CHƯƠNG 25
Chúng tôi hoàn hình trong phòng toilet nữ. Ax thì ngược lại, biến hình thành người.
Nhưng chúng tôi đã lạc mất Cassie.
“Mình sẽ đi kiếm Cassie,” tôi nói. “Mấy bồ ra khỏi đây đi. Mọi người cho là mình đang ở trong này. Nhưng mình sẽ hổng thể giải thích vì sao mấy bồ lại ở đây - trong toilet nữ này đâu.
Tôi đi trở lại khu vực sân khấu. Vẫn còn tối hù. Cassie đã làm gì với các đèn đóm không biết, dù sao cũng phải mất một lúc để chúng sáng lại.
Vẫn còn rất nhiều tiếng la hét. Rất nhiều câu chửi thề khó nghe tuôn ra.
Tôi quành ở một cái góc và xém húc vô lưng một người đàn ông đang đứng đó. Ổng không quay lại. Ổng đang ngó chằm chằm vô một người đứng ngay trước mặt ổng.
Tôi nghe thấy một giọng người nói,“Ừa, ông có tin nổi là tui hên thế nào không?”
Cái giọng vừa lạ lại vừa quen. Như thể tôi đã nghe thấy trước đây rồi, nhưng không hoàn toàn giống như thế.
Thế rồi tôi hiểu ra.
“Ý tui muốn nói, tui té vô vũng cá sấu nè, nhà sụp xuống đầu nè, và bây giờ thì đến vụ này.”
Tôi nhón gót lên ngó qua vai người đàn ông. Và tôi trông thấy tôi. Chính tôi.
Thực ra đó là Cassie biến hình ra tôi.
Người đàn ông đang nói chuyện với nhỏ là một trong số các nhà sản xuất phim.
“Cô là một cô bé vô cùng bất hạnh,” người đàn ông nói.
“Thìđó chính là điều tui vẫn nói với mọi người,” Cassieđáp.“Họ cứ luôn mồm bảo tui hên lắm mới sống sót được. Tui thì một mực bảo không!”
Người đàn ông gật đầu.“Cô biết đó, có một lúc tôi cứ tự hỏi về cô…”ổng buông lửng câu nói. Rồi ổng nhún vai.“Nhưng con cá sấu đã bị tiêu diệt. Và cô vẫn sống đây.”
Tôi ép mình vô bức tường.
Nếu người đàn ông này quay lại và nhìn thấy tôi, ổng sẽ phát khùng mất. Và sẽ ra sao nếu trong đầu ổng là một tên Yeerk đây? Tôi hổng thể nào mạo hiểm cú này được.
“Ừa, tui rất vui vì nó hổng đớp được tui,” Cassie nói. “Tuiđi ra đây. Tui phải kiếm ba tui. Ông đang ở đâu đó. Kể ra có ai vui lòng sắp xếp lại mọi thứ thì cũng tốt lắm đấy.”
Cassie đi qua người đàn ông.
Tôi quay mặt đi, hổng muốn nhỏ bị bất ngờ.
“Andalite!” người đàn ông gắt lên.
Tim tôi thót lại.
Lão ta đang thử Cassie. Đang đợi coi nhỏ có phản ứng gì không, nếu như nhỏ nhận ra từ ấy. Nếu như Cassie do dự hoặc dừng bước thì lão sẽ biết.
Lão sẽ biết ngay.
Tôi chẳng nên lo lắng mới phải.
Khi lão sủa ra tiếng“Andalite!” Cassie vẫn bước đi và nói không chút chần chờ,“Ừa, có một ngọn đèn cũng tốt đấy nhỉ.”
Gã đàn ông làu bàu một cách thất vọng và quay đi.
Tôi theo sát gót Cassie.
“Cừ lắm, bà chị,” tôi nói.
“Ồ, tốt quá, bồ đã trở lại,”nhỏ đáp.“Thế thì hay quá. Mình thật khốn khổ vì phải kiểm soát cái vụ biến hình này!”
“Bộ có gì không ổn khi đóng vai mình hả? Có gì khó khăn đâu chứ?”
Nhỏ nhướng mày, kiểu này thì giống Cassie hơn là tôi.“Cáiđầu óc của bồ í mà. Nó cứ tìm cách xúi mình làm những chuyện ngu ngốc không à.”
Các nhân viên cứu thương nhào tới, chạy vượt qua, xô hai đứa tôi sang hai bên. Khi còn lại hai đứa với nhau, tôi nói,“Ê, mìnhđã bảo là chúng ta sẽ chơi ngẫu hứng, đúng hôn? Bồ coi đó, mọi việc đã xoay ra tốt đẹp thế nào hả. Chúng ta đều sống nhăn. Trong một thời gian nữa Jeremy Jason có lẽ chẳng còn dám quảng cáo cho bất cứ thứ gì, đừng nói là cho nhóm Chia Sẻ. Hơn nữa, mình đã xéo lên một tên Yeerk.”
“Jake sẽ làm thịt bồ đó.”
Tôi cười.
“Cassie, nếu mình là anh Jake, mình cũng sẽ làm thịt mình. Nè,… mình cho rằng bồ hổng muốn ở trong lốt của mình thêm một lúc nữa đâu há…”
“Ừ.”
“Đồ chết nhát.”
“Ừ đấy.”