
Uy Bức Ước Thúc
Tổng số chương: 81
Đêm khuya, ngoài trời gió thổi mạnh, gợi lên một âm thanh nghe thật quỷ dị. Nửa đêm là khoảnh khắc cấm kỵ của người dân Chương Quốc. Đơn giản là họ muốn sống, nếu không may gặp một quái nhân như nàng thì chỉ còn cái xác không hồn vất vưởng.
Nàng không phải là một nữ nhân đơn giản, nàng là đại yêu nhân nổi danh thiên hạ "Nhược Y". Những hành động tàn sát người, bất kể nam nữ dân thường hay người trong giang hồ, từng cái chết khô xơ xác...
Ai ai cũng khiếp sợ
Ai ai cũng truy lùng tiêu diệt nàng
Nhưng thật không dễ dàng...
Y phục màu đỏ dịu bay phất phơ trong gió, gương mặt thanh thoát nhưng sở hữu một đôi mắt buồn quyến rũ.
Đôi mắt chứa đựng đau buồn thù hận, mang theo vài phần bất cần, nhưng lại có sự lôi cuốn kỳ dị.
Mắt nàng đẹp, nhưng nhìn vào quả thật làm cho người ta sợ hãi.
Nhưng đôi mắt đẹp kia sao lại có màu đỏ? Toàn thân toát ra một cổ cảm giác nguy hiểm lẫn những răng nanh đang dài ra..
Giờ khắc này ngoại hình yêu nhân của Nhược Y đã xuất hiện. Thường là những đêm khuya hay những khi nàng luyện tà thuật.
Nhưng gần một tháng nay đêm nào cơn thịnh nộ của Nhược Y cũng dâng trào.
Vì ai mà ta phải trở nên như thế này?.
"Chủ nhân, ta vẫn trung thành với ngươi."
"Toàn là dối trá! Dối trá! Ngươi gạt ta, là ngươi gạt ta..."
Nhược Y điên cuồng hét lên, toàn thân phát ra một ma lực đủ để giết mạng người khi đứng gần.
Hòa cùng cơn gió làm rung chuyển những tán cây, sau đó gãy đôi làm hai, vạt áo không còn thẳng.
Thật ủy khuất, ma mị, và đáng sợ..
"Máu..."
Chỉ có thứ này mới khiến nàng bình tĩnh, cũng là lúc giật mình của một tên thường dân núp sau lùm cây.
Hắn nghĩ làm sao qua mặt được ánh mắt của nàng?
Vừa nhìn thấy nữ nhân áo đỏ quay sang nhìn mình, hắn hoảng hốt buông bỏ bình rượu ngon cầm trên tay chạy thục mạng.
Nhưng thoáng chốc, bóng dáng Nhược Y ngay sau lưng hắn, một tay nhanh chóng bóp cổ đẩy ngược về phía sau:
"Thật tốt! Đừng trách ta độc ác, vì đây chỉ là thức ăn."
Dứt lời, nàng kéo hắn sát lại, nhe răng nanh nhọn hoắc miễm cười. Giọng nói vang xin còn bên tai:
"Máu ta.. rất.. rất tanh. Không tốt cho.. cho.. ngươi! Ngươi nên cải tà quy chính"
Nhược Y chợt khựng lại, năm xưa, người đã nói Nhược Y rằng không được hút máu nữa..
"Ngươi.. đừng hút máu người vô tội nữa được không?"
"Tại sao? Vệ không thích à? Ta thấy rất ngon nha"
Nữ nhân ấy chỉ cúi đầu, nhưng nghiêm túc:
"Ngươi cứ làm vậy, ta rất sợ..."
Nhược Y chỉ miễm cười ôn nhu, dang tay ôm eo người vào lòng:
"Được, nếu Vệ sợ, nếu Vệ không thích, ta sẽ không uống nữa".
Nhớ lại khoảng khắc đó thật không đúng lúc, người đó nàng hận thấu xương, tận tủy. Nay tên ngu xuẩn này nói ra những lời đó làm nàng gợi nhớ lại.
Hắn ta thật xui xẻo...
Lập tức không đáp, Nhược Y liền cắn vào cổ tên này, hút một ngụm máu tươi rồi thả ra.
Vết thương trên cổ hắn nhanh chóng chuyển sang màu đen, chảy ra dịch màu lục, sau đó chết như một cái xác khô thật khó xem.
Bóng dáng thanh mảnh như mây bước đi, đôi mắt dường như có những tia máu nhỏ len lỏi, cay nhẹ..
"Không cần phải giữ lời hứa. Vì ngươi... là vì ngươi.. Sát Tinh Vệ."
Âm thanh nhè nhẹ, nghe thoảng như hư vô, xen lẫn đau thương, nghe thật nhỏ, thật đau lòng..
