
Thiều Hoa Vì Quân Gả
Tổng số chương: 283
Edited by Bà Còm
Mùa đông khắc nghiệt, một màu trắng xóa bao phủ cả đất trời, gió lạnh xơ xác tiêu điều.
Trường An Hầu phủ khí thế cao chót vót, nô tài vẩy nước quét nhà trong hậu viện đã sớm xúc tuyết đọng trong sân viện sang một bên, bọn nha hoàn của các phòng trong tay xách theo ấm nước hoặc ôm hộp cơm, đi tới đi lui trên những con đường mòn dẫn đến các viện, có thể thấy được cảnh tiêu biểu của sự phồn vinh hưng thịnh.
Một bà tử mặc áo chẽn dày bó sát người bằng nhung Thanh Hoa đang bước nhanh trong hành lang gấp khúc với lan can khắc hoa, sau khi quẹo mấy vòng thì đến viện của Lão phu nhân, vén lên mành cửa bằng gấm màu xanh ngọc với hoa văn chữ vạn, qua khỏi phòng khách, không cần thông truyền đã trực tiếp hướng về gian phòng phía tây của Lão phu nhân tiến vào.
Trong gian phòng phía tây, một nữ nhân ngồi ở trên giường La Hán, còn một người khác ngồi ở trước giường trên chiếc đôn khắc hoa, hai người đang ghé sát vào nhau nói chuyện.
Trường An Hầu Lão phu nhân Úc thị là một nữ nhân khoảng năm mươi tuổi, nhưng vì chăm chút bảo dưỡng mà thoạt nhìn chỉ khoảng bốn mươi, mặc một thân váy áo bằng gấm màu xanh hoa sen với hoa văn cát tường, dung mạo bình thường, thoạt nhìn có vẻ hiền lành, một đôi tay trắng nõn mịn màng không nhìn ra nửa điểm nhăn nheo.
Lúc này bà thấy phụ nhân nhà Trương Dũng đang vén rèm tiến vào, đây là ma ma quản sự trong viện của bà, thường hay nghe bà phân phó, làm việc từ trước đến nay đều thỏa đáng, lại còn dẻo miệng, một khuôn mặt lúc nào cũng mang nụ cười tủm tỉm khiến người nhìn không ra thật hư, nhất là giao tiếp không tồi, bởi vậy cho dù Tố Ngọc viện bị vị kia sửa trị kín như một chiếc thùng sắt, bà tử này cũng có thể dựa vào quen biết mà hỏi thăm chuyện xảy ra bên trong.
Úc thị còn chưa lên tiếng, nữ nhân ngồi bên mặc một thân hoa phục liền dành nói trước, hỏi phụ nhân nhà Trương Dũng: "Thế nào? Hôm nay đại phu đã đến vài lần?"
Người hỏi câu này chính là muội tử mẫu gia của Úc thị, Trường An Hầu phủ Lão di nãi nãi, vốn là gả vào nhà võ tướng ở nơi khác, nhưng mấy năm trước vị võ tướng kia chết trận sa trường, vị Lão di nãi nãi này bèn trở về kinh thành. Úc thị niệm tình tỷ muội, giúp bà ta ở trong kinh tìm một nhà quan ngũ phẩm để tục huyền làm thái thái, vị Lão di nãi nãi trong lòng cảm kích Lão phu nhân nên thường xuyên tới làm bạn.
Phụ nhân nhà Trương Dũng đã hầu hạ Úc thị nhiều năm, biết vị này cùng Lão phu nhân quan hệ không tồi, bởi vậy khi bà ta mở miệng hỏi, phụ nhân nhà Trương Dũng cũng liền nói: "Ba lần ạ. Lần nào cũng ho ra máu, sợ không cầm cự được."
