thừa âm và Quảng Ninh tuần phủ Lý Duy Hãn cùng tiếp được văn thư cáo cấp bảo bọn họ tuỳ thời gian giám sát tình hình Kiến Châu, đồng thời báo cáo tin tức về triều.
Không ngờ chính giữa lúc triều Minh đang rối loạn cuống cuồng thì Nỗ Nhĩ Cáp Tề lên ngôi Đại Hãn, xưng nước Kim Quốc. Đúng vào năm 44 niên hiệu Vạn Lịch đời Minh thì đại điện hoàn thành ở Hưng Kinh.
Hôm đó Nỗ Nhĩ Cáp Tề, toàn thân nai nịt ngồi trong đại điện, có đại bối lặc Đại Thiện, nhị bối lặc A Mẫn, tam bối lặc Mãng Cổ Nhĩ Thái, tứ bối lặc Hoàng Thái Cực cùng rất đông bối lặc chỉ huy quân Bát Kỳ đem theo các vị đại thần, đứng chờ trước điện, chia làm hai bên, y theo vị trí trước sau của tổ chức Bát kỳ.
Lễ quan xướng to hai tiếng "Hành lễ", tức thì bốn bối lặc đại thần cùng văn võ bá quan, nhất tề quỳ xuống, chật kín cả sân điện. Họ lặng lẽ quỳ xuống đứng lên làm lễ "Tam quy cửu khấu" (ba quỳ chín lạy) một cách vô cùng trọng thể, khắp điện chỉ nghe có tiếng sột soạt của tấm bào mới, hoặc tiếng giầy nện nhẹ xuống mặt đất mà thôi. Giữa lúc bá quan đập nhẹ những cái đầu có đủ loại mũ giát ngọc thêu hoa rực rỡ loè loẹt thì Nỗ Nhĩ Cáp Tề ngồi trên bảo toạ trông xuống. Ông chỉ thấy khắp mặt điện những chiếc lông vũ, cái nào cái nấy dựng ngược lên tua tủa y như trong một vườn rau lá dày đặc. Lòng ông tự nhiên cảm thấy sung sướng vô cùng.
Cuộc hành lễ vừa xong, tám vị đại thần Bát Kỳ xuất ban quỳ xuống đất, hai tay bưng cao tờ biểu. Liền đó, hai viên thị vệ tử trên điện xuống, A Đôn Ba Khắc Chẩm và Ngạch Nhĩ Đức Ni, giơ tay tiếp lấy, rồi lại quay lên điện, quỳ xuống, lớn tiếng đọc tờ biểu tôn Nỗ Nhĩ Cáp Tề lên làm Phúc dục biệt quốc Anh Minh hoàng đế.
Anh Minh hoàng đế nghe xong biểu văn, liền bước xuống bửu toạ đất ba cây nhang, nước mắt lên tế cáo trời đất. Ông hạ lệnh cho triều thần làm lễ Tam quy cửu khấu. Lễ xong, ông trở lên điện, ngồi vào bảo toạ. Đám đông bối lặc, đại thần chia từng ban một, tuần tự tiến lên chúc mừng tân hoàng đế.
Thánh chỉ từ trên điện ban xuống: đổi niên hiệu làm Thiện Mệnh nguyên niên. Rồi ông thưởng cho bá quan uống rượu mừng Kim Quốc thịnh trị lâu dài.
Anh Minh hoàng đế bãi tráo, vào hậu cung, đã có các bà Kế Đại Phi, Trắc Phi, cùng thứ phi dắt theo bọn công chúa, phúc tấn chúc mừng. Sau khi làm xong gia lễ, cả bọn mời hoàng đế vào dự yến.
