
Võ Thần Nghịch Thiên Ma Phi Chí Tôn
Tổng số chương: 227
Trên vách núi, gió bắc gào rít.
Một y phục trắng như hoa sen nở rộ, ưu nhã nở rộ ở trong gió bắc, nữ tử rũ mắt nhìn Quân Thanh Vũ chật vật không chịu nổi ở trước mặt, khuôn mặt tuyệt sắc khuynh thành cong lên nụ cười khinh thường, như ngã ở trước mặt nàng vẫn là phế vật bị nàng áp đảo ở dưới chân kia mà thôi.
Như mười năm trước!
“Quân Thanh Vũ, ngươi trốn đi, sao không chạy nữa? Cho dù ngươi trốn khắp chân trời góc biển, cuối cùng cũng sẽ rơi vào tay của ta!”
Bước chân hoa sen ưu nhã từ từ tiến lên, Quân Mộng Liên cười lạnh đánh giá khuôn mặt trước mắt này.
Đây là một khuôn mặt như thế nào? Cả khuôn mặt đều không tìm ra một miếng da thịt hoàn hảo không tổn hao gì, trên da mặt kết thành một lớp vảy thật dày, xấu xí mà lộ vẻ dữ tợn, nhưng mà ở trên khuô mặt xấu xí như thế, lại có một đôi mắt vô cùng lạnh lùng trong trẻo.
Đôi mắt kia lạnh lùng nhìn Quân Mộng Liên, như không có một tia độ ấm……
“Nửa năm trước, ta chính là dùng đao rạch da mặt của ngươi như vậy.” Đao lạnh lẽo đặt ở trên khuôn mặt của đối phương, khóe miệng của Quân Mộng Liên cong lên, nở nụ cười ác độc: “Chậc chậc, loại tư vị này cũng không dễ chịu đúng không? Nhưng ta lại không nghĩ đến, ngươi còn có thể tránh thoát khỏi Quân gia ta, nhưng dù cho như thế, Quân Thanh Vũ, ngươi vẫn không xứng là đối thủ của ta!”
Lời nói của nàng ta đầy ác độc, khiến Quân Thanh Vũ từ từ nhắm hai mắt lại, như lại nghĩ đến cuộc sống như ác mộng kia.
Nhưng căn bản không để cho nàng tránh thoát khỏi đoạn hồi ức kia, bên tai lại truyền đến giọng nói của Quân Mộng Liên……
“Quân Thanh Vũ, ngươi cũng chỉ là phế vật của Quân gia mà thôi, sao có thể được Bảo Đỉnh nhận chủ, điều này sao khiến cho ta cam tâm? Có trách thì cũng chỉ trách ngươi quá ngu xuẩn mà tin ta, bây giờ cho dù ngươi nói cho thế nhân biết, vinh quang và phong quang của ta đều là đoạt từ trong tay của ngươi, có ai sẽ tin ngươi? Đúng rồi, ta quên nói cho ngươi biết, ngươi biết sư phụ và bằng hữu liều chết mà bảo vệ ngươi kia chết như thế nào không? Bọn họ sống sờ sờ bị ta róc thịt ném cho chó ăn! Sinh đau mà chết!”
Tim hung hăng bị đâm vào một cái, bộ dáng lạnh lùng không bao giờ phục của kia Quân Thanh Vũ mở to mắt nhìn về phía Quân Mộng Liên.
Lúc này, trong đôi mắt của nàng phát ra lửa giận và hận ý mãnh liệt, nhưng rất nhanh lại bình tĩnh xuống……
Giờ phút này, chuyện cũ như trước, như thủy triều dâng lên.
Bởi vì do thể chất của nàng, từ khi sinh ra đã không thể tu luyện, tuổi gần mười lăm vẫn là một phế vật không thể đến Hậu Thiên cấp một, không có địa vị ở Quân gia, mà Quân Mộng Liên tiếp cận, lại như là ánh sáng chiếu ở sinh mệnh u ám của nàng, khiến cả trái tim nàng ấm áp.
Nhưng ai ngờ, đây chính là âm mưu của hai phụ nữ (Cha và con gái) này!
