
Thương Tâm Tiểu Tiễn
Tổng số chương: 127
[luận anh hùng] người dịch: fishscreen
HỒI 1
tóc đen, chân trần, môi hồng, tay ngọc
ất cả đều tin, chặt đứt gốc cây này sẽ mang đến tai họa cho mọi người.
Bạch Sầu Phi lại hỏi:
- Tại sao?
- Đó là Tô lâu chủ nói.
Dương Vô Tà kính cẩn đáp:
- Ngay cả lão Tô lâu chủ, phụ thân của Tô lâu chủ trước kia cũng nói như vậy.
Ngày hôm sau, Bạch Sầu Phi lại ra lệnh cho “Quỷ Lệ Bát Xích môn” Chu Như Thị và “Vô Vĩ Phi Tha” Âu Dương Ý Ý chặt cây, cắt cành, nhổ gốc, đào thân, hoàn toàn tiêu hủy.
Đây đương nhiên là chuyện xảy ra sau khi Bạch Sầu Phi nắm quyền trong Kim Phong Tế Vũ lâu. Chuyện này có quan hệ rất lớn, dẫn đến sự chú ý và suy đoán của rất nhiều người.
Phần lớn hảo hán giang hồ thuộc phe chính đạo trong kinh thành, nếu không phải là huynh đệ của “Hoa phủ” Hoa Khô Phát thì cũng là “Ôn trạch” Ôn Mộng Thành.
Phái Ôn Mộng Thành và phái Hoa Khô Phát tuy có lúc tranh chấp, mấy chục năm qua luôn gây sự với nhau, nhưng dù sao đều là lão huynh đệ, hảo chiến hữu của hai đảng Phát và Mộng, tâm ý tương liên, huyết mạch nối liền, hợp thành một khối, cùng một trận tuyến.
Từ sau lần Bạch Sầu Phi dẫn Nhậm Lao và Nhậm Oán huyết tẩy Phát đảng Hoa phủ, Hoa Khô Phát và Ôn Mộng Thành lại càng chung kẻ thù.
Lúc này, sau khi Hoa Khô Phát và Ôn Mộng Thành nghe được tin tức từ trong miệng đệ tử “Thủy Hỏa Bất Dung” Hà Trạch Chung, nói rằng Bạch Sầu Phi đã chặt gốc cây mà Tô Mộng Chẩm xem như bảo bối, hai người đều cảm thấy ngạc nhiên.
Ôn Mộng Thành trước tiên cười khan ba tiếng, sau đó hỏi:
- Cô lão đầu, chuyện này ngươi thấy sao?
Hoa Khô Phát đảo mắt:
- Thấy sao cái gì?
Ôn Mộng Thành cười một tiếng:
- Nếu như ngươi là Tô Mộng Chẩm, ngươi sẽ làm gì?
Hoa Khô Phát ho một tiếng, phun ra một bãi đàm, mắng:
- Ta làm gì à? Tiểu tử Bạch Sầu Phi này rõ ràng là muốn cướp lấy vị trí long đầu của Kim Phong Tế Vũ lâu, muốn làm phản rồi. Không có Tô Mộng Chẩm một tay nâng đỡ, tiểu tử da trắng kia làm sao lớn mạnh được như hôm nay. Nếu như ta là Tô Mộng Chẩm, đêm nay hắn đừng mơ tưởng sau khi nhắm mắt lại còn có thể mở ra, ta sẽ đưa hắn đến cầu Nại Hà một chuyến.
Sau đó y hỏi ngược lại Ôn Mộng Thành:
- Ngươi thì sao?
Ôn Mộng Thành chỉ cười hà hà.
- Ngươi bớt làm ra vẻ đi!
Hoa Khô Phát lại mắng:
- Đừng có trước khi nói chuyện đều cười gian ba tiếng, chỉ sợ người khác không biết ngươi là đại gian đại ác. Ta đã nói rồi thì ngươi cũng nói đi!
- Nếu ta là Tô Mộng Chẩm, cũng sẽ không bỏ qua cho Bạch Sầu Phi.