Bắt đầu từ rạng sáng, bà đã bị phái đến bên ngoài Tố Ngọc viện nhìn chằm chằm Trường An Hầu phu nhân, hiện giờ là đương gia chủ mẫu Tiết thị. Tiết thị năm nay đã bệnh ba tháng trời, vẫn không thấy đỡ hơn, gần đây sợ là sẽ trong tình trạng "dầu cạn đèn tắt". Nói ra cũng thật đáng thương, gả vào Hầu phủ mười mấy năm, ngày đêm làm lụng vất vả không ngừng, từ chuyện nhỏ như hạt mè đều phải do nàng quản, mỗi ngày lao lực như vậy còn có thể không bệnh sao được? Tuy không phải là chủ tử của mình, nhưng phụ nhân nhà Trương Dũng cũng không khỏi thay vị kia cảm thấy đáng tiếc.
Vì người tốt làm lụng vất vả cũng đáng, nhưng vì những người trong Hầu phủ này mà lao tâm lao lực, thật sự là không đáng giá. Bất quá những cảm xúc cùng ý tưởng này đều do phụ nhân nhà Trương Dũng thầm nghĩ trong lòng, ở trước mặt những người khác bà cũng không dám biểu hiện ra ngoài, trên mặt vẫn mang vẻ cung kính với Lão phu nhân, trung thành thay Lão phu nhân làm việc.
"Mới ba lần à? Mấy ngày hôm trước ngươi nói nàng ta không được, vậy mà vẫn còn êm đẹp qua nhiều ngày như vậy..." Lão di nãi nãi trên mặt tựa hồ có chút nóng lòng. Bà ta nghe xong phụ nhân nhà Trương Dũng trả lời bèn lầu bầu vài câu, sau đó quay đầu nhìn nhìn Úc thị nói: "Nhìn không ra mệnh của nàng ta vẫn rất cứng rắn, vài tháng trước đã nói không qua khỏi, vậy mà kéo cho tới hôm nay cũng chưa đi. Nếu cứ kéo dài như vậy, đích tiểu thư của Ngọc Vinh Hầu phủ cũng không biết có thể chờ được An ca nhi hay không."
Úc thị nghe xong lão di nãi nãi, trên mặt cũng hiện ra vẻ do dự rồi nói: "Ai da, nếu thật sự đợi không nổi thì cũng là số mệnh của đích tiểu thư cùng An ca nhi. Thật ra chuyện này ta cũng cảm thấy có chút không nỡ, hiện giờ Tiết thị còn chưa chết đâu, chúng ta liền thế nàng ta tìm người tục huyền. Chuyện này nếu để người ngoài biết, mặt mũi Trường Ninh Hầu phủ chúng ta biết đặt nơi nào."
Tuy rằng Úc thị cũng cảm thấy đích tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ rất tốt, lại đối với An ca nhi là một mảnh tình si, dù thế nào cũng không thay lòng đổi dạ, dung mạo tuy không phải xinh đẹp xuất sắc, nhưng thắng ở chỗ trẻ tuổi yêu kiều, một đôi mắt đẹp khiến nam nhân cảm thấy giống như bị câu đi linh hồn nhỏ bé.
Tiểu Úc thị nghe Úc thị nói xong lập tức hăng hái lên, nghiêm mặt nói: "Tỷ tỷ cũng không thể cứ hồ đồ như vậy. Ta biết tỷ từ tâm, nhưng cũng phải đúng thời điểm mới được. Trước đây tỷ cũng đã than phiền Tiết thị kia ngang ngược ương ngạnh, lúc chưởng gia moi móc đủ điều, cái này không cho cái kia không được, bá chiếm gia tài của Trường Ninh Hầu phủ biến thành kẻ "vắt cổ chày ra nước". Hiện giờ ông trời có mắt để nàng ta bị bệnh, đây cũng coi như là số mệnh của nàng ta, ngày thường làm nhiều chuyện xấu nên đã đến lúc bị báo ứng rồi. Cũng vừa vặn lúc này đích tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ nhìn trúng An ca nhi, khi ta hỏi thăm thì được biết tiểu thư kia chính là người trung hậu thành thật, thật sự có lòng, nếu không phải như vậy cũng sẽ không cùng An ca nhi vừa nói mấy câu liền thành thực thật lòng muốn gả cho An ca nhi, ngay cả câu "cho dù có làm thiếp" cũng đều nói ra, Ngọc Vinh Hầu gia cũng bị ngả ngửa, cũng không thể để đích nữ nhà mình làm thiếp cho người ta! Ngay cả An ca nhi cũng động tâm đấy thôi. Hoàng hoa khuê nữ thật tốt như vậy, tức phụ của An ca nhi tuy rằng cũng xinh đẹp, nhưng rốt cuộc quá hung hãn, An ca nhi sợ nàng ta, hiện giờ lại bệnh sắp chết. Tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ kia không giống như vậy, tri thư đạt lý, hồng tụ thêm hương, An ca nhi là người đọc sách nên thích nhất người như vậy. Nếu không thừa dịp chuyện còn nóng hổi mà làm cho xong, tương lai coi chừng lâm cảnh "qua thôn không còn quán xá" nữa đó!"
