CHƯƠNG 21
ớc gì Rachel và Tobias được chiêm ngưỡng những cảnh tượng này,> Cassie nói. Trong giọng truyền của bạn ấy có pha chút lo lắng và chua xót.
Đúng thế thật. Có thể lục địa xứ Leera rất buồn tẻ, chán ngắt, nhưng đại dương thì đầy ấn tượng. Biển trên Trái Đất chứa đựng rất nhiều sinh vật biển hấp dẫn, tuyệt vời, nhưng những gì bạn trông thấy trong khi bơi hầu hết chỉ là làn nước mờ đục và đáy biển đầy cát mà thôi.
Còn ở đây, nước biển trong veo, sạch sẽ cứ như không khí vậy. Thực ra thì trong sạch hơn cả không khí trên lục địa nữa, vì trong không khí còn có hơi ẩm, đôi lúc ta có cảm giác như là đang hít phải hơi nước vậy.Bơi trong làn nước trong veo, ở độ sâu chừng mười hai mét, chúng tôi có thể thấy chi tiết từng thứ dưới lòng biển Leera.
Những sinh vật khổng lồ, lướt sóng biển cuồn cuộn như những chiếc tàu buồm hình tam giác màu trắng vàng, mỗi góc có gắn một chân vịt sinh học. Những con lươn hay rắn gì đó xanh da trời óng ánh, dài khoảng hơn hai mươi thước, điên cuồng bơi một cách hoang dại. Một sinh vật dị thường với tấm thân phập phồng, phình lên xẹp xuống bằng cách hớp không khí vào một bộ ruột mỏng đến độ gần như trong suốt. Một loại cá buồn cười nhìn y như cây đinh vít, cứ quay tròn xuyên qua nước mà tiến lên.
Và những sinh vật này không bơi tán loạn chỗ này chỗ kia mà có ở khắp nơi. Đại dương Leera là một khu vực nhộn nhịp các thực thể sống.
Dàn trải khắp đại dương là những đống đất đá và sỏi bập bồng, dựng thẳng đứng trên bề mặt tráng đầy những sinh vật oặt ẹo. Các giác quan cá mập của tôi cảm thấy như có luồng điện toả ra từ những ống đá này, nóng hôi hổi.
Tôi nhìn thấy một ống bị một đàn giun xanh lá cây lúc nhúc, sáng rực quấn quanh. Hình như cái ống lay động. Giác quan cá mập của tôi có cảm tưởng như năng lượng từ ống truyền vào lũ giun.
Cassie hét lên giọng đầy phấn khích át cả nỗi buồn của mình.… tất cả mọi thứ! Ước gì mình hiểu biết nhiều hơn. Mình biết một cô bạn của mẹ mình đang nghiên cứu sinh thái của những mảng đá ngầm được hình thành từ san hô. Cô ấy chắc chắn sẽ chấp nhận ngưng hết mọi việc để được đến đây dù chỉ một giờ đồng hồ!>
tôi nói.
Marco nói buồn so.‘bụp’, tất cả đều biệt tăm như Rachael và Tobias.>
Câu nói lôi tuột chúng tôi về lại với thực tại.Ấy thế mà, bất chấp sợ hãi, bất chấp buồn rầu, bất chấp tuyệt vọng, chúng tôi không thể phớt lờ cảnh tượng thiên nhiên hoang dã, lạ thường ở quanh mình.Chúng tôi hùng hổ lướt qua những vùng biển yên bình. Bọn Yeerk rất có lý khi muốn dùng cá mập để cai trị vùng đại dương này. Suốt dọc đường tôi không hề thấy những quai hàm đầy răng, bặm trợn hay những lưỡi cưa xương xẩu, dữ dằn. Marco nói đúng: Ở đây có thú ăn thịt, nhưng tụi chúng là... chính chúng tôi.
Và rồi…
Hoàng tử Jake hớt hải hỏi.
Tôi dòm kỹ. Đúng rồi! Trông họ rất giống người Leeran chúng tôiđã từng thấy trong tổ hợp dưới nướccủa Visser Một.
Toàn thân họ vàng ươm. Làn da nhớt nhẫy như phủ đầy bùn quánh, nhưng lại xù xì như được khảm sỏi. Những thân sau bự xự, có màng da như mái chèo. Thay vì cánh tay, họ có bốn xúc tu quanh cơ thể nần nẫn hình chiếc lu.
Cái đầu hơi lớn có một cục u gồ lên ở đằng sau. Nó ngự thẳng trên vai, chẳng hề có cổ. Gương mặt phồng ra tựa như chỉ có hai chi tiết: Một cái miệng buồn cười, rộng hoác, vểu lên; những con mắt lồi bự, màu xanh lá cây, lóng lánh như có đèn thắp từ bên trong.
Có bốn người Leeran cả thảy. Mỗi người cưỡi một chiếc thuỷ cơ. Đó là một ống trụ hẹp, dài, loe ra ở đầu trước để tạo thành một loại cánh, và loe ra ở đầu sau để tăng thêm độ uyển chuyển. Xếp dọc theo cánh sau là một cụm những ống hẹp chĩa về phía trước.
Rõ ràng họ đã phát hiện ra chúng tôi và đang quày quả tiến lại gần.
đangthắc mắc chúng ta là cái gì.> Cassie cảnh giác.
Marco nói.đó là những anh chàng mà ai nấy đang cố giằng khỏi tay bọn Yeerk ấy hả?>
có lẽchúng ta nên gặp họ. Có thể họ sẽ dẫn chúng ta đến thành phố Leera gần nhất.>
Hoàng tử Jake quyết định.
Tôi thét gọi.
TỦM TỦM!
Một nhọn xiên bay vèo vèo qua làn nước. Tôi né qua trái, nhưng quá trễ. Mũi xiên đâm qua đuôi tôi một cái rồi bay tiếp.
Marco hét.
Tôi rú vang.
không phảilà đồng minh của chúng ta,> một giọng truyền bằng ý nghĩ phát ra cùng một giọng cười quỷ quái.
Đột nhiên mặt nước sôi sùng sục khi hàng tá thương ném ra tới tấp.
Tủm tủm! Tủm tủm! Tủm tủm!
Lần này chúng tôi đã phòng bị, nhưng vẫn không đủ nhanh. Một ngọn thương xiên vào hông tôi và định luôn ở đấy. Hoàng tử Jake tránh được nhưng Cassie ăn đòn liên tiếp. Marco bịtrúnghai lần. Máu cá mập rỉ loang ra.
Lũ Mượn xác Leeran cười man rợ.
Ba chúng tôi bị đâm, nhưng chẳng ai chết. Ngọn xiên tuy nhanh đấy, nhưng rất mỏng mảnh. Chúng chỉ giết chết người Leeran hay những sinh vật biển hiền lành khác mà thôi. Chứ bọn cá mập chúng tôi chỉ đau chút đỉnh, chả thấm gì.
Chẳng có vẻ gì là bọn ta đã chết cả, vẫn chưa đâu,> tôi gào lên với tụi Mượn xác-Leeran.
Chúng trợn ngược những cặp mắt màu xanh lá cây lên…
… nhưng ngọn xiênharu-chinnày hiệu nghiệm lắm mà!> một tên trong đám Leeran dẩu mỏ thốt lên.
Hoàng tử Jake nói,
Marco hỏi.