Ôn Mộng Thành lại cười hà hà nói:
- Loại người như Bạch Sầu Phi, một khi đắc thế thì sẽ xem mình như trời, được voi đòi tiên, sau này ngay cả bàn thờ cũng không để cho ngươi ngồi. Có điều…
- Có điều cái gì?
- Còn nhớ Vương Tiểu Thạch không?
- Đương nhiên là nhớ, hắn là đại ân nhân của hai đảng Phát và Mộng chúng ta.
- Nếu như có hắn ở đây, hắn vẫn là tam đương gia của Kim Phong Tế Vũ lâu. Tô Mộng Chẩm có được trợ thủ mạnh cũng không phải sợ Bạch Sầu Phi nữa.
- Nhưng hắn vì diệt trừ gian tướng Phó Tông Thư nên đã chạy trốn hơn ba năm, không trở về kinh thành nữa.
- Ai, giết một tên gian tướng, không phải lại có một tên càng gian càng có quyền hơn sao. Làm sao giết hết được tham quan ô lại trong thiên hạ?
- Nghe nói sở dĩ Bạch Sầu Phi dám to gan phạm thượng như vậy, cũng là do quyền tướng Thái Kinh bao che giật dây. Hắn muốn khống chế thế lực võ lâm của Kim Phong Tế Vũ lâu, cho nên đã nhận Bạch Sầu Phi làm con nuôi, tìm cách đoạt quyền Tô Mộng Chẩm.
- Như vậy xem ra, trong kinh khó tránh khỏi hỗn loạn.
- Nói như thế, Tô Mộng Chẩm càng nên lập tức trừ khử họ Bạch. Nếu không một khi tên Bạch Vô Thường này đoạt được quyền hành của Kim Phong Tế Vũ lâu, khó tránh khỏi sẽ chĩa mũi tên về phía chúng ta…
- Chẳng những là chúng ta, tất cả hảo hán giang hồ và người trong võ lâm đều sẽ gặp nạn.
- Nếu như ta là Tô Mộng Chẩm…
- Nhưng ngươi lại không phải là Tô Mộng Chẩm.
Ôn Mộng Thành nghiêm túc nói:
- Đừng quên, Tô Mộng Chẩm bị bệnh rất nặng, hơn nữa y từng bị mai phục tập kích và trúng độc tại phố Khổ Thủy, cộng thêm lúc tiêu diệt thế lực của Lục Phân Bán đường do Lôi Tổn cầm đầu, y đã bị thương rất nặng, chỉ sợ đã không cầm cự nổi. Hiện giờ vây cánh của Bạch Sầu Phi đã lớn, nếu không thì hắn cũng không dám lớn lối như vậy. Tô lâu chủ có thể giải quyết được tên ác nhân do y một tay bồi dưỡng này hay không còn rất khó nói, không thể lạc quan.
Hoa Khô Phát nhất thời nghẹn giọng.
Tóc đen, chân trần, môi hồng, tay ngọc… tại Hoàng lâu.
Thật là một cô gái xinh đẹp.
Nàng múa theo âm nhạc, không phải hết sức nhẹ nhàng, mà là hết sức ngọt ngào, hết sức kiều diễm.
Trên ghế thái sư được trải thảm dày thoải mái và hoa lệ, khuôn mặt của Bạch Sầu Phi rất lạnh.
Hắn luôn luôn không nói đến tình cảm, chỉ ân ái. Vị trí càng cao, quyền lực càng lớn thì hắn lại càng cần nhiều nữ nhân hơn, nhưng lại không có thời gian nói lời yêu thương, càng không thể bỏ ra tình cảm.
Cho nên hắn chỉ ân ái chứ không yêu. Đối với hắn thì yêu một người là chuyện nguy hiểm, tốt nhất vĩnh viễn cũng không nên yêu.
Người thành đại sự không thể yêu quá nhiều. Nhưng nếu không có tình yêu vĩ đại, làm sao có thể thành được đại sự?
Bạch Sầu Phi không quan tâm đến những thứ này, hắn luôn là một phần tử hiếu chiến, đặc biệt là trong tình dục.
Nhưng hôm nay hắn lại rất lạnh, rất trầm, rất yên tĩnh.
