![[Tiểu Lâu Truyền Thuyết] Quyển 3 - Bích Huyết Hán Khanh](https://wsrv.nl/?url=http://vietnamthuquan.eu/userfiles/images/hinhbiasach06/%5BTi%E1%BB%83u%20L%C3%A2u%20Truy%E1%BB%81n%20Thuy%E1%BA%BFt%5D%20Quy%E1%BB%83n%203%20-%20B%C3%ADch%20Huy%E1%BA%BFt%20H%C3%A1n%20Khanh.jpg)
[Tiểu Lâu Truyền Thuyết] Quyển 3 - Bích Huyết Hán Khanh
Tổng số chương: 216
A Hán là ai?
A Hán là một công dân bình thường sinh năm 5432, vũ trụ lịch. Trước mắt đang ở trên một nhánh nào đó của năm tháng bao nhiêu trong quá khứ, tiến hành bài thực tiễn luận văn tốt nghiệp của y. Nói cách khác, vị công dân này, cho đến trước mắt, còn là một học sinh.
A Hán là người thế nào?
Vấn đề này thì khá là phức tạp.
Cán bộ liên bang thở dài: “Cậu ta vốn là người chúng tôi gửi gắm kỳ vọng rất lớn?”
Một nhà khoa học nổi tiếng đã viết trong nhật ký: “A Hán vốn là người có thể làm cho khoa học nhân loại tiến lên tầng cao hơn.”
Tổng viện trưởng của học viện Tinh Tế ghi lại trong sổ ghi chép với vẻ mặt đầy tiếc nuối: “Tôi từng cho rằng, A Hán sẽ trở thành ngôi sao của học viện, hy vọng của nhà trường, quang vinh của tất cả thầy trò.”
Những than thở này, đều cho thấy A Hán mặc dù chỉ là một công dân bình thường, nhưng y có chỗ cực không bình thường, song một loạt những lời này, quan trọng nhất lại chỉ là một hai từ, tỷ như những từ “vốn” “từng” này, cho mọi người biết rất rõ, tất cả hy vọng tốt đẹp với A Hán, cuối cùng đều tiêu tan trước mặt sự thật lạnh băng.
A Hán là ai?
Đầu tiên, y là một công dân bình thường, thân thể bình thường, diện mạo bình thường. Đương nhiên, thân thể với dung mạo có bình thường hay không thì tại thời đại mà người ta có thể tùy tiện đổi thân thể, mặc ý sửa chữa mật mã di truyền này, hoàn toàn không quan trọng. Quan trọng là, sóng điện não, tinh thần lực.
Dung lượng não người hiện đại khai phá gần như đạt đến trăm phần trăm. Sóng điện não sục sôi, tinh thần lực cường đại, đã không phải là điều người cổ đại có thể tưởng tượng.
Nhưng mà, A Hán vừa ra đời, kiểm tra sóng điện não của y cho thấy, cường độ sóng điện não của y gấp ba người thường, tinh thần lực mạnh gấp năm lần người thường. Mà cường độ dị thường như vậy, dù cho trong hàng tỷ người cũng chưa chắc có được một người.
Điều này có nghĩa là, chỉ cần y sẵn lòng, chỉ cần y chịu cố gắng, y sẽ có lực lượng lớn mạnh hơn xa người thường, y học tập lĩnh ngộ bất cứ tri thức nào, đều sẽ nhanh hơn người khác rất nhiều.
Mọi người tin rằng xã hội hiện đại rất nhanh lại sẽ xuất hiện một kỳ tài. Người trong các ngành các nghề đều bắt đầu tranh đoạt y, trong đó giới khoa học là nỗ lực nhất, mà giới quân đội và chính trị cũng khá dụng tâm.
Khoa học hiện đại đã phát triển đến cực hạn, dừng bước không tiến rất lâu rồi, dung lượng não của nhân loại đã không thể dung nạp thể thức phức tạp hơn, phép tính tinh vi hơn, tưởng tượng thần kỳ hơn. Họ cần có được người năng lực siêu thường đến thay ca, đến gõ mở cánh cửa đóng chặt rất lâu, triển hiện một thế giới mới.
