← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 23

Có thể vì con cá sấu đã nhìn thấy cuộc tấn công can đảm nhưng điên khùng của con lama, hoặc cũng có thể vì Cassie lại một lần nữa ráng móc mắt nó hay vì một lý do gì đó không biết nữa mà tự dưng con cá sấu nhả hàm ra vài centimet.

Thế cũng đủ lắm rồi.

Tôi giật cái chân bị nghiến ra khỏi mõm con cá sấu và tìm cách lui ra xa đủ để có thể quay lại chiến đấu mặt đối mặt với nó.

Rủi sao, sự di chuyển này cuối cùng đã kéo toàn bộ trận chiến - giữa gấu xám, sóc, lama với cá sấu - ra giữa sân khấu.

Ra đúng nơi Barry và Cindy Sue đang mạo hiểm tìm cách phỏng vấn Jeremy Jason McCole.

Lúc mà Jeremy Jason McCole vừa bắt đầu nói,“Barry và Cindy Sueà, tôi đã tham gia cái nhóm mà tôi nghĩ thực sự là một tổ chức tuyệt diệu. Tôi nghĩ…”

Thì cuộc hỗn chiến gầm rú, tru tréo, cắn xé, quất quật của lông, vuốt, đuôi, vảy và răng hiện ra giữa những ánh đèn rực sáng.

Barry nhảy bổ khỏi ghế và bỏ chạy lẹ như tên bắn.

Cindy Sue thì bình tĩnh hơn.

Cổ hô lên,“Aiđó làm ơn kêu Bart Jacobs tới đây đưa đám thú của ổng đi giùm với?”

Dĩ nhiên Bart Jacobs biết nên làm gì hơn là dính vô một cuộc chiến giữa cá sấu và gấu xám.

“Chúngđâu phải làm đám thú của tui, mụ ngốc kia!”ổng hét vô mặt Cindy Sue.

Chính Jeremy Jason là kẻ sửng sốt nhất.

Hắn không bỏ chạy. Hắn không la hét. Hắn ngồi như trời trồng. Hắn ngồi ngay như tượng. Chỉ có hai con mắt hắn chuyển động. Hai con mắt mỗi lúc một mở to.

Đúng lúc ấy tôi để ý thấy một người Andalite xuất hiện, mặc dù ảnh giữ cho mình ở bên ngoài tầm ngắm của các camera. Là Ax đó. Chính là Ax!

Cassie hỏi tôi một cách tuyệt vọng trong khi nhỏ vẫn ráng tìm cách để móc mắt con cá sấu.

Tôi trả lời giọng ảm đạm.

Đột nhiên, con cá sấu giật cả người nó với một sức mạnh khó tin.

Tôi đang ở trong lốt một con gấu xám, và tôi chẳng bao giờ tin nổi có con vật nào khỏe hơn gấu xám hết. Nhưng khi con cá sấu quẫy, tất cả bọn tôi đều biết là có kẻ còn khỏe hơn cả gấu xám nữa…

Cassie đã bị hất tung ra. Còn xa hơn cả Marco nữa. Nhỏ bay qua không trung, cái đuôi sóc phần phật y như đuôi của một chiếc diều.

Và bây giờ giữa tôi và con cá sấu chẳng có thứ gì ngăn trở nữa.

Nó là một con vật chuyên lôi những con linh dương trưởng thành xuống sông để xơi tái. Tôi có bự hơn món ăn thông thường của nó thật đó, nhưng con cá sấu này có một mối hận với tôi. Nó đã bắt đầu xé được thịt tôi, vậy mà tôi lại thoát mất. Nó chẳng chịu như vậy đâu.

Nó lao tới tôi.

Và tôi muốn nói với bạn điều này:

Bạn chớ, chớ có bao giờ để một con cá sấu nhắm mình làm bữa ăn chiều nha.

Tôi có sợ không nhỉ? Ồ, có chứ. Nếu tôi đứng lại và chiến đấu, tôi sẽ thua. Chấm hết.

anh Jake nói.

Anh Jake đã tới.

Ảnh đã bắt kịp tụi tôi. Và giọng ảnh không có vẻ gì là êm ái hết.

Thế rồi tôi nghe trong đầu mình tiếng của Cassie.

Cassie kêu lên.

Marco nói.

Và đó là lúc số phận ra tay can thiệp. Marco đang gượng đứng lên trên bốn cái móng lama của cậu ấy thì đột nhiên, những cái móng trượt trên sàn nhà đánh xi và Marco húc vô lưng ghế ngồi của Jeremy Jason.

Chàng tài tử - hoặc con sên Yeerk trong đầu hắn - vẫn đờ người ra trong sự hãi hùng.

Hắn vẫn còn đờ ra khi té khỏi ghế và rớt ngay trước mõm con cá sấu.