
Tướng Công Mười Bốn Tuổi
Tổng số chương: 90
Tôi trợn tròn hai mắt nhìn chằm chằm vào cái bụng nhô cao của mình, đầu óc trắng xóa, máu như ngừng chảy, lỗ chân lông toàn thân đều bị dựng đứng! Một giây trước dáng người tôi còn rất cân xứng đúng chuẩn, sao bây giờ bụng lại đột nhiên “phình to” đến đáng sợ thế này?
Không thể nào tin nổi, tôi theo bản năng sờ lên bụng, bởi vì quá mức kinh ngạc mà không thốt nổi nên lời, thậm chí ngay cả hô hấp cũng đột ngột ngừng lại!
“Người phụ nữ kia, cô còn sững sờ ở trên giường làm gì hả? Còn không mau tới đây chà lưng cho ta!” Đang kinh ngạc chưa hiểu gì, thì bỗng đâu một giọng nói có vẻ bực dọc mang chút non nớt vang lên.
Nghe vậy, tôi ngước cái cổ cứng ngắc lên nhìn tới nơi phát ra âm thanh……Chỉ thấy một thiếu niên tuấn tú chừng mười ba mười bốn tuổi đứng cạnh thùng gỗ cách đó không xa, chung quanh thùng gỗ dày đặc hơi nước trắng.
Trong đầu như có tia chớp lóe lên, tia chớp ấy như phá vỡ bầu trời đêm! Đây là tình huống gì? Trong đầu ngay lập tức hoảng hốt đặt ra câu hỏi.
“Rốt cuộc cô muốn ngồi bao lâu? Gọi cô tới chà lưng cho ta, không nghe thấy sao?” Thiếu niên càng mất, một tay chống nạnh, một tay gạt qua mái tóc dài đen bóng.
Cổ họng rục rịch máy móc nuốt xuống một ngụm nước miếng. Tôi dời mắt khỏi người cậu ta, quan sát bốn phía….Bản thân hiện đang ở một căn phòng cổ kính, từ cách trang trí lẫn cấu trúc đều mang phong cách cổ xưa, hơi nước ẩm ướt đang lan tỏa khắp phòng.
Mí mắt phải không kìm chế được giật giật, ánh mắt đảo qua cánh cửa, cửa sổ bằng gỗ, bình hoa, chậu hoa, bàn tròn, ghế dựa, bàn trang điểm, tủ quần áo……
Khi quét mắt tới chiếc giường đôi lớn khắc hoa thì mí mắt càng không ngừng run run, nuốt nước miếng ừng ực, cơ thể không tự chủ run rẩy, đây là đâu?
“Này, đừng hết lần này tới lần khác thử thách tính nhẫn nại của ta, ta bảo cô tới đây!” Tiếng rống giận như sấm nổ rền vang, chấn động đến mức tôi phải hoàn hồn nhìn lại thiếu niên nọ…..Sắc mặt âm u, ánh mắt hung ác, cậu ta tựa như hung thần ác quỷ!
“Cậu……Là ai?” Tôi giơ tay lên chỉ vào mũi cậu ta, giọng run run hỏi, không hiểu tại sao mình lại đến nơi này, thật là kỳ quái.
Lời thốt ra khiến cho sắc mặt cậu ta càng thêm khó coi, hai mắt khép hờ lạnh lùng nhìn tôi chằm chằm, bờ môi mỏng mấp máy nói ra vài chữ lạnh lẽo: “Giả ngốc sao?”
Nghe vậy, tôi chau mày, cậu ta nói quả thực không có chút lễ phép nào!
“Cậu thật không biết lớn không nhỏ!” Nghĩ gì nói nấy, tôi ngước mặt lên nói với giọng khiển trách, không hiểu thường ngày cha mẹ cậu ta dạy dỗ cậu ta ra sao!
“Cô nói cái gì? Lặp lại xem nào!” Lời của tôi khiến cho mặt mũi cậu ta đột nhiên xanh mét, nghiến răng nói mấy chữ.
“Nói chuyện với người lớn phải xưng hô kính trọng, chẳng lẽ cha mẹ cậu không dạy cho cậu lễ phép làm người cơ bản đó hay sao?” Tôi nhất thời quên phéng đi cái bụng bự của mình, như một giáo viên tiểu học chăm chỉ ân cần dạy bảo.