Cho đến khi thủ hạ của hắn là Tường Ca Nhi thử thăm dò hỏi một câu, hắn mới bắt đầu nói chuyện.
Hắn cầm chén rượu, chỉ ngắm nghía, nhìn mỹ nữ đang múa, nhìn rượu ngon trên tay, ánh mắt lạnh lùng nhìn rượu và sắc.
Lần này hắn không uống rượu, cũng không mất đi lý trí.
Tường Ca Nhi cẩn thận hỏi:
- Bạch phó tổng, ngài đã chặt cây của Tô lâu chủ, chuyện này, ngài thấy liệu hắn có thể…
Bạch Sầu Phi lơ đãng hỏi:
- Có thể cái gì? Hả?
Tường Ca Nhi cúi đầu nói:
- Tiểu nhân không dám nói.
Bạch Sầu Phi vẫn tùy ý nói:
- Ngươi cứ nói đi!
Nhưng hắn lại phất tay dừng âm nhạc, cũng ngừng ca múa. Vũ nữ ngọt ngào xinh xắn kia đỏ mặt rời đi, lúc gần đi còn liếc nhìn hắn với ánh mắt oán hờn.
Tường Ca Nhi lắp bắp nói:
- Tôi sợ… lâu chủ sẽ thẹn quá hoá giận.
Bạch Sầu Phi không quan tâm nói:
- Ví dụ như chuyện gì?
Tường Ca Nhi ngập ngừng nói:
- Ví dụ như… ví dụ như…
Hắn vẫn không nói ra.
Bạch Sầu Phi lạnh nhạt hỏi:
- Nếu như ngươi là Tô lâu chủ, ngươi sẽ làm gì?
Tường Ca Nhi cười khổ:
- Chuyện này…
Một hán tử khác vẫn luôn khoanh tay phục tùng đứng ở một bên, lúc này bỗng lên tiếng:
- Tôi sẽ trừ khử ngài.
Hắn nói rất trực tiếp.
Bạch Sầu Phi xoay chén rượu, hơi nghiêng người liếc nhìn đối phương, cũng không quá để ý hỏi:
- Tại sao?
Sau khi hắn gia nhập Kim Phong Tế Vũ lâu, Tô Mộng Chẩm lập tức phái đến cho hắn bốn tên hảo thủ mới gia nhập, bao gồm “Quỷ Lệ Bát Xích môn” Chu Như Thị, “Vô Vĩ Phi Tha” Âu Dương Ý Ý, “Nhất Liêm U Mộng” Lợi Tiểu Cát và “Tiểu Văn Tử” Tường Ca Nhi.
Tên của bốn người bọn họ hợp lại chính là “Như Ý Cát Tường”.
Bốn người này rất trung thành với Bạch Sầu Phi, cũng chỉ trung thành với Bạch Sầu Phi.
Hôm nay Bạch Sầu Phi đang ở trên Hoàng lâu, một trong bốn tòa lầu lớn thuộc đại bản doanh của Kim Phong Tế Vũ lâu.
Hoàng lâu cũng không phải trung tâm cơ mật, mà là nơi đàn hát ca múa, tiệc tùng mua vui.
Tô Mộng Chẩm không thích tiệc tùng, còn Bạch Sầu Phi lại thích.
Hôm nay, bốn người “Như Ý Cát Tường” cũng không có mặt đầy đủ, ít nhất Lợi Tiểu Cát cũng không đến.
Bạch Sầu Phi nghiêng người liếc nhìn Chu Như Thị:
- Nhưng ngươi lại không phải là Tô lâu chủ.
Chu Như Thị nói:
- Tôi không phải.
Bạch Sầu Phi nói:
- Ngươi không có bệnh, còn y có.
Chu Như Thị nói:
- Võ công của y giỏi, còn tôi chưa đủ giỏi.
Bạch Sầu Phi ung dung hỏi:
- Ngươi cho rằng võ công của y giỏi hơn ta sao?
Chu Như Thị lại gật đầu.
Nhưng hắn cũng lập tức bổ sung một câu:
- Nếu như y không bệnh nặng đến như hôm nay.
