← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 12

Bữa kế đó là ngày thứ Bảy. Bọn tôi gặp nhau tại nhà kho của gia đình tôi.

Làm thế nào để dọ thám tụi Mượn xác ngựa? Làm thế nào để quan sát hành động của nhóm ngựa có những con sên Yeerk trong đầu? Đó là vấn đề.

“Dĩ nhiên là tụi mình sẽ biến thành ngựa,” tôi nói trong khi giữ chặt cái hàm đang há ra của con chồn bữa qua đã nhìn tôi một cách thèm thuồng lúc tôi là một con ó biển. Tôi nhét một viên thuốc vô miệng nó, bóp miệng nó lại và đánh đét lên mũi nó để nó phải nuốt trọng viên thuốc.

“Ngựa hả? Bồ chẳng đã từng biến thành ngựa rồi sao?” Jake hỏi tôi.

“Phải. Mình đã biến thành một con trong bầy ngựa nhà mình. Thiệt là kỳ diệu. Nhưng có một vấn đề: Hiện giờ nhà mình chỉ còn mỗi một con ngựa. Nó lại có những dấu vết riêng rất rõ. Dứt khoát là tụi mình hổng thể đi đâu lung tung trong vùng Đất Khô mà trông giống nhau như in, phải hông?”

“Những con ngựa giống in nhau,” Marco mơ màng.“Bầy ngựa củaThung lũng Êm đềm. Hừmm. Có thể là một show tivi lắm đó…”

“Ngựa. Ng-ngự-ựa,” Ax nói.

Marco xòe rộng và ngửa lòng hai bàn tay lên.“Chỉ vậy thôi sao, Ax? Hay có ý kiến gì thêm?”

“Ngựa là loài bốn chân,” Ax nói. “Có lý hơn là bước đi lung tung trên hai cái cọc rào như người. C-ọ-c-r-à-à-o. Cái âm nghe tếu há?”

“Phải, nghe muốn khùng luôn đó,” Rachelđáp.“Vậy thì tụi mình kiếm đâu ra sáu con ngựa khác nhau để biến hình bi giờ?”

Tobias gợi ý.

Tôi đóng chuồng chồn lại và chùi hai bàn tay vô quần jeans.“Lâm Viên chỉ toàn ngựa giống ngoại thôi. Tụi mình cần có những con ngựa trông y như lũ ngựa ở vùng Đất Khô kia.”

Nói tới Lâm Viên tôi nhớ liền tới cái tờ giấy có nhiều chữ ký trong căn cứ. Mình có nên nói ra không nhỉ? Không, có thể chẳng có gì quan trọng.

“Thử coi trong các trang trại quanh đây được không?” Jakeđề nghị.

Tôi lắc đầu.

“Trường đua,” Rachel hô lên. “Có cả đống ngựa ở đẳng. Thường thì ít nhất cũng ba chục con lận. Cuối tuần trước mình đã tới đó với ba mình.

“Ổng có cho bồ đánh cá không?” Marco băn khoăn hỏi.

“Ba mìnhđặt cho mình. Hai đô đặt vô con Chase Me Charly. Nó về thứ hai. Mình được ba đô.”

Tôi ngó chằm chằm nhỏ bạn của mình. Bạn cứ nghĩ bạn biết hết về một con người, thế rồi đột nhiên, bạn phát hiện cái gì đó thiệt mới vậy đó.

“Con người đặt cược vô những con ngựa à? Để coi con nào chạy lẹ hơn, phải không?” Ax hỏi.“Các bạn đặt cược bằng gì vậy?”

“Tiền. Chứ gì nữa?” Marco hỏi lại.

“Tiền. À phải. Ti-ề-ền”. Ax nói.

Jake nhìn đồng hồ tay, có vẻ hơi nôn nóng khi thấy chẳng ai quan tâm tới công chuyện đang bàn.“Thôiđược rồi, quay về công việc nào. Tụi mình sẽ thu nạp một số ADN của ngựa, rồi bay tới vùng Đất Khô và dọ thám những con ngựa có vẻ e lệ kia.”

“Lại làm nữa hả?” Marco than vãn. “Thứ Bảy nào cũng cứ như vậy. Bao giờ tụi mình mới quyết định làm một cái gì độc đáo đây?”

Tobias hỏi.

“Chắc là vì cái Vùng Chín Mốt đó,” Marcođáp.“Ý tui là, phải chăng đó là sự trùng hợp?”

“Cóthể vấn đề là Vùng Chín Mốt, nhưng hổng phải theo cách bồ nghĩ đâu, Marco à,” tôi phân tích. “Ai mà biết được thực sự Không quân đang làm trò gì ở đẳng thôi? Có thể họ đang thử nghiệm một loại vũ khí tối tân mà bọn Yeerk lo sợ chăng?”

Ax bật cười.“Một thứ vũ khí của loài người mà có thể khiến tụi Yeerk sợ sao? Đó là chuyện không thể xảy ra. K-hô-n-g t-h-ể c-ó.”

Tôi cảm thấy hơi bị xúc phạm, nhưng có thể Ax có lý.“Coi kìa, mình chỉ thắc mắc vì sao bọn Yeerk lại quan tâm tới một loại phi thuyền có nguồn gốc ngoài Trái Đất nào đó có thể được giấu ở đẳng thôi. Thiệt là khùng hết biết. Trừ khi… trừ khi có thể chúng cũng chẳng biết chuyện kia là có thật hay không nữa…”

“Thú thật là tôi không hiểu các bạn đang bàn chuyện gì,” Ax nói. “Dù sao thìbọn Yeerk cũng sẽ biết liền nếu một thứ gì đó không phải là sản phẩm của con người có mặt ở bất cứ chỗ nào trên hành tinh này. Các máy dò của chúng có thể phân tích chính xác những hợp kim. Nói cho cùng, dù bọn Yeerk chưa đạt tới trình độ của người Andalite, nhưng chúng cũng chẳng phải là kém cỏi đâu. Chúng có khả năng phát hiện sự có mặt của các hợp kim, chất dẻo… những loại vật liệu dùng để tạo nên phi thuyền không gian.”

Jake tỏ ra bối rối.“Mấy bồ biết đó, thiệt là kỳ quặc nếu như toàn bộ chuyện này hóa ra có thực. Ý mình là, nếu như thực sự chính phủ có che giấu một phi thuyền không gian có nguồn gốc ngoài Trái Đất trong Vùng Chín Mốt thì sao đây?”

“Vùng Chín Mốt là cái gì vậy?” Ax hỏi.

“Mình phải xin lỗi Marco về một điều,” Rachel nói.“Nhưng… bất kể cái vật người ta giấu tại Vùng Chín Mốt đó là gì, nó cũng có thể được sử dụng để thâm nhập vô các bí mật của công nghệ Yeerk.”

“Hay lắm, hy vọng là mình sẽ phát hiện ra,” Jake kết luận.“Giaiđoạn thứ nhất tới trường đua.”

“Chính xác thì trường đua là cái gì vậy?” Ax hỏi.