Chiến tranh sớm đã biến mất mấy ngàn năm, quân đội tồn tại như một vật phẩm trang sức, kỷ niệm danh từ lịch sử đã thành dòng nước trôi đi mất hút, họ rất hy vọng có người có được trí tuệ và sáng ý siêu thường, cho quân đội một thế giới rực sáng.
Chính giới cũng có cách nghĩ như vậy. Tại thời đại mà khoa học kỹ thuật đã phát triển đến tận cùng này, hết thảy đều có thể giao cho máy móc xử lý, mọi người từ khi ra đời đã không lo áo cơm, mỗi người đều có thể có được cuộc sống hưởng thụ cao nhất. Không cần bỏ ra, không cần cực nhọc, dưới tình trạng kiểu này, mọi phạm tội đều không tồn tại, mọi nghĩa vụ đều không cần, chính phủ trở thành thứ có thể có hoặc không, tương đối, chính thể cũng không tiến hóa phát triển nữa, nhân loại căn bản không muốn tìm kiếm thể chế chính trị tốt nhất.
Rất mong mỏi có một người có thể phá tan vũng nước tù trĩu nặng này, có thể cho nhân loại thấy hy vọng tương lai, có thể khiến nhân loại một lần nữa có được sự nhiệt tình, theo đuổi, chấp nhất của người xưa. Có thể cho chính thể có phát triển mới, phát hiện mới.
Mọi người gửi gắm hy vọng cực lớn lên người A Hán từ nhỏ có được lực lượng siêu thường này. Bất kể y lựa chọn con đường nào, tin rằng y đều có thể sáng chế một sự nghiệp khiến người kinh ngạc.
Thế mà, mọi người rất nhanh chóng phải thất vọng.
A Hán đích xác có tinh thần lực cường đại không gì sánh bằng, nhưng mặt khác, y còn có một nhược điểm khiến người phiền muộn hết sức, y lười cực kỳ.
Bao nhiêu năm sau, hầu như tất cả những người biết A Hán, bình luận về y đều chỉ có một chữ: “Lười!”
Người hiện đại có thể tùy ý đổi thân thể, mọi người có thể dùng những thân thể bất đồng, hưởng thụ đủ loại lạc thú xác thịt, sống phóng túng, xa hoa vô tận, lao băng băng chiến đấu, rèn luyện khí lực.
Mà A Hán từ khi ra đời đến nay, chỉ mang một thân thể bất biến, cả ngày có thể nằm là tuyệt không ngồi, có thể ngồi là tuyệt không đứng.
Nhân loại hiện đại đã có thể tự do biến ảo ra bờ cát biển khơi, mưa rền gió dữ, mỗi ngày một cái mới lạ, mỗi ngày một loại biến hóa, nhân sinh vĩnh viễn không lặp lại.
A Hán lại có thể liên tục ba trăm năm, lơ lửng giữa biển sao, nhìn sao, tỉnh thì ngẩn người, ngẩn người xong lại ngủ tiếp.
Tri thức hiện đại vô cùng vô tận như vũ trụ, cho dù dùng thiết bị truyền tri thức, cũng thường vĩnh viễn không học hết.
Thế nhưng A Hán lại chỉ dùng một giờ, sử dụng thiết bị truyền học xong tri thức sinh tồn phổ thông cùng thường thức cần thiết của nhân loại, rồi tiện tay vứt ngay, trong nhân thế này, dường như không còn chuyện gì có thể hấp dẫn y, không còn tri thức gì, có thể khiến y nguyện ý cân nhắc đi học tập nữa.
Xã hội hiện đại, mặc dù người người đều không lo áo cơm, mà khoa học kỹ thuật cường đại cũng có thể làm ra các chủng các dạng biến ảo, tình yêu đẹp đẽ, nhân sinh lãng mạn, kinh lịch truyền kỳ, hết thảy hết thảy, khoa học đều có thể cung cấp, trên tinh thần, chẳng ai lo âu mệt mỏi. Song nhân sinh đằng đẵng chung quy vẫn có lúc tịch mịch, đại bộ phận mọi người sẽ lựa chọn chút công tác, chút sự nghiệp, làm ra đại thành tích hay chăng ngược lại không quan trọng, không có áp lực công việc, làm người cảm thấy thoải mái vui vẻ bội phần. Mọi người có thể tự do lựa chọn mọi việc mình thấy hứng thú mà làm.