Âu Dương Ý Ý trầm giọng quát một tiếng:
- Láo xược!
- Không sao cả.
Bạch Sầu Phi uể oải nói:
- Ta là lão đại của các ngươi, nếu tình thế đã ngàn cân treo sợi tóc như vậy, sao các ngươi không đến chỗ Tô lâu chủ thăm dò tình hình một chút?
Nguồn: Tàng Thư viện Được bạn: Mọt Sách đưa lên vào ngày: 13 tháng 11 năm 2015
Danh sách chương
- HỒI 1 Tóc đen, chân trần, môi hồng, tay ngọc
- HỒI 2 Lương cơ (cơ hội tốt)
- HỒI 3 Huyền cơ
- HỒI 4 Dạ cơ (cơ hội buổi tối)-
- HỒI 5 Tảo cơ (cơ hội buổi sáng)-
- HỒI 6 Xướng cơ (ca hát)-
- HỒI 7 Mộng cơ
- HỒI 8 Kiếp cơ
- HỒI 9 Ứng cơ (ứng kiếp)
- HỒI 10 Cảo cơ (cơ hội tạo ra)
- HỒI 11 Đọa cơ (sụp đổ)
- HỒI 12 Trụy cơ (rơi xuống)
- HỒI 13 Tiếp cơ (đón nhận)
- HỒI 14 Tống cơ (đánh mất)
- HỒI 15 Đầu cơ
- HỒI 16 Bạo cơ (cơ quan phát nổ)
- HỒI 17 Ban Cơ
- HỒI 18 Ngộ cơ (bỏ lỡ thời cơ)
- HỒI 19 Tương cơ (nhìn cơ hội)
- HỒI 20 Chàng cơ (tạo ra cơ hội)
- HỒI 21 Khiêu cơ (nhảy lên cơ hội)
- HỒI 22 Vãn cơ (trễ cơ hội)
- HỒI 23 Lạc cơ (cơ hội rơi mất)
- HỒI 24 Đãi cơ (chờ thời cơ)
- HỒI 25 Hàng cơ (trở về)
- HỒI 26 Khách cơ (người khách)
- HỒI 27 Hóa cơ (phân biệt)
- HỒI 28 Thượng cơ (bước lên cơ hội)
- HỒI 29 Cựu cơ (cơ mưu bảo thủ)
- HỒI 30 Tân cơ (cơ hội mới)
- HỒI 31 Diệu cơ (sự sống tuyệt diệu)
- HỒI 32 Ban cơ (nút bấm)
- HỒI 33 Hậu cơ (chờ cơ hội)
- HỒI 34 Bao cơ (cơ hội đảm bảo)
- HỒI 35 Lương cơ (cơ hội tốt)
- HỒI 36 Quân cơ
- HỒI 37 Tư cơ (điều khiển cơ hội)
- HỒI 38 Chiến cơ
- HỒI 39 Tý cơ (chờ thời cơ)
- HỒI 40 Dân cơ
- HỒI 41 Văn cơ (nghe cơ hội)
- HỒI 42 Chuyên cơ (cơ hội riêng)
- HỒI 43 Thiền cơ
- HỒI 44 Chung đoan cơ (chấm dứt cơ hội)
- HỒI 45 Tùy cơ ứng biến
- HỒI 46 Cơ hội lớn họa càng lớn hơn
- HỒI 47 Thiên cơ không thể tiết lộ
- HỒI 48 Cơ phong (ẩn ý)
- HỒI 49 Cơ lý (thời cơ và cái lý)
- HỒI 50 Cơ mật
- HỒI 51 Cơ động
- HỒI 52 Cơ phùng (cơ duyên gặp mặt)
- HỒI 53 Cơ sư (bậc thầy cơ trí)
- HỒI 54 Cơ tâm
- HỒI 55 Cơ biến (biến hóa bất ngờ)
- HỒI 56 Cơ thể
- HỒI 57 Cơ vĩ (đuôi cơ mưu)-
- HỒI 58 Cơ đầu (đầu cơ mưu)-
- HỒI 59 Cơ quan (cơ mưu)
- HỒI 60 Cơ giới (cỗ máy)
- HỒI 61 Cơ hội
- HỒI 62 Cơ cảnh (nhanh nhạy)
- HỒI 63 Cơ kiện (linh kiện)