Nghe tôi nói xong, gương mặt xanh mét của cậu ta lập tức đen sì! Cơn giận bộc phát, cậu ta rống to nói, “Lăng Tiêu Lạc, lá gan cô cũng lớn thật đấy! Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, ta thấy “nữ đức” của cô coi bộ quẳng cho chó ăn hết rồi!”
Rống xong, cậu ta thoắt một cái như gió bão tới trước mặt tôi, tôi chưa kịp phản ứng đã bị cậu ta giữ chặt cổ tay.
“Ui…..” Hắn dùng lực rất mạnh, tôi bị đau rít lên! Mười ba, mười bốn tuổi đã như thế, nếu trưởng thành thì còn đến mức nào?
Nhìn tới cổ tay theo phản ứng bản năng, khi ánh mắt chạm đến thì lập tức sững sờ ngay tại chỗ. Đầu như bị nổ tung choáng váng, tay của tôi sao trở nên nhỏ thế này?
Lần thứ hai bị giật mình, không kịp suy thêm nữa, tôi dùng sức đẩy thiếu niên ra, vươn hai tay ra trước mặt cẩn thận kiểm tra…..Càng nhìn lòng càng hốt hoảng, đây không phải là sự thật! Tay của tôi rõ ràng đâu có nhỏ thế này, càng không có thô ráp như vậy!
Đâu còn đôi tay mềm mại trắng nõn đầy sức sống nữa, đây rõ ràng chính là bàn tay của nông phụ làm lụng vất vả cực khổ! Mu bàn tay thô ráp không nói, cả lòng bàn tay cũng chi chít vết chai dầy cộm!
“Tay của tôi……” Không thể tin được, thì thào tự nói. Tôi đột nhiên đứng lên, khi đứng dậy mới phát hiện ra cơ thể nặng hơn, ‘khối thịt’ trên bụng kia thật nặng nề!
Dùng sức ưỡn thẳng lưng, một tay chống sau eo, ưỡn cái bụng nhô cao lấy tốc độ nhanh nhất đi về phía gương đồng, khi nhìn thấy mình trong gương thì suýt nữa đã ngã xuống bất tỉnh!
“Á……” Thét lên một tiếng chói tai, tôi hoảng sợ sờ lên mặt mình. Khuôn mặt xinh đẹp của tôi đâu mất rồi? Tại sao lại biến thành chỉ dễ nhìn như thế này? Rõ ràng tôi đã hai mươi sáu tuổi, tại sao nhìn còn nhỏ tuổi như vậy? Diện mạo của cô gái trong gương chỉ mới mười lăm, mười sáu tuổi!
Bụng lớn, tay thô, khuôn mặt dễ nhìn, nỗi sợ hãi luân phiên oanh tạc cứ như đạn pháo dồn dập vô tình tấn công tôi. Không thể nào chấp nhận thêm một nỗi khiếp sợ nào nữa, tôi cao giọng thét chói tai: “Á……”
“Này, cô đùa đủ chưa? Phát điên cái gì hả?” Tên thiếu niên bắt lấy cánh tay tôi, hung hăng lôi tôi về phía cậu ta.
Khi đứng gần, tôi kinh ngạc phát hiện ra cậu ta lại cao tầm với tôi! Tôi hai mươi sáu tuổi, cao 1m65, nhưng cậu ta hiện chỉ mới mười ba, mười bốn tuổi đã cao chừng này, trổ mã quá nhanh!
Không trả lời câu hỏi của cậu ta, tôi hỏi ngược lại cậu ta với vẻ hoảng sợ, “Tôi là ai? Tại sao mang thai?”
Nghe vậy, cậu ta nhìn hàng lông mày không thể tin nổi nhìn tôi, sau đó thốt ra một câu như núi băng, “Cô là nương tử nuôi từ nhỏ của ta và đang mang thai con của ta.”
“Oành….” Như thể có một tia xét bổ vào đầu thủng một lỗ! Ở cổ tôi như nghẹn phải con bò cạp độc há to miệng không dám ngậm lại, hoảng sợ quan sát cậu ta từ đầu xuống tới chân. Hồi lâu sau, tôi nhìn ngược lại cái bụng nhô cao của mình. Cậu ta chưa trổ mã đầy đủ mà đã có thể làm cho con gái người ta thụ thai? Thật là quá hoang đường rồi!