Khi Quân Mộng Liên vì bảo vệ mình mà bị chiến thú gây thương tích, biết được chỉ có Chu Tước Bảo Đỉnh mới có thể cứu lại tính mạng của nàng ta, nàng không chút do dự lựa chọn đưa Bảo Đỉnh dung nhập vào trong cơ thể của nàngta, cũng từ sau lúc đó, hai phụ nữ này khôi phục gương mặt ác độc thật.
Nàng vĩnh viễn không thể quên lời nói lúc ấy của đường tỷ ôn nhu điềm tĩnh như hoa sen thuần khiết kia.
“Quân Thanh Vũ, ngươi thật sự là ngu xuẩn không có thuốc chữa! Ngươi cho rằng ta tiếp cận ngươi là vì cái gì? Chỉ bằng ngươi loại phế vật này cũng đáng để ta đi lấy lòng? Nếu không phải vì Chu Tước Bảo Đỉnh, ta căn bản sẽ không nhìn ngươi một cái! Đáng tiếc Chu Tước Bảo Đỉnh đã nhận ngươi làm chủ, cho nên vì không tổn hại đến Chu Tước Bảo Đỉnh, ta chỉ có tiếp cận ngươi! Ai ngờ đến ngươi dễ lừa như vậy, dễ dàng đưa Bảo Đỉnh dung nhập vào người của ta, ha ha, ngươi cho rằng vì sao chiến thú kia sẽ xuất hiện ở sau núi Quân gia? Còn không phải là phụ thân ta sắp xếp sao? Loại phế vật như ngươi căn bản không có tư cách có được thần khí như thế! Chỉ có ta, thiên tài Quân gia mới có năng lực và tướng xứng!” Mà một năm kia, nàng mười lăm tuổi, Quân Mộng Liên mười sáu tuổi……
Chuyện sau đó rất đơn giản, nàng bị đuổi ra khỏi Quân gia, Quân Mộng Liên lợi dụng Chu Tước Bảo Đỉnh của nàng nhảy lên trở thành thiếu nữ thiên tài, khiến thanh danh Quân gia cũng ngày càng tăng lớn, chỉ là không ai biết, bây giờ Quân gia có được thành tựu này, chính là do hai phụ nữ vô sỉ lúc trước lợi dụng người khác rồi lừa gạt lấy đi từ nơi đó!
“Vì sao người phải làm như vậy? Chu Tước Bảo Đỉnh đã bị ngươi cướp đến tay, bây giừo ngươi còn có cái gì không hài lòng?”
Quân Thanh Vũ nắm chặt nắm tay, máu từ lòng bàn tay tràn ra, thấm vào trong móng tay, nàng lại như không cảm giác gì, hai mắt đỏ rực nhìn chằm chằm Quân Mộng Liên.
“Ha ha, Quân Thanh Vũ, ngươi thật sự là tên ngu ngốc, đến lúc này mà còn hỏi ta vì cái gì?” Quân Mộng Liên cất tiếng cười to lên, khuôn mặt thuần mỹ dữ tợn vạn phần, trong ánh mắt toát ra ý hung ác: “Nếu ngươi muốn biết, ta đây sẽ nói cho ngươi! Quân Thanh Vũ, ngươi có biết vị hôn phu của ta là ai? Hắn là nam nhân mười hai năm trước ngươi cứu! Nhưng mà vì có được hắn, ta chỉ có thể giả mạo ân thành nhân cứu mạng của hắn! Cho nên, ta hận ngươi! Năm đó ngươi cướp đi Chu Tước Bảo Đỉnh cũng chỉ là đuổi ngươi ra khỏi Quân gia, nhưng bởi vì hắn, ta sẽ khiến ngươi nếm chịu tư vị sống không bằng chết! Nhưng mà ta hiểu rõ, giết ngươi sẽ không khiến ngươi thống khổ, chỉ có khiến một đám người bên cạnh ngươi chết thảm, mới có thể khiến ngươi đau đớn muốn chết!”
Gió bắc thổi quá, y phục trắng khẽ bay, Quân Mộng Liên đứng ở trên đỉnh núi như hoan sen trắng nở rộ, tuyệt thế phong hoa, đẹp không sao tả xiết!
Cho dù là ai cũng không thể liên hệ chữ ác độc kia và nữ tử thuần khiết vô hạ này với nhau.