Song với A Hán mà nói, sự nghiệp duy nhất của y, chính là ăn ngủ ngủ ăn, dùng lời của nhân loại thời viễn cổ mà nói, đó là nhân sinh hạnh phúc như heo.
Đương nhiên, mọi người sẽ không để kỳ tài mà họ gửi gắm bao nhiêu hy vọng cứ thế lãng phí sinh mệnh. Từ lúc A Hán hiểu chuyện đến nay, những người ở bên du thuyết y, dạy dỗ khích lệ y nhiều không đếm xuể.
Mà y, trước giờ chỉ vừa ngáp dài, vừa giơ dự luật nhân quyền chương thứ sáu trăm tám mươi mốt, điều thứ năm mươi hai lên, phóng to bảng biểu viết trong sách, “Người sống có quyền lựa chọn cách sống của mình, không ai có thể tiến hành can thiệp bằng bất kỳ phương thức nào.”
Thế là, mọi lời ồn ào bên cạnh nháy mắt chấm dứt. A Hán hạnh phúc ngáp phát nữa, thế giới cuối cùng đã an tĩnh.
Đương nhiên, cũng có người ngữ trọng tâm trường, nói chuyện lịch sử nhân loại, hiện trạng nhân gian, ý nghĩa nhân sinh với y, quả là hiểu lấy đại nghĩa, vô cùng đau đớn, giống như sinh tử tồn vong của toàn nhân loại chỉ quyết định bởi việc y có cần cù hay không.
Mà y chỉ mở đôi mắt buồn ngủ mông lung, uể oải nói: “Thế giới này tốt lắm mà. Mọi người chỉ cần nguyện ý là đều có thể ăn ngủ ngủ ăn, vĩnh viễn không rầu rĩ vì cuộc sống, làm gì còn phải vất vả đi thay đổi.”
Tóm lại, lý luận của y chính là, hết thảy bên ngoài có lẽ không hoàn mỹ, nhưng muốn bảo y vất vả lao động để làm cho hết thảy hoàn mỹ, vậy thì y thà an nhàn hưởng thụ sự không hoàn mỹ hiện tại.
Thế giới cũng đã đại đồng, nhân loại sao còn không biết đủ.
Đương nhiên đã quyết định nhận hết thảy không hoàn mỹ này, thế thì những chuyện khiến kẻ lười phải buồn bực dưới chế độ không hoàn mỹ, y cũng chỉ yên lặng chịu đựng.
Tỷ như mọi người đều có quyền lựa chọn cách sống, nhưng người phải được giáo dục, đây không phải quyền lực, mà là nghĩa vụ, mỗi người đều phải đến trường. Mặc dù dưới nền khoa học hiện đại, những người phân bố ở các nơi trên tinh hệ có thể học cùng một ban. Có thể dưới sự giáo dục của cùng một giáo viên mười năm, lại không cần gặp mặt một lần. Có thể cách biển sao nghiên cứu đầu đề, lại không cần chen chúc trong cùng một phòng học như người xưa.
Chỉ là, luận văn thực tiễn trước tốt nghiệp thì vô luận thế nào cũng không thể mưu lợi, không thể làm biếng.
A Hán có không tình nguyện hơn nữa, cũng không thể không chỉnh đốn hành trang, lần đầu tiên, toàn ban học sinh và một vị đạo sư, đi đến một nơi, đối mặt hội nghị. Sau đó, thông qua Tiểu Lâu, chở đến ngày tháng năm nào đó của một tuyến thời gian nào đó.
Tiểu Lâu là cánh cửa thời gian của họ, cũng là cứ điểm của họ ở cổ đại.