Không, thật ra cũng không hẳn, việc này rất có khả năng…..Trên mạng cũng thường hay có mấy tin tức giận gân như thế, nhớ nửa năm trước tôi cũng từng xem thấy ở nước ngoài có ông bố trẻ mười ba tuổi và bà mẹ trẻ mười lăm tuổi, hai người đã ăn cơm trước kẻng, cuối cùng còn sinh được một cậu nhóc vô cùng khỏe mạnh.
Tôi quét mắt nhìn căn phòng lần nữa, quan sát người trong gương không còn là mình nữa….. Tôi đã xuyên không rồi! Tình huống trước mắt đã nói lên tất cả! Một người phụ nữ hai mươi sáu tuổi từ lâu đã không còn mơ mộng chuyện tình cảm thời con gái như tôi không ngờ lại thật sự xuyên không!
Cơ thể chao đảo, lung la lay động, vội bám lấy bàn trang điểm mới có thể đứng vững.
Từ hai mươi sáu tuổi biến còn mười sáu tuổi! Từ một phụ nữ cực kỳ xinh đẹp ở hiện đại biến thành một cô gái chỉ dễ nhìn. Từ chưa kết hôn, chưa mang thai bỗng trở thành thiếu phụ bụng mang dạ chửa, vô số chuyện kỳ lạ khiến tôi không thể nào chấp nhận được!
Đột nhiên bụng phát đau nhói từng cơn, nó còn kịch liệt co rút, đau đớn râm ran trong phút chốc chạy toán loạn khắp toàn thân!
Tôi quýnh quáng hít một hơi thật sâu, hai chân cũng không chịu nổi nữa ngồi phịch xuống.
Thiếu niên tay mắt nhanh nhẹn kéo tôi vào trong lòng, hốt hoảng hỏi, “Sắp sinh rồi sao?”
Tôi mở miệng muốn nói, không ngờ vừa mở miệng lại rên rỉ khổ sở, “A…..” Tôi bắt lấy cánh tay cậu ta gật đầu, rồi lắc đầu, đau bụng! Đau quá!
Theo tình hình hiện nay, đến 80% là sắp sinh rồi, bụng to như thế e rằng đã gần đến ngày chuyển dạ!
Thiếu niên không nói thêm lời nào, khom người bế tôi lên lao thẳng tới giường. Để tôi xuống giường, cậu ta mở hé cửa phòng ra một khe hở hướng ra ngoài hét lớn, “Người đâu…..”
Tôi nghe thấy có người vội vàng chạy tới, rồi vội vàng lui xuống, hai chữ duy nhất có thể nghe rõ là “Bà đỡ” còn lại đều hết sức mơ hồ.
Cũng không có tâm tư mà để ý tên thiếu niên kia nói cái gì, hạ thể đau đớn như sắp xé rách tôi vậy! “Á……” Tôi kêu gào thê thảm, hai chân được tự do quẫy đạp tứ tung. Sinh con thực đau quá đi……
Danh sách chương
- Chương 1 Xuyên không chết tiệt
- Chương 2 Thân phận vô cùng thấp kém
- Chương 3 Tức sữa đau nhức
- Chương 4 Nhanh hút sữa giúp tôi
- Chương 5 Thiếu niên vô tình
- Chương 6 Trả lại một cái tát
- Chương 7 Kết quả của sự kiêu ngạo
- Chương 8 Quá khứ của Minh Dã
- Chương 9 Vẫn chỉ là một đứa trẻ
- Chương 10 Không quan tâm
- Chương 11 Đau thương là thật
- Chương 12 Phẫn nộ bùng nổ
- Chương 13 Rốt cuộc cũng ngã bệnh
- Chương 14 Vị khách bất ngờ
- Chương 15 Sát khí được che giấu
- Chương 16 Sự đố kị của phụ nữ
- Chương 17 Hoàng thượng ban thưởng
- Chương 18 Cô không phải Lăng Tiêu Lạc
- Chương 19 Đừng có mà giở tính trẻ con
- Chương 20 Tâm trạng khó hiểu
- Chương 21 Thay đổi đáng mừng
- Chương 22 Phát hiện ra chuyện động trời!