“Nam nhân? Ha ha ha! Quân Mộng Liên, ta không nghĩ đến nguyên nhân ngươi đuổi giết ta nhiều năm như vậy, hơn nữa không tiếc tàn nhẫn giết hại bọn họ, lại là vì một nam nhân ta đã sớm quên đi!”
Quân Thanh Vũ nở nụ cười, nụ cười ở trên khuôn mặt xấu xí kia của nàng vô cùng dữ tợn.
Nếu không phải Quân Mộng Liên nhắc lại, nàng cũng đã quên mất năm mười ba tuổi đã từng cứu một nam nhân bị thương, khiến nàng buồn cười chính là, Quân gia triển khai đuổi giết mình đến mười năm lâu như vậy, hơn nữa dùng thủ đoạn như thế để đối phó với sư phụ và bằng hữu tốt, lại là do nam nhân không biết bị nàng quên đi đến cái góc nào rồi?
Mười năm, ai biết mười năm này nàng sống thê thảm như thế nào?
Khi Quân gia đuổi giết nàng, nàng cũng sẽ không ở một chỗ quá hai ngày, mỗi thời mỗi khắc đều sống trong lo lắng đề phòng, khuôn mặt bị hủy, sư phụ và bằng hữu tốt vì cứu nàng mà bị Quân gia bắt đi, sống sờ sờ bị róc thịt ném cho chó ăn…… Mà nàng ở trong mười năm này, có bao nhiêu lần là kề cận cái chết? Lại có bao nhiêu lần từ trong địa ngục bò ra? Nếu không phải là nàng tin vào báo thù để chống đỡ, nàng cũng không thể sống đến bây giờ. Nhưng cuối cùng Quân Mộng Liên lại nói cho nàng, tất cả khiến nàng gặp phải này, lại là vì một nam nhân?
Nghĩ đến sư phụ và bằng hữu tốt chết thảm, nàng bi ai nở nụ cười, thật lâu sau, mới ngưng cười, ánh mắt thù hận nhìn chằm chằm Quân Mộng Liên, gằn từng chữ một nói: “Quân Mộng Liên, rồi sẽ có một ngày ta sẽ khiến cho ngươi cũng nếm thử một chút tư vị bị róc thịt!”
“Ha ha! Đường muội của ta, lời này của ngươi thật sự là quá buồn cười, tuy ngươi giải trừ thể chất phế vật, nhưng thực lực kém ta quá lớn, ngươi cho rằng ngươi sẽ có cơ hội này sao?” Quân Mộng Liên châm chọc cong khóe môi lên, trong mắt đẹp chứa ý cười đắc ý: “Bây giờ ta chẳng những là thiên tài được người Chu Hương quốc tán thành, hơn nữa còn là vị hôn thê của Thiếu Thần ca ca, ngươi không biết thiếu thần ca ca ôn nhu săn sóc ta nhiều thế nào đâu, lại là đệ nhất mỹ nam Chu Hương quốc, ngươi nhìn thấy tất cả hẳn là rất ghen ghét đi? Vốn dĩ ta có được vinh quang và phong quang này là của ngươi, Thiếu Thần ca ca cũng là của ngươi, hai thứ này, đều là ta đoạt từ tay của ngươi! Ai bảo ngươi ngu xuẩn như vậy! Người như ngươi ngu xuẩn không xứng sống ở trên đời này!”
Nhìn ý cười trong mắt đẹp của đối phương, trong ánh mắt của Quân Thanh Vũ chứa một tia lạnh lẽo.
“Quân Mộng Liên, ta đã từng rất ngu xuẩn, nhưng mà ngươi cũng không thông minh đến đâu, ngươi cho rằng vì sao hôm nay ta cố ý dẫn ngươi đến đây? Cũng chỉ là vì kết thúc thôi, không sai! Ngươi thật sự lừa Chu Tước Bảo Đỉnh từ trong tay của ta, đáng tiếc, lực lượng của Chu Tước Bảo Đỉnh không chỉ xa xa như vậy, ngươi có thể mượn dùng nó tu luyện, nhưng không thể thi triển ra lực lượng chân chính của nó, nếu không thực lực của ngươi cũng chỉ có như vậy mà thôi!”