Lần đầu tiên đến cổ đại, mọi người không hề hiếu kỳ rong chơi khắp nơi, trong vô số lần mô phỏng quang điện, hết thảy tri thức liên quan đến cổ đại, họ đã hiểu nằm lòng toàn bộ. Cổ đại sớm đã chẳng có gì mới lạ thú vị đáng nói.
Mọi người có thời gian một tháng, học tập sống cùng quần thể, để hòa nhập cuộc sống của người xưa, trong thời gian một tháng này, phải chọn đề mục luận văn cho mình, sau đó hóa thân thành một phôi thai nho nhỏ, tiến vào cơ thể mẹ, chậm rãi tại nhân gian sinh ra lớn lên triển khai một đoạn nhân sinh.
Trong một tháng này, gồm cả A Hán, toàn ban hai mươi học sinh, một vị đạo sư, sớm chiều ở chung, giữa người với người có sự hiểu biết rất sâu.
A Hán là người thế nào, đạo sư và bạn học có những đánh giá không đồng nhất về y.
Giáo sư Trang cứ nhắc đến A Hán là đau thắt tim, ông cả đời đã gặp vô số học sinh, tính tình cổ quái nào ông cũng có thể dạy dỗ, riêng có A Hán này, khiến ông chỉ có thể thất bại thở dài: “Cậu ta là một học sinh so với ưu sinh Tiểu Dung nghe lời nhất còn ngoan hơn, rồi so với tên học sinh hư không nghe lời nhất là Khinh Trần lại khiến giáo viên đau đầu hơn.”
Nhắc đến A Hán, ưu sinh Tiểu Dung luôn sẽ cười cười: “Nếu cậu ta chịu chăm chỉ một chút, tôi sẽ chẳng còn cơ hội lấy danh đệ nhất nữa.”
Nói đến A Hán, học sinh hư Phương Khinh Trần luôn rất buồn bực: “Mấy người cứ nói ta cực đoan, nhưng ta có hư hơn nữa, cũng tốt hơn chán tiểu tử đó. Mấy người nói ta lòng dạ sắt đá, hừ, tiểu tử kia ngược lại lòng chẳng phải sắt đá, là cả một cái dùi kim cương.”
Kính Tiết tính cách chính trực nhất luôn nói lời công bằng: “Cậu ta là người rất không tồi, tuy rằng thoạt nhìn rất lười nhác, nhưng chỉ cần là chuyện đã đồng ý, nhất định sẽ làm được. Chuyện ngoài phần mình mặc dù cậu ta chưa bao giờ làm, nhưng chuyện thuộc phần mình, cũng tuyệt không đẩy cho người khác. Tuy là cậu ta luôn nói không quản chuyện, nhưng nếu có người bất hạnh trước mặt, nhất định ra tay tương trợ. Cậu ta không hiểu lừa gạt, không biết dối trá, không minh bạch nhân loại có thể có bảy tám cái mặt nạ, tùy thời thay đổi. Trên người cậu ta có trung thành, thiện lương, thành khẩn, trong sáng, hồn nhiên hết thảy mỹ đức mà nhân loại e rằng đã dần quên mất.”
Đương nhiên, những từ quá hay như vậy có phóng đại quá hay không, việc này còn phải bàn thêm. Lại liên tưởng tính cách khá nhân hậu của Kính Tiết một chút, độ tin cậy của lời này sẽ giảm bớt.
Tóm lại thầy trò toàn ban, ngoại trừ A Hán, những người khác nghe xong lời này đa phần lắc đầu thở dài, mà bản thân A Hán thì mở đôi mắt vừa thức dậy, nửa mơ nửa tỉnh hỏi: “Có người tốt vậy à? Là ai, có rảnh thì giới thiệu cho tôi biết với.”
Mà Trương Mẫn Hân nói đến A Hán, hai mắt sẽ lập lòe phát sáng: “A Hán hả, cậu ta chính là người thú vị nhất trên đời, nhân thế này nếu không có A Hán, sẽ phải tịch mịch nhàm chán biết mấy.”