Tiểu Úc thị nói làm Úc thị lâm vào suy tư, từ giường La Hán đứng lên, cúi đầu đi dạo vài bước, sau đó mới ngồi xuống ghế thái sư ở sảnh đường. Tiểu Úc thị thấy thế, lại tiếp tục mở miệng nói: "Tỷ tỷ tốt à, tỷ ngẫm lại lý lẽ này xem có phải hay không? Hơn nữa, lui một vạn bước mà nói, Ngọc Vinh Hầu phủ kia là nhà gì chứ? Ngọc Vinh Hầu gia thân mang tước vị, tiểu thư kia chính là đích nữ của Hầu gia cùng phu nhân, ở nhà được sủng ái, An ca nhi không phải luôn muốn cầu một chức vị ở Thần Cơ Doanh hay sao? Thống lĩnh của Thần Cơ Doanh có giao tình rất tốt với Ngọc Vinh Hầu gia, An ca nhi chỉ cần cưới khuê nữ của hắn, việc tiến vào Thần Cơ Doanh chẳng lẽ nhạc phụ còn không giúp đỡ tế tử? Cho dù không đi Thần Cơ Doanh, có một nhạc phụ đại nhân như vậy thì địa phương nào mà đi không được, đến lúc đó còn không phải để An ca nhi tha hồ chọn lựa hay sao? Hiện giờ tức phụ của An ca nhi ngoại trừ khuôn mặt còn có thể nhìn, nhưng lúc này lại bệnh không ra hình người, bộ mặt coi như cũng bị hủy, không có gương mặt kia thì những cái khác làm sao so được với đích tiểu thư của Ngọc Vinh Hầu phủ? Nàng ta là một tiểu thư bị mất thế, cho dù cha là quan lớn thì đã sao? Còn không phải luôn nhìn sắc mặt kế mẫu để sống đấy à? Nếu lúc trước gả tiến Hầu phủ chính là muội muội Tiết Uyển của nàng ta thì tốt biết mấy, đó mới đúng là tiểu thư nhà quan lớn, còn nàng ta là cái thá gì chứ, ỷ vào nhan sắc tới mê hoặc An ca nhi, làm hại hắn hiện giờ không có thê tộc đáng tin cậy để giúp hắn, mọi việc đều phải cố hết sức so với người khác. Nếu nữ nhân kia hiền huệ một chút thì cũng còn tốt, nhưng nàng ta hiện giờ tâm lớn, bá chiếm gia tài của Trường Ninh Hầu phủ, dám quản cả chi phí ăn mặc của tỷ tỷ, thiên hạ còn có đạo lý nào mà tức phụ quản bà bà hay không? Cũng chính là tỷ từ tâm, dung túng cho nàng ta đến hôm nay." Tiểu Úc thị nhắc tới những thứ này cũng chọc đúng vào nỗi lòng của Úc thị, lúc trước bà cũng biết Tiết thị là đích nữ nhưng tang mẫu, cha nàng ta tục huyền, trong nhà căn bản không có địa vị, bất quá vì An ca nhi thích gương mặt kia của nàng ta, chết sống một hai phải cưới nàng ta vào cửa, bằng không hiện giờ sao có chuyện phiền lòng này.
