CHƯƠNG 22
Tôi trông thấy một hàm răng lóe lên.
Và rồi nhoằng một màu xám.
Một cái đuôi xù, hai bàn tay nhỏ xíu và hai con mắt bự màu nâu bay vút qua.
Con sóc màu xám nhảy qua cửa ngăn vệ sinh, bay qua không trung, hạ xuống cái đầu con cựu khủng long và bắt đầu móc hai mắt của nó.
Con cá sấu phát khùng. Nó quên tôi liền, và bắt đầu vùng vẫy điên cuồng toan hất con sóc kia đi.
Và có ai đó lựa đúng lúc này mà tìm cách mở cửa phòng tắm.
“Tôi không tìmđược phòng nào khác! Tôi phải vô liền bây giờ!” một người phụ nữ la lên.
Con cá sấu quất đuôi.
Tôi lao vô con cá sấu, vung ra một chưởng với bàn tay to cỡ một hộp giăm bông.
Và tất cả chúng tôi xô mạnh vô cánh cửa phòng toilet.
BỤC!
Cánh cửa bung ra.
Một con cá sấu với một con sóc trên đầu, và một con gấu xám cùng nhào ra ngoài.
“AAAAA!” người đàn bà hét lên.
Tôi nghĩ là bà ấy sẽ kiếm ra một phòng tắm khác sau vụ này.
Tôi vấp phải con cá sấu và té xuống sàn nhà. Con cá sấu lao vút tới.
Tôi ráng đứng dậy bằng bốn chân, nhưng trời ạ, con cá sấu kia quá lẹ!
Chẳng kịp đứng lên, tôi dùng luôn bộ vuốt gấu đẩy mình trượt dọc hành lang. Tôi cắm những chiếc vuốt dài hơn mười lăm centimet vô bờ tường và tự đẩy mình trượt đi bằng lưng, giống như một tay gấu xám kỳ quặc chơi trò trượt ván vậy đó.
Tôi trượt trong nỗi kinh hoàng, vừa trượt vừa bứt lung tung từng mảng tường. Con cá sấu trượt theo tôi, đớp đớp không khí, chỉ cách hai chân sau của tôi có vài milimet.
Cassie xém bị hất ra.
Nhỏ dùng hết sức bám chặt lấy cổ con cá sấu, nhưng không còn bấu vô mắt nó được nữa.
Và rồi, tôi đã trượt ra khỏi hành lang. Thêm một phát nữa và tôi trượt vô khu vực sân khấu, kéo theo một con cá sấu khổng lồ và một con sóc điên khùng.
Những người đứng xung quanh sân khấu bắt đầu để ý đến chúng tôi.
“Aaaaa!”
“Cứu tôi với! Cứu tôi với!”
“Chạy! Chạy đi! Chạạạy!”
Đột nhiên con cá sấu đớp trúng chân tôi.
GrââÂẦẦẦUU!
Tôi đau đớn gầm lên.
Một con lama giằng ra khỏi tay người dạy thú và lao tới con cá sấu với một sự can đảm điên khùng.
Chắc chắc Marco chẳng làm được trò trống gì, nhưng dù sao cậu ta cũng ráng thử. Và ngay lập tức con lama-Marco đã bị hất tung ra. Nhưng cậu ấy lại đứng lên lập tức và lao tới nữa.
“Tống cổ những con vật này ra!” Bà cầm kẹp hồ sơ hét lên.
“Đó không phải làm đám thú của tôi. Không phải mà…” Bart Jacobs vừa rên rẩm vừa chạy đi trốn.“Tôi chẳng biết chúng ở đâu ra thế này!”
Con cá sấu bắt đầu xé chân tôi, nghiến xương tôi và thật sự ráng sức giật đứt chân tôi ra!
Và tôi thấy đau dữ dội.
Đau rất nhiều.
GRẦẦẦUU!
“Ồ không! Buổi trình diễn sẽ hỏng mất thôi!”
“Hay chúng ta chuyển qua mục quảng cáo?”
“Ai biết được kia chứ? Chạy đi thôi! Aaaaa!”