Bỗng nhiên, sắc mặt của Quân Mộng Liên thay đổi, ánh mắt ác độc dừng ở trên khuôn mặt dữ tợn của Quân Thanh Vũ.
Nàng biết nữ nhân này nói thật sự không sai, bởi vì trong cơ thể của mình có Chu Tước Bảo Đỉnh, hấp thu chân khí nhanh hơn người bình thường, nhưng những năm gần đây nhiều lần nàng thử triệu hoán Chu Tước Bảo Đỉnh, thì đều thất bại! Chỉ vì nàng cũng không phải chủ nhân Chu Tước Bảo Đỉnh tán thành!
Chu Tước Bảo Đỉnh chỉ biết nghe mệnh lệnh của một người! Nếu không phải Quân Thanh Vũ chưa từng nắm giữ phương pháp triệu hoán Chu Tước Bảo Đỉnh, sợ là Bảo Đỉnh đã sớm bị nàng ta cướp đi.
Chỉ là nàng ta phục hồi tinh thần lại rất nhanh, khinh thường cong khóe môi lên: “Cho dù như thế, ta vẫn là thiên tài tuyệt thế, mà ngươi chỉ là tên ngu xuẩn dễ dàng tin người khác mà thôi! Quân Thanh Vũ, cho dù như thế nào, đời này ngươi đã bị chú định không thể vượt qua ta!”
“Ha ha!” Đột nhiên, Quân Thanh Vũ nhịn không được ngửa đầu cười điên cuồng, nàng đứng lên, tóc đen ở trong gió bắc bay bay, khiến nụ cười của nàng càng thêm dữ tợn, một khắc kia, nàng chỉ lên trời thề: “Nếu có thể sống lại một đời, Quân Thanh Vũ ta nhất định không dễ tin bất kì kẻ nào!”
Khinh thường cong môi, đáy mắt Quân Mộng Liên hiện lên một tia coi thường: “Ngươi muốn nổ đan điền? Đáng tiếc, lấy lực lượng đan điền của ngươi không đủ tổn thương tính mạng của ta! Mà cho dù thật sự có kiếp sau, ta cũng vĩnh viễn là trời, ngươi chỉ xứng là đất, đời đời kiếp kiếp đều chỉ có thể đứng trên mặt đất chiêm ngưỡng phong thái của ta!”
Ai ngờ lời của nàng ta chưa dứt, cả người phát ra từng trận ánh sáng đỏ, rồi sau đó Chu Tước Bảo Đỉnh liều mạng muốn rời khỏi thân thể, cảm giác được biến hóa trong cơ thể, rốt cuộc sắc mặt của nàng ta thay đổi, hai mắt xẹt qua một tia hoảng sợ: “Chu Tước Bảo Đỉnh? Đây là có chuyện gì?”
Vì sao Chu Tước Bảo Đỉnh yên tĩnh ở trong cơ thể nàng mười năm lại có dị động? Quân Mộng Liên vội vàng ngăn Chu Tước Bảo Đỉnh muốn rời đi lại, nhưng mà lấy lực lượng của nàng ta sao có thể so với thần khí cường đại? Nếu Bảo Đỉnh cảm ứng được triệu hoán muốn rời đi, nàng ngăn thế nào cũng không được……
“Ầm ầm!”
Bỗng nhiên, Chu Tước Bảo Đỉnh đoạt thể mà ra, tỏa ra ánh sáng đỏ mãnh liệt, quay xung quanh Quân Thanh Vũ phát ra tiếng động bi thương nhẹ.
Trong ánh sáng đỏ, ánh mắt của Quân Thanh Vũ dừng ở trên khuôn mặt kinh hoảng lo sợ của Quân Mộng Liên, nàng dữ tợn cười nói: “Quân Mộng Liên, lúc sư phụ bị các ngươi bắt đi, ta đã tìm được phương pháp triệu hoán Chu Tước Bảo Đỉnh, hơn nữa nói cho ta, lấy đan điền của ta thì thật sự không thể tổn thương tính mạng của ngươi, nhưng nếu rót lực lượng của Chu Tước Bảo Đỉnh vào thì sao?”
“Ầm!”