Nỗ Nhĩ Cáp Tề lúc đó mềm môi uống đẫy, chẳng ngờ say bí tỷ lúc nào không hay. Đám cung nữ tiến tới nâng hoàng đế lên, đưa về cung của bà O Lạp Nạp Thích an nghỉ. Đêm đó chẳng cần phải nói, ai cũng có thể biết được cái cảnh điên loan đảo phụng, trăm sự tự nhiên tốt đẹp không bút nào tả nổi…
Danh sách chương
- Tập 1 - Hồi 1 NUÔI ONG TAY ÁO
- Hồi 2 BẢY ĐIỀU HẬN LỚN
- Hồi 3 TÌNH TRONG KHÓI LỬA
- Hồi 4 MÃN MINH KHAI CHIẾN
- Hồi 5 MÃN MINH ĐẠI CHIẾN TẠI HỖN HÀ
- Hồi 6 LUI VỀ BẢO VỆ KINH ĐÔ
- Hồi 7 ĐÁNH HƯNG KINH, QUÂN MINH THẢM BẠI
- Hồi 8 LIÊN MINH MÔNG MÃN
- Hồi 9 MUỐN ĂN CHƠI HÃY LÀM HOÀNG ĐẾ
- Hồi 10 AI ĐẦU ĐỘC GIẾT VUA
- Hồi 11 QUÂN MINH ĐẠI BẠI, MẤT LIÊU DUƠNG
- Hồi 12 ANH MINH HOÀNG ĐẾ BỊ TỬ THƯƠNG
- Hồi 13 TÌNH NỞ TRONG MƠ
- Hồi 14 GIAI NHÂN SA MIỆNG CỌP
- Hồi 15 TÌNH VUƠNG Ý NHẠC
- Hồi 16 THOÁT CƠN NGUY HIỂM
- Hồi 17 TRAI HAI MƯƠI LẤY GÁI LỤC TUẦN
- Hồi 18 ĐÔ ĐỐC HIẾN CHÂU VỆ
- Hồi 19 CHINH PHỤC ĐỂ MỞ NUỚC
- Hồi 20 TÌNH CÔ SƠN NỮ
- Hồi 21 TÌNH LÀ DÂY OAN
- Hồi 22 TIỂU TIỆN CẢ RA SẢNH ĐUỜNG
- Hồi 23 NỖ NHĨ CÁP TỀ
- Hồi 24 TÌNH CÔ THÔN NỮ
- Hồi 25 KẾ SÁCH DƯƠNG ĐÔNG KÍCH TÂY
- Hồi 26 QUÁ TIN LỜI NÊN TRÚNG KẾ
- Hồi 27 MÀI NANH GIŨA VUỐT ĐỂ BÁO THÙ
- Hồi 28 THẾ MỚI BIẾT CÁI GHEN LÀ KHỦNG KHIẾP
- Hồi 29 HẠI NGƯỜI CHẲNG BÕ KHI NGƯỜI HẠI TA
- Hồi 30 VU OAN GIÁ HỌA
- Hồi 31 NHỮNG VỤ MƯU SÁT
- Hồi 32 DU NGOẠN DOANH ĐÀI
- Hồi 33 -TRANH CHẤP BIÊN CƯƠNG
- Hồi 34 -VUA THÁI TÔNG ĐĂNG VỊ
- Hồi 35 -KHI MỘT BÀ HẬU ĐA TÌNH THIẾU YÊU
- Hồi 36 KHOAN ÔN NHÂN THÁNH HOÀNG ĐẾ
- Hồi 37 KHI NGUỜI ĐẸP NỔI MÁU GHEN
- Hồi 38 QUAN KINH LUỢC CHỈ KHOÁI GÁI
- Hồi 39 HỒNG KINH LUỢC MÊ GÁI XIN HÀNG