Mỗi khi Trương Mẫn Hân biệt danh Tiểu Lâu Ma Nữ nói lời này, những học sinh khác sẽ vừa gắng sức thở dài vừa rùng mình.
Lúc này, A Hán hẵng còn trẻ, lúc này, y mới đến cổ đại lần đầu tiên. So với tất cả bạn bè, y là người duy nhất chưa từng nghiên cứu cuộc sống cổ đại, cũng chưa từng chơi trò chơi cổ đại, càng chưa từng dùng khoa học kỹ thuật tìm tòi hết thảy về cổ đại.
Nhận thức của y với cổ đại như một tờ giấy trắng, đại não chưa bao giờ nguyện ý suy nghĩ không thể không vì bản thân lựa chọn luận đề gì mà vất vả chuyển động.
Ngay lúc này, nữ đồng nhân cuối cùng trong lịch sử nhân loại, nữ ma đầu đáng sợ nhất Tiểu Lâu Trương Mẫn Hân mang theo vẻ tươi cười quỷ dị khiến người trông thấy mà mất mật, đứng ngay phía sau y.
Toàn bộ học trò nín thở, lông tơ dựng thẳng, cảm ứng được nguy hiểm, nhao nhao thối lui. Chỉ có tên quỷ lười trì độn vẫn còn ngồi đần ra đó.
Bánh xe lịch sử quay về phía trước, nữ thần vận mệnh mỉm cười ló ra từ trong mây.
Mô phỏng mệnh định kia của A Hán sắp sửa bắt đầu.
Danh sách chương
- Quyển 1 - Chương 1 A Hán người ấy
- Quyển 1 - Chương 2 Khéo bày bẫy rập
- Quyển 1 - Chương 3 Xác định luận đề
- Quyển 1 - Chương 4 Sơ nhập hồng trần
- Quyển 1 - Chương 5 Cái gọi là kỳ duyên
- Quyển 1 - Chương 6 Thế nào là thụ hình
- Quyển 1 - Chương 7 Vương giả trở về
- Quyển 1 - Chương 8 Thế nào là hồng nhân
- Quyển 1 - Chương 9 Giúp người nói tốt
- Quyển 1 - Chương 10 Biến cố lôi đình
- Quyển 1 - Chương 11 Ra mặt cầu tình
- Quyển 1 - Chương 12 Cái giá là bao nhiêu
- Quyển 1 - Chương 13 Kinh hiện tình địch
- Quyển 1 - Chương 14 Đêm đầu như thế
- Quyển 1 - Chương 15 Xuất ly phẫn nộ
- Quyển 1 - Chương 16 Năm tháng thầm đổi thay
- Quyển 1 - Chương 17 Cô lang độc thương
- Quyển 1 - Chương 18 Chuyện cũ rõ ràng
- Quyển 1 - Chương 19 Dị pháp liệu thương
- Quyển 1 - Chương 20 Ôn nhu khó yêu
- Quyển 1 - Chương 21 Lời hứa gió bay
- Quyển 1 - Chương 22 Giải thích phong ba
- Quyển 1 - Chương 23 Hình phạt lục tâm
- Quyển 1 - Chương 24 Bán đứng như thế
- Quyển 1 - Chương 25 Đã biết than đau
- Quyển 1 - Chương 26 Tự sát là gì
- Quyển 1 - Chương 27 Cậu là vai phụ
- Quyển 1 - Chương 28 Động cơ như vậy
- Quyển 1 - Chương 29 Nỗi đau tuyệt thế
- Quyển 1 - Chương 30 Ma giáo quật khởi
- Quyển 1 - Chương 31 Thiên nhai gặp lại
- Quyển 1 - Chương 32 Truyền thừa thần kỳ
- Quyển 1 - Chương 33 Mà nay đã mất
- Quyển 1 - Chương 34 Thân tuyệt sắc
- Quyển 1 - Chương 35 Vương tử thở than
- Quyển 1 - Chương 36 Công pháp thần kỳ