Ở dưới ánh mắt kinh ngạc của Quân Mộng Liên, một tiếng nổ mạnh vang vọng khắp đỉnh núi, dần chôn vùi thân thể của nàng ta……
Danh sách chương
- Q.1 Chương 1 Mười năm thù, mười năm hận!..
- Q.1 Chương 2 Lấy máu làm môi, lấy hồn làm khế ước..
- Q.1 Chương 3 Thể chất Tiên Hồn..
- Q.1 Chương 4 Nàng thật sự là Quân Thanh Vũ?..
- Q.1 Chương 5 Bằng hữu..
- Q.1 Chương 6 Tụ Linh Trận cỡ nhỏ..
- Q.1 Chương 7 Nàng không phải là phế vật?..
- Q.1 Chương 8 Triệu lão đến cửa thăm hỏi..
- Q.1 Chương 9 Luyện Trận Sư nhất cấp..
- Q.1 Chương 10 Làm ăn? Ngươi nằm mơ!..
- Q.1 Chương 11 Thân nương (Mẹ ruột), người không thể không nhận con..
- Q.1 Chương 12 Quân Thanh Hải hận..
- Q.1 Chương 13 Nữ nhân Quân béo thích..
- Q.1 Chương 14 Nhổ vào mặt ngươi..
- Q.1 Chương 15 Buổi đấu giá chấn động..
- Q.1 Chương 16 Đêm trước tỷ thí..
- Q.1 Chương 17 Sáng mù mắt chó của các ngươi!..
- Q.1 Chương 18 Hiệp ước chiến đấu vào ba tháng sau..
- Q.1 Chương 19 Thế giới này thật huyền huyễn..
- Q.1 Chương 20 Tỷ thí kết thúc..
- Q.1 Chương 21 Luyện Trận Sư nhị cấp..
- Q.1 Chương 22 Gia chủ Quân gia trở về..
- Q.1 Chương 23 Đặc quyền..
- Q.1 Chương 24 Rời nhà..
- Q.1 Chương 25 Chu Tước, ngươi có thể đi ra..
- Q.1 Chương 26 Chu Tước, ngươi có thể đi ra 2..
- Q.1 Chương 27 Vô Tình công tử..
- Q.1 Chương 28 Hậu Thiên ngũ cấp..
- Q.1 Chương 29 Khế Thú Trận..
- Q.1 Chương 30 Quay về Quân gia..
- Q.1 Chương 31 Ma quỷ, nàng là ma quỷ!..
- Q.1 Chương 32 Quân Mộng Liên trở về..
- Q.1 Chương 33 Gặp lại kẻ thù ở kiếp trước..
- Q.1 Chương 34 Đại bỉ vào mấy ngày sau..
- Q.1 Chương 35 Chó cắn chó..
- Q.1 Chương 36 Hồng Ngọc đột phá bát giai..
- Q.1 Chương 37 Lão gia chủ Quân gia..
- Q.1 Chương 38 Triệu lão nổi giận..
- Q.1 Chương 39 Công pháp tăng lên thực lực..
- Q.1 Chương 40 Ngươi sờ đủ chưa?..
- Q.1 Chương 41 Tổ huấn Quân gia..
- Q.1 Chương 42 Vô sỉ cũng sẽ di truyền..
- Q.1 Chương 43 Trở về, bắt đầu từ số không..
- Q.1 Chương 44 Quân Thanh Vũ chiến đấu..
- Q.1 Chương 45 Kỳ ngộ trong chiến đấu..
- Q.1 Chương 46 Bối cảnh của Cảnh Nguyệt Hiên..
- Q.1 Chương 47 Cảnh Nguyệt Hiên phúc hắc..
- Q.1 Chương 48 Quân Mộng Liên bụng đói ăn quàng..
- Q.1 Chương 49 Tập thể khế ước linh thú..
- Q.1 Chương 50 Quân Tử Duy bi thảm ( Vô Tình xuất hiện cầu thân)..
- Q.1 Chương 51 Quân gia gặp họa..
- Q.1 Chương 52 Quân gia, diệt vong..
- Q.1 Chương 53 Cố hữu (bạn cũ) kiếp trước..
- Q.1 Chương 54 Gia Cát Vân hận..