- Hồi 40 GIẾT CỌP ĐUỢC VỢ
- Hồi 41 HẬU MÊ TRAI GIẾT VUA
- Hồi 42 BỊ PHẠT VẠ VÌ CUỠNG HIẾP MỆNH PHỤ
- Hồi 43 LOẠN GIẶC SẤM, MINH ĐẾ TREO CỔ CHẾT
- Hồi 44 ĐÁM CƯỚI CỦA HOÀNG THÁI HẬU HẠ GIÁ NHIẾP CHÍNH VƯƠNG
- Hồi 45 NHIẾP CHÍNH VUƠNG BỊ HEO RỪNG HÚC CHẾT
- Hồi 46 HỒNG TỔNG ĐỐC VU OAN, BẮT GÁI
- Hồi 47 NHƯ CHIM LIỀN CÁNH, NHƯ CÂY LIỀN CÀNH
- Hồi 48 -THUẬN TRỊ BỎ ĐI TU
- Hồi 49 KHANG HY - VUA ĂN CHƠI
- Hồi 50 KHANG HI CUỚP VỢ NGUỜI
- Hồi 51 KHANG HI HOÀNG ĐẾ TUẦN DU PHUƠNG NAM
- Hồi 52 CẮT CHỨC VIÊN TRI HUYỆN
- Hồi 53 -MỘT CÁI ÁN VĂN TỰ ĐỜI THANH
- Hồi 54 CÁC HOÀNG TỬ TRANH NHAU NGÔI THÁI TỬ
- Hồi 55 & 56 ĐỔI GÁI LẤY TRAI
- Hồi 57 SỬA DI CHIẾU, UNG VưƠNG CưỚP NGAI VÀNG
- Hồi 58 ĐOẠT NGAI VÀNG, UNG CHÍNH TRẢ THÙ
- Hồi 59 TRỪ ĐỐI THỦ UNG CHÍNH DÙNG KẾ ĐỘC-
- Hồi 60 RA ĐI CHẲNG HẸN NGÀY VỀ
- Hồi 61 MIÊN CANH NGHIÊU, MỘT DỮ TUỚNG
- Hồi 62 MỘT PHƯƠNG PHÁP DẠY TRẺ KỲ TUYỆT
- Hồi 63 HUỶ DIỆT CÔNG THẦN
- Hồi 64 -NHỮNG CÁI ÁN VĂN TỰ
- Hồi 65 NỮ HIỆP LÃ TỨ NƯƠNG
- Hồi 66 HAI ĐẠO BẠCH QUANG TRONG CUNG CẤM
- Hồi 67 -UNG CHÍNH HOÀNG ĐẾ BỊ CHẶT ĐẦU
- Hồi 68 CÀN LONG LÊN NGÔI BÁU
- Hồi 69 ĐÁNH HỒI BỘ CƯỚP HUƠNG PHI
- Hồi 70 ANH HÙNG KHÓ LỌT CỬA GIAI NHÂN
- Hồi 71 MỘT CẢI CHẾT BI HÙNG
- Hồi 72 CÀN LONG DU GIANG NAM
- Hồi 73 LẠC THÚ MIÊN GIANG NAM
- Hồi 74 CUỘC ĐÓN RUỚC TÂN KỲ
- Hồi 75 CÀN LONG VỀ TẾ TỔ
- Hồi 76 MỘT DIỄN SỬ TÂM KỲ ĐỘC ĐÁO
- Hồi 77 MỘT CHUYỆN TÌNH KỲ LẠ
- Hồi 78 VUA CHƠI, QUAN ĐI BẮT
- Hồi 79 NHỮNG CUỘC TIẾP RƯỚC LINH ĐÌNH
- Hồi 80 KHI BÀ HẬU NỔI MÁU GHEN
- Hồi 81 CƠM CHẲNG LÀNH CANH CHẲNG NGỌT
- Hồi 82 AI ĐÃ TRÓI CÀN LONG TRONG CHUỒNG NGỰA
- Hồi 83 VỤ ÁN LOẠN LUÂN