Sau khi Tiết thị vào cửa cũng ngoan ngoãn, đem sự tình trong phủ xử lý gọn gàng ngăn nắp, chỉ là ra tay không hào phóng. Phải biết từ trẻ bà đã làm Hầu phu nhân, Lão hầu gia mất, bà thành Lão phu nhân, nói thế nào cũng là cả đời phú quý, vậy mà đến già còn phải chịu tức phụ khống chế chi phí tiêu dùng, làm sao có thể cam tâm đây.
Tuy rằng bà cũng biết, mấy năm nay thu nhập của Hầu phủ không nhiều lắm, tức phụ cũng phải dùng chút của hồi môn để trợ cấp thêm, nhưng trợ cấp thì sao chứ? Nếu nàng ta đã gả vào nhà thì cả người nàng ta đều thuộc Trường Ninh Hầu phủ huống chi tiền trên người nàng ta, đáng lý nên sung công để ứng phó mọi việc trong Hầu phủ. Mấy năm trước còn đỡ một chút, không dám bạc đãi nên đưa chi phí cho bà rất nhiều, nhưng mấy năm nay rất khó rút được bạc trên người nàng ta. Ngay cả bà muốn mua một ít hương Nguyệt túc để đốt nàng ta cũng không chịu, tuy Nguyệt túc hương rất quý báu nhưng cũng không phải nàng ta mua không nổi, vì sao phải cắt xén chứ? Cuối cùng bà phải lấy tiền trong vốn riêng sai người lén lút đi mua mới ứng phó cho qua.
Hừ, cũng không ngẫm lại, lúc trước bà muốn hỏi cưới chính là Tiết Uyển, tiểu thư chân chính của Tiết gia, vậy mà Tiết Thần chơi xấu dùng thủ đoạn bỉ ổi để câu hồn An ca nhi, vì thế nàng ta mới có thể gả vào Trường Ninh Hầu phủ làm Hầu phu nhân. Nàng ta không biết mang ơn đội nghĩa thì thôi, còn gây khó xử khắp mọi nơi, chắc có lẽ nguyên nhân là của hồi môn vốn không nhiều lắm của nàng ta sắp dùng hết rồi? Nếu An ca nhi lại cưới đích tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ, của hồi môn khẳng định không phải là thứ Tiết thị có thể so sánh, suy nghĩ như vậy nên trong lòng Úc thị liền có chủ ý.
Ngày thường tuy rằng bà ta do dự không quyết đoán, nhưng dù sao cũng làm Hầu phu nhân nhiều năm như vậy, thời điểm cần ra quyết định thì bà ta cũng rất thẳng tay.
Lập tức sai phụ nhân nhà Trương Dũng: "Ngươi đi kêu các cô nãi nãi trở về, cứ nói ta có chuyện cần thương lượng với các nàng."
Sau khi phụ nhân nhà Trương Dũng lui ra, Tiểu Úc thị thò người qua hỏi Úc thị: "Lúc này kêu các cô nãi nãi trở về làm gì?"
Úc thị nhếch miệng cười, ở bên tai Tiểu Úc thị nhỏ giọng nói vài câu, Tiểu Úc thị mở to hai mắt, khiếp sợ nhìn Úc thị, nhíu mày lo lắng hỏi: "Chuyện này... An ca nhi có thể đồng ý sao?"
Úc thị cười một cách chắc chắn nói: "Nhi tử là ta sinh ra, ai hiểu biết hắn hơn so với ta? Hắn sẽ đồng ý thôi."