- Q.1 Chương 55 Xin lỗi, quán quân cũng là ta..
- Q.1 Chương 56 Tốc độ như thần..
- Q.1 Chương 57 Quá khứ của nàng, Vô Tình đau lòng..
- Q.1 Chương 58 Vô Tình ôn nhu..
- Q.1 Chương 59 Ước hẹn một năm..
- Q.1 Chương 60 Con rối xuất chiến, đông đảo linh thú đến cửa..
- Q.1 Chương 61 Chiến đội linh thú cường hãn..
- Q.1 Chương 62 Thế lực trong Thần Chi Cảnh..
- Q.1 Chương 63 Một quả trứng Phượng Hoàng..
- Q.1 Chương 64 Thành lập chiến đội linh thú Phong Vân..
- Q.1 Chương 65 Khảo hạch môn phái..
- Q.2 Chương 1 Khiêu chiến nội môn..
- Q.2 Chương 2 Bảng đệ tử nội môn..
- Q.2 Chương 3 Đến cửa khiêu khích..
- Q.2 Chương 4 Lão nhân Luyện Trận Sư gà mờ..
- Q.2 Chương 5 Thành lập thế lực..
- Q.2 Chương 6 Luyện Trận Sư ngũ cấp..
- Q.2 Chương 7 Đột phá Hậu Thiên bát cấp, Phượng Hoàng phá xác..
- Q.2 Chương 8 Mẫu thân, con có thể ăn hắn ta không?..
- Q.2 Chương 9 Khế ước sinh tử, không chết không thôi!..
- Q.2 Chương 10 Ước hẹn một năm, phó ước..
- Q.2 Chương 11 Muốn cướp Tiểu Hoàng Nhi đi làm tức phụ (làm vợ)?..
- Q.2 Chương 12 Gặp lại nhau sau một năm..
- Q.2 Chương 13 Mẫu thân, hắn là phụ thân sao?..
- Q.2 Chương 14 Đây căn bản là không khoa học..
- Q.2 Chương 15 Gia Cát Oánh Nhi mất mặt..
- Q.2 Chương 16 Gia Cát gia tộc, diệt..
- Q.2 Chương 17 Biết vậy chẳng làm..
- Q.2 Chương 18 Vì sao biến thái này lại ở đây?..
- Q.2 Chương 19 Xin lỗi, bỗng nhiên khôn thể nhịn được..
- Q.2 Chương 20 Vô Tình..
- Q.2 Chương 21 Gặp lại nhau, tình ý sâu đậm..
- Q.2 Chương 22 Quá khứ của vô tình..
- Q.2 Chương 23 Đây là đang lừa gạt sao?..
- Q.2 Chương 24 Dùng nội đan linh thú lừa được đồ đệ?..
- Q.2 Chương 25 Cá lớn nuốt cá bé?..
- Q.2 Chương 26 Tỷ thí linh thú với Quân Thanh Vũ?..
- Q.2 Chương 27 Hai thú cường đại, khiếp sợ!!!..
- Q.2 Chương 28 Xích Tiêu uy phong, hạ gục trong nháy mắt!..
- Q.2 Chương 29 Đột phá Hậu Thiên cửu cấp..
- Q.2 Chương 30 Thọc gậy bánh xe..
- Q.2 Chương 31 Trọng gia Trọng Cửu..
- Q.2 Chương 32 Đây không phải là ta làm..
- Q.2 Chương 33..
- Q.2 Chương 34 Lại là một Tiên Thiên..
- Q.2 Chương 35 Bi kịch của Nhạc gia..
- Q.2 Chương 36 Quân Thanh Vũ trở về..
- Q.2 Chương 37 Mở màn trận chiến đệ tử tinh anh..
- Q.2 Chương 38 Cảnh Nguyệt Hiên trở về..
- Q.2 Chương 39 Đột phá, đột phá!!!..
- Q.2 Chương 40 Gặp lại Liễu Thiếu Ngọc..
- Q.2 Chương 41 Hỏa Phượng Hoàng bị dọa nằm xuống..
- Q.2 Chương 42 Thu phục Hỏa Diễm..
- Q.2 Chương 43 Chạy trốn..
- Q.2 Chương 44 Ta giúp nàng tắm rửa, Vô Tình xuất hiện..