- Chương 23 Ta muốn bóp chết cô
- Chương 24 Không thể có thai được nữa
- Chương 25 Tôi nên làm gì đây
- Chương 26 Hạnh phúc trào dâng
- Chương 27 Cậu ta cũng biết dịu dàng
- Chương 28 Cuộc ám sát hung tàn
- Chương 29 Nhất khắc xuyên tâm tán
- Chương 30 Vị ngọt lan tỏa
- Chương 31 Tượng Quan Âm mang điềm gở
- Chương 32 Liệt Minh Dã ghen
- Chương 33 Cạm bẫy và tranh cãi
- Chương 34 Cùng ta ngắm cầu vồng
- Chương 35 Tướng tài xuất hiện
- Chương 36 Đề bạt đặc biệt
- Chương 37 Chết non và ngốc nghếch
- Chương 38 Nhớ nhung đáng sợ
- Chương 39 Cậu điên rồi…
- Chương 40 Đệ ấy muốn cưới muội đó!
- Chương 41 Kiên cường sống sót
- Chương 42 Tuyệt đối sẽ không thả cô đi
- Chương 43 Ngày sinh viết bằng máu
- Chương 44 Cùng ngày sinh
- Chương 45 Lớn tiếng chất vấn
- Chương 46 Hoàng gia vô tình
- Chương 47 Vừa muốn khóc vừa muốn cười
- Chương 48 Chạy trốn và cứu tinh
- Chương 49 Năm tháng điên cuồng
- Chương 50 Khẳng định và nguy hiểm
- Chương 51 Gặp nguy và quý nhân
- Chương 52 Vướng mắc tình cảm giữa ba người
- Chương 53 Kỳ phùng địch thủ!!
- Chương 54 Sóng ngầm
- Chương 55 Con đường tương lai của Thương Sí
- Chương 56 Hứa hẹn cả đời
- Chương 57 Phạn Trùng – Gọi mẹ
- Chương 58 Ngòi nổ phản bội
- Chương 59 Chà đạp vũ nhục
- Chương 60 Ta không cho nàng chết
- Chương 61 Sự thật tàn nhẫn
- Chương 62 Triền miên – Bị bắt
- Chương 63 Ta nhất định phải có được cậu
- Chương 64 Cậu ta có yêu tôi không
- Chương 65 Đức thân vương kiếm chuyện - Sống chết có nhau
- Chương 66 Hoàng thượng uy hiếp - Minh Dã xuất chiến - Sinh ra từ máu
- Chương 67 Thập hoàng tử là anh ta! Con của chúng ta!
- Chương 68 Xin lỗi, tôi không chờ được đến lúc cậu trở lại rồi
- Chương 69 Thổ lộ: Cả đời này chỉ muốn ở bên nàng!
- Chương 70 Sinh nhật hai tuổi - Lâu ngày gặp lại - Sự trừng phạt tàn nhẫn
- Chương 71 Công chúa A Y Nại - Minh Dã càng ngày càng hư
- Chương 72 Tại sao yêu nhau và ở bên nhau lại khó đến vậy?
- Chương 73 Bắn nước mũi làm nhục - Thiếu gia lui về phía sau, em tới cứu chàng
- Chương 74 Sự săn sóc làm say lòng người - Phát hiện một đôi
- Chương 75 Thu hoạch ngoài ý muốn - Bà mai làm mối - Điềm báo trước cơn ác mộng
- Chương 76 Tự giết lẫn nhau – Phế nhân của bại quốc – Cái đầu của Thảo Hồ
- Chương 77 Mặt nạ da người – Suy sụp, làm sao mà chịu nổi
- Chương 78 Thề sẽ giàu có nhất thiên hạ - Ghen, chàng sẽ cưới vợ bé à?
- Chương 79 Ta vĩnh viễn chỉ là Thảo Hồ thôi - Tiêu diệt người Ô
- Chương 80 Thảo Hồ là đồ ngốc – Quyết chiến sắp tới!
- Chương 81 Trận quyết chiến cuối cùng
- Chương 82 Tướng công – niềm hạnh phúc của tôi, người đàn ông của tôi. .
- Chương 83 Lạc Ký trù trang – Tướng công, tự tin lên nào!
- Chương 84 Câu khách
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87 Thai sinh đôi
- Chương 88 Chương 88 (1) + (2)
- Chương 89 Hạ sinh (1) +(2)
- Chương 90 Kết thúc + lời cuối sách