- Hồi 84 VƯỜN ĐỒNG LẠC TRONG CUNG CẤM
- Hồi 85 OAN OAN TUƠNG BÁO
- Hồi 86 VỤ ÁN VĂN TỰ: CHẾT CẢ HỌ CHỈ VÌ THƠ
- Hồi 87 -THÊM HAI VỤ ÁN VĂN CHƯƠNG LY KỲ
- Hồi 88 SỐNG CHẾT ĐỀU BỞI SỐ
- Hồi 89 KIẾN TRÚC VƯỜN VIÊN MINH
- Hồi 90 NHỮNG KHOÁI LẠC TRONG VƯỜN VIÊN MINH
- Hồi 91 HÀNH CUNG NHIỆT HÀ
- Hồi 92 LIỆT DIỆM QUÁN: NƠI CHỨA GÁI CỦA CÀN LONG
- Tập II - Hồi 93 LẤY VỢ MÀ KHÔNG ĐƯỢC Ở VỚI VỢ
- Hồi 94 THẬP TOÀN ĐẠI VÕ CÔNG KỲ
- Hồi 95 GIA KHÁNH ĐẾ KẾ VỊ CÀN LONG
- Hồi 96 CÀN LONG MẤT, HÒA KHÔN BỊ XỬ TỬ
- Hồi 97 LẠI MỘT KINH KHA: THÀNH ĐẮC
- Hồi 98 BÁT QUÁI GIÁO PHÁ CUNG THANH
- Hồi 99 MẤT VỢ CHỈ VÌ CÓ VỢ ĐẸP
- Hồi 100 CHÍNH SÁCH TIẾT KIỆM CỦA ĐẠO QUANG
- Hồi 101 ĐỐT THUỘC PHIỆN CỦA NGƯỜI ANH
- Hồi 102 MÁU GHEN ĐÂU CÓ LẠ ĐỜI
- Hồi 103 TÌNH LÀ DÂY OAN
- Hồi 104 MỘT VỤ ÁN CƯỠNG GIAN NÁO ĐỘNG
- Hồi 105 AI THÍCH LÀM CÔNG CHÚA NHÀ THANH?
- Hồi 106 CHẾT MÀ CÒN HÊN
- Hồi 107 CHO THÀY UỐNG NƯỚC TIỂU
- Hồi 108 HỒNG TÚ TOÀN KHỞI LOẠN
- Hồi 109 BỌN LÍNH COI KHO
- Hồi 110 HỒNG TÚ TOÀN XƯNG ĐẾ
- Hồi 111 HỒNG TUYÊN KIỀU
- Hồi 112 TÌNH ANH EM NHƯ BIỂN CẢ BAO DUNG.
- Hồi 113 KHI ÔNG VUA CẦN GÁI
- Hồi 114 VUA GIẢI TRÍ
- Hồi 115 TÌM GÁI GÂY CHUYỆN
- Hồi 116 HỒNG TÚ TOÀN XÂY CẤT KINH
- Hồi 117 TÌM HOA BẺ NHỤY
- Hồi 118 HAI VỤ ĐẦU ĐỘC TUYỆT XẢO
- Hồi 119 MỘT VỤ ÁN TÌNH SÔI NỔI
- Hồi 120 BỐN ĐÓA HOA TUYỆT SẮC
- Hồi 121 NGƯỜI ĐẸP HẠNH HOA XUÂN
- Hồi 122 NGƯỜI ĐẸP ĐÀ LA XUÂN
- Hồi 123 LAN NHI, CÔ GÁI MÃN TÀI HOA
- Hồi 124 TỪ HI THÁI HẬU
- Hồi 125 ANH HÙNG GẶP LÚC GẤP
- Hồi 126 CÁI TÌNH LÀ CÁI CHI CHI
- Hồi 127 CÔ TÚ NỤ VÀO CUNG
- Hồi 128 TIẾNG HÁT NÊN DUYÊN
- Hồi 129 LAN NHI THÙ GÁI HÁN