- Q.2 Chương 45 Đầu của ngươi không bị cửa kẹp chứ?..
- Q.2 Chương 46 Tham nhiều nhất định sẽ chết..
- Q.2 Chương 47 Cốc chủ Khe Sâu Tử Vong..
- Q.2 Chương 48 Thừa dịp trộm cướp..
- Q.2 Chương 49 Cái mông cao quý và con thỏ nghịch ngợm..
- Q.2 Chương 50 Vô Tình và Chu Tước liên thủ..
- Q.2 Chương 51 Thỏ con bị bắt nạt..
- Q.2 Chương 52 Trở lại Quân Môn, gặp lại Quân béo..
- Q.2 Chương 53 Hậu Thiên thập nhất cấp..
- Q.2 Chương 54 Thắng lợi áp đảo..
- Q.2 Chương 55 Môn chủ triệu kiến..
- Q.2 Chương 56 Hoa Lạc Y lại là..
- Q.2 Chương 57 Ta sợ nàng nóng..
- Q.2 Chương 58 Giết tới cửa..
- Q.2 Chương 59 Hình như tên hỗn đản kia là ta..
- Q.2 Chương 60 Sảng khoái! Rất sảng khoái! Muốn sảng khoái hơn!!!..
- Q.2 Chương 61 Kết cục cuối cùng của vật hi sinh..
- Q.2 Chương 62 Muốn cứu hắn, không phải là không có biện pháp..
- Q.2 Chương 63 Xuất phát, Phong Vân Thành..
- Q.2 Chương 64 Yến hội thành chủ, châm chọc mỉa mai..
- Q.2 Chương 65 Ngươi đang uy hiếp ta sao?..
- Q.2 Chương 66 Thỏ con phát uy..
- Q.2 Chương 67 Đi! Đi Bắc Tông báo thù!..
- Q.2 Chương 68 Một người đấu tất cả..
- Q.2 Chương 69 Đột phá nửa Tiên Thiên..
- Q.2 Chương 70 Tỷ thí luyện trận..
- Q.2 Chương 71 Đứng đầu..
- Q.2 Chương 72 Biến cố, đối địch..
- Q.2 Chương 73 Môn phái gặp nguy hiểm..
- Q.2 Chương 74 Gặp lại ngoại công..
- Q.2 Chương 75 Trở về môn phái..
- Q.2 Chương 76 Cửa Chu Tước tầng bảy..
- Q.2 Chương 77 Vô Tình trở về, thành lập liên minh đại lục..
- Q.2 Chương 78 Bắc Tông bị dọa sợ..
- Q.2 Chương 79 Ăn, hay là không ăn?..
- Q.2 Chương 80 Lạc Nguyệt Đảo biến mất..
- Q.2 Chương 81 Muốn quyến rũ Vô Tình?..
- Q.2 Chương 82 Tập thể đột phá, Tiên Thiên trung cấp..
- Q.2 Chương 83 Ba đánh mười, hỗn chiến..
- Q.2 Chương 84 Liễu Thiếu Ngọc xuất hiện..
- Q.2 Chương 85 Vô Tình ghen..
- Q.2 Chương 86 Giải trừ khống chế..
- Q.2 Chương 87 Mẫu tử gặp nhau..
- Q.2 Chương 88 Dù ta thành quỷ cũng sẽ không tha thứ cho ngươi!..
- Q.2 Chương 89 Lão đại, ngươi phải làm chủ cho ta!..
- Q.2 Chương 90 Hai huynh đệ xui xẻo..
- Q.2 Chương 91 Đột phá Tiên Thiên cao cấp..
- Q.2 Chương 92 Đi đến Lạc Nguyệt Đảo..
- Q.2 Chương 93 Lẻn vào Lạc Nguyệt Đảo..
- Q.2 Chương 94 Vu oan giá họa..
- Q.2 Chương 95 Thẩm Nhiên khiếp sợ..
- Q.2 Chương 96 Trận pháp lục cấp rất lợi hại sao?..
- Q.2 Chương 97 Âm mưu..
- Q.2 Chương 98 Trận pháp bát cấp..
- Q.2 Chương 99 Tiểu Điện gặp nạn..
- Q.2 Chương 100 Đoán được thân phận..