Hiện giờ Tiết thị kia bất quá vẫn ỷ vào tình ý của An ca nhi đối với nàng ta, nàng ta cho rằng bản thân vẫn là một thiếu nữ hai mươi kiều diễm tuyệt sắc có thể mê hoặc An ca nhi đến đầu óc choáng váng. Nhi tử này của bà tâm tư đơn thuần, không hiểu nhân tình, luôn nghe lời thuận theo, chỉ có một điểm duy nhất chính là không có bất luận chống cự gì đối với nữ sắc, mấy năm nay chịu đựng Tiết thị bởi vì gương mặt nàng ta xác thật đứng đầu, hơn nữa bởi vì bị Tiết thị quản chặt làm hắn không dám mang người về phủ, ở bên ngoài dưỡng cũng không ít người. Cũng may Tiết thị chẳng hay biết gì, còn tưởng An ca nhi đối với nàng ta có tình có nghĩa. Hôm nay bà phải làm cho An ca nhi mà Tiết thị tâm tâm niệm niệm bấy lâu trở thành bùa đòi mạng của nàng ta, dù sao nàng ta cũng không sống được bao lâu, dứt khoát đừng kéo dài thêm, dọn chỗ cho đích tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ tiến vào mới là lẽ phải!
Mà lần này khi tân tức phụ vào cửa, bà cũng không thể lại hồ đồ như vậy, phải nắm mũi tân tức phụ dắt đi, quy củ gì đó vẫn phải sớm dùng tới mới được!
Danh sách chương
- Chương 1 Tiết thị..
- Chương 2 Qua đời..
- Chương 3 Tang sự..
- Chương 4 Tiết gia..
- Chương 5 Khuê các..
- Chương 6 Tiểu đấu..
- Chương 7 Hỏi chuyện..
- Chương 8 Di nương..
- Chương 9 Truyền lời..
- Chương 10 Tính kế..
- Chương 11 Quản sự..
- Chương 12 Xử trí..
- Chương 13 Thanh toán..
- Chương 14 Đông phủ..
- Chương 15 Tiết uyển..
- Chương 16 Xung đột..
- Chương 17 Oan uổng..
- Chương 18 Phong ba..
- Chương 19 Phân tranh..
- Chương 20 Quyết định..
- Chương 21 Từ thị..
- Chương 22 Thỉnh an..
- Chương 23 Mãng hán..
- Chương 24 Thiếu khanh..
- Chương 25 Nhập phủ..
- Chương 26 Tiên cơ..
- Chương 27 Đưa học..
- Chương 28 Giáo huấn..
- Chương 29 Biểu ca..
- Chương 30 Khách quý..
- Chương 31 Điều tra..
- Chương 32 Từ gia..
- Chương 33 Việc làm..
- Chương 34 Âm mưu..
- Chương 35 Bắt cóc..
- Chương 36 Vấn tội..
- Chương 37 Đánh chết..
- Chương 38 Trú mưa..
- Chương 39 Nhìn trúng..
- Chương 40 Thú vị..
- Chương 41 Trong xe..
- Chương 42 Hồng mềm..
- Chương 43 Lại nháo..
- Chương 44 Bí dược..
- Chương 45 Cấm túc..
- Chương 46 Chân tướng..
- Chương 47 Loại trừ..
- Chương 48 Phũ phàng..
- Chương 49 Khắc phục..
- Chương 50 Ý đồ..
- Chương 51 Gặp mặt..
- Chương 52 Ngắm sao..
- Chương 53 Về lại..
- Chương 54 Ép bán..
- Chương 55 Hoa đăng..
- Chương 56 Động lòng..
- Chương 57 Tóm gọn..
- Chương 58 Tới cửa..
- Chương 59 Đột nhập..
- Chương 60 An ủi..
- Chương 61 Chuyền thư..
- Chương 62 Lại đến..
- Chương 63 Tục huyền..
- Chương 64 Đi chơi..
- Chương 65 Nghe lén..
- Chương 66 Cẩu hữu..
- Chương 67 Phát hiện..
- Chương 68 Vỡ lở..
- Chương 69 Mười bốn..
- Chương 70 Thổ lộ..
- Chương 71 Rối rắm..
- Chương 72 Thất tịch..
- Chương 73 Sự cố..
- Chương 74 Thuyết giáo..
- Chương 75 Hỏng chuyện..
- Chương 76 Thẩm nương..