- Quyển 1 - Chương 37 Cách thế kỳ duyên
- Quyển 1 - Chương 38 Lịch thế bi lương
- Quyển 1 - Chương 39 Phiên ngoại: Thiên ma châu
- Quyển 2 - Chương 1 Giáo chủ Ma giáo xui xẻo nhất trong lịch sử
- Quyển 2 - Chương 2 Chết không nhắm mắt
- Quyển 2 - Chương 3 Cửu Trùng thiên vương tôn
- Quyển 2 - Chương 4 Dị khách kinh động chuông mà đến
- Quyển 2 - Chương 5 Càn Đạt Bà vương danh Dao Quang
- Quyển 2 - Chương 6 Đồ Ngốc và ngụy quân tử
- Quyển 2 - Chương 7 Bát vương phong vân động
- Quyển 2 - Chương 8 So với đồ đần còn đần hơn
- Quyển 2 - Chương 9 Phương pháp mưu lợi
- Quyển 2 - Chương 10 Kim Sí Đại Bằng vương
- Quyển 2 - Chương 11 Chân tướng bại lộ
- Quyển 2 - Chương 12 Tân nhiệm giáo chủ Ma giáo
- Quyển 2 - Chương 13 Bích ngọc hàn băng
- Quyển 2 - Chương 14 Thanh tâm nhiếp hồn âm
- Quyển 2 - Chương 15 Năm đó
- Quyển 2 - Chương 16 Độc chiếm
- Quyển 2 - Chương 17 Trở về
- Quyển 2 - Chương 18 Tự hỏi
- Quyển 2 - Chương 19 Ảnh vệ
- Quyển 2 - Chương 20 Giữa thượng và hạ
- Quyển 2 - Chương 21 Đổi người
- Quyển 2 - Chương 22 Bắt đầu nhậm chức
- Quyển 2 - Chương 23 Quyền và trách nhiệm của chư vương
- Quyển 2 - Chương 24 Làm việc
- Quyển 2 - Chương 25 Công vụ?
- Quyển 2 - Chương 26 Quyền hạn của giáo chủ
- Quyển 2 - Chương 27 Cái gọi là xin chỉ thị
- Quyển 2 - Chương 28 Trừng phạt
- Quyển 2 - Chương 29 Giải thoát
- Quyển 2 - Chương 30 Biết hết
- Quyển 2 - Chương 31 Quyết định
- Quyển 2 - Chương 32 Mỗi người mỗi ngả
- Quyển 2 - Chương 33 Thói quen
- Quyển 2 - Chương 34 Ta là người
- Quyển 2 - Chương 35 Trọng bàng tạc đạn
- Quyển 2 - Chương 36 Đều tự tính toán
- Quyển 2 - Chương 37 Bái kiến giáo chủ
- Quyển 3 - Chương 1 Tự chương: Kinh biến
- Quyển 3 - Chương 1 Tự chương: Kinh biến
- Quyển 3 - Chương 2 Xử lý như thế
- Quyển 3 - Chương 3 Thiện lương cố chấp
- Quyển 3 - Chương 4 Thanh thế to lớn
- Quyển 3 - Chương 5 Dị khách họ Phong
- Quyển 3 - Chương 6 Câu hỏi bất chợt
- Quyển 3 - Chương 7 Nhất thời lỡ lời
- Quyển 3 - Chương 8 Trò chơi vấn đáp
- Quyển 3 - Chương 9 Chân tướng Tiểu Lâu
- Quyển 3 - Chương 10 Xử án như thế
- Quyển 3 - Chương 11 Qua lại vội vàng
- Quyển 3 - Chương 12 Qua lại vội vàng
- Quyển 3 - Chương 13 Viễn hành Đới quốc
- Quyển 3 - Chương 14 Sự kiện thích quán
- Quyển 3 - Chương 15 Thị phi đúng sai
- Quyển 3 - Chương 16 Kẻ lười đa sự
- Quyển 3 - Chương 17 Ai là vô lại
- Quyển 3 - Chương 18 Đạo lý như thế
- Quyển 3 - Chương 19 Quyết định luận võ
- Quyển 3 - Chương 20 Đấu võ mưu sát
