← Quay lại trang sách

❖ 2 ❖

Chúng tôi dự tính sẽ vượt qua rừng cây đó. Tổng cộng có hơn 300 người, nhưng diễn viên như chúng tôi thì chỉ có mười mấy người. Chúng tôi lấy cánh rừng đó làm cảnh cho vở kịch hoạt cảnh của mình. Các nhân vật gồm có Robinhood, tên trộm cắp, những mỹ nữ, những nông phu, người bảo vệ rừng và bọn cường đạo. Chúng tôi định dùng quá trình băng qua cánh rừng thiệt này để diễn tả toàn bộ sự tích hiệp sĩ Robinhood trong truyền thuyết của lịch sử của nước Anh. Những người đi theo chúng tôi chính là khán giả và cũng là diễn viên, họ có thể vượt qua cánh rừng dưới bất cứ một vai trò và cách thức nào. Rừng này cách Bắc Kinh không xa lắm, nhưng là một cánh rừng thật sự, rất thích hợp làm nơi trình diễn của chúng tôi. Lúc trước tôi đã từng nói, chúng tôi chỉ làm kịch hoạt cảnh, người của chúng tôi gồm Lolan, Magar, Linke, Geoke, Sibarga, Joena, Trần Hồng, Pepe và tôi là Huko. Chúng tôi có thể đóng vai gì tùy thích. Tôi đóng vai Robinhood, chúng tôi cướp của người giàu, giải cứu các mỹ nhân, giết phú, tế bần. Chúng tôi băng qua rừng cây thật, sân khấu đã mất tích. Cho dù sân khấu có xuất hiện đi chăng nữa, thì liệu nó có thể sánh nổi với một khu rừng để diễn vở kịch có chủ đề về Robinhood được không? Tôi nghĩ là không. Tôi chú ý đến nhóm người còn lại. Họ đều hăng hái và vui vẻ. Việc băng qua cánh rừng đối với họ như là một chuyến du lịch dã ngoại thật sự, một chuyến mạo hiểm. Vai diễn của họ thay đổi, lúc họ là du khách, lúc là đứa bé bướng bỉnh, khi thì là kẻ cướp, khi thành hiệp sĩ thế kỷ của nước Anh. Các bạn có thể đóng vai bất cứ nhân vật nào mà các bạn muốn, chỉ cần các bạn cùng với chúng tôi băng qua khu rừng rậm này. Ai đang khóc? Ai giữa đường bị sát hại? Ai là cường đạo? Diễn viên và khán giả thật sự là ai? Chúng tôi không phân biệt nổi. Chúng tôi chỉ là một nhóm băng qua rừng rậm.

Trong bối cảnh rộng lớn này, vở diễn “Hiệp sĩ Robinhood” của chúng tôi rất thành công. Cả ngày trời trong cánh rừng, chúng tôi diễn kịch hoạt cảnh của chúng tôi. Vở kịch gồm bốn màn, dựa trên nội dung của tác phẩm Robinhood. Chỉ có điều người xem chính là diễn viên. Họ xem kịch cũng chính là lúc họ đang đóng kịch. Diễn viên chính diện là mấy người chúng tôi. Chúng tôi lúc ẩn lúc hiện băng qua cánh rừng, hưởng thụ được những hiểu biết mà trong kịch trường không hề có. Không người nào bị lạc hướng, cũng không ai bị thương tích, mọi người đều vượt qua rừng. Trong chuyến đi về nguồn như vậy, qua quá trình tiếp cận và thăm dò rừng cây, chúng tôi như tìm được nguồn giải trí đầy cảm hứng của nhân loại. Đồng thời, đó thật sự cũng là một món ăn tinh thần, nó tương tự như hí kịch của bọn trẻ thơ ngây. Nó có sự mạo hiểm và thám hiểm, có sự trốn tránh và phát hiện, có việc mất phương hướng và sự vượt qua. Đó là một quá trình tiến về cội nguồn. Cuối cùng, chúng tôi cũng vượt qua được rừng cây rậm rạp đó và hoàn thành bốn màn kịch hoạt cảnh “Hiệp sĩ Robinhood” của mình. Đêm khuya, chúng tôi đi ra khỏi khu rừng. Trước mặt chúng tôi bây giờ lại tiếp tục là đêm đen của thành phố. Ánh đèn rộng lớn vô biên, khúc xạ từ những lăng kính cao ốc trong thành phố rọi về phía chúng tôi. Không gian rộng lớn và yên tĩnh không gì sánh bằng. Tất cả ánh đèn từ xa tỏa đến, trông như những chiếc đèn bắt cá trên đại dương, trải dài vô bờ bến. Tôi ngẩn ra tại đó rất lâu. Có người nói đây là một thành phố rất đáng sợ nhưng đồng thời cũng rất vĩ đại, đây là Bắc Kinh ư?”.