CHƯƠNG 6
rước tiên, các người dừng ngay chuyện phang cây cối đi, vì nó sẽ làm lộ dấu vết các người. Còn bây giờ thì chú ý phía trái, nhảy đi, nhảy!>
Hai tên Hork-Bajir oằn người về phía trái nhảy ào qua, sớm vài giây trước khi hai chiếc mô-tô trờ tới, mất dấu.
Bùm... Bùm...
Một gã Mượn xác tức giận xả hết nguyên băng đạn vào cây cối chung quanh. Tôi thấy những viên đạn làm bật máu các thân cây.
tôi nói với hai tên Hork-Bajir.
Nói bằng ý nghĩ cũng giống như bạn gửi email vậy. Bạn có thể gởi riêng cho một ai đó hoặc gửi chung cho tất cả mọi người đều được. Nghe thì có vẻ phức tạp nhưng nếu đã làm quen rồi sẽ thấy cũng đơn giản thôi.
Rachel chuyển kênh, nói chuyện riêng với tôi.
tôi thú nhận.
Rachel hỏi tiếp.
Tôi cố lục lọi trong trí nhớ người của mình, vâng, trí nhớ của người chứ không phải của con diều hâu đuôi đỏ…Bọn Hork-Bajir đâu thể nào bay ào lên cây như tôi được.
Hai tên Hork-Bajir bước đi có vẻ lần chần rồi.
Ngay lúc đó tôi nhìn thấy hai chiếc xe tải loại bự đang từ một hướng khác lao tới, sắp sửa cắt ngang đường chạy của hai tên Hork-Bajir. Bọn Yeerk đang túa ra ở khắp nơi.
tôi nói thầm.tôi nhìn chung quanh. Tôi biết rõ tất cả những chỗ này, từng hẻm núi, từng cái cây cho đến từng con suối…
Hai tên Hork-Bajir lưỡng lự vài giây và nhìn chung quanh vẻ bối rối.
Rachel nói.
Tôi hít một hơi dài, nhìn quanh một lượt rồi đập cánh thật mạnh, lao tới và đậu trên một cành cây.
Tôi bay một vòng ngắn trên đầu hai tên Hork-Bajir để chúng thấy tôi rõ hơn.
đó.>
Rachel thảng thốt kêu lên. Tôi bay vòng qua trái và hai tên Hork-Bajir lóc cóc chạy theo tôi.
tôi vừa nói vừa bay sạt qua giữa hai cái cây mọc gần nhau khiến đôi cánh của tôi bị quẹt vào vỏ cây, đau nhói. Trên cao, Rachel thông báo cho tôi liên tục.
tải đang ở phía sau, nó thấy hai tên Hork-Bajir này rồi.>
Những viên đạn sượt qua tôi, hạ mấy cái lá cây rơi lả tả.
Bùm... Bùm...
Các cơ bắp của tôi nhói lên.
Tôi bay như tên bắn qua các thân cây, băng vào lãnh thổ của các loài chim khác mà bình thường chắc tôi chẳng dại gì làm điều này để mà chọc giận chúng...Tôi lúc này ngó giống như con thỏ đang bị hai con chó săn là hai tên Hork-Bajir kia hối hả rượt theo.
Àaooo! Vụt qua các thân cây…
Àaooo! Chỉ đủ để thấy ngọn núi thấp thoáng đằng xa…
Àaooo! Bên trái…
Àaooo! Bên phải…
Àaooo! Bay thẳng với các cơ bắp đang nhức mỏi lắm rồi…
Tôi kêu lên trong bản năng của loài diều hâu đuôi đỏ đang sợ hãi và phấn khích, vận dụng hết năng lực của mình trong một chuyến bay cực kỳ nghiêm túc. Vậy mà vẫn khôngbứtra được đám mô-tô và xe tải.
Nam, cách đây chừng hai phút bay.>
Rachel nói.
Roạt! Một cành cây đứt lìa tức thì.