- Quyển 3 - Chương 21 Đột nhiên kinh hoàng
- Quyển 3 - Chương 22 Tiền cứ hậu cung
- Quyển 3 - Chương 23 Thần uy như thế
- Quyển 3 - Chương 24 Thần thoại tồn tại
- Quyển 3 - Chương 25 Một ngữ kinh tâm
- Quyển 3 - Chương 26 Sự kiện thần bí
- Quyển 3 - Chương 27 Người tài người bận
- Quyển 3 - Chương 28 Tâm ý đã định
- Quyển 3 - Chương 29 Nhân sinh hoang mang
- Quyển 3 - Chương 30 Thế nào là tận trách
- Quyển 3 - Chương 31 Đại hội bất ngờ
- Quyển 3 - Chương 32 Cắn tay ăn thề
- Quyển 3 - Chương 33 Độc Tí Lang Quân
- Quyển 3 - Chương 34 Mạc danh nhất chiến
- Quyển 3 - Chương 35 Cục diện quỷ dị
- Quyển 3 - Chương 36 Dị tưởng thiên khai
- Quyển 3 - Chương 37 Lời lẽ đanh thép
- Quyển 3 - Chương 38 Nắm giữ toàn cục
- Quyển 3 - Chương 39 Minh ước cải cách
- Quyển 3 - Chương 40 Mệt quá thiếp đi
- Quyển 3 - Chương 41 Ngủ đi ngủ đi
- Quyển 3 - Chương 42 Đâu mới thật là ta
- Quyển 3 - Chương 43 Công thành lui thân
- Quyển 3 - Chương 44 Tự tư tự lợi
- Quyển 3 - Chương 45 Làm sao bỏ xuống
- Quyển 3 - Chương 46 Đại Yên quyền tướng
- Quyển 3 - Chương 47 Giữa quân và thần
- Quyển 3 - Chương 48 Thời gian hạnh phúc
- Quyển 3 - Chương 49 Tiểu Dung cứu mạng
- Quyển 3 - Chương 50 Lời đồn nam phong
- Quyển 3 - Chương 51 Bàn tính như ý
- Quyển 3 - Chương 52 Nhân tính như một
- Quyển 3 - Chương 53 Quy tắc sửa đề
- Quyển 3 - Chương 54 Thương tâm than thở
- Quyển 3 - Chương 55 Cố hạ quyết tâm
- Quyển 3 - Chương 56 Tỏ tình như thế
- Quyển 3 - Chương 57 Ta đáp ứng ngươi
- Quyển 3 - Chương 58 Làm tình nhân của ngươi
- Quyển 3 - Chương 59 Cống ngầm lật thuyền
- Quyển 3 - Chương 60 Kích nộ như cuồng
- Quyển 3 - Chương 61 Giết người diệt khẩu
- Quyển 3 - Chương 62 Chân tướng ẩn lộ
- Quyển 3 - Chương 63 Lạt thủ vô tình
- Quyển 3 - Chương 64 Hỗn độn sắp mở
- Quyển 3 - Chương 65 Có yêu cầu gì
- Quyển 3 - Chương 66 Muốn một tình nhân
- Quyển 3 - Chương 67 Vai chính vai phụ
- Quyển 3 - Chương 68 Thế nào là người tốt
- Quyển 3 - Chương 69 Mật đàm không hiểu
- Quyển 3 - Chương 70 Có thâm ý khác
- Quyển 3 - Chương 71 Chân tướng thảm liệt
- Quyển 3 - Chương 72
- Quyển 3 - Chương 73 U minh Dạ Xoa
- Quyển 3 - Chương 74 Đàm thoại đơn độc
- Quyển 3 - Chương 75 Là đúng hay sai
- Quyển 3 - Chương 76 Tiền lộ mịt mù
- Quyển 3 - Chương 77 Nguyện vọng ngây thơ
- Quyển 3 - Chương 78 Thực chí danh quy
- Quyển 3 - Chương 79 Hối hận quá muộn
- Quyển 3 - Chương 80 Tình này khả đính
- Quyển 3 - Chương 81 Vuột mất chân tướng