- Chương 77 Nhắc nhở..
- Chương 78 Đanh đá..
- Chương 79 Thương tâm..
- Chương 80 Bạch thị..
- Chương 81 Hung hãn..
- Chương 82 Giúp tay..
- Chương 83 Tự gánh..
- Chương 84 Kiếm chác..
- Chương 85 Nhét người..
- Chương 86 Bắt gian..
- Chương 87 Phán quyết..
- Chương 88 Càn rỡ..
- Chương 89 An bài..
- Chương 90 Tạm biệt..
- Chương 91 Chờ đợi..
- Chương 92 Đi tìm..
- Chương 93 Tìm thấy..
- Chương 94 Chữa trị..
- Chương 95 Trong hang..
- Chương 96 Được cứu..
- Chương 97 Về kinh..
- Chương 98 Làm mai..
- Chương 99 Cầu cứu..
- Chương 100 Khoa trương..
- Chương 101 Cầu hôn..
- Chương 102 Tưởng bở..
- Chương 103 Đính hôn..
- Chương 104 Tát tai..
- Chương 105 Nụ hôn..
- Chương 106 Trả người..
- Chương 107 Ỷ thế..
- Chương 108 Lầm người..
- Chương 109 Ra giá..
- Chương 110 Vũ nhục..
- Chương 111 Lấy lòng..
- Chương 112 Ngọt ngào..
- Chương 113 Chờ gả..
- Chương 114 Xuất giá..
- Chương 115 Lâu gia..
- Chương 116 Hết nói..
- Chương 117 Giằng co..
- Chương 118 Lập uy..
- Chương 119 Cao hứng..
- Chương 120 Giao quyền..
- Chương 121 Đoạt người..
- Chương 122 Xem mắt..
- Chương 123 Mắng vốn..
- Chương 124 Đổ bể..
- Chương 125 Lộ tài..
- Chương 126 Lợi hại..
- Chương 127 Ghen ghét..
- Chương 128 Có chuyện..
- Chương 129 Ngân phiếu..
- Chương 130 Túng thiếu..
- Chương 131 Bán đất..
- Chương 132 Lôi ra..
- Chương 133 Bóc trần..
- Chương 134 Tàn cục..
- Chương 135 Chiếm lời..
- Chương 136 Cáo mệnh..
- Chương 137 Quà tặng..
- Chương 138 Dư thị..
- Chương 139 Tất niên..
- Chương 140 Tiếp đãi..
- Chương 141 Biểu hiện..
- Chương 142 Ăn hiếp..
- Chương 143 Hạ màn..
- Chương 144 Đeo bám..
- Chương 145 Kiếm chuyện..
- Chương 146 Tráo người..
- Chương 147 Khuất nhục..
- Chương 148 Đúng mực..
- Chương 149 Tự tới..
- Chương 150 Khách nhân..
- Chương 151 Người cũ..
- Chương 152 Thôi thị..
- Chương 153 Bỏ xó..
- Chương 154 Gây sự..
- Chương 155 Cáo trạng..
- Chương 156 Dọn đi..
- Chương 157 Hôn sự..
- Chương 158 Kiên cường..
- Chương 159 Tranh luận..
- Chương 160 Sở thị..
- Chương 161 Trò hay..
- Chương 162 Trả báo..
- Chương 163 Thụ giáo..
- Chương 164 Lời thật..
- Chương 165 Sinh đẻ..
- Chương 166 Phương thuốc..
- Chương 167 Hàm oan..
- Chương 168 Cơ hội..
- Chương 169 Phân gia..
- Chương 170 Bất ngờ..
- Chương 171 Xin giúp..
- Chương 172 Về ngoại..
- Chương 173 Tôn thị..
- Chương 174 Ngoại gia..
- Chương 175 Thăng đường..
- Chương 176 Xử án..
- Chương 177 Hoài thai..
- Chương 178 Xía chuyện..
- Chương 179 Mơ tưởng..
- Chương 180 Chung vui..
- Chương 181 Đường phi..