- HỒI 64 Cơ dực (cánh trong cơ hội)
- HỒI 65 Cơ mẫn (nhạy bén)
- HỒI 66 Cơ linh (cơ trí)
- HỒI 67 Cơ trưởng
- HỒI 68 Cơ thân (thân cơ hội)
- HỒI 69 Cơ trường (nơi ẩn chứa cơ hội)
- HỒI 70 Cơ năng
- HỒI 71 Cơ nữu (tay cầm)
- HỒI 72 Cơ xu (mấu chốt)
- HỒI 73 Cơ thương (kho cơ hội)
- HỒI 74 Cơ trí
- HỒI 75 Cơ phiếu (phiếu cơ hội)
- HỒI 76 Cơ duyên
- HỒI 77 Cơ vị (vị trí cơ hội)
- HỒI 78 Cơ hoàng (công tắc)
- HỒI 79 Cơ quát (mất chốt)
- HỒI 80 Cơ xảo (cơ duyên xảo hợp)
- HỒI 81 Cơ khí
- HỒI 82 Cơ ngộ (cơ hội gặp gỡ)
- HỒI 83 Cơ yếu (cơ mật)
- HỒI 84 Cơ phòng
- HỒI 85 Cơ thương (thương gắn cơ quan)
- HỒI 86 Địch cơ (hành động của địch)
- HỒI 87 Thân thể trong trắng
- HỒI 88 Tấm thân xử nữ
- HỒI 89 Ngọc khiết băng thanh
- HỒI 90 Thân thể máu thịt
- HỒI 91 Ta yêu ngươi
- HỒI 92 Sự ôn nhu của Tiểu Yêu
- HỒI 93 Sự ôn nhu chết người
- HỒI 94 Đao Trùng
- HỒI 95 Nam nhân trong tháp
- HỒI 96 Giết vào trùng vây
- HỒI 97 Thân thể xác thịt
- HỒI 98 Đối diện với người tới
- HỒI 99 Tình cảm hữu tình
- HỒI 100 Hắc đao
- HỒI 101 Hắc đạo
- HỒI 102 Bạch đạo
- HỒI 103 Chủ nhân trong lâu
- HỒI 104 Ôn Nhu tin tưởng hay là...
- HỒI 105 Giết ra trùng vây
- HỒI 106 Cơ
- HỒI 107 Tùy cơ
- HỒI 108 Truyền chân cơ (máy sao chép)
- HỒI 109 Uổng phí tâm cơ
- HỒI 110 Thái không xuyên toa cơ (cỗ máy bay lượn trên trời)
- HỒI 111 Công án không phải thiền cơ
- HỒI 112 Cơ mưu tính hết mất thiên cơ
- HỒI 113 Sống chết do mệnh, thành bại biết cơ
- HỒI 114 Trừ bỏ cố chấp, tâm cơ bỗng nảy sinh
- HỒI 115 Vạn dặm vẫn một lòng, làm việc thấy tâm cơ
- HỒI 116 Chỉ đại anh hùng có bản sắc
- HỒI 117 Là danh sĩ thật tự phong lưu
- HỒI 118 Tiêu sầu uống rượu ngồi trong trướng
- HỒI 119 Thành bại hưng vong một phút giây
- HỒI 120 Cao thủ dễ đến, chiến tướng khó cầu
- HỒI 121 Không mang chí lớn, chỉ vô tích sự
- HỒI 122 Nuôi binh ngàn ngày, muốn dùng không người
- HỒI 123 Gặp khó đứng lên, gặp mạnh càng mạnh
- HỒI 124 Thà chết trong chiến đấu, không muốn sống qua ngày
- HỒI 125 Chỉ cầu chết oanh liệt, không chịu sống vất vưởng
- HỒI 126 Sống tạm bợ không bằng chết sảng khoái
- HỒI 127 Sống tạm bợ không bằng chết sảng khoái