- Quyển 3 - Chương 82 Chia rẽ uyên ương
- Quyển 3 - Chương 83 Thời gian nước chảy
- Quyển 3 - Chương 84 Thế sự biến hóa
- Quyển 3 - Chương 85 Chân tình giả tượng
- Quyển 3 - Chương 86 Ngu dốt thông minh
- Quyển 3 - Chương 87 Tâm địa kiểu nào
- Quyển 3 - Chương 88 Cố kỵ trùng trùng
- Quyển 3 - Chương 89 Sinh linh đồ Thán
- Quyển 3 - Chương 90 Đại kế bỏ trốn
- Quyển 3 - Chương 91 Nhân sinh như thế
- Quyển 3 - Chương 92 Mạt nhật đào vong
- Quyển 3 - Chương 93 Năm tháng thần tiên
- Quyển 3 - Chương 94 Thế giới bi thảm
- Quyển 3 - Chương 95 Tâm tình không hiểu
- Quyển 3 - Chương 96 Thế giới lưu ly
- Quyển 3 - Chương 97 Toái tâm chi biệt
- Quyển 3 - Chương 98 Lựa chọn sinh tử
- Quyển 3 - Chương 99 Lý do của âm mưu
- Quyển 3 - Chương 100 Bất Động Minh vương
- Quyển 3 - Chương 101 Đêm trước giông bão
- Quyển 3 - Chương 102 Dần lộ manh mối
- Quyển 3 - Chương 103 Lấy tĩnh chờ biến
- Quyển 3 - Chương 104 Âm hiểm đành vậy
- Quyển 3 - Chương 105 Lấy gì lưỡng toàn
- Quyển 3 - Chương 106 Thân thể tàn tạ
- Quyển 3 - Chương 107 Cố nhân trở về
- Quyển 3 - Chương 108 Khói lửa sắp nổi
- Quyển 3 - Chương 109 Một lời hứa
- Quyển 3 - Chương 110 Mỹ nhân Tô Mi
- Quyển 3 - Chương 111 Yên hoa đêm đó
- Quyển 3 - Chương 112 Đêm hè gặp lại (thượng)
- Quyển 3 - Chương 113 Đêm hè gặp lại (hạ)
- Quyển 3 - Chương 114-1 Chuyện cũ năm đó (thượng)
- Quyển 3 - Chương 114-2 Chuyện cũ năm đó (hạ)
- Quyển 3 - Chương 115 Biến hóa như thế (thượng)
- Quyển 3 - Chương 116 Biến hóa như thế (hạ)
- Quyển 3 - Chương 117-1 Người nào đáng tin (thượng)
- Quyển 3 - Chương 117-2 Người nào đáng tin (hạ)
- Quyển 3 - Chương 118-1 Ai là nội gian (thượng)
- Quyển 3 - Chương 118-2 Ai là nội gian (hạ)
- Quyển 3 - Chương 119 Hoàng tước đường lang (chim sẻ và bọ ngựa)
- Quyển 3 - Chương 120 Chiến trường kinh biến
- Quyển 3 - Chương 121 Đường cùng lộ mặt
- Quyển 3 - Chương 122 Lương tâm lựa chọn
- Quyển 3 - Chương 123 Một chiêu cuối cùng
- Quyển 3 - Chương 124 Nhân và phi nhân
- Quyển 3 - Chương 125 Sao có thể lưỡng toàn
- Quyển 3 - Chương 126 Bội tín nuốt lời
- Quyển 3 - Chương 127 Ánh sáng hạt gạo
- Quyển 3 - Chương 128 Nước cạn tôm diễn
- Quyển 3 - Chương 129 Thiên hạ duy nhất
- Quyển 3 - Chương 130 Ai có thể không hận
- Quyển 3 - Chương 131 Ngọc nát vô tình
- Quyển 3 - Chương 132 Mộng đẹp xuân thu
- Quyển 3 - Chương 133 Tình người ấm lạnh
- Quyển 3 - Chương 134 Lòng người vô tận
- Quyển 3 - Chương 135 Nhân duyên sương sớm
- Quyển 3 - Chương 136 Kết cục