- Chương 182 Giải đáp..
- Chương 183 Chờ xử..
- Chương 184 Giải quyết..
- Chương 185 Rắc rối..
- Chương 186 Đổi vị..
- Chương 187 Thanh dương..
- Chương 188 Nữ quan..
- Chương 189 Đòi người..
- Chương 190 Huấn luyện..
- Chương 191 Quá quê..
- Chương 192 Màn hai..
- Chương 193 Cút ngay!..
- Chương 194 Thống khoái..
- Chương 195 Chuyện nhà..
- Chương 196 Giải hòa..
- Chương 197 Phẫn nộ..
- Chương 198 Điều khiển..
- Chương 199 Tĩnh lặng..
- Chương 200 Giông bão..
- Chương 201 Cuồng phong..
- Chương 202 Phát động..
- Chương 203 Vượt cạn..
- Chương 204 Tuần nhi..
- Chương 205 Dính người..
- Chương 206 Ra ngoài..
- Chương 207 Chạm mặt..
- Chương 208 Ngủ mơ..
- Chương 209 Kể thật..
- Chương 210 Kết nghĩa..
- Chương 211 Lợi dụng..
- Chương 212 Ra mặt..
- Chương 213 Lên đường..
- Chương 214 Ô thị..
- Chương 215 Thử tài..
- Chương 216 Tấn công..
- Chương 217 Trị thảm..
- Chương 218 Tính sổ..
- Chương 219 Cung thị..
- Chương 220 Đề cử..
- Chương 221 Về nhà..
- Chương 222 Thảo luận..
- Chương 223 Bước đầu..
- Chương 224 Bá vương..
- Chương 225 Bước hai..
- Chương 226 Kết quả..
- Chương 227 Huynh đệ..
- Chương 228 Đáp lễ..
- Chương 229 Bái phỏng..
- Chương 230 Giúp đỡ..
- Chương 231 Tiệc mừng..
- Chương 232 Râu ria..
- Chương 233 Nuối tiếc..
- Chương 234 Tán chuyện..
- Chương 235 Mưu thần..
- Chương 236 Dự cảm..
- Chương 237 Song thai..
- Chương 238 Núi lở..
- Chương 239 Trọng thương..
- Chương 240 Thăm bịnh..
- Chương 241 Diệt khẩu..
- Chương 242 Tiên sinh..
- Chương 243 Dự tiệc..
- Chương 244 Ngu ngốc..
- Chương 245 Vô tình..
- Chương 246 Lưu manh..
- Chương 247 Cảnh cáo..
- Chương 248 Ngốc nghếch..
- Chương 249 Thử lòng..
- Chương 250 Vun đắp..
- Chương 251 Đánh cược..
- Chương 252 Bất mãn..
- Chương 253 Đánh nhau..
- Chương 254 Mục đích..
- Chương 255 Bí ẩn..
- Chương 256 Làm càn..
- Chương 257 Nước cờ..
- Chương 258 Ứng phó..
- Chương 259 Khống chế..
- Chương 260 Vắng chàng..
- Chương 261 Đoàn tụ..
- Chương 262 Dạy dỗ..
- Chương 263 Biến hóa..
- Chương 264 Trở về..
- Chương 265 Trong cung..
- Chương 266 Bồi tội..
- Chương 267 Thư đồng..
- Chương 268 Nhờ vả..
- Chương 269 Cự tuyệt..
- Chương 270 Tán dóc..
- Chương 271 Tình thú..
- Chương 272 Khóc than..
- Chương 273 Kỳ quái..
- Chương 274 Cố nhân..
- Chương 275 Động trời..
- Chương 276 Nghịch tử..
- Chương 277 Kết thúc..
- Chương 278 Pn1. Song sinh long phượng..
- Chương 279 Pn2. Song sinh long phượng..
- Chương 280 Pn3. Song sinh long phượng..
- Chương 281 Pn4. Song sinh long phượng..
- Chương 282 Pn5. Song sinh long phượng..
- Chương 283 Pn6. Song sinh long phượng..