- Hồi 130 LAN QUÝ NHÂN CÓ THAI
- Hồi 131 ĐÔNG VƯƠNG DƯƠNG TÚ THANH
- Hồi 132 TĂNG QUỐC PHIÊN QUYẾT DIỆT QUÂN TÓC DÀI
- Hồi 133 NỘI LOẠN TRONG THÁI BÌNH THIÊN QUỐC
- Hồi 134 THIÊN MUỘI HỒNG TUYÊN KIỀU BỊ BĂM NÁT
- Hồi 135 THẠCH ĐẠT KHAI BINH BẠI, CHẠY ĐẾN QUẢNG TÂY
- Hồi 136 QUÂN THANH THẢM BẠI TẠI GIANG NAM
- Hồi 137 LAN QUÝ NHÂN SINH HOÀNG NAM
- Hồi 138 KẾ HOẠCH BAO VÂY HOÀNG ĐẾ
- Hồi 139 VUA SỢ CHẠY ĐI NHIỆT HÀ
- Hồi 140 ĐỐT CHÁY VƯỜN VIÊN MINH
- Hồi 141 HỒNG NHAN ĐA BẠC MỆNH
- Hồi 142 TÊN THÁI GIÁM HÀO HOA
- Hồi 143 CUỘC ĐẤU TRÍ GIŨA TÚC THUẬN VÀ TỪ HI THÁI HẬU
- Hồi 144 LÝ HỒNG CHƯƠNG ĐẠI CHIẾN QUÂN TÓC DÀI
- Hồi 145 THÁI BÌNH THIÊN QUỐC TAN RÃ
- Hồi 146 LÙNG BẮT ẤU CHÚA PHÚC CHÂN
- Hồi 147 GIẾT TÊN THÁI GIÁM ĐỰC RỰA
- Hồi 148 HỔN MA BÁO OÁN
- Hồi 149 VUA ĐI CHƠI MẮC BỆNH KÍN
- Hồi 150 BẮT ĐÔI GIAN PHU DÂM PHỤ
- Hồi 151 HỒI TƯỞNG NHỮNG NĂM XƯA
- Hồi 152 MỘT ÁN TÌNH TRONG CUNG CẤM
- Hồi 153 GIẾT ĐÔNG HẬU, ĐUỔI CUNG VƯƠNG
- Hồi 154 ĐÀN RẮN TRONG CÂY CỔ THỤ
- Hồi 155 ANH THẦY CÚNG TỐT SỐ
- Hồi 156 CÔNG TRÌNH KIẾN TRÚC DI HOÀ VIÊN-
- Hồi 157 TRUNG NHẬT CHIẾN TRANH
- Hồi 158 CÁI BÀN ĐÈN CỦA TÂY THÁI HẬU
- Hồi 159 TÂY THÁI HẬU ĐAU BỆNH MÁU
- Hồi 160 QUANG TỰ THI HÀNH TÂN CHÍNH
- Hồi 161 MẬT CHIẾU TRỪ CỰU ĐẢNG
- Hồi 162 SỐ MẠNG BỌN KHANG, LƯƠNG
- Hồi 163 TẬN DIỆT ĐẢNG TÂN CHÍNH
- Hồi 164 TÊN LÃNG TỬ TỐT SỐ
- Hồi 165 QUYỀN GIÁO PHÒ THANH DIỆT DƯƠNG
- Hồi 166 TÂY THÁI HẬU TRỐN CHẠY RA NHIỆT HÀ
- Hồi 167 HOÀ ƯỚC BẮC KINH
- Hồi 168 QUỶ HIỆN TRONG CUNG CẤM
- Hồi 169 CHIẾC ÁO DA RÁI CÁ
- Hồi 170 CUỘC PHIÊU LƯU TRONG CUNG CẤM
- Hồi 171 PHẤN ĐỔ HƯƠNG RƠI
- Hồi 172 CÁCH MẠNG DÂN CHỦ TRUNG HOA