Đến một tảng đá thật lớn, đâu ai biết rằng trong đó là một mật thất. Xung quanh còn được bố trí yêu thuật vô cùng nguy hiểm. Đó là một tà thuật lá chắn bảo vệ cửa ra vào cho những ai đột nhập cướp người.
Nó mang hình dạng trong suốt che mắt thiên hạ.
Sau khi bước vào mật thất, Nhược Y lạnh lùng bước vào nơi sâu nhất của nơi này. Quanh đây còn có hang tiểu yêu quái canh chừng.
Chúng là nhưng người bị nàng hút máu đến chết và được điều khiển theo ý muốn.
Muốn thoát ra phải diệt chúng...
Đến một nơi có ánh sáng vô cùng mờ ảo, Nhược Y đứng trước cửa chừng chừ một chút nhìn người bên trong qua những lớp yêu thuật bảo vệ.
Đó là một nữ nhân toàn thân mang đầy vết tích của những cuộc tra tấn đầy đau đớn.
Nàng chỉ mang một bộ y phục trắng bình thường như những tù nhân trong đại lao.
Hai tay dang thành chữ nhất, cổ tay đều bị yêu thuật trói lại, siết chặt làm hằng lên 1 dấu vệt máu quanh cổ tay.
"Ngươi.. tỉnh đi".
_____
Cho các bạn dễ tưởng tượng. Nói chung Thụ sẽ là y phục đỏ tóc trắng mắt đỏ.
Danh sách chương
- Chương 1 Ngục âm sát
- Chương 2 Đau thương
- Chương 3 Hoa diên vĩ
- Chương 4 Thuốc
- Chương 5 Ngắm trăng
- Chương 6 Hai cảm giác (h)
- Chương 7 Về cung
- Chương 8 Nắng
- Chương 9 Pháp cấm
- Chương 10 Giao ước
- Chương 11 Năm trước
- Chương 12 Nghi ngờ
- Chương 13 Hồ Tắm (h)
- Chương 14 Tôn đồng
- Chương 15 Ghen
- Chương 16 Vòng liên kết
- Chương 17 Việc không ngờ đến
- Chương 18 Sát tinh tú
- Chương 19 Cuộc rượt đuổi hồi kết
- Chương 20 Xuyên đến hiện đại
- Chương 21 Điều kiện trả nợ
- Chương 22 Đau lẫn thương
- Chương 23 Dở trò
- Chương 24 Sự việc hé lộ
- Chương 25 Thức ăn
- Chương 26 Trả thù
- Chương 27 Trả thù 2
- Chương 28 Thang máy
- Chương 29 Một chút yêu len lỏi
- Chương 30 Hồi phục
- Chương 31 Kế hoạch rèn bạc
- Chương 32 Ám sát
- Chương 33 Ngày nghỉ phép
- Chương 34 Kế hoạch lộ nguyên hình
- Chương 35 Bữa yến tiệc nguy hiểm
- Chương 36 Phế nhân
- Chương 37 Chu phiên vy
- Chương 38 Phủ nhận, ngộ nhận
- Chương 39 Ích kỷ
- Chương 40 Nhược y tái xuất
- Chương 41 Chu phiên vy 2
- Chương 42 U ám
- Chương 43 Súng
- Chương 44 Cấp cứu
- Chương 45 Tin báo
- Chương 46 Ngủ
- Chương 47 Sự thật phơi bày
- Chương 48 Thấu tận tâm can
- Chương 49 Tiễn biệt
- Chương 50
- Chương 51 An toàn (h)
- Chương 52 Đại lao
- Chương 53 Không tìm mà đến
- Chương 54 Hôn
- Chương 55 Xuyên đến cổ đại
- Chương 56 Buổi gặp mặt tình cờ
- Chương 57 Bay
- Chương 58 Cuồng Bạo (H cận)
- Chương 59 Mạo hiểm
- Chương 60 Bại lộ
- Chương 61 Mệnh lệnh cuối
- Chương 62 Bất lực
- Chương 63 Kết cục của sự lãnh khốc
- Chương 64 Ngục âm sát 2
- Chương 65 Ngục âm sát 3
- Chương 66 Bức
- Chương 67 Kích động
- Chương 68 Bảo thủ
- Chương 69 Tỉnh ngộ
- Chương 70 Từ bỏ
- Chương 71 Đi
- Chương 72 Bóng lưng
- Chương 73 Bẫy
- Chương 74 Thắt lưng
- Chương 75 Yêu
- Chương 76 Kế tiếp
- Chương 77 Trường tình
- Chương 78 Nút thắt
- Chương 79 Trường tình 2
- Chương 80 Hỉ sự (kết thúc)
- Chương 81 Phiên ngoại