- Q.2 Chương 101 Đột phá! Đột phá!..
- Q.2 Chương 102 Thần Cảnh, nguy cơ..
- Q.2 Chương 103 Vô Tình cường đại..
- Q.2 Chương 104 Trở về..
- Q.2 Chương 105 Hai năm, áp sát Thánh Cảnh..
- Q.2 Chương 106 Lâm Nghi chết..
- Q.2 Chương 107 Đột phá Thánh Cảnh..
- Q.3 Chương 1 Nơi trục xuất..
- Q.3 Chương 2 Nháy mắt hạ gục! Nháy mắt hạ gục!!!..
- Q.3 Chương 3 Tìm tới cửa..
- Q.3 Chương 4 Diệt Long Hổ Bang..
- Q.3 Chương 5 Chết..
- Q.3 Chương 6 Trở về..
- Q.3 Chương 7 Gia tộc Luyện Trận Sư..
- Q.3 Chương 8 Đuổi giết và giết lại..
- Q.3 Chương 9 Liên Minh Luyện Trận Sư..
- Q.3 Chương 10 Gia chủ Quân gia, ngoại công Quân Lâm Thiên..
- Q.3 Chương 11 Khiếp sợ..
- Q.3 Chương 12 Cuồng Long Bang..
- Q.3 Chương 13 Chạy trốn..
- Q.3 Chương 14 Đột phá Thần Cảnh..
- Q.3 Chương 15 Giết vào Cuồng Long Bang, thần côn và nữ hài..
- Q.3 Chương 16 Thần Môn Quân gia..
- Q.3 Chương 17 Vô Tình..
- Q.3 Chương 18 Quân Thanh Vũ ra tay..
- Q.3 Chương 19 Gặp nhau, do dự..
- Q.3 Chương 20 Một mình ta là đủ rồi..
- Q.3 Chương 21 Lấy một địch chúng..
- Q.3 Chương 22 Thi đấu luyện trận..
- Q.3 Chương 23 Thần Cảnh Chân Linh..
- Q.3 Chương 24 Người Phượng Hoàng nhất tộc đến..
- Q.3 Chương 25 Quân Lâm Thiên tức giận..
- Q.3 Chương 26 Đi ngang qua vai..
- Q.3 Chương 27 Phụ nữ (cha con) gặp nhau..
- Q.3 Chương 28 Cái gọi là phụ thân..
- Q.3 Chương 29 Minh chủ Liên Minh Luyện Trận bị dọa sợ..
- Q.3 Chương 30 Minh chủ tức giận..
- Q.3 Chương 31 Cửa Chu Tước thứ chín..
- Q.3 Chương 32 Ngoại công tới..
- Q.3 Chương 33 Cảnh gia hối hận..
- Q.3 Chương 34 Như thế nào là chính nghĩa..
- Q.3 Chương 35 Vô sỉ đến cực điểm..
- Q.3 Chương 36 Tin tức của Vô Tình..
- Q.3 Chương 37 Thi đấu Liên Minh Luyện Trận..
- Q.3 Chương 38 Khiêu khích..
- Q.3 Chương 39 Đánh cược..
- Q.3 Chương 40 Thí luyện so tài..
- Q.3 Chương 41 Đột phá, đột phá!..
- Q.3 Chương 42 Khiếp sợ!..
- Q.3 Chương 43 Xin lỗi!..
- Q.3 Chương 44 Vô Tình trở về..
- Q.3 Chương 45 Gặp lại nhau, tình càng sâu đậm..
- Q.3 Chương 46 Tiểu Hoàng Nhi đã xảy ra chuyện..
- Q.3 Chương 47 Đi đến Phượng Hoàng nhất tộc..
- Q.3 Chương 48 Cửa Chu Tước thứ mười..
- Q.3 Chương 49 Hỏa Hoàng ngu ngốc..
- Q.3 Chương 50 Đột phá Thần Đan..
- Q.3 Chương 51 Ra tay..
- Q.3 Chương 52 Quân béo..
- Q.3 Chương 53 Đại kết cục ( thượng )..
- Q.3 Chương 54 Đại kết cục ( trung )..
- Q.3 Chương 55 Đại kết cục (hạ)..